Nhà Ngoại Cảm

Chương 7:

Trước Sau
Homo sau vị bác sĩ ấy lại đến nhà, trên tay ông ta cầm một cái va ly, có chứa các dụng cụ để điều trị cho cậu .

Bố mẹ vẫn nhìn ông ta có cảm giác gì đó là lạ vì những chuyện hôm qua, nhưng không còn cách nào khác họ lại để ông ta bước vào phòng con mình.

Ông bước vào phòng cậu nhìn cậu ngủ, ông ta mỉm cười sau đó mở chiếc va ly ra, ông mỉm cười sau đó lấy ra một cái kim tim .

Đến chỗ cậu nằm ông ta sờ đầu sau đó khom xuống nói nhỏ một điều gì đó, cả ba và mẹ cậu thì đứng bên ngoài bọn họ chầm chầm nhìn vào ông .

Ông chỉ quay lại đưa đôi mắt nhìn họ, đưa tay lên ra hiệu im lặng, rồi đâm kim tim vào người cậu, cậu rung rẩy co dựt .

Ba mẹ cậu sợ hãi đứng hình sau đó chạy vào :

"Ông... Ông muốn giết nó sao ? Ông vừa làm gì vậy ?"

Người mẹ quát lớn khóc tát ông ta một cái, còn người chồng thì nắm lấy cổ áo ông và nói : "Ông vừa tim cái gì khiến nó ra nông nỗi này, hãy mau nói đi"

Ông ta chỉ mỉm cười đẩy họ ra ba và mẹ cậu bất lực không thể làm gì, còn ông nhìn họ một lúc lâu rồi kéo chiếc ghế ra, ngồi xuống rồi giải thích .

"Mặc kệ cậu ta đi đây là loại thuốc có thể, kiến cậu ta thấy được bản thân mình trong tương lai, và điều đó có thể khiến cậu ta trở lại như người bình thường và biết lắng nghe những điều bên ngoài".

Hai người bố mẹ nhìn ông nhưng vẫn lo lắng cho con trai, cậu bắt lạc vào giấc mơ của mình, đi đi mãi cho đến khi thấy một người đàn ông đứng gọi điện trên đường phố bóng dáng ấy rất là quen thuộc .

Cậu đến gần thì mới biết đó là anh trai mình, khuôn mặt đầy cảm xúc nước mắt rơi, môi cắn chặt lại tay nắm thành nắm đấm, cậu tính chạy đến ôm anh ấy nhưng lúc này một chiếc xe bỗng từ đâu xuất hiện.

Anh ấy mãi mê nói chuyện mà không biết rằng có một chiếc xe, đang tiến đến gần mình cậu hoảng hốt chạy lại ôm anh, tính đỡ và đẩy anh ra khỏi đấy, nhưng không tài nào chạm được vào người anh cậu khóc nức nở .

Còn anh của cậu thì đã bị tông anh ta nằm trong vũng máu thân xác tàn tụa, cậu khóc chạy đến nhưng cũng chẳng làm được gì :



"Tại sao lại như thế chứ ? không hay không thể huhuhu"

Lúc này một bàn tay chạm vào người cậu cùng mái tóc dài, nó quấn lấy cậu mà nói :

"Chính mày đã làm ra việc này, mày đã giết chết anh trai người mà mày yêu thương nhất"

Cậu đau khổ đến tuột độ, nước mắt nước mũi trải đầy trên khuôn mặt, cậu lúc này chỉ muốn nghĩ đến cái chết .

Còn người phụ nữ kia thì mỉm cười đó là cơ hội của bà ta, để chiếm hữu được thân xác của cậu .

Lúc này thực tại cũng giống như những gì đã diễn ra trong mơ, bố mẹ cậu gọi cho thằng anh trai vừa bắt mấy lại nói được vài câu mà im ru .

Ông bác sĩ của cậu trói cậu lại lột sạch quần áo của cậu ra, cậu thân hình trần truồng miệng thì ngậm chiếc quần lót mà lên cơn co giật .

Ông đứng dậy khép cách cửa lại, leo lên chiếc giường sờ vào người cậu nhắm mắt lại đọc một loại bùa gì đó mà cảm nhận .

Lúc này con quỷ trong cơ thể cậu lại bộc phát, nó rào hét vùng vẫy điên cuồng nhưng chẳng thể làm được gì .

Lúc này vị bác sĩ ấy nói : "Ma quỷ to gan dám làm càng à, nhà ngoại cảm ta sẽ không tha cho ngươi"

Một nụ cười ma mị vang lên sau đó dần tĩnh lặng : "Vậy sao ta sẽ mãi mãi ở trong thân xác này, vậy xem người sẽ làm được gì ta" .

Nhà ngoại cảm ấy không thể làm được gì ông bắt đầu lột sạch quần áo mình ra, hoà nguyện cùng với thân hình của cậu, chiếc màng tre lại hai người .

Ông bắt đầu bước vào giấc mơ cùng các tuyền thức trong lúc trước lẫn bây giờ .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau