Nhà Ta Có Con Sói Mới Trưởng Thành
Chương 22: Xung đột cùng tử vong
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng Wolf đã ra ngoài, trước khi đi hết sờ lại hôn Chu Kỳ, làm đến khi cậu hết cả buồn ngủ mới ra ngoài với một tinh thần phấn chấn.
Wolf vừa đi, Chu Kỳ liền cảm thấy cả người có chút lạnh, thế là thuận tay kéo Chu Tiểu Ngốc tới đây ôm vào trong ngực, thuận tiện chà đạp hai cái, lúc này Chu Tiểu Ngốc cũng tỉnh hẳn.
Chu Tiểu Ngốc vốn muốn theo Lãnh Diễm ra ngoài đi săn, dưới sự dạy dỗ của bầy sói nó đã trở nên mạnh hơn nhiều, tuy rằng còn chưa thể một mình đuổi bắt được con mồi, nhưng ít nhất sẽ không còn theo không kịp bầy sói, nhưng hai ngày này tình huống đặc biệt, Wolf không yên tâm để mình Chu Kỳ ở nhà gỗ, có cục bông ở đây ít nhất có thể bảo vệ được cậu một chút. Wolf vẫn là rất có lòng tin đối với “con trai” mình dạy dỗ.
Chu Kỳ trêu chọc Chu Tiểu Ngốc một lát liền rời giường, hôm nay cậu tìm cho mình rất nhiều việc để làm.
Đầu tiên là nấu chút canh thịt, bên trong vẫn chỉ bỏ chút thịt vụn, bởi vì tối qua cũng chỉ ăn một chút, cho nên hiện tại cậu đã đói đến độ bụng có hơi đau, chia cho mình và Chu Tiểu Ngốc mỗi người một nửa, cả người cũng ấm áp lại, cậu bắt đầu làm việc chính.
Da thú ở vùng thảo nguyên lúc trước còn chưa dùng xong, may mắn đều mang tới đây, cho nên cậu chuẩn bị làm thêm mấy bộ quần áo, cũng không thể mặc đi mặc lại mấy món này, hơn nữa Wolf mặc đều đã thủng vài chỗ. Không chỉ có quần áo, túi ngủ cũng phải làm cái nữa, cái lúc trước đã giữ ấm kém đi rồi, hơn nữa dơ không thể giặt sạch, còn ngủ nữa đoán chừng phải ra bọ chó.
Wolf vừa đi, Chu Kỳ liền cảm thấy cả người có chút lạnh, thế là thuận tay kéo Chu Tiểu Ngốc tới đây ôm vào trong ngực, thuận tiện chà đạp hai cái, lúc này Chu Tiểu Ngốc cũng tỉnh hẳn.
Chu Tiểu Ngốc vốn muốn theo Lãnh Diễm ra ngoài đi săn, dưới sự dạy dỗ của bầy sói nó đã trở nên mạnh hơn nhiều, tuy rằng còn chưa thể một mình đuổi bắt được con mồi, nhưng ít nhất sẽ không còn theo không kịp bầy sói, nhưng hai ngày này tình huống đặc biệt, Wolf không yên tâm để mình Chu Kỳ ở nhà gỗ, có cục bông ở đây ít nhất có thể bảo vệ được cậu một chút. Wolf vẫn là rất có lòng tin đối với “con trai” mình dạy dỗ.
Chu Kỳ trêu chọc Chu Tiểu Ngốc một lát liền rời giường, hôm nay cậu tìm cho mình rất nhiều việc để làm.
Đầu tiên là nấu chút canh thịt, bên trong vẫn chỉ bỏ chút thịt vụn, bởi vì tối qua cũng chỉ ăn một chút, cho nên hiện tại cậu đã đói đến độ bụng có hơi đau, chia cho mình và Chu Tiểu Ngốc mỗi người một nửa, cả người cũng ấm áp lại, cậu bắt đầu làm việc chính.
Da thú ở vùng thảo nguyên lúc trước còn chưa dùng xong, may mắn đều mang tới đây, cho nên cậu chuẩn bị làm thêm mấy bộ quần áo, cũng không thể mặc đi mặc lại mấy món này, hơn nữa Wolf mặc đều đã thủng vài chỗ. Không chỉ có quần áo, túi ngủ cũng phải làm cái nữa, cái lúc trước đã giữ ấm kém đi rồi, hơn nữa dơ không thể giặt sạch, còn ngủ nữa đoán chừng phải ra bọ chó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất