Nhãi Con, Không Chuẩn Xuất Quỹ!

Chương 16: Trượt Tay

Trước Sau
Tác giả: Ân Thương

Editor: Tuệ Vân

Hơn 6 giờ mới có thời gian nghỉ ngơi gắn ngủi, ba người tìm địa phương ngồi xuống.

Mâu Tư Tư Photothop hình động Khúc Kinh Sơn ở trên thảm đỏ cầm ô mê mang xoay quanh, xứng với như là "Ở trong sinh hoạt bị lạc tự mình" "Ta sống được hảo bi thương, ta ở trong mưa tìm không thấy phương hướng" câu này, làm thành biểu tình bao, phát tới rồi fans đàn cùng siêu thoại, dẫn đường đại gia sử dụng cùng khuếch tán.

Kỳ Đồ còn lại là mang theo đề tài # Khúc Kinh Sơn chỉnh đoạn sụp đổ #, ở trong siêu thoại cá nhân Khúc Kinh Sơn đăng bài viết:

【@ Kỳ Đồ V: Xin lỗi.. Tôi không nghĩ tới đi thảm đỏ cũng phải chỉ dậy, xác thật là do tôi thất trách, lần sau sẽ chú ý hơn. 】

Anh đăng kèm hai tấm ảnh động, P1 là ảnh Khúc Kinh Sơn mặc tây trang soái khí chân dài không chê vào đâu được, mặt trên viết "Lý tưởng"; P2 là hình ảnh Khúc Kinh Sơn mê mang xoay quanh chỉnh đoạn sụp đổ, mặt trên viết "Hiện thực".

Bài viết mới vừa đăng lên, fans Khúc Kinh Sơn liền chen chúc tới, sôi nổi chạy tới bình luận:

"Không có việc gì không có việc gì, không trách ba ba! Là hài tử quá ngu ngốc! Cầu thỏ ba ba đừng ghét bỏ QAQ"

"Baba vất vả rồi! Cảm tạ đã chiếu cố đứa ngốc này! Các fan cho ngài dập đầu a!"

"Baba màu tóc mới thật xinh đẹp! Quá mỹ, tôi bò tường mười phút!"

* * *

Khúc Kinh Sơn hỏi: "Tôi nên đăng cái gì?"

Kỳ Đồ nói: "Chính cậu viết đi, dựa theo phong cách ngôn ngữ của cậu mà viết."

Khúc Kinh Sơn nghĩ nghĩ, sau đó biên tập một cái Weibo: 【 Tôi nói là tôi cố ý, mấy người có tin không? Mặc kệ mấy người tin hay không, dù sao tôi tin [ mỉm cười]. 】

Đi kèm là hình động meme "Ở trong sinh hoạt bị lạc tự mình".

Kỳ Đồ gật đầu: "Có thể."

Chờ Khúc Kinh Sơn đăng xong, anh trước tiên đoạt sô pha, bình luận một câu: "Toi cũng tin. [ vỡ ra]"

Đăng xong Weibo Kỳ Đồ liền không lại quản nữa, việc còn lại do các đồng nghiệp ở công ty phụ trách xử lý.

Vài phút sau anh mang theo Khúc Kinh Sơn đi xử lý hoạt động tuyên truyền bên phía nhãn hiệu.

Lucia vội vàng chạy tới rồi, Kỳ Đồ để Mâu Tư Tư đi chiếu cố Khúc Kinh Sơn, chính anh xoay người nghênh đón bạn tốt.

Lucia dùng nước hoa lần trước anh tặng, mặc bọ váy dài màu trắng, trên người dính nước mưa. Kỳ Đồ đem đòi uống nóng đã chuẩn bị tốt đưa cho cô, lại cởi áo khoác khoác cho cô, sau đó lấy khăn giấy lau nước mưa dính trên tóc cho cô.

"Thank you." Lucia cầm đồ uống nóng ấm tay, cùng hắn ở phía sau tìm vị trí ngồi xuống, xa xa nhìn Khúc Kinh Sơn, cười nói: "Tôi ở trên đường nhìn hot search, anh thật sự làm được. Các võng hữu đều đang cười ha ha, thoạt nhìn đối soái ca ấn tượng tốt hơn rất nhiều. Một ít đồng nghiệp của tôi cũng thực thích cậu ấy, cảm thấy cậu ấy là một người thú vị."

"Tôi đã nói rồi, đây không phải việc khó gì." Kỳ Đồ cũng nhìn Khúc Kinh Sơn, đối phương đứng dưới ánh đèn sáng ngời, thực nghiêm túc mà giới thiệu sản phẩm trong tay..

"Hơn nữa," anh quay đầu nói với Lucia: "Chính cậu ấy cũng rất thú vị, cùng nghệ sĩ như vậy hợp tác rất nhẹ nhàng."

Lucia gật gật đầu: "Thật cao hứng khi anh đem cậu ấy đề cử cho tôi. Chờ mong cậu ấy càng ngày càng tốt."

Cô muốn đuổi phi cơ về nước, lúc này là trước khi đi bớt chút thời gian đến xem bọn họ. Xem xong là phải đi.

Kỳ Đồ cùng Khúc Kinh Sơn đưa cô ra cửa, chờ cô đi rồi, anh lại đưa hắn đi theo nghệ sĩ khác chào hỏi.

Trên đường hai người thấy được Hầu Nam cùng người đại diện Kha Quần của gã. Tuy rằng ngay từ đầu gã ghét bỏ, nhưng cuối cùng Hầu Nam vẫn là cố mà làm đại sứ nhãn hiệu, lúc này cũng được mời tới.

"Hello." Kỳ Đồ đi đến phía sau gã, cười chào hỏi.

Hầu Nam xoay đầu lại, nhìn thấy là anh, quả thực gióing như là nhìn thấy quỷ, hoảng hốt thét lên một tiếng, bánh kem trong tay đều rớt xuống.

Kha Quần cuống quít ngồi xổm xuống tưởng đem bánh kem nhặt lên, lại phát hiện chính mình không cầm giấy. Khúc Kinh Sơn thấy thế đưa cho cho hắn ta tờ giấy khăn.

"Cảm ơn, cảm ơn cảm ơn." Đem bánh kem ném vào thùng rác sau, Kha Quần bước nhanh chào hỏi lại Kỳ Đồ, hơn nữa hạ giọng nói: "Lần trước đắc tội nhiều, còn thỉnh thứ lỗi."

Hắn ta nói xong cho Hầu Nam một ánh mắt.

Hầu Nam lập tức bưng lên một ly champagne, nhìn Khúc Kinh Sơn liếc mắt một cái, lắp bắp mà nói: "Việc lần trước thật sự thực xin lỗi, là tôi không tốt.. Thực xin lỗi, tôi đã nhận thức ra sai lầm của chính mình. Hy vọng anh không cần để ý."

Khúc Kinh Sơn cũng bưng lên một ly rượu, rộng lượng mà nói: "Không có việc gì."

Bọn họ mỗi người uống một ngụm, rồi sau đó Hầu Nam lại nhút nhát sợ sệt mà nhìn về phía Kỳ Đồ. Gã biết Khúc Kinh Sơn cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là nam nhân bên người hắn đây.

"Toàn bộ xóa bỏ." Kỳ Đồ dùng ánh mắt hiền từ nhìn Hầu Nam: "Làm việc cho tốt, mỗi ngày hướng về phía trước. Cố lên."



Hầu Nam thân thể căng chặt: "Vâng!"

Kỳ Đồ vỗ vỗ bả vai gã, cầm cờ cổ vũ.

Lúc này Vưu Thi Vân mang theo Kỷ Tư Niên cùng Mục Hoành Lượng tới tìm bọn họ.

Thật đúng là trùng hợp, mấy người từng được Kỳ Đồ mang qua đều đếb, bên cạnh còn có nam đoàn OVO từng được anh chiếu cố qua cũng hướng anh gật đầu chào hỏi. Kha Quần nhanh chóng kéo Hầu Nam đi.

Lập tức có truyền thông chú ý tới đám người bên này, cảm thấy mấy người tề tụ cũng là trường hợp hiếm, vì thế dò hỏi có thêt hay không cho bọn họ chụp ảnh chung.

Mọi người đều nhìn Kỳ Đồ, Kỳ Đồ sảng khoái làm chủ: "Được thôi."

Những người khác đương nhiên cũng không có ý kiến gì.

Mấy người dựa theo nhiếp ảnh gia chỉ đạo, đi tới bên sô pha. Mọi người nhất trí để Kỳ Đồ ngồi ở trung tâm, nhóm nam tương đối nhiều tành viên, tự giác đứng ở phía sau sô pha. Mục Hoành Lượng lớn tuiiri nhất, không nghĩ đoạt nổi bật, vì thế đi qua đứng ở bên cạnh bọn họ.

Vưu Thi Vân tư thế ngồi ưu nhã phía tay vịn bên trái sô pha, Kỷ Tư Niên nhìn vị trí bên cạnh Kỳ Đồ, do dự có nên qua đó ngồi hay không.

Cậu ta có điểm ngượng ngùng, lại lo lắng không ổn.

Liền ở thời điểm cậu ta do dự, Khúc Kinh Sơn trực tiếp lướt qua cậu ta, đặt mông ngồi xuống.

Hắn không chỉ có ngồi xuống, còn rất tùy ý mà duỗi cánh tay dài, đáp ở trên lưng ghế sopha phía sau Kỳ Đồ.

Kỷ Tư Niên trong lòng kêu một tiếng hận a, cạu thực hối hận, lại không thể làm người nổi bật, hơn nữa đối diện nhiều camera như vậy, cậu không dám kéo dài, chỉ phải ngồi ở tay vịn bên phải.

Chờ bọn họ poss dáng hoàn thiện, mấy chục đài camera đối với bọn họ một trận mãnh chụp. Đèn flash điên cuồng sáng lên, thiếu chút nữa sáng mù mắt.

Hai phút sau, Kỳ Đồ dẫn đầu đứng lên, đối truyền thông hơi hơi khom người: "Cảm ơn đại gia, cúi chào."

Rồi sau đó anh nói với những người bên cạnh: "Cùng nhau ăn bữa cơm đi."

Anh phía trước đã chào hỏi qua từng người bọn họ, vì thế mọi người trực tiếp đi theo anh đến tiệm cơm bên cạnh. Nhóm nam có năm người, thêm sáu người bọn họ nữa, vừa vặn một bàn mười một người, anh đặt một phòng riêng lớn, trước tiên gọi tốt đồ ăn.

Sau khi bọn họ ngồi xuống, Mâu Tư Tư giúp đỡ bưng trà rót nước.

Trong thời gian chờ đợi đồ ăn được mang lên, đã có truyền thông nhanh tay sửa xong ảnh chụp, nhanh tsy đăng hình chụp chung của bọ họ lên.

Chụp ảnh chung C vị hiển nhiên là Kỳ Đồ, tạp trí Ngu Phong official weibo trực tiếp xứng văn: "Kỳ Đồ cùng chiến tích huy hoàng của anh ta."

Tất cả mọi người đều biết, bữa cơm này là Kỳ Đồ muốn đem Khúc Kinh Sơn giới thiệu cho mọi người.

Kỳ thật đây là truyền thống của anh, mỗi lần tiếp nhận tân nghệ sĩ, anh đều sẽ dẫn họ ăn cơm cùng mấy người anh đã mang qua, làm quen lẫn nhau, mong bọ họ sẽ chiếu cố gì đó. Đương nhiên, đối với anh mà nói cũng coi như không phải "Cầu". Rốt cuộc người đang ngồi ở đây đều là dựa vào hắn mà nổi tiếng, đều nhận ân tình từ anh. Cho nên chỉ cần anh có yêu cầu, bọn họ đều sẽ tích cực hỗ trợ.

Trên bàn cơm, Kỳ Đồ hỏi thăm tình hình gần đây của từng người, khi bọn họ nhờ anh đưa ra ý kiến thời điểm cho họ câu trả lời cực kỳ chân thành. Mọi người nói chuyện trời đất, nói chuyện của mình, buôn chuyện bát quái, nói vui vẻ vô cùng.

Trong lúc đó Kỷ Tư Niên đi ra ngoài một chuyến, thời điểm trở về mang theo bình rượu.

Kỳ Đồ nói: "Ngày mai không có công tác sao?"

"Không có," Kỷ Tư Niên trên mặt hiện lên một cái tươi cười: "Khó được cùng mọi người tụ ở bên nhau, tôi tính uống một chút, mọi người tùy ý."

Rốt cuộc đều là minh tinh, mọi người đều có công tác, không thể uống cùng cậu. Nhưng Kỳ Đồ cảm thấy để cậu uống một mình có chút xấu hổ, vì thế rót một ly, mượn rượu của cậu kính những người khác, thỉnh bọn họ chiếu cố Khúc Kinh Sơn.

Khúc Kinh Sơn chính mình cũng uống một chút.

Vưu Thi Vân nhìn nhìn Kỷ Tư Niên, đưa mắt ra hiệu cho Kỳ Đồ, Kỳ Đồ lại làm bộ không thấy hiểu.

Một bữa cơm ăn đến hơn mười một giờ, sau khi ăn xong mọi người lần lượt rời đi, cuối cùng chỉ còn lại có Khúc Kinh Sơn, Kỳ Đồ và Kỷ Tư Niên.

Kỷ Tư Niên uống say.

Kỳ Đồ gọi người đại diện hiện tại của cậu- Ngải Mỹ cùng trợ lý đến, để cho bọn họ dẫn cậu ta đi. Kỷ Tư Niên lại túm chặt góc áo của anh, say khướt mà nói: "Anh, tôi uống say, tôi thật khó chịu.. anh đưa đưa tôi."

Khúc Kinh Sơn học theo, cũng nằm liệt trên chỗ ngồi, túm túm quần áo Kỳ Đồ, nói: "Thỏ Thỏ, tôi thật mệt.. Anh đưa đưa tôi."

Kỳ Đồ đánh hắn một cái: "Đừng quấy rối."

Rồi sau đó anh cùng Khúc Kinh Sơn giúp đỡ Ngải Mỹ đem Kỷ Tư Niên nâng dậy, dìu cậu ta đi ra ngoài.

Chờ đem cậu ta nhét vào trong xe, hai người bọn họ tính toán trở về. Kỷ Tư Niên lại nhào ra khỏi xe, lôi kéo anh, không cho anh rời đi.

Ngải Mỹ vẻ mặt xấu hổ: "Nếu không ngài liền ngồi xe cùng chúng tôi đưa cậu ấy đến khách sạn được không? Lại tiếp tục lôi kéo, tôi sợ bị chụp đến, đối với cậu ấy không tốt.."

Không có biện pháp, Kỳ Đồ đành phải lên xe của bọn họ.



Anh lên xe, Khúc Kinh Sơn cũng chui đi vào.

Kỳ Đồ nhìn hắn, không nói lời nào.

Khúc Kinh Sơn khóe miệng cong lên, lễ phép mỉm cười.

Tới rồi khách sạn, Kỷ Tư Niên bắt đầu uống say phát điên. Đảo cũng.. Không thể xưng là "Điên" đi, chính là khóc sướt mướt, lôi kéo Kỳ Đồ không buông tay, cũng không có đại sảo kêu to, dùng sức lăn lộn -- lại nói tiếp xem như rất ngoan.

Ngải Mỹ ở bên cạnh khuyên nhủ cậu ta, cậu ta hoàn toàn làm lơ, trong mắt chỉ có Kỳ Đồ.

Kỳ Đồ thấy thời gian tương đối trễ, nói với Khúc Kinh Sơn: "Cậu bảo Tư Tư ngủ trước đi, cậu cũng đặt một phòng nghỉ ngơi trước đi."

Khúc Kinh Sơn nhắn cho Mâu Tư Tư xong, chính mình lại là trở về trên sô pha ngồi xuống: "Tôi không buồn ngủ."

Đôi mắt của hán trừng to giống như chuông đồng.

Kỳ Đồ thở dài, bắt đầu khuyên bảo Kỷ Tư Niên.

40 phút sau tên kia mới ngừng nghỉ -- đừng hỏi vì cái gì chính xác đến 40 phút, bởi vì Khúc Kinh Sơn nhìn chằm chằm vào đồng hồ a.

Kỳ Đồ chống giường đứng lên, đầu có điểm choáng váng, thân thể lung lay vài cái, Khúc Kinh Sơn vội vàng qua đi đỡ lấy anh, rồi sau đó dẫn anh rời đi nơi này, đưa anh đến phòng cách vách.

Kỳ Đồ mới vừa đi vào liền chạy vào phòng vệ sinh, nôn mửa một trận. Khúc Kinh Sơn luống cuống tay chân, hắn thấy đối phương che lại dạ dày, lập tức hỏi: "Dạ dày không thoải mái sao?"

Sau khi nôn xong, Kỳ Đồ sắc mặt trắng bệch, không có sức lực. Khúc Kinh Sơn ôm anh đi ra ngoài, đặt ở trên giường. Kỳ Đồ đau đến đổ mồ hôi lạnh, gian nan mà chỉ chỉ túi của chính mình. Khúc Kinh Sơn cầm thuốc, uy anh uống hai viên. Phỏng đoán anh là uống rượu nên mới bị đau dạ dày. Hắn nhịn không được có chút tự trách.

"Về sau không thể lại uống rượu." Hắn nói.

Kỳ Đồ thở phì phò: "Ngươi đi ngủ đi.."

Khúc Kinh Sơn nói: "Không có phòng khác, đây là gian phòng cuối cùng rồi."

Kỳ Đồ: "..."

"Ánh mắt của anh là gì?" Khúc Kinh Sơn rót ly nước ấm để trên bàn cạnh đầu giường, "Yên tâm đi, sẽ không bò lên giường của anh."

Kỳ Đồ thật sự là không sức lực cùng hắn đấu võ mồm, mệt mỏi nhắm hai mắt lại.

Khúc Kinh Sơn sợ anh nửa đêm bệnh tình tăng thêm, cho nên không dám ngủ. Hắn ở ngồi xổm ở mép giường, trông coi anh.

Đêm nay, còn có rất nhiều người không ngủ. Tấm ảnh chụp chung mười người bọn họ khiên cho trên mạng sóng to gió lớn, bởi vì có truyền thông đã đăng video hậu trường cũng chính là đoạt vị chi tranh, cho nên fans mấy nhà đối với video cùng ảnh chụp điên cuồng phân tích cùng giải nghĩa, fans CP của Khúc Kinh Sơn cùng Kỳ Đồ sôi nổi ngóc đầu trở lại.

【@ Bánh Quy đánh không vỡ: Tôi mẹ nod trực tiếp cắn bạo! Khúc Kinh Sơn, mẹ nó thật bạo nha, thế nhưng trực tiếp ngồi ở bên cạnh lão bà, tay còn đắp sau lưng nữa, động tác này quá A, giống sư tử biểu thị công khai chủ quyền, đem lão bà cuốn vào chính mình lãnh thỏi, không cho những người khác mơ ước! Này nima biểu tình quá khốc, phảng phất anh tâ ngồi không phải sô pha, mà là vương tọa! Bên cạnh, còn lại là vương hậu của anh ta! Thật sự quá có cảm giác a! 】

【@ đặt tên quá khó khăn: Tôi chính là người qua đường, tôi tuyên bố Kỳ Tích thảm bại. Bánh Quy quá có thể đánh! Khúc Kinh Sơn anh thật dũng cảm! Tuy rằng anh đi thảm đỏ không tốt nhưng là bộ dáng anh bá chiếm lão bà hảo soái a, Kỷ Tư Niên thật sự quá phế vật.. Này cũng không dám lên.. Quá nhát gan đi. 】

【@ Bánh Quy vô địch: Tôi chết mất, liền tính Kỳ tổng giám ngày mai muốn xóa tài khoản của tôi, tôi cũng muốn dùng hủ bại thanh âm hô lên: "Bánh Quy ngọt nhất! Bánh Quy is real!" 】

Khúc Kinh Sơn xoát Weibo nhìn đến cái bình luận này, nhịn không được cảm thấy buồn cười.

Hắn nhảy tới nhảy lui trang chủ ccuar các fans, lại phát hiện có bộ phận fans đều đang theo dõi siêu thoại "Cùng nhau tới ăn QQ đường".

Điểm đi vào nhìn vài phút, hắn mới phát hiện, đây là siêu thoại mới của CP Bánh Quy.. Bởi vì tên của hắn cùng Kỳ Đồ chữ cái đầu đều là Q, cho nên fans CP nghĩ ra tên CP mới, tránh né Kỳ Đồ đả kích.

Ở trong siêu thoại này, mọi người dùng chữ Q viết hoa đại biểu Kỳ Đồ, q viết thường đại biểu hắn, đến nỗi nguyên nhân, hắn suy đoán là căn cứ tuổi tác.

Fans CP quả nhiên.. Vì cắn CP cái chiêu gì đều nghĩ ra.

Quá cường.

Hắn nhìn nhìn người đang ngủ trên giường, nghĩ thầm, tuyệt đối không thể để Kỳ tổng giám phát hiện siêu thoại này tồn tại!

Sau đó, hắn không cẩn thận trượt tay, like bài viề nào đó.

Khúc Kinh Sơn: "..."

Giống như còn là một tấm ảnh?

Cứu mạng!

Tác giả có lời muốn nói: Khúc Kinh Sơn: Làm sao bây giờ? Online chờ! Vô cùng gấp!

* * *

Hết chương 16.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau