Chương 112: Thuật pháp
Một đêm trôi qua, Lục Diệp kết thúc tu hành.
Quả như hắn nghĩ, sau khi tu vi đề thăng, muốn mở một khiếu lượng linh đan cần tiêu tốn cũng sẽ gia tăng, hiện tại hắn là Linh Khê tứ trọng, muốn mở ra một nơi linh khiếu cần tiêu tốn chừng trên dưới mười tám viên linh đan, đương nhiên, bởi vì có Tụ Linh linh văn phụ trợ, lượng tiêu hao này sẽ tương ứng hạ thấp chút.
Về phần hiệu suất, biến hóa ngược lại không quá lớn.
Có công pháp mang tính chất phụ trợ như Thao Thiết Xan, tốc độ luyện hóa linh đan của hắn một mực nhanh hơn thường nhân rất nhiều.
Chuyện linh đan tiêu hao hắn sớm đã có dự cảm, bởi vì lúc trước khi mở ra khiếu thứ bốn mươi sáu và bốn mươi bảy, lượng tiêu hao đã cấp kịch tăng lên.
Cưỡi trên lưng Hổ Phách tiếp tục đi đường, có Y Y làm bạn, hành trình không quá cô đơn, chỉ là từ sau khi rời khỏi Anh Sơn nàng liền trở nên thần thần bí bí, chẳng những lúc đi đường đột nhiên tan biến không thấy đâu, ngay cả khi nghỉ ngơi giữa đêm, nàng thỉnh thoảng cũng sẽ rời đi.
Lục Diệp hỏi qua nhưng không được đến đáp án, liền cũng không hỏi nhiều nữa.
Thẳng đến ngày nọ, tới một nơi phường thị, lúc Lục Diệp chuẩn bị đi vào bổ cấp, Y Y đột nhiên đưa túi trữ vật của mình cho Lục Diệp.
- Cầm mấy thứ này mang đi bán.
- Bên trong có cái gì?
Lục Diệp ngơ ngác, tiếp lấy túi trữ vật mở ra xem, phát hiện bên trong chứa rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ kỳ quái, ngoài ra còn có một ít rễ cỏ và hoa quả.
Đây là dược liệu? Lục Diệp đột nhiên hiểu được đoạn thời gian qua Y Y rốt cuộc đã làm cái gì.
Nàng thỉnh thoảng lại sẽ biến mất không thấy đâu, hóa ra là đi thu thập dược liệu.
- Sao ngươi biết mấy cái này?
Lục Diệp hiếu kỳ hỏi, trước kia Y Y làm gì có bản sự như thế.
Y Y dương dương đắc ý nói:
- Hoa Từ sư tỷ dạy ta, cả Linh Ngọc cũng dạy ta rất nhiều.
Nàng giải thích nói:
- Hổ Phách không thể một mực dựa ngươi nuôi được, giờ lượng ăn của nó càng lúc càng nhiều, lỡ ngày nào đó ăn sụp ngươi thì phải thế nào? Cho nên ta tìm Hoa Từ sư tỷ và Linh Ngọc nhờ dạy một ít kiến thức dược lý, chẳng qua ta không biết những thứ này rốt cục có thể bán bao nhiêu linh thạch, ngươi cầm đi bán liền biết.
Chủng loại dược liệu trong túi trữ vật rất nhiều, số lượng cũng không ít, song có thể nhìn ra được, bởi vì Y Y mới học, cho nên thủ pháp xử lý còn rất thô ráp, đủ loại dược liệu chất đống một chỗ, nhiều vô số kể, tính ra phải đến hai ba chục loại.
Lục Diệp cười cười:
- Vậy ta đi bán.
- Ừm.
Y Y gật đầu, rụt vào trong cơ thể Hổ Phách.
Trong phường thị có không ít tu sĩ mang theo yêu thú, chẳng qua đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, bọn hắn không khả năng thuần phục yêu thú thực lực quá mạnh, cho nên những yêu thú này phần lớn đều là dùng để thay đi bộ, về cơ bản trên cổ mỗi một con yêu thú đều được bọc lấy Ngự Thú Quyển.
Đại đa số yêu thú có bộ dạng vô cùng hung ác dữ tợn, loại thần tuấn như Hổ Phách cực ít, cho nên Lục Diệp vừa xuất hiện trong phường thị, lập tức dẫn lên không ít tu sĩ chú ý.
Thậm chí có người chạy tới hỏi Lục Diệp có bán Hổ Phách không, tất nhiên là bị hắn cự tuyệt.
Mua một đống đồ ăn thức uống, lại mua mấy bộ quần áo, lúc này Lục Diệp mới mang theo Hổ Phách đi đến Thiên Cơ thương minh.
Sau chừng nửa chung trà lại đi ra, rảo bước rời khỏi phường thị.
Cưỡi trên lưng Hổ Phách, Lục Diệp cười nói:
- Không sai, bán được bốn viên linh thạch.
Y Y không lên tiếng, cũng không xuất hiện, bốn viên linh thạch, còn chưa đủ một ngày ăn của Hổ Phách... Giờ lượng ăn của gia hỏa này càng lúc càng nhiều, cơ hồ ngang với Lục Diệp tu hành, chẳng qua tốc độ trưởng thành cũng theo đó cực kỳ rõ ràng.
Lục Diệp liền an ủi:
- Thu hoạch như thế thật đã rất không sai, tán tu đều vậy cả, tích lũy từng chút từng chút một, bốn viên linh thạch có thể mua bốn viên Uẩn Linh Đan, hơn nữa đây chỉ là mới bắt đầu, đợi sau này ngươi quen thuộc rồi, con số cũng sẽ lớn dần.
Y Y vẫn không thốt nửa lời, rõ ràng có chút tự trách, nàng vốn tưởng rằng mấy ngày nay mình khổ cực thu nhặt dược liệu hẳn có thể bán được giá tiền tốt, kết quả lại rất thất vọng.
An ủi không thành, Lục Diệp liền không nói gì thêm, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng lớn, tiểu nha đầu tuổi tác còn nhỏ, tình tự không ổn định cũng là điều bình thường.
Một bên ném Uẩn Linh Đan vào trong miệng, để cho Thao Thiết Xan tự hành vận chuyển luyện hóa, một bên lấy ra Hồng Liên Xung Tiêu Quyết, tiếp tục nghiên cứu thuật pháp trong đó.
Trước kia hắn không học qua thuật pháp, giờ cũng không có người chỉ điểm, hết thảy đều phải dựa chính mình tự đi mò mẫm.
Chậm rãi nghiên cứu, cứ thế từ từ tiến vào trạng thái vong ngã, một thân linh lực dần dần tuôn động.
- Sau này ta sẽ tìm được càng nhiều dược liệu tốt hơn!
Gần nửa ngày sau, Y Y đột nhiên xuất hiện, ngồi ở trước mặt Lục Diệp, trịnh trọng tuyên bố!
Lục Diệp giương mắt nhìn nàng một cái, mỉm cười cổ vũ:
- Ta rất mong đợi.
Y Y siết chặt nắm tay nhỏ, phát ngoan nói:
- Giờ ta đi tìm!
Nói xong liền nhảy xuống lưng hổ, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Lục Diệp lắc đầu, không đi khuyên can, lúc này mà khuyên can sẽ chỉ đưa đến hiệu quả ngược, Y Y có tâm bổ cấp cho Hổ Phách, đây cũng là ý tốt, Lục Diệp liền mặc lấy nàng.
Trên lưng hổ, Lục Diệp một bên nghiên cứu thuật pháp, một bên thúc giục linh lực.
Muốn tu hành đạo thuật pháp đầu tiên phụ thêm trong Hồng Liên Xung Tiêu Quyết, yêu cầu thấp nhất cũng là tứ trọng, đạo thuật pháp thứ hai yêu cầu càng cao, phải là thất trọng mới được, đạo sau cùng thì cần tu hành Hồng Liên Xung Tiêu Quyết đến trạng thái đại viên mãn, cũng tức là mở đủ một trăm tám mươi khiếu.
Hai đạo thuật pháp phía sau còn cách Lục Diệp quá xa, hiện tại thứ hắn nghiên cứu chính là đạo thuật pháp đầu tiên, tên gọi là Hỏa Phượng Hoàng.
Càng nghiên cứu, Lục Diệp càng cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì thi triển thuật pháp có rất nhiều điểm tương tự với cấu kiến linh văn.
Cả hai cũng phải cần dùng linh lực bản thân cấu kiến ra đồ án đặc định, đồ án này tính là một vòng tròn khép kín, linh lực tuôn động theo thứ tự đặc định trong đó liền sẽ phát huy ra một chút tác dụng thần kỳ.
Chẳng lẽ thuật pháp cũng là một phương thức triển hiện của linh văn? Lục Diệp bất giác nảy sinh ý nghĩ này.
Trước mắt hắn chỉ có một thân không ít, không ai có thể giúp hắn giải hoặc, đành chỉ biết vùi đầu nghiên cứu.
Cũng may hắn từng được đến ba đạo linh văn từ trên Thiên Phú Thụ, mỗi lần được đến linh văn đều sẽ có lượng lớn tin tức phức tạp dung nhập vào trong đầu, giúp hắn triệt để nắm giữ đạo linh văn này.
Chẳng qua bởi vì không học một cách có hệ thống, cho nên mặc dù Lục Diệp có thể nhẹ nhàng thúc giục ba đạo linh văn kia, thậm chí có thể dùng linh văn tác chiến, song vẫn ở một loại trạng thái biết cách dùng nhưng không biết nguyên lý.
Hệt như nấu một món ăn, Lục Diệp thân làm đầu bếp, lại chỉ biết dựa theo tin tức có trong đầu để nêm nếm các loại gia vị, thức ăn làm ra cũng rất vừa mắt ngon miệng.
Nhưng đổi thành một đầu bếp có kinh nghiệm nấu nướng phong phú liền sẽ biết những gia vị kia nên nêm nếm vào lúc nào, phân lượng bao nhiêu là đủ, hỏa hầu cần phải khống chế ra sao, như thế món ăn nấu ra không nghi ngờ có thể càng thêm ngon miệng.
Chẳng qua cũng chính bởi vì trước đó từng được đến đủ loại tri thức từ ba đạo linh văn, sau một phen nghiên cứu, Lục Diệp phát hiện, muốn thi triển Hỏa Phượng Hoàng này có vẻ không hề khó.
…
Quả như hắn nghĩ, sau khi tu vi đề thăng, muốn mở một khiếu lượng linh đan cần tiêu tốn cũng sẽ gia tăng, hiện tại hắn là Linh Khê tứ trọng, muốn mở ra một nơi linh khiếu cần tiêu tốn chừng trên dưới mười tám viên linh đan, đương nhiên, bởi vì có Tụ Linh linh văn phụ trợ, lượng tiêu hao này sẽ tương ứng hạ thấp chút.
Về phần hiệu suất, biến hóa ngược lại không quá lớn.
Có công pháp mang tính chất phụ trợ như Thao Thiết Xan, tốc độ luyện hóa linh đan của hắn một mực nhanh hơn thường nhân rất nhiều.
Chuyện linh đan tiêu hao hắn sớm đã có dự cảm, bởi vì lúc trước khi mở ra khiếu thứ bốn mươi sáu và bốn mươi bảy, lượng tiêu hao đã cấp kịch tăng lên.
Cưỡi trên lưng Hổ Phách tiếp tục đi đường, có Y Y làm bạn, hành trình không quá cô đơn, chỉ là từ sau khi rời khỏi Anh Sơn nàng liền trở nên thần thần bí bí, chẳng những lúc đi đường đột nhiên tan biến không thấy đâu, ngay cả khi nghỉ ngơi giữa đêm, nàng thỉnh thoảng cũng sẽ rời đi.
Lục Diệp hỏi qua nhưng không được đến đáp án, liền cũng không hỏi nhiều nữa.
Thẳng đến ngày nọ, tới một nơi phường thị, lúc Lục Diệp chuẩn bị đi vào bổ cấp, Y Y đột nhiên đưa túi trữ vật của mình cho Lục Diệp.
- Cầm mấy thứ này mang đi bán.
- Bên trong có cái gì?
Lục Diệp ngơ ngác, tiếp lấy túi trữ vật mở ra xem, phát hiện bên trong chứa rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ kỳ quái, ngoài ra còn có một ít rễ cỏ và hoa quả.
Đây là dược liệu? Lục Diệp đột nhiên hiểu được đoạn thời gian qua Y Y rốt cuộc đã làm cái gì.
Nàng thỉnh thoảng lại sẽ biến mất không thấy đâu, hóa ra là đi thu thập dược liệu.
- Sao ngươi biết mấy cái này?
Lục Diệp hiếu kỳ hỏi, trước kia Y Y làm gì có bản sự như thế.
Y Y dương dương đắc ý nói:
- Hoa Từ sư tỷ dạy ta, cả Linh Ngọc cũng dạy ta rất nhiều.
Nàng giải thích nói:
- Hổ Phách không thể một mực dựa ngươi nuôi được, giờ lượng ăn của nó càng lúc càng nhiều, lỡ ngày nào đó ăn sụp ngươi thì phải thế nào? Cho nên ta tìm Hoa Từ sư tỷ và Linh Ngọc nhờ dạy một ít kiến thức dược lý, chẳng qua ta không biết những thứ này rốt cục có thể bán bao nhiêu linh thạch, ngươi cầm đi bán liền biết.
Chủng loại dược liệu trong túi trữ vật rất nhiều, số lượng cũng không ít, song có thể nhìn ra được, bởi vì Y Y mới học, cho nên thủ pháp xử lý còn rất thô ráp, đủ loại dược liệu chất đống một chỗ, nhiều vô số kể, tính ra phải đến hai ba chục loại.
Lục Diệp cười cười:
- Vậy ta đi bán.
- Ừm.
Y Y gật đầu, rụt vào trong cơ thể Hổ Phách.
Trong phường thị có không ít tu sĩ mang theo yêu thú, chẳng qua đối với tu sĩ cấp thấp mà nói, bọn hắn không khả năng thuần phục yêu thú thực lực quá mạnh, cho nên những yêu thú này phần lớn đều là dùng để thay đi bộ, về cơ bản trên cổ mỗi một con yêu thú đều được bọc lấy Ngự Thú Quyển.
Đại đa số yêu thú có bộ dạng vô cùng hung ác dữ tợn, loại thần tuấn như Hổ Phách cực ít, cho nên Lục Diệp vừa xuất hiện trong phường thị, lập tức dẫn lên không ít tu sĩ chú ý.
Thậm chí có người chạy tới hỏi Lục Diệp có bán Hổ Phách không, tất nhiên là bị hắn cự tuyệt.
Mua một đống đồ ăn thức uống, lại mua mấy bộ quần áo, lúc này Lục Diệp mới mang theo Hổ Phách đi đến Thiên Cơ thương minh.
Sau chừng nửa chung trà lại đi ra, rảo bước rời khỏi phường thị.
Cưỡi trên lưng Hổ Phách, Lục Diệp cười nói:
- Không sai, bán được bốn viên linh thạch.
Y Y không lên tiếng, cũng không xuất hiện, bốn viên linh thạch, còn chưa đủ một ngày ăn của Hổ Phách... Giờ lượng ăn của gia hỏa này càng lúc càng nhiều, cơ hồ ngang với Lục Diệp tu hành, chẳng qua tốc độ trưởng thành cũng theo đó cực kỳ rõ ràng.
Lục Diệp liền an ủi:
- Thu hoạch như thế thật đã rất không sai, tán tu đều vậy cả, tích lũy từng chút từng chút một, bốn viên linh thạch có thể mua bốn viên Uẩn Linh Đan, hơn nữa đây chỉ là mới bắt đầu, đợi sau này ngươi quen thuộc rồi, con số cũng sẽ lớn dần.
Y Y vẫn không thốt nửa lời, rõ ràng có chút tự trách, nàng vốn tưởng rằng mấy ngày nay mình khổ cực thu nhặt dược liệu hẳn có thể bán được giá tiền tốt, kết quả lại rất thất vọng.
An ủi không thành, Lục Diệp liền không nói gì thêm, kỳ vọng càng lớn thất vọng càng lớn, tiểu nha đầu tuổi tác còn nhỏ, tình tự không ổn định cũng là điều bình thường.
Một bên ném Uẩn Linh Đan vào trong miệng, để cho Thao Thiết Xan tự hành vận chuyển luyện hóa, một bên lấy ra Hồng Liên Xung Tiêu Quyết, tiếp tục nghiên cứu thuật pháp trong đó.
Trước kia hắn không học qua thuật pháp, giờ cũng không có người chỉ điểm, hết thảy đều phải dựa chính mình tự đi mò mẫm.
Chậm rãi nghiên cứu, cứ thế từ từ tiến vào trạng thái vong ngã, một thân linh lực dần dần tuôn động.
- Sau này ta sẽ tìm được càng nhiều dược liệu tốt hơn!
Gần nửa ngày sau, Y Y đột nhiên xuất hiện, ngồi ở trước mặt Lục Diệp, trịnh trọng tuyên bố!
Lục Diệp giương mắt nhìn nàng một cái, mỉm cười cổ vũ:
- Ta rất mong đợi.
Y Y siết chặt nắm tay nhỏ, phát ngoan nói:
- Giờ ta đi tìm!
Nói xong liền nhảy xuống lưng hổ, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Lục Diệp lắc đầu, không đi khuyên can, lúc này mà khuyên can sẽ chỉ đưa đến hiệu quả ngược, Y Y có tâm bổ cấp cho Hổ Phách, đây cũng là ý tốt, Lục Diệp liền mặc lấy nàng.
Trên lưng hổ, Lục Diệp một bên nghiên cứu thuật pháp, một bên thúc giục linh lực.
Muốn tu hành đạo thuật pháp đầu tiên phụ thêm trong Hồng Liên Xung Tiêu Quyết, yêu cầu thấp nhất cũng là tứ trọng, đạo thuật pháp thứ hai yêu cầu càng cao, phải là thất trọng mới được, đạo sau cùng thì cần tu hành Hồng Liên Xung Tiêu Quyết đến trạng thái đại viên mãn, cũng tức là mở đủ một trăm tám mươi khiếu.
Hai đạo thuật pháp phía sau còn cách Lục Diệp quá xa, hiện tại thứ hắn nghiên cứu chính là đạo thuật pháp đầu tiên, tên gọi là Hỏa Phượng Hoàng.
Càng nghiên cứu, Lục Diệp càng cảm thấy ngạc nhiên, bởi vì thi triển thuật pháp có rất nhiều điểm tương tự với cấu kiến linh văn.
Cả hai cũng phải cần dùng linh lực bản thân cấu kiến ra đồ án đặc định, đồ án này tính là một vòng tròn khép kín, linh lực tuôn động theo thứ tự đặc định trong đó liền sẽ phát huy ra một chút tác dụng thần kỳ.
Chẳng lẽ thuật pháp cũng là một phương thức triển hiện của linh văn? Lục Diệp bất giác nảy sinh ý nghĩ này.
Trước mắt hắn chỉ có một thân không ít, không ai có thể giúp hắn giải hoặc, đành chỉ biết vùi đầu nghiên cứu.
Cũng may hắn từng được đến ba đạo linh văn từ trên Thiên Phú Thụ, mỗi lần được đến linh văn đều sẽ có lượng lớn tin tức phức tạp dung nhập vào trong đầu, giúp hắn triệt để nắm giữ đạo linh văn này.
Chẳng qua bởi vì không học một cách có hệ thống, cho nên mặc dù Lục Diệp có thể nhẹ nhàng thúc giục ba đạo linh văn kia, thậm chí có thể dùng linh văn tác chiến, song vẫn ở một loại trạng thái biết cách dùng nhưng không biết nguyên lý.
Hệt như nấu một món ăn, Lục Diệp thân làm đầu bếp, lại chỉ biết dựa theo tin tức có trong đầu để nêm nếm các loại gia vị, thức ăn làm ra cũng rất vừa mắt ngon miệng.
Nhưng đổi thành một đầu bếp có kinh nghiệm nấu nướng phong phú liền sẽ biết những gia vị kia nên nêm nếm vào lúc nào, phân lượng bao nhiêu là đủ, hỏa hầu cần phải khống chế ra sao, như thế món ăn nấu ra không nghi ngờ có thể càng thêm ngon miệng.
Chẳng qua cũng chính bởi vì trước đó từng được đến đủ loại tri thức từ ba đạo linh văn, sau một phen nghiên cứu, Lục Diệp phát hiện, muốn thi triển Hỏa Phượng Hoàng này có vẻ không hề khó.
…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất