Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Bản Dịch)

Chương 22: Thôn Cổ Nguyệt

Trước Sau
Một đêm nghỉ ngơi.

Thẩm Trường Thanh trời tờ mờ sáng đã tỉnh dậy.

Ở Trấn Ma ti một năm, hắn đã dưỡng thành thói quen ngủ muộn dậy sớm.

Đặc biệt tu luyện Thuần dương công, cần hấp thu luồng tử khí đầu tiên trong thiên địa, vậy nhất định không có cách nào dậy muộn.

Tu luyện theo lệ thường.

Tự cảm thấy Thuần dương công lớn mạnh một phần, Thẩm Trường Thanh trên mặt có nụ cười nhè nhẹ.

Tuy cách đột phá tầng thứ chín vẫn tồn tại chênh lệch không nhỏ, nhưng tốt xấu cũng tinh tiến một ít.

Đột nhiên.

Lỗ tai hắn khẽ nhúc nhích.

Sau đó đứng dậy, mở cửa phòng ra.

Cửa phòng mở ra.

Vừa lúc nhìn thấy Trương Long nâng tay lên, làm ra trạng thái gõ cửa.

"Thẩm đại nhân dậy sớm vậy!" Cửa phòng đột nhiên mở ra, làm cho Trương Long sắc mặt ngẩn ra, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường.

"Trương Bộ đầu cũng dậy sớm."

Thẩm Trường Thanh mỉm cười.

Trong khi nói chuyện, hắn đi tới trước bàn trong phòng ngồi xuống.

"Trương Bộ đầu cũng mời ngồi đi!"

"Đa tạ Thẩm đại nhân."

Trương Long một tay đang cầm thứ gì đó, đặt ở trên mặt bàn, sau đó ngồi xuống ở đối diện Thẩm Trường Thanh.

"Thẩm đại nhân hẳn còn chưa có ăn gì, đây là một ít đồ ăn vặt đặc sắc của thành Lâm An, Thẩm đại nhân xa ở quốc đô, vị tất đã có cơ hội dùng thử."

Trong khi nói chuyện.

Trương Long đã mở ra giấy dầu, mặt trên là một ít điểm tâm xem qua có chút tinh xảo, một mùi thơm từ trong đó tràn ra, làm cho người ta không tự giác cảm thấy tâm thần thoải mái.

"Trương Bộ đầu có tâm."

Thẩm Trường Thanh tươi cười rõ ràng vài phần, khiến cho Trương Long cũng thoáng cười.

Hắn thuận tay cầm lấy một miếng điểm tâm, sau đó nhẹ nhàng cắn một cái.

"Nói tới, đối với yêu tà làm loạn lần này, Trương Bộ đầu còn có cái nhìn gì khác không?"

"Yêu tà tôi không có hiểu nhiều lắm, dù sao tôi cũng chỉ là một Bộ đầu nho nhỏ mà thôi, không có tư cách tiếp xúc nhiều chuyện như vậy."

Trương Long lắc đầu, thời điểm nói tới yêu tà, sắc mặt thật ra không có biến hóa quá lớn.

Sau đó.

Thẩm Trường Thanh lại hỏi một ít chuyện khác, Trương Long trên cơ bản đều có thể đối đáp trôi chảy.

Trong lúc nhất thời.



Hai người nói chuyện với nhau hồi lâu.

Buông điểm tâm trong tay, Thẩm Trường Thanh đứng lên.

"Một khi đã như vậy, Trương Bộ đầu đưa ta cùng đi đến nơi đó xem một chút!"

"Thẩm đại nhân không ăn nữa?"

"Không ăn nữa, buổi sáng ăn nhiều bất lợi cho tiêu hóa, chờ xử lý xong công việc rồi nói sau."

"Ặc ——"

Trương Long không khỏi ngẩn ra, tiêu hóa? Thật sự là một danh từ xa lạ.

Nhưng hắn cũng không nghĩ nhiều.

Nếu Thẩm Trường Thanh muốn đi xem một cái, vậy mình nên cùng đi mới đúng.

Dù sao giải quyết yêu tà, đám người mình ngủ cũng thấy an ổn.

Đi ở trên đường cái.

Thẩm Trường Thanh nhìn cảnh tượng người đến người đi, không khỏi cười nói: "Thành Lâm An phồn hoa tuy không thể so với quốc đô, nhưng cũng có một phen phong vị khác, có thể lưu lại ở đây lâu dài, nghĩ đến cũng là một chuyện tốt."

"Thẩm đại nhân nếu thích, ngày sau có thể thường đến thành Lâm An."

Trương Long đi ở bên cạnh hắn, cười phụ họa.

——

Có Trương Long dẫn đường, Thẩm Trường Thanh liền đi theo ra khỏi thành.

Ngoài thành mười dặm.

Không phải khoảng cách quá xa xôi.

Chỉ là sau khi ra khỏi thành, đã không có loại cảm giác phồn hoa nữa, thay vào đó là loại hoang vắng không có dấu vết con người.

"Trương Bộ đầu, thôn dân trong thôn dời đi ra ngoài, hiện tại đã an trí ở nơi nào?"

Thẩm Trường Thanh thời điểm nói chuyện, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trương Long.

Nghe vậy.

Trương Long không cần nghĩ ngợi trả lời: "Thôn dân phần lớn đều an trí ở thôn khác gần đây, cũng có một số có thân thích ở trong thành, nên ở ngay trong thành, chỉ là trước mắt mục đích chủ yếu của chúng tôi là phong tỏa thôn xuất hiện yêu tà kia.

Cái khác, thật ra không có yêu cầu nhiều lắm."

"Triệu đại nhân thật sự là hiểu cho dân chúng mà!"

"Triệu đại nhân làm Tri huyện thành Lâm An hai mươi năm, thật là một quan tốt, nhiều năm qua các nơi phàm là có yêu tà làm hại, Tri huyện đều sẽ thay đổi, chỉ có Triệu đại nhân thủ vững chức trách, không sợ yêu tà gây hoạ."

Nói đến Triệu Phương, Trương Long trên mặt lộ ra vẻ kính nể.

Thẩm Trường Thanh gật đầu gật đầu.

Đối phương nói như vậy thật ra cũng có đạo lý.

Yêu tà.



Là một phương thức xưng hô yêu ma quỷ quái, bởi vì quỷ quái cũng xưng là tai hoạ, vì vậy còn có cách gọi yêu tà.

Không bao lâu.

Hai người đã đi tới trước một mảng ruộng lúa, nhưng cho dù nhìn thấy ruộng lúa tươi tốt như vậy, vẫn làm cho người ta cảm giác thiếu một chút sinh khí.

"Thẩm đại nhân, phía trước chính là thôn Cổ Nguyệt."

Trương Long chỉ vào thôn phía trước, trầm giọng nói.

Thôn Cổ Nguyệt, chính là thôn có yêu tà làm loạn.

Nhìn theo phương hướng ngón tay Trương Long, Thẩm Trường Thanh có thể nhìn thấy phòng ốc ở xa xa, liên miên ở cùng nhau.

Rất nhanh.

Hai người lại đi qua ruộng lúa, đi tới cửa thôn, nơi đó có một tấm bia đá, viết ba chữ thôn Cổ Nguyệt.

Ngoại trừ cái đó ra.

Còn có sáu người ăn mặc kiểu nha dịch, đang canh giữ ở bên ngoài thôn, mỗi người thần sắc đều là rất khẩn trương, thường thường nhìn về phía bên trong thôn, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ có có yêu tà lao tới vậy.

Ngay cả hiện tại là mặt trời chói chan, cũng không khởi được bao nhiêu tác dụng yên tâm.

"Trương Bộ đầu!"

"Trương Bộ đầu đã đến!"

Nhìn thấy Trương Long cùng Thẩm Trường Thanh đến, mấy tên nha dịch nọ sắc mặt nhất thời thoải mái hơn rất nhiều.

Trương Long sắc mặt nghiêm nghị, đưa tay giới thiệu người bên cạnh cho mấy nha dịch: "Vị này là Trấn Ma ti Thẩm Trường Thanh Thẩm đại nhân, lần này đặc biệt đến tiêu diệt yêu tà."

Trấn Ma ti!

Quả nhiên.

Mấy nha dịch nọ sau khi nghe thấy danh hiệu Trấn Ma ti, sắc mặt nhất thời trở nên kính sợ, nhìn về phía Thẩm Trường Thanh chắp tay chào: "Ra mắt Thẩm đại nhân!"

Tuy Thẩm Trường Thanh tướng mạo nhìn qua có chút trẻ tuổi.

Nhưng bọn họ cũng không dám có chút thất lễ.

Ba chữ Trấn Ma ti.

Ở Đại Tần chính là chiêu bài hành tẩu.

Người có thể đi ra từ Trấn Ma ti, tuyệt đối không có một ai đơn giản.

"Ừm, cho đến giờ, có bất luận kẻ nào ra vào thôn không?" Thẩm Trường Thanh nhìn cảnh tượng hoang vắng trong thôn trước mắt, nghiêng đầu nhìn về phía một nha dịch trong đó.

Nghe vậy.

Tên nha dịch kia trong lòng không hiểu sinh ra áp lực rất lớn.

"Khởi bẩm Thẩm đại nhân, từ khi yêu tà làm hại tới nay, không có gì một ai ra vào thôn!"

"Tốt rồi, việc này ta cùng Thẩm đại nhân đã biết, các ngươi trở về phục mệnh đi, chuyện còn lại giao cho ta cùng Thẩm đại nhân là được." Trương Long khoát tay áo, trên mặt có chút không kiên nhẫn.

"Chúng tôi cáo lui!"

Mấy tên nha dịch nọ cũng không dám nói gì nữa, chỉ có thể khom người lui ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau