Nhân Vật Phản Diện Biến Thành Bạch Nguyệt Quang
Chương 174
Seus đứng cách Đỗ Yến vài mét, không hề lại gần.
Lúc này Đỗ Yến mới phát hiện tấm bình phong trong suốt ngăn giữa bọn họ.
Seus thấy Đỗ Yến nhận ra sự tồn tại của bình phong bèn giải thích: “Xin em đừng hiểu lầm. Bởi vì ta vẫn chưa thông qua thí nghiệm thích ứng với môi trường Trái Đất nên tạm thời không thể tiếp xúc gần gũi với em.”
Đỗ Yến hiểu ý Seus. Cậu vừa mới đi từ Trái Đất đến, vi khuẩn trên người cậu sẽ gây ảnh hưởng không thể lường trước với người Sakoru.
Cậu cũng chẳng để bụng, đáp: “Anh đừng tùy tiện dùng từ tiếp xúc gần gũi.”
Seus sững sờ, hơi nghi hoặc hỏi: “Tại sao? Tiếp xúc gần gũi là chỉ hành động tương tác không có bất kỳ trở ngại nào mà?”
Đỗ Yến rất bất đắc dĩ, nhất thời không nghĩ ra cách để giải thích về nghĩa đen nghĩa bóng trong lời nói của người Trung Quốc cho hắn hiểu.
Cậu đổi đề tài: “Giờ chúng ta gặp nhau trực tiếp rồi, lý do gì khiến anh cứ kiên trì muốn đưa tôi lên tinh hạm vậy?”
Đỗ Yến chẳng trông chờ vào việc người Sakoru nghĩ được sâu xa hơn. Sau khi La Nhược Tình đuổi cậu khỏi trường sẽ còn phát sinh thêm nhiều chuyện phiền phức khác.
Seus trả lời: “Đây là lễ tiết của người Sakoru. Em đã thừa nhận ta là người yêu nên ta phải trực tiếp tặng em món quà chỉ dành cho bạn đời.”
Quả nhiên vấn đề mà Seus đang nghĩ đến không nằm trên cùng một đường thăng với Đỗ Yến.
Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao mùi vị mộng cảnh này lại ngọt đến vậy. Bởi vì chủ nhân giấc mộng chỉ biết đến yêu đương, mọi việc hắn làm đều xuất phát từ mục đích tìm kiếm bạn đời.
Dựa trên thiết lập tính cách bản thân đang duy trì, Đỗ Yến đáp: “Vừa nãy chắc anh cũng chứng kiến tình huống ở trong văn phòng rồi. Tôi chỉ muốn mượn tên tuổi anh để trả đũa đám người kia, không thật sự thừa nhận anh là bạn trai tôi.”
Đỗ Yến dừng lại một chút, hỏi: “Mục đích của tôi không hề đơn thuần, chẳng nhẽ anh cũng không ngại ư?”
Seus lắc đầu: “Em bằng lòng thừa nhận là được, ta không để bụng. Khiến những người Trái Đất kia phải trả cái giá thật lớn là đãi ngộ mà hoàng hậu hành tinh Sakoru nên có.”
Đỗ Yến âm thầm thở dài, quả nhiên ngoài nói chuyện yêu đương ra thì những thứ khác đều chẳng quan trọng.
Nhưng nếu cậu đã mở APP để liên lạc với Seus, cho đối phương nghe thấy cậu chủ động thừa nhận quan hệ giữa bọn họ thì sẽ không đổi ý.
Ấn tượng của cậu về Seus rất tốt, cũng không bài xích việc phát triển mối quan hệ này thêm một bước.
Bởi vì trong lòng cậu, Seus và mỗi nhân vật tại các mộng cảnh trước đều là một. Dù gì cũng là chồng chồng già trải qua rất nhiều thế giới, chẳng cần phải làm giá nữa.
Seus thấy Đỗ Yến chấp nhận lời giải thích của hắn, hoa văn trên mặt dần sáng lên màu đỏ rực rỡ.
Hiện tại Đỗ Yến đã nhớ ra tất cả, bao gồm cả màu sắc thể hiện tâm trạng của đối phương được đề cập trong tài liệu bộ phim. Hoa văn màu đỏ có nghĩa là hắn đang cực kỳ hưng phấn và kích động, hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt vô cảm.
Nhìn thấy một Seus như thế, Đỗ Yến bèn liên tưởng tới Thiệu Lăng Hằng ở hiện thực. Hắn rất ít khi có biểu cảm nào khác, ngày thường trông tương đối lạnh nhạt.
Đỗ Yến tưởng rằng mình là trợ lý của Thiệu Lăng Hằng nên mới vậy. Hiện tại tính cách và biểu hiện của Seus khiến cậu không khỏi cảm thấy nội tâm Thiệu Lăng Hằng cũng hết sức phong phú, chỉ là không bộc lộ ra mặt thôi.
Nếu không phải người giàu tình cảm thì đã chẳng diễn được nhiều vai khác nhau.
Chứng tỏ vài hành động của Thiệu Lăng Hằng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài mà có thêm hàm nghĩa sâu xa.
Đỗ Yến mới suy nghĩ mấy phút mà Seus đã chuẩn bị xong món quà dành cho bạn đời phù hợp.
“Đây là lễ tiết của người Sakoru chúng ta, thể hiện sự tín nhiệm và kính trọng tuyệt đối với bạn đời.”
Đỗ Yến xoay lưng, ngước nhìn rồi ngây ngẩn cả người. Hoa văn trên mặt Seus dần dần sáng lên màu vàng rực rỡ, giống như những vì sao rải rác đầy trời, đẹp không sao tả nổi.
Hoa văn chậm rãi lan ra giữa không trung, biến thành thực thể xuyên qua tấm bình phong, bay thẳng về phía Đỗ Yến.
Đỗ Yến cả kinh nhưng cũng không lùi về sau. Cậu biết Seus sẽ không làm hại mình.
Thời điểm hoa văn chạm lên người Đỗ Yến, thấm vào da cậu. Đỗ Yến gần như không cảm thấy gì mà chỉ quan sát mọi thứ thông qua tấm gương đặt đối diện.
Cậu nhấc tay sờ lên mặt, nói: “Chẳng nhẽ sau này em sẽ giống anh, có hoa văn thể hiện tâm trạng à?”
Seus giải thích: “Không đâu, ta chỉ đặt ấn ký vào sóng não em. Từ nay trở đi em có thể sử dụng quyền hạn, địa vị và tài sản của ta.”
Đỗ Yến nhìn hắn: “Anh đang cưỡng chế trói buộc em đấy à? Trong văn hóa Trái đất hẹn hò không phải là kết hôn đâu.”
Seus đáp: “Người Trung Quốc các em có câu nếu không lấy kết hôn làm mục đích hẹn hò thì đều là đùa giỡn lưu manh còn gì?”
Đỗ Yến lườm: “Ồ? Xem ra anh cũng nghiên cứu kĩ nhỉ.”
Seus trầm mặc chốc lát, như đang oan ức nói: “Ấn ký này chỉ tạo thành ảnh hưởng một phía thôi. Cả đời người Sakoru chỉ có một bạn đời và một người yêu duy nhất, nếu như em không thích thì sau khi bỏ ấn ký đi, cuộc sống của em vẫn diễn ra như bình thường.”
Đỗ Yến chưa từ bỏ kế hoạch khiến mộng cảnh đổi vị cho nên cũng không an ủi Seus và chẳng hứa hẹn quá nhiều.
Cậu đổi đề tài: “Ấn ký này sử dụng như thế nào, làm sao để cộng hưởng trí nhớ và tài sản của anh?”
Đỗ Yến vô cùng hài lòng với phản ứng của mình, duy trì vững chắc thiết lập tính cách nhân vật phản diện hám lợi. Miếng bánh ngọt này rồi sẽ biến thành loại ít đường thôi.
Seus bắt đầu hướng dẫn Đỗ Yến tiếp cận ấn ký trong sóng điện não.
Năng lực học tập của Đỗ Yến rất mạnh. Mấy tiếng sau đã có thể tự mình lật xem tất cả các tài liệu ở quang não tinh tế.
Cậu bất ngờ phát hiện một vấn đề vô cùng hay ho, đó chính là tên đầy đủ của Seus.
Thời điểm bọn họ sinh ra chỉ có tên và họ, tên đệm là do bạn đời phù hợp đặt cho.
Tin tức này chưa được đề cập trong phim. Khi Đỗ Yến khôi phục ký ức cũng không nhớ ra cái tên Seus từng giới thiệu.
Hóa ra lúc tải app xuống, Seus yêu cầu cậu đặt tên, danh tự đó được hắn dùng làm tên đệm của mình.
Đỗ Yến cười như không cười nhìn Seus, ý vị thâm trường nói: “Lăng Hằng?”
Vẻ mặt Seus cứng đờ, đáp: “Đây là lỗi của ta, do lúc trước hơi bị tự tin thái quá…”
Seus thẳng thắn kể cho Đỗ Yến nghe chuyện hắn đã lên kế hoạch trở về hành tinh Sakoru trong vòng bảy ngày. Dù sao người Sakoru chưa từng nói dối, càng không giấu diếm bạn đời.
Đỗ Yến nở nụ cười: “Từ lần đầu gặp mặt đến nay đã gấp mấy lần bảy ngày rồi nhỉ? Có phải công dân hành tinh Sakoru đang cảm thấy hình tượng nói là làm của bệ hạ sụp đổ rồi không?”
Seus trả lời: “Không đâu, người Sakoru có bạn đời đều sẽ thông cảm cho ta, thậm chí họ cũng từng trải qua chuyện tương tự. Đây là việc không thể thiếu trong đời người Sakoru mà.”
“…”
Cuối cùng Đỗ Yến rút ra kết luận, người Sakoru là một chủng tộc yêu đương mù quáng.
***
Từ hôm đó trở đi, thân là học sinh bị buộc thôi học rảnh rỗi ở nhà, Đỗ Yến bắt đầu cuộc sống mới trên tinh hạm.
Seus vô cùng bận rộn nhưng vẫn muốn dành nhiều thời gian làm thí nghiệm thích ứng với môi trường Trái Đất. Trên thực tế, thời gian hắn tiếc xúc với Đỗ Yến không nhiều.
Hắn tỏ vẻ vô cùng áy náy, đồng thời nâng cao cường độ huấn luyện, tranh thủ sớm ngày có thể ở bên cậu.
Thật ra Đỗ Yến chẳng để bụng. Sau khi cộng hưởng quyền hạn với Seus, chuyện cậu cần làm cũng rất nhiều.
Tuy Đỗ Yến muốn đến hành tinh Sakoru cùng hắn nhưng cậu chưa bao giờ là người lấy ơn báo oán, trước khi đi phải khiến cho nhà họ La gà bay chó sủa mới phù hợp phong cách hành sự của cậu.
Đỗ Yến nhắm mắt, làm ổ trên ghế sofa, thoạt nhìn như đang nghỉ ngơi song vẫn yên lặng theo dõi sự tình diễn ra trên Trái Đất thông qua quang não tinh hạm.
Seus là người Sakoru có nguyên tắc và ranh giới của riêng mình, chưa bao giờ kiêm soát nhất cử nhất động của Đỗ Yến. Còn cậu sẽ không quan tâm nhiều như vậy mà quan sát mọi hành vi của người nhà họ La.
Mấy ngày trước, Đỗ Chí Bình tới trường giải quyết thủ tục thôi học của Đỗ Yến, cuối cùng sự tình vẫn đến tai ông cụ La và cậu của La Nhược Tình – La Phong.
Người nhà họ La thống nhất ý kiến. Nếu sự đã rồi, vì tiền đồ mai này của La Phong, bọn họ vẫn nên làm cho Đỗ Yến biến mất vĩnh viễn, vừa có thể giấu kín chuyện cũ vừa tránh khỏi phiền phức về sau, quả là một mũi tên trúng hai đích.
Đối với người nhà họ La, sinh mệnh của con kiến hôi Đỗ Yến chỉ là hòn đá nhỏ có thể nghiền nát tùy ý.
Hôm qua, Đỗ Yến biết được tin tức vô cùng quan trọng.
La Phong dùng thủ đoạn bí mật tìm được kẻ gánh không ít mạng người trên lưng, bị truy nã toàn quốc. Hắn ta cam kết sẽ cho đối phương và người nhà ra nước ngoài, đồng thời trả thù lao hậu hĩnh.
Điều kiện trao đổi chính là gã phải thực hiện một vụ cướp bóc, giết người phóng hỏa.
La Phong đưa địa chỉ nhà Đỗ Yến.
Sau khi hay tin, Đỗ Yến bèn mượn Seus bộ hình chiếu 3D loại nhỏ đặt trong nhà mình.
Tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ chờ La Phong lọt tròng rồi ung dung xem trò vui là được.
Lúc này Đỗ Yến mới phát hiện tấm bình phong trong suốt ngăn giữa bọn họ.
Seus thấy Đỗ Yến nhận ra sự tồn tại của bình phong bèn giải thích: “Xin em đừng hiểu lầm. Bởi vì ta vẫn chưa thông qua thí nghiệm thích ứng với môi trường Trái Đất nên tạm thời không thể tiếp xúc gần gũi với em.”
Đỗ Yến hiểu ý Seus. Cậu vừa mới đi từ Trái Đất đến, vi khuẩn trên người cậu sẽ gây ảnh hưởng không thể lường trước với người Sakoru.
Cậu cũng chẳng để bụng, đáp: “Anh đừng tùy tiện dùng từ tiếp xúc gần gũi.”
Seus sững sờ, hơi nghi hoặc hỏi: “Tại sao? Tiếp xúc gần gũi là chỉ hành động tương tác không có bất kỳ trở ngại nào mà?”
Đỗ Yến rất bất đắc dĩ, nhất thời không nghĩ ra cách để giải thích về nghĩa đen nghĩa bóng trong lời nói của người Trung Quốc cho hắn hiểu.
Cậu đổi đề tài: “Giờ chúng ta gặp nhau trực tiếp rồi, lý do gì khiến anh cứ kiên trì muốn đưa tôi lên tinh hạm vậy?”
Đỗ Yến chẳng trông chờ vào việc người Sakoru nghĩ được sâu xa hơn. Sau khi La Nhược Tình đuổi cậu khỏi trường sẽ còn phát sinh thêm nhiều chuyện phiền phức khác.
Seus trả lời: “Đây là lễ tiết của người Sakoru. Em đã thừa nhận ta là người yêu nên ta phải trực tiếp tặng em món quà chỉ dành cho bạn đời.”
Quả nhiên vấn đề mà Seus đang nghĩ đến không nằm trên cùng một đường thăng với Đỗ Yến.
Cuối cùng cậu cũng hiểu tại sao mùi vị mộng cảnh này lại ngọt đến vậy. Bởi vì chủ nhân giấc mộng chỉ biết đến yêu đương, mọi việc hắn làm đều xuất phát từ mục đích tìm kiếm bạn đời.
Dựa trên thiết lập tính cách bản thân đang duy trì, Đỗ Yến đáp: “Vừa nãy chắc anh cũng chứng kiến tình huống ở trong văn phòng rồi. Tôi chỉ muốn mượn tên tuổi anh để trả đũa đám người kia, không thật sự thừa nhận anh là bạn trai tôi.”
Đỗ Yến dừng lại một chút, hỏi: “Mục đích của tôi không hề đơn thuần, chẳng nhẽ anh cũng không ngại ư?”
Seus lắc đầu: “Em bằng lòng thừa nhận là được, ta không để bụng. Khiến những người Trái Đất kia phải trả cái giá thật lớn là đãi ngộ mà hoàng hậu hành tinh Sakoru nên có.”
Đỗ Yến âm thầm thở dài, quả nhiên ngoài nói chuyện yêu đương ra thì những thứ khác đều chẳng quan trọng.
Nhưng nếu cậu đã mở APP để liên lạc với Seus, cho đối phương nghe thấy cậu chủ động thừa nhận quan hệ giữa bọn họ thì sẽ không đổi ý.
Ấn tượng của cậu về Seus rất tốt, cũng không bài xích việc phát triển mối quan hệ này thêm một bước.
Bởi vì trong lòng cậu, Seus và mỗi nhân vật tại các mộng cảnh trước đều là một. Dù gì cũng là chồng chồng già trải qua rất nhiều thế giới, chẳng cần phải làm giá nữa.
Seus thấy Đỗ Yến chấp nhận lời giải thích của hắn, hoa văn trên mặt dần sáng lên màu đỏ rực rỡ.
Hiện tại Đỗ Yến đã nhớ ra tất cả, bao gồm cả màu sắc thể hiện tâm trạng của đối phương được đề cập trong tài liệu bộ phim. Hoa văn màu đỏ có nghĩa là hắn đang cực kỳ hưng phấn và kích động, hoàn toàn trái ngược với khuôn mặt vô cảm.
Nhìn thấy một Seus như thế, Đỗ Yến bèn liên tưởng tới Thiệu Lăng Hằng ở hiện thực. Hắn rất ít khi có biểu cảm nào khác, ngày thường trông tương đối lạnh nhạt.
Đỗ Yến tưởng rằng mình là trợ lý của Thiệu Lăng Hằng nên mới vậy. Hiện tại tính cách và biểu hiện của Seus khiến cậu không khỏi cảm thấy nội tâm Thiệu Lăng Hằng cũng hết sức phong phú, chỉ là không bộc lộ ra mặt thôi.
Nếu không phải người giàu tình cảm thì đã chẳng diễn được nhiều vai khác nhau.
Chứng tỏ vài hành động của Thiệu Lăng Hằng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài mà có thêm hàm nghĩa sâu xa.
Đỗ Yến mới suy nghĩ mấy phút mà Seus đã chuẩn bị xong món quà dành cho bạn đời phù hợp.
“Đây là lễ tiết của người Sakoru chúng ta, thể hiện sự tín nhiệm và kính trọng tuyệt đối với bạn đời.”
Đỗ Yến xoay lưng, ngước nhìn rồi ngây ngẩn cả người. Hoa văn trên mặt Seus dần dần sáng lên màu vàng rực rỡ, giống như những vì sao rải rác đầy trời, đẹp không sao tả nổi.
Hoa văn chậm rãi lan ra giữa không trung, biến thành thực thể xuyên qua tấm bình phong, bay thẳng về phía Đỗ Yến.
Đỗ Yến cả kinh nhưng cũng không lùi về sau. Cậu biết Seus sẽ không làm hại mình.
Thời điểm hoa văn chạm lên người Đỗ Yến, thấm vào da cậu. Đỗ Yến gần như không cảm thấy gì mà chỉ quan sát mọi thứ thông qua tấm gương đặt đối diện.
Cậu nhấc tay sờ lên mặt, nói: “Chẳng nhẽ sau này em sẽ giống anh, có hoa văn thể hiện tâm trạng à?”
Seus giải thích: “Không đâu, ta chỉ đặt ấn ký vào sóng não em. Từ nay trở đi em có thể sử dụng quyền hạn, địa vị và tài sản của ta.”
Đỗ Yến nhìn hắn: “Anh đang cưỡng chế trói buộc em đấy à? Trong văn hóa Trái đất hẹn hò không phải là kết hôn đâu.”
Seus đáp: “Người Trung Quốc các em có câu nếu không lấy kết hôn làm mục đích hẹn hò thì đều là đùa giỡn lưu manh còn gì?”
Đỗ Yến lườm: “Ồ? Xem ra anh cũng nghiên cứu kĩ nhỉ.”
Seus trầm mặc chốc lát, như đang oan ức nói: “Ấn ký này chỉ tạo thành ảnh hưởng một phía thôi. Cả đời người Sakoru chỉ có một bạn đời và một người yêu duy nhất, nếu như em không thích thì sau khi bỏ ấn ký đi, cuộc sống của em vẫn diễn ra như bình thường.”
Đỗ Yến chưa từ bỏ kế hoạch khiến mộng cảnh đổi vị cho nên cũng không an ủi Seus và chẳng hứa hẹn quá nhiều.
Cậu đổi đề tài: “Ấn ký này sử dụng như thế nào, làm sao để cộng hưởng trí nhớ và tài sản của anh?”
Đỗ Yến vô cùng hài lòng với phản ứng của mình, duy trì vững chắc thiết lập tính cách nhân vật phản diện hám lợi. Miếng bánh ngọt này rồi sẽ biến thành loại ít đường thôi.
Seus bắt đầu hướng dẫn Đỗ Yến tiếp cận ấn ký trong sóng điện não.
Năng lực học tập của Đỗ Yến rất mạnh. Mấy tiếng sau đã có thể tự mình lật xem tất cả các tài liệu ở quang não tinh tế.
Cậu bất ngờ phát hiện một vấn đề vô cùng hay ho, đó chính là tên đầy đủ của Seus.
Thời điểm bọn họ sinh ra chỉ có tên và họ, tên đệm là do bạn đời phù hợp đặt cho.
Tin tức này chưa được đề cập trong phim. Khi Đỗ Yến khôi phục ký ức cũng không nhớ ra cái tên Seus từng giới thiệu.
Hóa ra lúc tải app xuống, Seus yêu cầu cậu đặt tên, danh tự đó được hắn dùng làm tên đệm của mình.
Đỗ Yến cười như không cười nhìn Seus, ý vị thâm trường nói: “Lăng Hằng?”
Vẻ mặt Seus cứng đờ, đáp: “Đây là lỗi của ta, do lúc trước hơi bị tự tin thái quá…”
Seus thẳng thắn kể cho Đỗ Yến nghe chuyện hắn đã lên kế hoạch trở về hành tinh Sakoru trong vòng bảy ngày. Dù sao người Sakoru chưa từng nói dối, càng không giấu diếm bạn đời.
Đỗ Yến nở nụ cười: “Từ lần đầu gặp mặt đến nay đã gấp mấy lần bảy ngày rồi nhỉ? Có phải công dân hành tinh Sakoru đang cảm thấy hình tượng nói là làm của bệ hạ sụp đổ rồi không?”
Seus trả lời: “Không đâu, người Sakoru có bạn đời đều sẽ thông cảm cho ta, thậm chí họ cũng từng trải qua chuyện tương tự. Đây là việc không thể thiếu trong đời người Sakoru mà.”
“…”
Cuối cùng Đỗ Yến rút ra kết luận, người Sakoru là một chủng tộc yêu đương mù quáng.
***
Từ hôm đó trở đi, thân là học sinh bị buộc thôi học rảnh rỗi ở nhà, Đỗ Yến bắt đầu cuộc sống mới trên tinh hạm.
Seus vô cùng bận rộn nhưng vẫn muốn dành nhiều thời gian làm thí nghiệm thích ứng với môi trường Trái Đất. Trên thực tế, thời gian hắn tiếc xúc với Đỗ Yến không nhiều.
Hắn tỏ vẻ vô cùng áy náy, đồng thời nâng cao cường độ huấn luyện, tranh thủ sớm ngày có thể ở bên cậu.
Thật ra Đỗ Yến chẳng để bụng. Sau khi cộng hưởng quyền hạn với Seus, chuyện cậu cần làm cũng rất nhiều.
Tuy Đỗ Yến muốn đến hành tinh Sakoru cùng hắn nhưng cậu chưa bao giờ là người lấy ơn báo oán, trước khi đi phải khiến cho nhà họ La gà bay chó sủa mới phù hợp phong cách hành sự của cậu.
Đỗ Yến nhắm mắt, làm ổ trên ghế sofa, thoạt nhìn như đang nghỉ ngơi song vẫn yên lặng theo dõi sự tình diễn ra trên Trái Đất thông qua quang não tinh hạm.
Seus là người Sakoru có nguyên tắc và ranh giới của riêng mình, chưa bao giờ kiêm soát nhất cử nhất động của Đỗ Yến. Còn cậu sẽ không quan tâm nhiều như vậy mà quan sát mọi hành vi của người nhà họ La.
Mấy ngày trước, Đỗ Chí Bình tới trường giải quyết thủ tục thôi học của Đỗ Yến, cuối cùng sự tình vẫn đến tai ông cụ La và cậu của La Nhược Tình – La Phong.
Người nhà họ La thống nhất ý kiến. Nếu sự đã rồi, vì tiền đồ mai này của La Phong, bọn họ vẫn nên làm cho Đỗ Yến biến mất vĩnh viễn, vừa có thể giấu kín chuyện cũ vừa tránh khỏi phiền phức về sau, quả là một mũi tên trúng hai đích.
Đối với người nhà họ La, sinh mệnh của con kiến hôi Đỗ Yến chỉ là hòn đá nhỏ có thể nghiền nát tùy ý.
Hôm qua, Đỗ Yến biết được tin tức vô cùng quan trọng.
La Phong dùng thủ đoạn bí mật tìm được kẻ gánh không ít mạng người trên lưng, bị truy nã toàn quốc. Hắn ta cam kết sẽ cho đối phương và người nhà ra nước ngoài, đồng thời trả thù lao hậu hĩnh.
Điều kiện trao đổi chính là gã phải thực hiện một vụ cướp bóc, giết người phóng hỏa.
La Phong đưa địa chỉ nhà Đỗ Yến.
Sau khi hay tin, Đỗ Yến bèn mượn Seus bộ hình chiếu 3D loại nhỏ đặt trong nhà mình.
Tất cả đã chuẩn bị xong, chỉ chờ La Phong lọt tròng rồi ung dung xem trò vui là được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất