Nhật Ký Thú Cưng Của Thiên Địch

Chương 181: Viên mãnChồng...(H).

Trước Sau
Rất nhanh Bạch Kỳ Thư hai người đã ở lại gấu tộc mười ngày, đa số thời gian đều là vùi đầu làm đường mía.

Khi đã chỉ dạy cho đám người gấu tộc biết tất cả quy trình làm đường mía rồi thì Bạch Kỳ Thư mới có thời gian rãnh rỗi đi nhìn xem những cái tổ ong siêu cấp vĩ đại kia.

Thật sự là chúng rất lớn, lớn đến độ thân cây mà chúng nó dùng để đỡ lấy cái tổ ong cũng thô to dị thường.

Này cũng bởi vì thân mình khổng lồ của chúng nó.

Mỗi tổ ông có đường kính một mét... Lượng mật ong chứa bên trong sẽ nhiều cỡ nào.

Bạch Kỳ Thư nhìn đám ong dày đặc kia cũng không có ý định đi thử cảm giác vặt tổ ong là như thế nào nữa.

" Tiếp đến chúng ta sẽ đi đâu chồng?"

Cậu kéo tay chim to đi trở về vừa hỏi.

" Cái này chúng ta phải hỏi gấu tộc."

Eagle cũng không biết rõ hết các tộc với khoảng cách xa như vậy.

Hai người trở lại nên làm đường mía tìm Brian.

Hắn nói cách gấu tộc mười ngày đường về hướng Tây có rắn tộc, về hướng Bắc đi mười ngày có hổ tộc, hướng Tây Nam đi hai mươi ngày có thằn lằn tộc.

Bạch Kỳ Thư vừa nghe rắn tộc đã xua tay.

Chim to nhớ đến tình huống lần đầu gặp chuột nhỏ thì cũng buồn cười, có lẽ cậu không thích rắn thiệt, nhỏ lớn đều không thích, nghĩ mà xem, rắn tộc thì tất nhiên hình thể sẽ rất bự rồi...

Thôi thì bỏ qua, nhưng thằn lằn tộc lại khiến Bạch Kỳ Thư tò mò.

" Anh nói xem chúng ta nên đến đâu trước?"

Bạch Kỳ Thư nằm trong lòng anh hỏi.

" Anh nghĩ là đến thằn lằn tộc, có lẽ đến đó chúng ta sẽ đụng mùa khô, nhưng nơi ở của họ là rừng già, khả năng chống nóng sẽ tốt hơn đến hổ tộc."

Eagle ôm cậu nói.

Anh đã đến hổ tộc một lần, nơi đó có vẻ không tốt lắm cho mùa khô, nhưng nếu đến thằn lằn tộc thì họ có thể theo đường vòng trở lại dực sư tộc, cũng khá ổn.

" Vậy đi thằn lằn tộc, em cũng tò mò không biết họ ra làm sao?"

Bạch Kỳ Thư hí hửng đồng ý luôn.

" Ừm!"

Chim to hôn hôn cái mỏ chuột.

" Chồng ơi, ngủ ngon!"

Con chuột nhỏ cũng ôm mặt anh hôn lại.

Đêm khuya thanh vắng nằm trong hang động tối ôm, chữ chồng kia của Bạch Kỳ Thư giống như một mồi lửa lớn, đốt cháy không khí đang mát mẻ trở thành khô nóng.

Chim to đối với cái hôn nhẹ của chuột nhỏ không hề buông ra mà làm nó càng sâu hơn, kích tình hơn.



" Ừm... Chim..."

" Gọi chồng!"

Con chim to bá đạo sửa lại.

" Chồng a..."

Con chuột nhỏ cong lưng thừa nhận vật to lớn của con chim to bá đạo.

Bởi vì không có tiền diễn nên nó chỉ mới vào một chút, nhưng lại khiến chuột nhỏ ngọt ngào kêu.

Dù sao hai người cũng làm không ít lần, nơi kia đã quá quen thuộc thước tất cả anh nên dù không làm tiền diễn, chỉ ôm hôn vào cái thôi thì cái miệng nhỏ kia sẽ không có tiết tháo mà d.âm đãng mềm mại mở ra, đợi vật to lớn đến chiếm giữ.

" Chuột nhỏ, em thật quá mê người, lại gọi, đêm nay cho em dục tiên dục tử, trở về có thể sinh một ổ chuột con."

Con chim to hùng hồn tuyên bố, tay nắm lấy bắp chân trắng nõn của con chuột kéo lên, để lộ nơi tư mật bị gậy lớn đóng vào, không ngừng nhấp nhô đưa đẩy.

Nơi kết hợp nhanh chóng trở nên ướt át, mị thịt đỏ hồng theo từng cái rút ra mà ẩn hiện, mị hoặc.

" Ưm... Ha... Chồng... A... Chồng... Nhanh quá..."

Con chuột nhỏ lãng kêu, lúc này đã nằm trên người chim to, hai cánh mông cong mẩy bị bàn tay to nắm lấy, không ngừng đè ép mỗi khi chim to thúc hông, phối hợp nhịp nhàng lại nhanh như vũ bão khiến cho cái mông tròn không thể kiềm chế mà chuyển động theo.

Thấy con chuột nhỏ bị cuốn theo, con chim to càng thêm ra sức mà giã nhỏ u cốc trơn mềm kia.

" Ư ư ư... Ha a..."

Con chuột nhỏ không ngừng rên ư ử, miệng nhỏ hơi há ra để lộ đầu lưỡi đỏ hồng mê người.

Chim to nâng đầu giữ lấy nó, cuốn xoắn không ngừng.

Bên dưới vẫn mạnh mẽ mà ra vào.

" Ứm..."

Cao trào bị chim to nuốt vào bụng khiến cho cảm xúc bùng nổ, con chuột nhỏ cong cả lưng vậy mà bên dưới vẫn không ngừng bị đỉnh lộng.

Khoái cảm chồng chất khiến con chuột nhỏ không rên rỉ nổi, mà môi lưỡi cũng bị chiếm lấy chưa từng buông ra.

" Ứ... Hô a..."

Con chuột nhỏ chất lỏng nóng rực mạnh mẽ phun đầy bụng nhỏ thì hai mắt trừng lên, rã người trên ngực chim to, bên dưới không ngừng mấp mấy, chất lỏng d.âm mĩ theo đó chảy ra.

" A!!"

Bỗng nhiên con chim to lật người, xoay con chuột nhỏ nằm chỏng mông lên trời, phụt một tiếng, lại đút vào nguyên cây.

" Ha ha... Chồng ơi... Sâu quá... Á..."

Con chuột nhỏ động tình lắc mông theo.

Hai tay lớn nắm chặt eo hông mềm mại của chuột nhỏ, giữ cho cậu không bị anh đỉnh lộng đến bay đi, nhưng cũng làm cho những cái thúc hông sâu đến tận đấy, nơi con chuột nhỏ nuôi dưỡng chuột con.

" Á... Sâu quá... Chồng ơi... Lại sinh... Sinh... Chuột á..."



Từng tiếng rên rỉ không trọn vẹn lại càng thêm kích khích chim to ra sức.

" Ư ư ư... Há... A..."

" Hừ... Ân..."

Hai tiếng kêu rên vừa ra, quyện lại cùng nhau, cao triều không ngừng quấn quanh hai người.

Nhưng rất nhanh con chim to lại xách con chuột nhỏ lên, cầm hai chân nhỏ quấn lấy hông mình, để con chuột treo trên người anh, bản thân đứng dậy khỏi giường, bắt đầu nhảy lên.

" Ưm... Lại nữa a... Chịu không nổi... Á..."

Từng cái nhảy của anh đẩy con chuột nhỏ bay lên rồi rơi tự do xuống, kích thích còn kinh người hơn.

Bởi vì đã làm hai lần, bên trong vừa mềm lại vừa nhiều nước nên kích thích còn dục tiên dục tử hơn, mỗi một cái nhảy lên là nước lại nhiễu đầy đất, d.âm mĩ vô cùng.

Phụt phụt...

" Hứ á... Á... Chết chuột á..."

Con chuột nhỏ ôm chặt lấy cổ chim to, cảm thấy bản thân đã biến thành một bãi xuân thủy, mềm nhũn trên treo trên người thú nhân, chỉ biết há miệng rên rỉ, há miệng cắn lấy dái tay trước mặt.

" Hừ... Còn trêu chọc anh, xem ra em vẫn còn nhiều sức."

Chim to hừ nặng một cái, nhúng nhảy còn nhanh hơn mới nãy.

Một cái cắn kia của cậu khiến vật to lớn kia lại phình ra, tầng suất ra vào còn lớn hơn nữa, rất nhanh chuột nhỏ đã không có sức mà cắn người.

" Á lớn... Á... Ha..."

Từng tiếng d.âm mĩ dính nị tràn đầy hang đá, bay đến bên ngoài.

Đám thú nhân tai thính nghe vào đã rạo rực không thôi, chẳng thèm nói tiếng nào đã đè bầu bạn đang ngủ say ra yêu thương.

" Á... Ha mạnh nữa... "

Tiếng rên rỉ đòi hỏi không ngừng bay khắp bộ lạc, giống như có tính lây truyền mà lan đi.

Một đêm đầy phấn khích nhưng cũng là tra tấn đối với đám thú nhân không có bầu bạn, nhưng cũng không phải là tất cả...

" Á... Brian a... Mạnh nữa... Ha..."

Bên trong một hang đá có phần rộng lớn hơn, trên giường đá lớn, thú nhân cường tráng bị thú nhân có phần thon gọn hơn nhưng cơ bắp căng đầy hữu lực không ngừng lắc hông như gió bão, đổi lấy từng tiếng kêu rên d.âm đãng của thú nhân cường tráng.

" Chết tiệt, Marcus... Em thật lãng... Gừ..."

Brian cắn vào gáy người dưới thân, eo hông đỉnh lộng càng thêm ra sức.

" A... A..."

Từng tiếng càng thêm lãng kêu tràn ra, quyện cùng với âm thanh d.âm mĩ trong bộ lạc.

Bên kia chuột nhỏ đã ngất đi lúc nào không hay nhưng âm thanh bạch bạch vẫn còn vang lên, có vẻ đêm nay chim to muốn cày chết con chuột nhỏ, bắn đến con chuột nhỏ sinh đầy một ổ chuột con.

Dù đã bất tỉnh nhưng con chuột nhỏ cũng sẽ rên ư ử, kích thích con chim to càng thêm ra sức mà yêu thương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau