Nhật Ký Xuyên Việt Sưu Tầm Mỹ Thực
Chương 218: Thừa dịp còn tươi ăn đi
Tận mắt chứng kiến thịt quả màu xanh lục nhàn nhạt đem giọt máu của mình "cắn nuốt", sau đó trái cây lập tức biến thành một màu đỏ như máu, lông tơ trên người Đinh Tiếu đều dựng hết cả rồi, da gà lập tức nổi lên một thân. Quá CMN kinh khủng! Còn đáng sợ hơn là đụng phải mãnh thú gì đó được không!!
"Này....liền....xong rồi?"
Đại Vu thực vừa lòng với kết quả này, điều này chứng mình thần thức của y cũng không bị lỗi, quả nhiên lời sư phụ nói không sai: "Xong rồi, mau thừa dịp còn tươi ăn đi!"
"Ách......" Thứ tốt tới quá nhanh, thật đúng là không dám hạ miệng ngay, chủ yếu là Đinh Tiếu cảm thấy ngoạn ý này quái quái, hơn nữa ăn trái cây vào là có thể sinh con gì đó... xây dựng tâm lý giai đoạn đầu là có, nhưng quá trình mà mong muốn còn chưa làm. Cậu thật sự có chút không nuốt há miệng, vì thế nhìn về phía Khôn, trên mặt cũng không biết là biểu tình gì.
Nhưng Khôn vẫn rất hiểu cảm giác của Tiếu Tiếu, so với Đinh Tiếu, người Thú Thế bọn họ càng có thể tin tưởng cái gọi là "thần tích" xuất hiện. Tuy hắn cũng cảm thấy thực thần kỳ, nhưng là Long tộc, thánh quả khiến bán thú nhân mang thai, mấy thứ này ở trong lòng các thú nhân chính là quan niệm, vốn dĩ không giống với những sự vật bình thường. Nhưng điều mà bạn lữ không thích hắn tuyệt đối sẽ không cưỡng cầu là được: "Có thể giữ lại về sau ăn sao?"
Đại Vu bộ dáng khó xử: "Cũng không phải là không được, nhưng ăn long duệ quả cũng sẽ không lập tức có thai ngay. Ta nhớ rõ thời gian có thai của Long tộc sau khi ăn xong long duệ quả lâu nhất là 134 năm. Hơn nữa sau khi ăn xong long duệ quả, có đến 5 năm để cải tạo thân thể. Trong ký lục thời gian nhanh nhất có thể dựng dục hậu đại cũng phải mất 3 năm, dù sao nếu các ngươi không muốn ăn cũng được, đem long duệ quả đặt vào một cái hộp ngọc đóng kín lại, lâu nhất có thể để được trong một năm, nếu lâu hơn sẽ bị hỏng không có tác dụng."
Mẹ chym, một năm và hiện tại thì khác nhau ở chỗ nào chứ! Nhưng mà nếu không lập tức mang thai thì ăn vào rồi chuẩn bị tâm lý cũng được, cùng lắm thì liền...để Khôn khống chế một chút là được rồi. o(╯□╰)o
Vì thế Đinh Tiếu cũng không hỏi lại ý kiến Khôn, trực tiếp tiếp nhận trái cây, nhắm mắt lại nhét vào trong miệng.Ọe......một trận mùi máu tanh, thật khó ăn!
Sau khi Đinh Tiếu ăn xong long duệ quả, Khôn liền khẩn trương không chịu được, dù sao cũng là đồ vật hoàn toàn không quen thuộc, lúc trước ngóng trông tìm được thế nào tới giờ tìm được là một việc, chờ tới khi bạn lữ nhà mình thật sự ăn vào trong miệng, vậy lại là một chuyện khác.
"Tiếu Tiếu, có chỗ nào không thoải mái hay không? Có khó chịu chỗ nào không?"
Đinh Tiếu bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Anh đã hỏi em tới 80 lần rồi, không có việc gì, thật sự không có việc gì! Ăn cũng ăn rồi, anh còn khẩn trương như vậy làm cho em đều cảm thấy tim treo lên cổ rồi này!"
Khôn một lần nữa ổn định lại cảm xúc của mình, hơi bình tĩnh một chút: "Vậy em có chỗ nào không thoải mái phải lập tức nói cho anh."
Đinh Tiếu đỡ trán: "Em không nói với anh thì nói với ai chứ! Được rồi, không phải Đại Vu đã nói tới chạng vạng lại đây mang chúng ta đi tới đại tế gì sao, em cũng phải nghĩ lại đối phó với việc Long Vương giữ lại thế nào mới được. Anh nói, thú nhân không biến trở về hình người được thông thường là do nguyên nhân gì?"
Khôn cẩn thận mà suy tư một chút, sau đó trả lời: "Nguyên nhân lớn nhất chính là thân thể thực suy yếu, không có lực lượng biến thân, nhưng ta cũng nghe qua không có nguyên nhân gì lại đột nhiên không biến về lại được nhân hình."
Đinh Tiếu lập tức sáng đôi mắt: "Vậy sau đó thế nào? Cứ vẫn không biến trở lại được sao?"
Khôn lắc đầu: "Sao có thể không biến trở lại được, ta nghe nói sự kiện kia chính là đột nhiên lại có thể biến trở lại, nhưng cũng chỉ qua 1 tháng thôi, Đại Vu nói Long Vương đã 2 năm không biến thân được, thật sự rất kỳ quái."
Xì! Còn tưởng có manh mối gì chứ, hỏi cũng như không.
Nhưng nếu bộ tộc khác cũng xuất hiện qua loại tình huống này, tạp chứng này của Long Vương cũng không coi là quá nghi nan. Chẳng lẽ không hài lòng với hình người của mình? Nhìn hình thú của Long Vương là một con rồng đen như mực...vậy...có thể có một thân màu da đen của anh em Chấu Phi không? Não bổ một chút mặt của Long Vương giống như Bao đại nhân, mặt Đinh Tiếu cũng đen: "Thôi, vẫn là ngày mai rồi tính. Khôn anh giúp em nấu chút nước, em pha một chén mật ong hoa cúc, long duệ quả này hương vị thật đúng là...quá khó ăn!"
Dịch quán của Vương thành rất lớn, tuy dân cư Long tộc không quá nhiều, nhưng cấp bậc nghiêm ngặt, điều kiện dừng chân gì đó cũng có chênh lệch, nơi tiếp đãi triều vương thành chủ, tự nhiên cũng không xây dựng quá tồi.
Nhưng nhìn từ bề ngoài, kiến trúc này đó đều rất cổ phong, cũng rất là đẹp. Nhưng đi vào bên trong, mặc dù là vương điện của Long Vương, trong mắt người đã từng xem qua vô số phim truyền hình và đi qua nhiều danh thắng di tích cổ như Đinh Tiếu vẫn là chưa đủ nhìn.
Cho nên đối với cậu mà nói, chỉ là có chút mộc mạc sạch sẽ, diện tích thì rộng rãi hơn cả nhà mình, đại khái cũng là do hình thú Long tộc khá lớn đi, nhưng nếu chỉ có hơn mười hai mươi mét, cũng không đến mức không sinh sống nổi ở rừng cây chứ nhỉ?
Cửa sổ dịch quán là dùng giấy rất mỏng, ban ngày có thể thấu quang, buổi tối cũng sẽ hơi hơi thấu tiến vào một chút ánh trăng, khiến người có một loại mỹ cảm mông lung. Khôn sau khi xác định Tiếu Tiếu hiện tại thật sự không có gì không thoải mái, rất tò mò đồ vật trên cửa sổ: "Rất mỏng, vừa chạm vào liền rách."
Đinh Tiếu run rẩy khóe miệng, đương nhiên chạm vào là rách, móng vuốt của anh có thứ gì là không phá được, huống chi chỉ là một lớp giấy!
"Đây là giấy, chế tác rất tinh xảo, em trước kia không phải đã nói với anh muốn thử làm giấy sao? Chính là cùng loại với cái này, nhưng em chắc chắn không thể làm ra tinh tế mỏng thấu như vậy được, đây đúng là hảo thủ nghệ."
Khôn lĩnh ngộ ý tứ Tiếu Tiếu: "Ta không phải cố ý làm hỏng, quá không rắn chắc, vẫn là dịch nhầy khủng trùng tốt hơn."
Đinh Tiếu cười dựa đầu vào vai Khôn, Long hương lúc này đúng là vào giữa hè, lại mát mẻ hơn Thanh Sâm một chút, đối với người đã quen với khí hậu bên ngoài như hai người bọn họ mà nói, đây đúng là chỗ tránh nóng tuyệt hảo. Cho dù người Long tộc vẫn là cảm thấy nóng bức khó chịu.
"Đương nhiên, cửa sổ nhà ta không chỉ thấu quang mà còn có thể ngăn gió giữ ấm nữa, cái này không được, tới mùa đông phải dán vài tầng."
Khôn kéo tay Tiếu Tiếu tới, một bên thưởng thức ngón tay bạn lữ, một bên cân nhắc: "Bằng không dùng dịch nhầy khủng trùng làm cửa sổ đổi với bọn họ đi."
Đinh Tiếu vỗ đùi: "Đúng vậy! Bọn họ có chúng ta không có, chúng ta cũng khẳng định có thứ bọn họ không có nhỉ!" Nói xong ôm lấy cổ Khôn, hôn một cái lên khuôn mặt đại lão hổ nhà mình: "Vẫn là Khôn nhà ta thông minh nhất!!"
Cái gọi đại tế cũng không khác với tiệc lửa trại bao nhiêu, chỉ là lửa trại thì biến thành mấy cái đèn dầu cao cao, cũng không có ăn ăn uống uống.
Đại Vu và một vài trưởng lão vây xung quanh Khôn và Đinh Tiếu, niệm một đống lớn điểu...long ngữ nghe không rõ ràng lắm, sau đó đưa cho hai người bọn họ mỗi người một chén chất lỏng màu đen.
Lại ăn cái gì nữa? Đinh Tiếu sắc mặt hơi cứng đờ: "Ta ăn cái này...không sao chứ?" Lời này tự nhiên là nói với Đại Vu.
Đại Vu giờ phút này không có chút ý cười nào trên mặt, đối mặt với những người khác, cũng là thái độ lạnh như băng. Nhưng khi nói chuyện với Đinh Tiếu, vẫn có thể nhìn ra trong mắt y là ôn hòa và quan tâm: "Không có việc gì, cái này ăn khá là ngon."
(#‵′) đệch, xem ra không uống là không được. Vì thế nâng lên chén gốm há miệng uống một cái. A?! Bột mè đen??!! Đinh Tiếu cảm thấy chỉ số thông minh của mình đều bị sét đánh nát.
"Nếu cho chút đường vào thì sẽ càng ăn ngon hơn."
Hiện tại cái này chính là bột mè đen, nếu có đường, cho dù bên trong có chút vị mặn, chắc chắn cũng sẽ ngon hơn nhiều. Quay đầu nhìn thoáng qua Khôn đã sớm đem mè đen uống hết, còn một bộ chưa đã thèm, đột nhiên muốn ăn hạt mè đen đường.
Đại Vu thiếu chút nữa là cười ra, đứa nhỏ này thật thú vị.
"Đây là trứng cá quyết làm thành, là tượng trưng nhập tộc." Tuy không có tác dụng gì, chỉ là một loại cá mà từ xưa tới nay Long tộc bọn họ đều thích mà thôi.
Ách...cư nhiên không phải là mè đen??!!
"Cá quyết này là....màu đen?"
Đại Vu không trả lời vấn đề này, mà là tuyên bố trước mặt mọi người, hôm nay bọn họ tìm về một tộc nhân bị thất lạc nhiều năm, về sau mọi người đều là đồng tộc, phải chiếu cố lẫn nhau blah blah blah. Trên cơ bản đều là nói những vấn đề bình thường, nói xong mọi người nên làm gì thì làm nấy. Cũng chỉ có tiểu hài tử là có vẻ thực vui vẻ, một đám nhìn Đinh Tiếu và Khôn đầy tò mò, nhưng không bao lâu, nhìn trong chốc lát, bọn họ cũng liền tự mình đi chơi.
Các vị trưởng lão đều chúc phúc cho Đinh Tiếu vài câu, sau đó từng người đều về nhà mình, chỉ còn lại Đại Vu và Quảng ở một bên còn chưa đi.
Đinh Tiếu thở dài: "Mọi người hình như thực lãnh đạm thì phải."
Đại Vu nhún vai: "Tính cách người Long tộc đại đa số đều là lãnh đạm. Hơn nữa đại đa số người đối với thế giới bên ngoài cũng không rõ ràng, cho nên rất cảnh giác. Tâm là tốt, chỉ là sẽ không biểu đạt mà thôi, đừng để ý."
Đinh Tiếu không sao cả mà cười cười: "Ta đương nhiên sẽ không để ý, nhưng mà ta còn có chuyện muốn hai vị cố vấn một chút, ở nơi này có chỗ nào có thể đi săn và thu thập không? Ta thấy bên ngoài thành đều là đồng ruộng, hai bọn ta muốn ăn gì đó phải đi tới đâu đổi hoặc là mua? Bọn ta không mang nhiều đồ vật lắm." Ngụ ý có thể mau chóng giải quyết vấn đề này hay không, bằng không cũng chỉ có thể ăn không uống không của các ngươi, nếu không thì mau chóng để chúng ta đi thôi.
Quảng lập tức trả lời: "Ngày mai ta có thể mang Khôn đi tới nơi săn thú. Trong thành cũng có cửa hàng bán đồ ăn và nguyên liệu nấu ăn. Các ngươi có thể dùng tiền mua."
Đinh Tiếu nhướng mày: "Tiền?"
Quảng giải thích: "Ta quên mất, chính là thứ mà các ngươi gọi là bối, ở nơi này của chúng ta gọi là tiền."
Đinh Tiếu như trút được gánh nặng, còn may những thứ đổi lấy cá khô gì đó đã để Dân đại thúc mang về hơn phân nửa, còn bọn họ lại mang hết bối đi, bằng không thật đúng là rất khổ sở. Nếu không ở trong thành hướng Long tộc vay mượn tiền sinh hoạt, này nói ra cũng quá khó coi.
Chỉ là thân là một người mang huyết mạch Long tộc không rõ lai lịch, sẽ cho ngươi có nhiều thời gian rảnh rỗi thoải mái đi săn thú đi dạo phố mua sắm đồ vật hay sao?
Sáng sớm ngày hôm sau, Long Vương liền phái người đem Khôn và Đinh Tiếu tới vương điện. Nhưng lúc này không phải là chủ điện phía trước, mà là khu vực nhà ở tư nhân phía sau. Dựa theo cách hiểu của Đinh Tiếu, đây là hậu cung của Long Vương! Không biết có cơ hội nhìn thấy long mẫu gì đó hay không ( ← ←)
Phong cách kiến trúc mặt sau chủ điện vẫn như cũ là bên ngoài xa hoa bên trong đơn giản. Đinh Tiếu đột nhiên có một loại cảm giác, có lẽ người Long tộc chỉ biết bộ dáng bên ngoài, còn không phải rất rõ bên trong sẽ có cái gì. Chờ tới khi bọn họ bị đưa tới phòng tiếp khách của Long Vương, loại cảm giác này của cậu càng sâu. Long Vương có ngốc cũng sẽ không thể không biết rõ đây là trong tình huống gì, dùng trường kỷ phối hợp với bàn bát tiên thật lớn? Còn có mấy đồ vật tạo hình cái ghế này, ngươi không ngồi lấy để đặt chậu hoa cũng được, đặt thùng nước làm gì!
"Cái kia... ngài hôm nay gọi hai chúng ta tới là có chuyện gì sao?" Căng da đầu, không hỏi cũng phải hỏi. Trước khi tới cậu đều đã nói trước với Khôn, chủng tộc có người gọi là Vương này có giai cấp chủng tộc khác biệt rất lớn với các bộ tộc bên ngoài, Khôn vẫn là không nên tùy tiện mở miệng. Vạn nhất xúc phạm tới Long Vương thì không hay, hai người bọn họ lại càng không đi được. Mặc kệ nói như thế nào bản thân còn tương đối quen thuộc một chút.
Long Vương nói: "Ta nghe Đại Vu nói, hai người các ngươi không muốn ở lại long hương, vì sao thế? Nói này có gì không tốt sao?"
Đinh Tiếu mỉm cười trả lời: "Long hương đúng là rất tốt, có ăn có uống, cũng có nhà đẹp để ở, nhưng nơi này không có thân nhân và bằng hữu của bọn ta, tuy nói như vậy rất có lỗi, trong thân thể của ta tuy có lưu trữ huyết mạch Long tộc, lại có tình cảm gia đình với Dực Hổ tộc, ta hy vọng ngài có thể hiểu được."
Long Vương nheo lại đôi mắt, chậm rì rì mà đem miệng phóng tới cái kia "thùng" lớn kia, xem ý tứ là uống miếng nước.
"Nếu các ngươi không muốn ở, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng chờ tới khi ngươi mang thai, nhất định phải trở lại long hương dưỡng thai sinh nở."
Khôn lập tức liền trở nên cảnh giác: "Ta có thể chăm sóc tốt bạn lữ và hài tử của ta." Muốn cướp đi Tiếu Tiếu và ấu tể? Cửa cũng không có đâu!
Long Vương liếc nhìn Khôn một cái, long uy của Long tộc mang huyết thống vương tộc trong khoảnh khắc phóng thích ra ngoài, nhìn thấy Khôn rõ ràng rụt lại cổ, hắn lúc này mới thu lại uy áp: "Huyết mạch Long tộc phi thường cường đại, nếu các ngươi ở bên ngoài sinh dục ra long thai, các ngươi cho rằng có thể che dấu đi được sao?"
Khôn lập tức liền trầm mặc, đúng vậy, nếu Tiếu Tiếu sinh ra một con rồng, vậy việc Tiếu Tiếu là Long tộc liền không che dấu được. Đến lúc đó muốn thanh tịnh sinh hoạt cũng không có khả năng. Tuy tuyệt đại đa số thú nhân đều coi sự tồn tại của Long tộc như là thần thánh trong truyền thuyết, sẽ cúng bái sẽ truyền tụng. Nhưng hắn rất rõ ràng, dù sao Long tộc đã từng có ý đồ thống trị Thú Thế đè ép qua tất cả các bộ tộc thú nhân, một khi Long tộc tái hiện, Tiếu Tiếu và hài tử có lẽ sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Hắn không hi vọng như vậy: "Được, ta đồng ý với ngài."
"Này....liền....xong rồi?"
Đại Vu thực vừa lòng với kết quả này, điều này chứng mình thần thức của y cũng không bị lỗi, quả nhiên lời sư phụ nói không sai: "Xong rồi, mau thừa dịp còn tươi ăn đi!"
"Ách......" Thứ tốt tới quá nhanh, thật đúng là không dám hạ miệng ngay, chủ yếu là Đinh Tiếu cảm thấy ngoạn ý này quái quái, hơn nữa ăn trái cây vào là có thể sinh con gì đó... xây dựng tâm lý giai đoạn đầu là có, nhưng quá trình mà mong muốn còn chưa làm. Cậu thật sự có chút không nuốt há miệng, vì thế nhìn về phía Khôn, trên mặt cũng không biết là biểu tình gì.
Nhưng Khôn vẫn rất hiểu cảm giác của Tiếu Tiếu, so với Đinh Tiếu, người Thú Thế bọn họ càng có thể tin tưởng cái gọi là "thần tích" xuất hiện. Tuy hắn cũng cảm thấy thực thần kỳ, nhưng là Long tộc, thánh quả khiến bán thú nhân mang thai, mấy thứ này ở trong lòng các thú nhân chính là quan niệm, vốn dĩ không giống với những sự vật bình thường. Nhưng điều mà bạn lữ không thích hắn tuyệt đối sẽ không cưỡng cầu là được: "Có thể giữ lại về sau ăn sao?"
Đại Vu bộ dáng khó xử: "Cũng không phải là không được, nhưng ăn long duệ quả cũng sẽ không lập tức có thai ngay. Ta nhớ rõ thời gian có thai của Long tộc sau khi ăn xong long duệ quả lâu nhất là 134 năm. Hơn nữa sau khi ăn xong long duệ quả, có đến 5 năm để cải tạo thân thể. Trong ký lục thời gian nhanh nhất có thể dựng dục hậu đại cũng phải mất 3 năm, dù sao nếu các ngươi không muốn ăn cũng được, đem long duệ quả đặt vào một cái hộp ngọc đóng kín lại, lâu nhất có thể để được trong một năm, nếu lâu hơn sẽ bị hỏng không có tác dụng."
Mẹ chym, một năm và hiện tại thì khác nhau ở chỗ nào chứ! Nhưng mà nếu không lập tức mang thai thì ăn vào rồi chuẩn bị tâm lý cũng được, cùng lắm thì liền...để Khôn khống chế một chút là được rồi. o(╯□╰)o
Vì thế Đinh Tiếu cũng không hỏi lại ý kiến Khôn, trực tiếp tiếp nhận trái cây, nhắm mắt lại nhét vào trong miệng.Ọe......một trận mùi máu tanh, thật khó ăn!
Sau khi Đinh Tiếu ăn xong long duệ quả, Khôn liền khẩn trương không chịu được, dù sao cũng là đồ vật hoàn toàn không quen thuộc, lúc trước ngóng trông tìm được thế nào tới giờ tìm được là một việc, chờ tới khi bạn lữ nhà mình thật sự ăn vào trong miệng, vậy lại là một chuyện khác.
"Tiếu Tiếu, có chỗ nào không thoải mái hay không? Có khó chịu chỗ nào không?"
Đinh Tiếu bất đắc dĩ mà lắc đầu: "Anh đã hỏi em tới 80 lần rồi, không có việc gì, thật sự không có việc gì! Ăn cũng ăn rồi, anh còn khẩn trương như vậy làm cho em đều cảm thấy tim treo lên cổ rồi này!"
Khôn một lần nữa ổn định lại cảm xúc của mình, hơi bình tĩnh một chút: "Vậy em có chỗ nào không thoải mái phải lập tức nói cho anh."
Đinh Tiếu đỡ trán: "Em không nói với anh thì nói với ai chứ! Được rồi, không phải Đại Vu đã nói tới chạng vạng lại đây mang chúng ta đi tới đại tế gì sao, em cũng phải nghĩ lại đối phó với việc Long Vương giữ lại thế nào mới được. Anh nói, thú nhân không biến trở về hình người được thông thường là do nguyên nhân gì?"
Khôn cẩn thận mà suy tư một chút, sau đó trả lời: "Nguyên nhân lớn nhất chính là thân thể thực suy yếu, không có lực lượng biến thân, nhưng ta cũng nghe qua không có nguyên nhân gì lại đột nhiên không biến về lại được nhân hình."
Đinh Tiếu lập tức sáng đôi mắt: "Vậy sau đó thế nào? Cứ vẫn không biến trở lại được sao?"
Khôn lắc đầu: "Sao có thể không biến trở lại được, ta nghe nói sự kiện kia chính là đột nhiên lại có thể biến trở lại, nhưng cũng chỉ qua 1 tháng thôi, Đại Vu nói Long Vương đã 2 năm không biến thân được, thật sự rất kỳ quái."
Xì! Còn tưởng có manh mối gì chứ, hỏi cũng như không.
Nhưng nếu bộ tộc khác cũng xuất hiện qua loại tình huống này, tạp chứng này của Long Vương cũng không coi là quá nghi nan. Chẳng lẽ không hài lòng với hình người của mình? Nhìn hình thú của Long Vương là một con rồng đen như mực...vậy...có thể có một thân màu da đen của anh em Chấu Phi không? Não bổ một chút mặt của Long Vương giống như Bao đại nhân, mặt Đinh Tiếu cũng đen: "Thôi, vẫn là ngày mai rồi tính. Khôn anh giúp em nấu chút nước, em pha một chén mật ong hoa cúc, long duệ quả này hương vị thật đúng là...quá khó ăn!"
Dịch quán của Vương thành rất lớn, tuy dân cư Long tộc không quá nhiều, nhưng cấp bậc nghiêm ngặt, điều kiện dừng chân gì đó cũng có chênh lệch, nơi tiếp đãi triều vương thành chủ, tự nhiên cũng không xây dựng quá tồi.
Nhưng nhìn từ bề ngoài, kiến trúc này đó đều rất cổ phong, cũng rất là đẹp. Nhưng đi vào bên trong, mặc dù là vương điện của Long Vương, trong mắt người đã từng xem qua vô số phim truyền hình và đi qua nhiều danh thắng di tích cổ như Đinh Tiếu vẫn là chưa đủ nhìn.
Cho nên đối với cậu mà nói, chỉ là có chút mộc mạc sạch sẽ, diện tích thì rộng rãi hơn cả nhà mình, đại khái cũng là do hình thú Long tộc khá lớn đi, nhưng nếu chỉ có hơn mười hai mươi mét, cũng không đến mức không sinh sống nổi ở rừng cây chứ nhỉ?
Cửa sổ dịch quán là dùng giấy rất mỏng, ban ngày có thể thấu quang, buổi tối cũng sẽ hơi hơi thấu tiến vào một chút ánh trăng, khiến người có một loại mỹ cảm mông lung. Khôn sau khi xác định Tiếu Tiếu hiện tại thật sự không có gì không thoải mái, rất tò mò đồ vật trên cửa sổ: "Rất mỏng, vừa chạm vào liền rách."
Đinh Tiếu run rẩy khóe miệng, đương nhiên chạm vào là rách, móng vuốt của anh có thứ gì là không phá được, huống chi chỉ là một lớp giấy!
"Đây là giấy, chế tác rất tinh xảo, em trước kia không phải đã nói với anh muốn thử làm giấy sao? Chính là cùng loại với cái này, nhưng em chắc chắn không thể làm ra tinh tế mỏng thấu như vậy được, đây đúng là hảo thủ nghệ."
Khôn lĩnh ngộ ý tứ Tiếu Tiếu: "Ta không phải cố ý làm hỏng, quá không rắn chắc, vẫn là dịch nhầy khủng trùng tốt hơn."
Đinh Tiếu cười dựa đầu vào vai Khôn, Long hương lúc này đúng là vào giữa hè, lại mát mẻ hơn Thanh Sâm một chút, đối với người đã quen với khí hậu bên ngoài như hai người bọn họ mà nói, đây đúng là chỗ tránh nóng tuyệt hảo. Cho dù người Long tộc vẫn là cảm thấy nóng bức khó chịu.
"Đương nhiên, cửa sổ nhà ta không chỉ thấu quang mà còn có thể ngăn gió giữ ấm nữa, cái này không được, tới mùa đông phải dán vài tầng."
Khôn kéo tay Tiếu Tiếu tới, một bên thưởng thức ngón tay bạn lữ, một bên cân nhắc: "Bằng không dùng dịch nhầy khủng trùng làm cửa sổ đổi với bọn họ đi."
Đinh Tiếu vỗ đùi: "Đúng vậy! Bọn họ có chúng ta không có, chúng ta cũng khẳng định có thứ bọn họ không có nhỉ!" Nói xong ôm lấy cổ Khôn, hôn một cái lên khuôn mặt đại lão hổ nhà mình: "Vẫn là Khôn nhà ta thông minh nhất!!"
Cái gọi đại tế cũng không khác với tiệc lửa trại bao nhiêu, chỉ là lửa trại thì biến thành mấy cái đèn dầu cao cao, cũng không có ăn ăn uống uống.
Đại Vu và một vài trưởng lão vây xung quanh Khôn và Đinh Tiếu, niệm một đống lớn điểu...long ngữ nghe không rõ ràng lắm, sau đó đưa cho hai người bọn họ mỗi người một chén chất lỏng màu đen.
Lại ăn cái gì nữa? Đinh Tiếu sắc mặt hơi cứng đờ: "Ta ăn cái này...không sao chứ?" Lời này tự nhiên là nói với Đại Vu.
Đại Vu giờ phút này không có chút ý cười nào trên mặt, đối mặt với những người khác, cũng là thái độ lạnh như băng. Nhưng khi nói chuyện với Đinh Tiếu, vẫn có thể nhìn ra trong mắt y là ôn hòa và quan tâm: "Không có việc gì, cái này ăn khá là ngon."
(#‵′) đệch, xem ra không uống là không được. Vì thế nâng lên chén gốm há miệng uống một cái. A?! Bột mè đen??!! Đinh Tiếu cảm thấy chỉ số thông minh của mình đều bị sét đánh nát.
"Nếu cho chút đường vào thì sẽ càng ăn ngon hơn."
Hiện tại cái này chính là bột mè đen, nếu có đường, cho dù bên trong có chút vị mặn, chắc chắn cũng sẽ ngon hơn nhiều. Quay đầu nhìn thoáng qua Khôn đã sớm đem mè đen uống hết, còn một bộ chưa đã thèm, đột nhiên muốn ăn hạt mè đen đường.
Đại Vu thiếu chút nữa là cười ra, đứa nhỏ này thật thú vị.
"Đây là trứng cá quyết làm thành, là tượng trưng nhập tộc." Tuy không có tác dụng gì, chỉ là một loại cá mà từ xưa tới nay Long tộc bọn họ đều thích mà thôi.
Ách...cư nhiên không phải là mè đen??!!
"Cá quyết này là....màu đen?"
Đại Vu không trả lời vấn đề này, mà là tuyên bố trước mặt mọi người, hôm nay bọn họ tìm về một tộc nhân bị thất lạc nhiều năm, về sau mọi người đều là đồng tộc, phải chiếu cố lẫn nhau blah blah blah. Trên cơ bản đều là nói những vấn đề bình thường, nói xong mọi người nên làm gì thì làm nấy. Cũng chỉ có tiểu hài tử là có vẻ thực vui vẻ, một đám nhìn Đinh Tiếu và Khôn đầy tò mò, nhưng không bao lâu, nhìn trong chốc lát, bọn họ cũng liền tự mình đi chơi.
Các vị trưởng lão đều chúc phúc cho Đinh Tiếu vài câu, sau đó từng người đều về nhà mình, chỉ còn lại Đại Vu và Quảng ở một bên còn chưa đi.
Đinh Tiếu thở dài: "Mọi người hình như thực lãnh đạm thì phải."
Đại Vu nhún vai: "Tính cách người Long tộc đại đa số đều là lãnh đạm. Hơn nữa đại đa số người đối với thế giới bên ngoài cũng không rõ ràng, cho nên rất cảnh giác. Tâm là tốt, chỉ là sẽ không biểu đạt mà thôi, đừng để ý."
Đinh Tiếu không sao cả mà cười cười: "Ta đương nhiên sẽ không để ý, nhưng mà ta còn có chuyện muốn hai vị cố vấn một chút, ở nơi này có chỗ nào có thể đi săn và thu thập không? Ta thấy bên ngoài thành đều là đồng ruộng, hai bọn ta muốn ăn gì đó phải đi tới đâu đổi hoặc là mua? Bọn ta không mang nhiều đồ vật lắm." Ngụ ý có thể mau chóng giải quyết vấn đề này hay không, bằng không cũng chỉ có thể ăn không uống không của các ngươi, nếu không thì mau chóng để chúng ta đi thôi.
Quảng lập tức trả lời: "Ngày mai ta có thể mang Khôn đi tới nơi săn thú. Trong thành cũng có cửa hàng bán đồ ăn và nguyên liệu nấu ăn. Các ngươi có thể dùng tiền mua."
Đinh Tiếu nhướng mày: "Tiền?"
Quảng giải thích: "Ta quên mất, chính là thứ mà các ngươi gọi là bối, ở nơi này của chúng ta gọi là tiền."
Đinh Tiếu như trút được gánh nặng, còn may những thứ đổi lấy cá khô gì đó đã để Dân đại thúc mang về hơn phân nửa, còn bọn họ lại mang hết bối đi, bằng không thật đúng là rất khổ sở. Nếu không ở trong thành hướng Long tộc vay mượn tiền sinh hoạt, này nói ra cũng quá khó coi.
Chỉ là thân là một người mang huyết mạch Long tộc không rõ lai lịch, sẽ cho ngươi có nhiều thời gian rảnh rỗi thoải mái đi săn thú đi dạo phố mua sắm đồ vật hay sao?
Sáng sớm ngày hôm sau, Long Vương liền phái người đem Khôn và Đinh Tiếu tới vương điện. Nhưng lúc này không phải là chủ điện phía trước, mà là khu vực nhà ở tư nhân phía sau. Dựa theo cách hiểu của Đinh Tiếu, đây là hậu cung của Long Vương! Không biết có cơ hội nhìn thấy long mẫu gì đó hay không ( ← ←)
Phong cách kiến trúc mặt sau chủ điện vẫn như cũ là bên ngoài xa hoa bên trong đơn giản. Đinh Tiếu đột nhiên có một loại cảm giác, có lẽ người Long tộc chỉ biết bộ dáng bên ngoài, còn không phải rất rõ bên trong sẽ có cái gì. Chờ tới khi bọn họ bị đưa tới phòng tiếp khách của Long Vương, loại cảm giác này của cậu càng sâu. Long Vương có ngốc cũng sẽ không thể không biết rõ đây là trong tình huống gì, dùng trường kỷ phối hợp với bàn bát tiên thật lớn? Còn có mấy đồ vật tạo hình cái ghế này, ngươi không ngồi lấy để đặt chậu hoa cũng được, đặt thùng nước làm gì!
"Cái kia... ngài hôm nay gọi hai chúng ta tới là có chuyện gì sao?" Căng da đầu, không hỏi cũng phải hỏi. Trước khi tới cậu đều đã nói trước với Khôn, chủng tộc có người gọi là Vương này có giai cấp chủng tộc khác biệt rất lớn với các bộ tộc bên ngoài, Khôn vẫn là không nên tùy tiện mở miệng. Vạn nhất xúc phạm tới Long Vương thì không hay, hai người bọn họ lại càng không đi được. Mặc kệ nói như thế nào bản thân còn tương đối quen thuộc một chút.
Long Vương nói: "Ta nghe Đại Vu nói, hai người các ngươi không muốn ở lại long hương, vì sao thế? Nói này có gì không tốt sao?"
Đinh Tiếu mỉm cười trả lời: "Long hương đúng là rất tốt, có ăn có uống, cũng có nhà đẹp để ở, nhưng nơi này không có thân nhân và bằng hữu của bọn ta, tuy nói như vậy rất có lỗi, trong thân thể của ta tuy có lưu trữ huyết mạch Long tộc, lại có tình cảm gia đình với Dực Hổ tộc, ta hy vọng ngài có thể hiểu được."
Long Vương nheo lại đôi mắt, chậm rì rì mà đem miệng phóng tới cái kia "thùng" lớn kia, xem ý tứ là uống miếng nước.
"Nếu các ngươi không muốn ở, ta cũng không miễn cưỡng, nhưng chờ tới khi ngươi mang thai, nhất định phải trở lại long hương dưỡng thai sinh nở."
Khôn lập tức liền trở nên cảnh giác: "Ta có thể chăm sóc tốt bạn lữ và hài tử của ta." Muốn cướp đi Tiếu Tiếu và ấu tể? Cửa cũng không có đâu!
Long Vương liếc nhìn Khôn một cái, long uy của Long tộc mang huyết thống vương tộc trong khoảnh khắc phóng thích ra ngoài, nhìn thấy Khôn rõ ràng rụt lại cổ, hắn lúc này mới thu lại uy áp: "Huyết mạch Long tộc phi thường cường đại, nếu các ngươi ở bên ngoài sinh dục ra long thai, các ngươi cho rằng có thể che dấu đi được sao?"
Khôn lập tức liền trầm mặc, đúng vậy, nếu Tiếu Tiếu sinh ra một con rồng, vậy việc Tiếu Tiếu là Long tộc liền không che dấu được. Đến lúc đó muốn thanh tịnh sinh hoạt cũng không có khả năng. Tuy tuyệt đại đa số thú nhân đều coi sự tồn tại của Long tộc như là thần thánh trong truyền thuyết, sẽ cúng bái sẽ truyền tụng. Nhưng hắn rất rõ ràng, dù sao Long tộc đã từng có ý đồ thống trị Thú Thế đè ép qua tất cả các bộ tộc thú nhân, một khi Long tộc tái hiện, Tiếu Tiếu và hài tử có lẽ sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Hắn không hi vọng như vậy: "Được, ta đồng ý với ngài."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất