Nhị Tiến Chế

Chương 4

Trước Sau
Hệ Nhị Phân

Tác giả: Thiên thượng điệu hãm bính

Chuyển ngữ: Andrew Pastel

Chương 4

Trong đôi mắt xinh đẹp của anh bắt đầu bao phủ một tầng nước mắt ướt át, như một lưỡi câu sắc lẻm, câu sạch sẽ lấy linh hồn Hàn Kính.



.

Hàn Kính như có ma xui quỷ khiến, chậm rãi luồn tay vào cổ áo Lan Tri, nhẹ nhàng sờ lên xương quai xanh tinh xảo.

Lan Tri không hề tránh né, mặc hắn sờ soạng. Loại ngấm ngầm đồng ý này làm cho lá gan Hàn Kính lớn ra gấp mấy lần. Hắn ném cái bóng đèn còn trên tay xuống, hai bàn tay đều luồn hết vào cổ áo anh, không cả nể gì mà suồng sã vuốt ve xương quai xanh nhấp nhô được bao phủ bởi làn da mềm mại bóng loáng.

Lan tri không hề chống cự, vẫn ôm ấy hông hắn.

Hàn Kính đã tơ tưởng đến cơ thể của anh suốt ba tuần liền, hôm nay được thật sự chạm lên làn da ấy, cả người hắn hưng phấn đến phát run lên.

Hắn nắm lấy áo sơ mi xanh đậm của anh, dùng sức giật mạnh ra hai bên. Lồng ngực hơi gầy nhưng săn chắc lộ ra trước tầm mắt. Hai hạt núm vú đỏ nhạt ẩn hiện trong ánh sáng xanh lập lòe càng vẽ nên một màu nhục dục cám dỗ.

Hàn Kính có thể cảm nhận được máu nóng hắn lại chảy rần rật khắp người. Hắn vừa bắn cách đây không lâu, nhưng dương v*t lại tiếp tục ngẩng đầu đâm lên đũng quần.

Lửa dục đốt trụi lý trí cuối cùng của Hàn Kính. Hắn chẳng hề nghĩ ngợi gì thêm nữa, lớn mật bế Lan Tri đặt lên mặt bàn làm việc rộng rãi của anh. Giấy bút rơi đầy trên mặt đất, nhưng Hàn Kính nào có quan tâm. Thứ duy nhất hắn thấy trong mắt bây giờ chỉ là ý nghĩ sẽ hung hăng làm người đàn ông hấp dẫn này đến cùng bắn ra hết mói thôi!

Hắn đè chặt lên người Lan Tri, dùng sức vân vê chà xát hai núm vú trên ngực anh.

Lan Tri trầm trầm rên rỉ, vòng eo gầy dưới thân Hàn Kính cũng bắt đầu đong đưa. Những tiếng rên của Lan Tri lộ ra sự vui sướng, nhưng anh lại cố gắng đè nén nó lại vào trong cuống họng, giống như không hề muốn rên lên to thành tiếng.

Hàn Kính bị loại rên rỉ mịt mờ mà dâm đãng này làm cho càng hưng phấn. Hắn cúi đầu cắn nhẹ núm vú anh. Lan Tri ưm a hai cái, bàn tay anh vuốt ve trên cánh tay hắn.

Thừa lúc Hàn Kính còn đang làm màn dạo đầu, anh đã thành thục lột sách áo trên người hắn.

Hàn Kính gặm cắn một hồi, hai núm vú của anh đã bắt đầu đỏ lựng, cứng lên như hai hạt đậu, nhiệt tình đáp lại hắn.

Hô hấp Hàn Kính càng dồn dập hơn. Hắn ôm lấy vòng eo gầy đang vặn vẹo của Lan Tri, ngang ngược giật bung dây thắt lưng đang siết chặt.

Quần tây bị cởi mất thắt lưng, trở nên rộng rãi hơn rất nhiều. Hàn Kính luồn tay vào trong quần anh, sờ soạng lấy vật kia.

Hạ thể của anh đã cương hoàn toàn, vừa cứng lại vừa nóng. Vừa chạm vào, đầu óc Hàn Kính như muốn nổ tung. Hắn luôn cho rằng mình chẳng thể nào gần gũi Lan Tri, vì anh lúc nào cũng quá lạnh lùng với hắn. Nhưng giờ hắn lại phát hiện Lan Tri đã cương cứng, dĩ nhiên là cứng với hắn!

Chẳng lẽ Lan Tri cũng.....thầm mến hắn sao? - Hàn Kính suy nghĩ miên man.

Hắn còn đang bần thần thì cảm giác dương v*t hắn bị cái gì nhẹ nhàng chạm vào. Hàn Kính cúi đầu, thấy Lan Tri đang giơ một chân lên, cách lớp quần tây mà cọ đầu gối vào hạ thể hắn.

Lực dùng vừa đủ, không nặng cũng không nhẹ, khiêu khích Hàn Kính không chịu đựng nổi mà run cả người.

Lan Tri nằm trên bàn làm việc, phiến áo sơ mi bị mở rộng, gương mặt đã phiếm hồng một màu tình dục, nhưng đôi mắt xinh đẹp kia vẫn lười nhác nhìn Hàn Kính qua thấu kính, không nói một lời. Đầu gối anh vẫn không nhanh không chậm mà cọ qua cọ lại trên đũng quần Hàn Kính.

Trong đôi mắt xinh đẹp của anh bắt đầu bao phủ một tầng nước mắt ướt át, như một lưỡi câu sắc lẻm, câu sạch sẽ lấy linh hồn Hàn Kính.

Hằn Kính thấy giờ phút này người nào mà còn bình chân như vại thì chắc chắn là có bệnh tâm sinh lý gì rồi.

Hắn nhanh chóng kéo khóa quần của anh xuống, một tay bóp chặt cánh mông anh, một tay suồng sã lột giày da, bít tất, quần tây ra sạch sẽ, quăng xuống đất.

Cặp chân Lan Tri thẳng tắp, trắng trẻo và săn chắc. Hàn Kính tham lam nâng một chân của anh lên, vuốt ve liên tục, như một đứa con nít vừa có được món đồ chơi yêu thích, mân mê cả ngày cũng không thấy chán.

Hắn thậm chí còn không ý thức được miệng mình đang hé ra, vô thức nhễu cả nước bọt lên bụng Lan Tri.

(các bẹn có thấy nhục giùm thằng Kính ko =]]] hãy quen với đìu đó đi vì các bẹn sẽ còn thấy nhục dài dài =]]]])

Lan Tri trầm thấp "ưm..." một tiếng. Tiếng rên hòa chung với đám nước bọt sền sệt trên bụng dưới trắng nõn của anh, càng làm cho bầu không khí bão hòa đầy hương vị nhục dục ái tình.

Hàn Kính đã hết nhịn được, hắn phun phèo phèo hai bãi nước bọt lên lòng bàn tay, tay còn lại quẹt lấy nước bọt trên bụng Lan Tri, xoa hai tay vào nhau để nước bọt lan đều khắp tay, rồi nắm lấy dương v*t mình vuốt lên vuốt xuống làm bôi trơn.

Hắn trước kia xảy ra biến cố với tên nam sinh kia là lần đầu, chẳng ai dạy hắn cái gì. Hắn chỉ biết leo lên người tên kia, dựa theo dục vọng nguyên thủy mà đâm ra đâm vào, làm cho hậu huyệt tên đó bung bét ra hết.

Nhưng sau này tập tành xem GV, hắn mới biết được trên đời còn có thứ gọi là bôi trơn.

GV dạy hắn không ít, bét nhất cũng dạy hắn làm thế nào để Lan Tri không bị đau đớn.

Hắn thích Lan Tri chết đi được, ngày nào cũng ước có thể đem hết mì ăn liền của thiên hạ úp cho anh ăn, đương nhiên không bao giờ muốn làm anh bị thương rồi.

Hàn Kính tuốt lên tuốt xuống dương v*t mình nãy giờ, cảm thấy đã đủ trơn, mới tách rộng hai chân anh ra, tìm đến hậu huyệt phớt hồng đang e ấp giữa hai cánh mông căng tròn.



Miệng huyệt hồng tươi, như một đóa hoa vừa hé nụ, kiều diễm và ướt át.

Hô hấp của Hàn Kính như đóng băng lại, hắn xoa chút nước bọn còn lại trên tay lên hậu huyệt của Lan Tri, không chờ đợi được nữa cầm tính khí chuẩn bị đâm vào.

Lan Tri từ đầu đến giờ vẫn uốn éo vòng eo, cho hắn đùa bỡn thỏa thích bỗng ngừng lại, tránh ra khỏi người Hàn Kính.

Anh chống hai khuỷu tay ra sau, nâng nửa người trên lên, chằm chằm nhìn Hàn Kính.

Hàn Kính chẳng hiểu vì sao.

"Trơn không đủ." Lan Tri lạnh lùng nói, hình như đang rất không hài lòng.

Hàn Kính lúc này mới "À" một tiếng, nhổ ra thêm một bãi nước bọt, định xoa lên tiểu huyệt của anh.

Nhưng Lan Tri lại tiếp tục tránh không cho ngón tay hắn chạm vào.

Lần này Hàn Kính bó tay rồi, hắn trưng ra bộ mặt đần độn nhìn anh.

Lan Tri vươn tay vít cổ Hàn Kính kéo về người mình, chạm chóp mũi anh lên chóp mũi hắn, nhẹ nhàng ra lệnh:

"Dùng lưỡi liếm cho tôi."

Hàn Kính ngớ người, không tin vào tai mình.

"Dùng....dùng lưỡi....liếm?" Hắn lắp bắp hỏi lại.

"Không muốn?" Lan Tri hỏi thẳng.

Hàn Kính nhất thời phản ứng không kịp. Miệng lưỡi dùng để ăn cơm mà, còn chỗ kia là để.. ấy ấy....Nếu liếm cái kia thì chẳng phải giống như đang gián tiếp liếm cái thứ..ấy ấy sao.....

Hàn Kính trần truồng đứng thộn người ra đối mặt nhìn Lan Tri, không liếm anh theo yêu cầu mà cũng không muốn buông eo anh ra.

Lan Tri lặng im đợi trong chốc lát, cuối cùng thấy hắn vẫn tiếp tục ngơ ngác, anh mất hứng, đẩy cánh tay Hàn Kính đang ôm eo mình ra, mắng nhẹ một tiếng "Vô dụng."

Mắng xong dường như vẫn chưa hết giận, anh co chân đạp nhẹ Hàn Kính một cái, đẩy hắn ra khỏi người mình.

Hàn Kính lảo đảo bước lui mấy bước, Lan Tri đã chống tay ngồi dậy, bắt đầu mặc lại áo sơ mi vừa bị hắn cởi.

Cặp chân dài lười nhác duỗi thẳng trên mặt bàn, hạ thể vẫn còn cương cứng, có thể thấy được lấp ló hậu huyệt hồng nhạt giữa hai cánh mông căng đầy, mê người đến chết đi được.

Hàn Kính nuốt nước bọt, cố gắng rướn cổ lên xem.

Lan Tri rất nhanh đã cài hết cúc áo, bắt đầu sửa sang vạt áo của mình. Vạt áo rũ xuống, che khuất hạ thân cùng hậu huyệt.

Hàn Kính đang nhìn say sưa cảnh đẹp, bất ngờ bị Lan Tri che lại, hắn mới sực bừng tỉnh.

Hàn Kính lại càng thêm ngứa ngáy khó chịu, trong đầu đều là hình ảnh Lan Tri trần truồng với làn da bóng loáng và hai hạt núm đỏ hồng.

Chẳng phải trước đây từng chơi một tên nam sinh đến phải vào trại cải tạo rồi à. Giờ chỉ cần thè lưỡi ra liếm chỗ kia một chút thôi, có khó khăn gì lắm đâu. Hơn nữa cơ thể Lan Tri xinh đẹp và sạch sẽ hơn tên kia ngàn vạn lần, nhìn kiểu nào hắn cũng không thiệt thòi.

Hàn Kính hạ quyết tâm, chắc chắn, hắn lại tiến đến trước mặt Lan Tri, nắm lấy bàn tay đang sửa sang quần áo của anh.

"Thầy đừng mặc đồ vội." Hắn vội vàng quỳ xuống giữa hai chan Lan Tri, ngẩng đầu năn nỉ nói: "Tôi...tôi sẽ liếm cho thầy, nhé."

Nói xong như sợ Lan Tri đổi ý, hàn Kính vội vàng tách chân anh ra, không chút do dự thè đầu lưỡi ướt sũng liếm lên hậu huyệt anh.

Mỗi người đều có một điểm giới hạn, bình thường sẽ không bao giờ vượt qua, nhưng một khi điểm giới hạn này bị phá vỡ, mọi việc sẽ không còn bất kì rào cản nào nữa.

Hàn Kính hiện tại đã rơi vào trạng thái vượt qua giới hạn của bản thân. Hắn như một con chó con to xác quỳ giữa hai chân Lan Tri, chóp mũi ngửi ngửi hạ thể, đầu lưỡi vươn dài liếm láp hậu huyệt anh, cầu xin anh bố thí lấy một chút nhục dục.

(Hình mẫu trung khuyển công lý tưởng =]]])

Nước bọt rất nhanh thấm đầy vào những nếp uốn, làm cho cửa huyệt trở nên bóng loáng ướt sũng.

Lan Tri được hắn ra sức nịnh nọt kiếp láp, lại nằm xuống bàn làm việc, cổ họng phát ra những âm thanh rên rỉ đầy dục vọng.

Hàn Kính vừa liếm vừa nghe đến nghiện, đầu lưỡi càng ra sức càn quét trên nơi nhạy cảm, chỉ chực chờ anh có thể rên rỉ thêm càng nhiều.

Hắn còn lo ngại chỉ liếm bên ngoài không đủ kích thích, vì vậy hắn thẳng lưỡi xoáy vào, như một lưỡi dao thịt có gắng cạy mở cửa huyệt đóng chặt của Lan Tri, dò xét vào trong.

Lan Tri chợt uốn cong vòng eo thanh mảnh, "Ah" lên một tiếng vút cao.

Hàn Kính nghe tiếng anh rên sung sướng, càng thêm lớn mật, hai tay vịn chặt eo không cho anh nhúc nhích, đầu lưỡi duỗi thẳng chẳng hề kiên dè mà liếm tới liếm lui từ trong ra ngoài mấy lần.

Nhưng liếm một hồi hắn cũng không thấy anh rên lớn tiếng như vậy nữa.

Hàn Kính là một người thận trọng, hắn bắt đầu sợ rằng mình làm Lan Tri không thoải mái, vì thế hắn ngưng liếm, từ từ nhô đầu ra giữa hai chân, vụng trộm nhìn biểu hiện của anh.



Lan Tri đã tháo kính mắt xuống, trên mặt mồ hôi chảy ròng ròng, ướt cả tóc, từng lọn từng lọn quện lên hai bên má và trán anh.

Đôi lông mi dày của Lan Tri cũng bị mồ hôi làm ướt, rũ xuống bao trùm lên đôi mắt đang khép chặt.

Lan Tri vừa hưởng thụ lại vừa có vẻ nhẫn nhịn.

Hàn Kính không thấy thì thôi, đã lỡ thấy những hình ảnh quá mức kích tình đó, hắn gần như không còn khống chế được bản thân nữa.

Hàn Kính ngừng liếm, leo thẳng lên bàn đè Lan Tri dưới thân, tay cầm dương v*t để trước hậu huyệt đã bị hắn liếm ướt sũng, không chút nghĩ ngợi tiến thẳng vào.

Trong một khoảnh khắc khi Hàn Kính tiến vào người, Lan Tri đột nhiên mở to mắt, ngẩng đầu lên, thở dốc nhìn hắn.

Trong đôi con ngươi xinh đẹp ầng ậng ướt át một tầng nước mắt dâm đãng, làm người đối diện loạn cả tâm hồn.

Lan Tri chậm rãi nâng đùi, cọ lên hai bên hông hắn. Hàn Kính trong nháy mắt còn nghĩ anh chuẩn bị một cước đá bay hắn ra khỏi bàn.

Nhưng mà sự việc rất may không như hắn nghĩ. Đầu gối Lan Tri cạ cạ vài cái, rồi thuận thế quấn cả đôi chân dài lên eo Hàn Kính, ép chặt đùi lên người hắn.

Hàn Kính thích vô cùng, vì sự chủ động khiêu khích của anh làm cho hắn cảm giác không phải chỉ có mình hắn muốn làm tình.

Lan Tri cũng rất muốn bị hắn làm! Hàn Kính hưng phấn nghĩ ngợi, dương v*t còn đang cắm vào người anh.

Hắn vui đến mức quên khuấy mất chuyện còn phải làm anh thật.

Lan Tri rất nhanh chẳng vừa mắt đến kiểu chỉ hưng phấn tinh thần mà chẳng có hành động cụ thể của hắn, anh dùng cẳng chân còn đang quấn quanh người Hàn Kính hung hăng vỗ mông hắn một cái:

"Cử động đi chứ!" Anh cau mày giục hắn.

Hàn Kính lúc này mới sực tỉnh hắn còn đang cắm cây gậy th*t trong người Lan Tri, vội vàng đỡ lấy eo anh, dùng hét sức thúc mạnh về phía trước.

Hậu huyệt Lan Tri rất chặt, nóng và ẩm ướt. Hàn Kính chết mê chết mệt đến mức muốn quên luôn cả họ của hắn, chỉ biết ra sức tận lực mà thúc lấy thúc để vào cơ thể anh.

Lan Tri bị hắn xỏ xuyên thô bạo cũng bắt đầu vặn vẹo cơ thể, tấm lưng bị chà đẩy trên mặt bàn, áo sơ mi vừa mặc cũng bắt đầu nhăn nhúm bung ra.

Hàn Kính trên phương diện làm tình cũng có chút gọi là thiên phú, hắn vừa mạnh mẽ vừa bền bỉ, nên những cú chọc vào người Lan Tri rất thô bạo, đâm sâu vào cơ thể anh, nhưng hắn vẫn chưa bắn.

Những tiếng ậm ừ nín nhịn của Lan Tri nhanh chóng trở thành những tiếng rên rỉ hưng phấn kích tình. Nếu như mọi ngày giọng nói của anh trong trẻo như giọt sương thì giờ đây như bị lăn vào một lớp mật ong, dinh dính mà ngọt ngào không tưởng.

Lan Tri với một tay cầm lấy hạ thể của mình, theo nhịp điệu ra vào của Hàn Kính mà vuốt lên xuống.

Hàn Kính là đàn ông, đương nhiên cũng biết tự mình an ủi sẽ không thỏa mãn bằng người khác làm. Hắn rất thích Lan Tri, nên không những muốn bản thân thoải mái, hắn cũng muốn khiến anh thoải mái. Hắn buông một tay đang ôm eo Lan Tri, sờ lên hạ thể đang đứng thẳng của anh:

"Để tôi!" Hàn Kính giành.

Lan Tri cũng không từ chối ý tốt của hắn, anh nương theo từng động tác của Hàn Kính mà vặn vẹo bờ mông, hai bàn tay luồn vào tóc mình giật kéo, như vừa hưng phấn lại vừa cam chịu.

Hàn Kính cũng rất hưng phấn, hắn vừa thúc ra thúc vào vừa vuốt ve hạ thân Lan Tri, miệng còn cố gắng hỏi: "Thầy Lan, thầy thoải mái không?"

Lan Tri bây giờ sao có thể trả lời được nữa, anh chỉ rên rỉ ""Ưm" hai tiếng, đôi mắt mở to ầng ậng nước bị Hàn Kính đâm chọt đến mờ mịt.

Hàn Kính nhìn Lan Tri dưới thân. Gương mặt anh ửng hồng, cả người đầy mồ hôi, vòng eo cong lên, cánh mông đưa đẩy. Hàn Kính bị hậu huyệt anh kẹp chặt, cảm thụ được nhiệt độ bên trong ẩm ướt và ấm nóng, hắn sướng đến hồn vía như bay lên chín tầng mây.

Hàn Kính chẳng buồn đợi Lan Tri trả lời, hắn tự mình đáp: "Thầy Lan thầy dâm thật sự luôn ấy, tôi bị thầy kẹp sướng muốn chết đi được!"

Hắn thấy được sung sướng thế này đều là do Lan Tri cho hắn, nên cũng muốn đền đáp anh, thế là Hàn Kính càng ra sức đâm chọt mãnh liệt vào cơ thể và vuốt ve hạ thân Lan Tri.

Cũng không biết qua bao lâu, Lan Tri đột nhiên buông tay khỏi tóc mình. Anh mạnh bạo kìm bắp đùi hàn Kính lại, kêu lên một tiếng lạc giọng.

Hàn Kính còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, bàn tay đang cầm hạ thể anh đã cảm thấy ướt át.

Lan Tri đã bắn, tinh dịch trắng ngà chảy đầy tay Hàn Kính.

Hàn Kính thấy anh đã đến cao trào, hắn cũng không nhịn được nữa, nhấp loạn xạ trong cơ thể anh thêm vài cái rồi rùng mình chuẩn bị xuất ra.

Nhưng vừa chuẩn bị lên đỉnh, Lan Tri lại không biết lấy sức đâu ra mà thô bạo chụp bả vai hắn đẩy mạnh ra phía sau một cái.

Toàn bộ não bộ Hàn Kính đều dành cho việc chuẩn bị lên đỉnh rồi, làm sao kịp chú ý tới động tác của anh, nên chẳng kịp đề phòng, bị anh đẩy một cái rớt xuống bàn làm việc, dương v*t hắn đang cắm trong cơ thể anh cũng tuột ra.

Hàn Kính còn chưa hiểu vì sao Lan Tri không muốn hắn bắn vào trong thì t*ng trùng đã đến "cửa" rồi, hắn chỉ kịp nửa quỳ trên sàn nhà, dùng tay tuốt hai cái rồi rên rỉ bắn ra.

- -

*Hãy vote hoặc comment để An có động lực cày truyện tiếp nha:"(

*Follow để xem thêm nhiều prj truyện mới An đang edit nhé

*Cảm ơn mọi người nhiều xD

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau