Nhóc Zombie Chỉ Muốn An Nhàn Thôi
Chương 24:
Ninh Túc không nghe thấy chủ quán và đồng bọn thảo luận, cậu vừa đi vừa chậm rãi ăn bánh và uống sữa.
Đi một hồi cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy một nơi gọi là hội trường trò chơi.
Ninh Túc nhấc chân đi vào.
Hội trường trò chơi vô cùng lớn, ngay khi vừa bước vào, trên màn hình ánh sáng ở hai bên hội trường lần lượt là bảng xếp hạng Guild và bảng thành tích cá nhân.
Ninh Túc không thèm nhìn, cậu đi sâu vào bên trong, trên màn hình ánh sáng có vô số hình ảnh khác nhau, là lối vào của mỗi phó bản.
Mỗi phó bản sẽ có 10 giây phát hình ảnh giới thiệu, người chơi có thể dựa trên video dài 10 giây này để suy đoán ra loại phó bản, sau đó quyết định có nên tiến vào phó bản này hay không.
Ninh Túc nhìn mấy cái, để ý thấy tất cả phó bản đều yêu cầu số người, tối thiểu là 5 người.
Cậu vừa đi vừa nhìn, đến khi nhìn đến cái thứ 6, nơi đây tập trung rất nhiều người.
Ninh Túc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, phó bản này tên là《 Quỷ Súc 》, số hiệu 2-9101.
Cậu nhìn thấy vài ngôi nhà nhỏ xinh đẹp trên màn hình ánh sáng, rất hợp với sở thích của cậu.
“Quỷ súc là cái quần què gì, đừng nói là mấy cái video cục súc bựa bựa[3] tôi hay xem nha?”
[3]BÊN TRUNG QUỐC CÓ 1 DẠNG VIDEO GỌI LÀ 鬼畜(QUỶ SÚC), KIỂU VIDEO CẮT GHÉP TỪ NHIỀU CLIP GỐC KHÁC NHAU ĐỂ TẠO RA MỘT GIAI ĐIỆU HÀI HƯỚC, BẮT TAI. BÊN NHẬT GỌI LÀ OTOMADS.
“Đương nhiên không phải rồi, tôi cảm thấy hai chữ quỷ súc này nên tách ra.”
“Cũng có thể là quỷ súc sinh?”
“Thôi kệ bố nó, nói chung là có quỷ, đây là một phó bản siêu nhiên, khả năng thuộc thể loại giải mã hoặc thể loại sinh tồn là rất cao.”
Đoạn video chỉ dài 10 giây và tự động lặp lại sau khi phát, Ninh Túc lần nữa nhìn thấy những ngôi nhà xinh đẹp trên màn hình, cũng nhìn ra được ngôi nhà đẹp nhất trong số đó, lúc này cậu chợt nghe thấy có người phân tích phó bản nói đến “thể loại sinh tồn”.
Đây là nghề của cậu.
Cậu nghiêm túc hỏi: “Thể loại sinh tồn? Giả sử tôi chẳng làm gì mà sống đến cuối cùng trong đó thì có tính là vượt ải không?”
Trong hội trường vô cùng sáng, mặt tường đều là ánh sáng lộng lẫy, dưới ánh sáng như vậy, nước da nhợt nhạt của thiếu niên càng trở nên mịn màng và sáng hơn rất nhiều, đồng thời cũng không thể che giấu vẻ cứng nhắc rất nhỏ trên gương mặt ấy.
Trên tay cậu cầm một chai sữa bò, là loại sữa bò đại trà không có nhãn hiệu thường thấy trên đường phố.
Đi một hồi cậu ngẩng đầu lên nhìn thấy một nơi gọi là hội trường trò chơi.
Ninh Túc nhấc chân đi vào.
Hội trường trò chơi vô cùng lớn, ngay khi vừa bước vào, trên màn hình ánh sáng ở hai bên hội trường lần lượt là bảng xếp hạng Guild và bảng thành tích cá nhân.
Ninh Túc không thèm nhìn, cậu đi sâu vào bên trong, trên màn hình ánh sáng có vô số hình ảnh khác nhau, là lối vào của mỗi phó bản.
Mỗi phó bản sẽ có 10 giây phát hình ảnh giới thiệu, người chơi có thể dựa trên video dài 10 giây này để suy đoán ra loại phó bản, sau đó quyết định có nên tiến vào phó bản này hay không.
Ninh Túc nhìn mấy cái, để ý thấy tất cả phó bản đều yêu cầu số người, tối thiểu là 5 người.
Cậu vừa đi vừa nhìn, đến khi nhìn đến cái thứ 6, nơi đây tập trung rất nhiều người.
Ninh Túc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, phó bản này tên là《 Quỷ Súc 》, số hiệu 2-9101.
Cậu nhìn thấy vài ngôi nhà nhỏ xinh đẹp trên màn hình ánh sáng, rất hợp với sở thích của cậu.
“Quỷ súc là cái quần què gì, đừng nói là mấy cái video cục súc bựa bựa[3] tôi hay xem nha?”
[3]BÊN TRUNG QUỐC CÓ 1 DẠNG VIDEO GỌI LÀ 鬼畜(QUỶ SÚC), KIỂU VIDEO CẮT GHÉP TỪ NHIỀU CLIP GỐC KHÁC NHAU ĐỂ TẠO RA MỘT GIAI ĐIỆU HÀI HƯỚC, BẮT TAI. BÊN NHẬT GỌI LÀ OTOMADS.
“Đương nhiên không phải rồi, tôi cảm thấy hai chữ quỷ súc này nên tách ra.”
“Cũng có thể là quỷ súc sinh?”
“Thôi kệ bố nó, nói chung là có quỷ, đây là một phó bản siêu nhiên, khả năng thuộc thể loại giải mã hoặc thể loại sinh tồn là rất cao.”
Đoạn video chỉ dài 10 giây và tự động lặp lại sau khi phát, Ninh Túc lần nữa nhìn thấy những ngôi nhà xinh đẹp trên màn hình, cũng nhìn ra được ngôi nhà đẹp nhất trong số đó, lúc này cậu chợt nghe thấy có người phân tích phó bản nói đến “thể loại sinh tồn”.
Đây là nghề của cậu.
Cậu nghiêm túc hỏi: “Thể loại sinh tồn? Giả sử tôi chẳng làm gì mà sống đến cuối cùng trong đó thì có tính là vượt ải không?”
Trong hội trường vô cùng sáng, mặt tường đều là ánh sáng lộng lẫy, dưới ánh sáng như vậy, nước da nhợt nhạt của thiếu niên càng trở nên mịn màng và sáng hơn rất nhiều, đồng thời cũng không thể che giấu vẻ cứng nhắc rất nhỏ trên gương mặt ấy.
Trên tay cậu cầm một chai sữa bò, là loại sữa bò đại trà không có nhãn hiệu thường thấy trên đường phố.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất