Những Câu Chuyện Kỳ Bí Và Kinh Hoàng, Nữ Thiên Sư Người Đẹp Đường Hoang!
Chương 7:
Nghe mẹ nói như vậy, tôi nhìn ba với ánh mắt đầy kính nể.
Ba mặt già đỏ lên, vừa gãi ót vừa cười ngây ngô.
“Con gái, con ra ngoài trước đi, để ba thay quần đã.”
“Dạ.” Tôi dẫn chó đen ra khỏi phòng ngủ.
Càng nhìn con chó đen này tôi càng cảm thấy hiếm lạ.
Nhớ tới quỷ oa bị chó đen dọa sợ tới mức tè ra quần, trong lòng có một loại khoái cảm trả thù thành công.
Lòng thầm hạ quyết tâm, nhờ ba đi thương lượng với Ngưu lão thúc, tranh thủ mua lại con chó đen này.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ chuyện này, con chó đen vốn dĩ đang ghé vào chân tôi đột nhiên đứng dậy, mắt gắt gao nhìn chằm chằm địa phương phía trước, miệng mở ra để lộ răng nanh.
Thấy phản ứng của chó đen, thầm giật mình một cái, nhanh chóng ôm lấy nó.
Trong lòng vô cùng hoảng, thầm nghĩ lẽ nào quỷ oa kia sẽ trở lại đây nữa sao.
“Giai Di, Giai Di ơi ~”
Âm thanh kỳ lạ trống rỗng vang lên bên tai.
Nghe thấy giọng nói này, tôi rùng mình, bởi vì nó chính là của Lộ Lộ đã mất.
Tôi ôm chó đen càng thêm chặt, quay đầu nhìn sang nơi phát ra giọng nói kỳ quái trống rỗng kia.
Nhìn thấy Lộ Lộ đang ghé vào cửa sổ nhà, ló ra một nửa thân mình nhìn tôi, gương mặt trắng đến khiến lòng người hoảng hốt.
Tôi muốn kêu ra tiếng, phát hiện cả người đã căng cứng như một khúc gỗ, vội vùi đầu vào sườn bụng của chó đen.
“Giai Di đừng sợ, tớ sẽ không hại cậu đâu!”
“Mẹ tớ nói chỗ hôm qua cậu dẫn tớ đi chính là mộ của cậu, sao cậu lại không hại tớ được.” Nửa khuôn mặt của tôi đều chôn bên bụng chó đen, nói chuyện lí nhí không rõ.
“Lúc đó có tên quỷ oa đi theo sau cậu, tớ dẫn cậu đến mộ của mình là để cắt đuôi nó, không có dụng ý nào khác.”
Giọng nói của Lộ Lộ càng ngày càng gần.
Gần đến mức tôi có cảm giác cậu ấy đang kề sát vào tai tôi nói chuyện.
Ngay cả độ ấm trong phòng dường như cũng giảm xuống rất nhiều.
“Ai…!” Một tiếng thở dài.
“Giai Di, ngày mai sẽ có một người tài ba từ thành phố Giang Thành đến trấn Thanh Hoa của chúng ta, cậu nhất định phải khiến ba cậu đưa cậu đi tìm người tài ba kia.”
Sự dịu dàng trong lời nói của Lộ Lộ khiến tôi ngẩng đầu lên, thấy cô ấy đang đứng cách tôi ba bước.
Cô ấy cười với tôi, khuôn mặt nhợt nhạt lúc cười lên thật quá dọa người.
“Tớ bị chết thảm, nhưng tớ biết đây là thiên tai nhân họa, không hề trách người khác.”
“Giai Di, sau khi cậu giải quyết được sự tình của bản thân, có thể phiền cậu giúp tớ một chuyện được không, tớ bị xe đâm bay mất ba ngón tay, quan sai địa phủ nói người có thi cốt không hoàn chỉnh thì không được đầu thai làm người.”
“Xin cậu hãy giúp tớ tìm ra ba ngón tay bị bay mất.”
“Ô… uông!”
Tiếng kêu của cho đen giúp tôi phục hồi lại tinh thần, vừa rồi dưới sợ hãi cực độ, suýt chút nữa đã siết chết nó rồi.
Vội buông chó đen ra, xoa xoa đầu nó, mắt thấy Lộ Lộ càng lúc càng xa.
“Lộ…”
Tôi mới hô được một tiếng, Lộ Lộ liền biến mất ngay dưới mắt.
Ba mặt già đỏ lên, vừa gãi ót vừa cười ngây ngô.
“Con gái, con ra ngoài trước đi, để ba thay quần đã.”
“Dạ.” Tôi dẫn chó đen ra khỏi phòng ngủ.
Càng nhìn con chó đen này tôi càng cảm thấy hiếm lạ.
Nhớ tới quỷ oa bị chó đen dọa sợ tới mức tè ra quần, trong lòng có một loại khoái cảm trả thù thành công.
Lòng thầm hạ quyết tâm, nhờ ba đi thương lượng với Ngưu lão thúc, tranh thủ mua lại con chó đen này.
Trong lúc tôi đang suy nghĩ chuyện này, con chó đen vốn dĩ đang ghé vào chân tôi đột nhiên đứng dậy, mắt gắt gao nhìn chằm chằm địa phương phía trước, miệng mở ra để lộ răng nanh.
Thấy phản ứng của chó đen, thầm giật mình một cái, nhanh chóng ôm lấy nó.
Trong lòng vô cùng hoảng, thầm nghĩ lẽ nào quỷ oa kia sẽ trở lại đây nữa sao.
“Giai Di, Giai Di ơi ~”
Âm thanh kỳ lạ trống rỗng vang lên bên tai.
Nghe thấy giọng nói này, tôi rùng mình, bởi vì nó chính là của Lộ Lộ đã mất.
Tôi ôm chó đen càng thêm chặt, quay đầu nhìn sang nơi phát ra giọng nói kỳ quái trống rỗng kia.
Nhìn thấy Lộ Lộ đang ghé vào cửa sổ nhà, ló ra một nửa thân mình nhìn tôi, gương mặt trắng đến khiến lòng người hoảng hốt.
Tôi muốn kêu ra tiếng, phát hiện cả người đã căng cứng như một khúc gỗ, vội vùi đầu vào sườn bụng của chó đen.
“Giai Di đừng sợ, tớ sẽ không hại cậu đâu!”
“Mẹ tớ nói chỗ hôm qua cậu dẫn tớ đi chính là mộ của cậu, sao cậu lại không hại tớ được.” Nửa khuôn mặt của tôi đều chôn bên bụng chó đen, nói chuyện lí nhí không rõ.
“Lúc đó có tên quỷ oa đi theo sau cậu, tớ dẫn cậu đến mộ của mình là để cắt đuôi nó, không có dụng ý nào khác.”
Giọng nói của Lộ Lộ càng ngày càng gần.
Gần đến mức tôi có cảm giác cậu ấy đang kề sát vào tai tôi nói chuyện.
Ngay cả độ ấm trong phòng dường như cũng giảm xuống rất nhiều.
“Ai…!” Một tiếng thở dài.
“Giai Di, ngày mai sẽ có một người tài ba từ thành phố Giang Thành đến trấn Thanh Hoa của chúng ta, cậu nhất định phải khiến ba cậu đưa cậu đi tìm người tài ba kia.”
Sự dịu dàng trong lời nói của Lộ Lộ khiến tôi ngẩng đầu lên, thấy cô ấy đang đứng cách tôi ba bước.
Cô ấy cười với tôi, khuôn mặt nhợt nhạt lúc cười lên thật quá dọa người.
“Tớ bị chết thảm, nhưng tớ biết đây là thiên tai nhân họa, không hề trách người khác.”
“Giai Di, sau khi cậu giải quyết được sự tình của bản thân, có thể phiền cậu giúp tớ một chuyện được không, tớ bị xe đâm bay mất ba ngón tay, quan sai địa phủ nói người có thi cốt không hoàn chỉnh thì không được đầu thai làm người.”
“Xin cậu hãy giúp tớ tìm ra ba ngón tay bị bay mất.”
“Ô… uông!”
Tiếng kêu của cho đen giúp tôi phục hồi lại tinh thần, vừa rồi dưới sợ hãi cực độ, suýt chút nữa đã siết chết nó rồi.
Vội buông chó đen ra, xoa xoa đầu nó, mắt thấy Lộ Lộ càng lúc càng xa.
“Lộ…”
Tôi mới hô được một tiếng, Lộ Lộ liền biến mất ngay dưới mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất