Những Lá Thư Tình Giấu Kín Trong Chai
Chương 5: Thế Huân Yêu Lộc Hàm?
Hôm nay là ngày đầu tiên Bạch Hiền đi làm ở công ty nên có chút hồi hộp. Dù sao cậu cũng được tuyển dựa thân phận em họ của Phác Xán Liệt, sẽ không tránh khỏi những đố kỵ trong công ty. Công ty của anh lại còn là công ty lớn, phải qua bao nhiêu lần sơ tuyển mới có thể bước chân vào, cậu thì chẳng tốn tý sức nào. Vì vậy cậu cần phải tạo ấn tượng tốt với mọi người, cũng như cho họ thấy cậu có tài năng thật sự.
Bạch Hiền chải mái tóc nâu của mình, sửa soạn lại trang phục. Cậu còn trẻ như vậy mặc com- lê đi làm có hơi già dặn, mà mặc quần áo như bình thường thì không được. Sau một hồi loay hoay, cuối cùng cậu quyết định mặc áo sơ mi trắng cùng quần đen. Ngắm mình trong gương, thấy đã ổn liền đi xuống lầu.
Trên xe buýt hôm nay không nhiều người lắm nên cậu chọn được chỗ hoàn hảo cạnh cửa sổ. Bạch Hiền lấy tai nghe trong túi ra rồi chống tay lên cằm, ánh mắt nhìn ra phía cửa sổ ngắm cảnh. Được một lát thì có người đến ngồi cạnh cậu. Theo phản xạ thì ngước lên nhìn, lại thấy rằng người này quả thực rất đẹp trai.
Anh ta cũng có đôi mắt một mí giống cậu, nhưng khác ở chỗ mắt anh ta thực sự rất to, sáng và hơi xếch một tý. Đôi môi chúm chím nhấm nháp ly cà phê trước mặt. Cậu cứ ngây ra mãi cho đến khi anh chàng lên tiếng gọi.
- Này cậu bé, nhìn gì dữ vậy?
- Ơ... à. - Cậu có chút lúng túng, vội tháo tai nghe xuống, xua tay giải thích.
- Anh đừng hiểu lầm, bình thường em không thế đâu ạ.
Anh nở nụ cười với cậu, có lẽ cậu chưa từng thấy nụ cười nào tươi như thế. Trừ một người... à mà có lẽ không nên nhắc tới anh ta nữa.
- Em tên gì?
- Dạ? À, Biện Bạch Hiền ạ.
- Anh tên Kim Mân Thạc, rất vui được làm quen.
Cậu gật gật đầu, len lén nhìn anh, định hỏi anh vài câu nhưng lại thôi. Mân Thạc thấy cậu nhóc này có cảm giác rất quen thuộc, liền đặt tay lên vai cậu.
- Sao, muốn hỏi gì anh cứ tự nhiên.
- Không có gì ạ.
- Vậy em đi làm rồi sao?
- Sao anh biết?
- Thì nhìn cách ăn mặc của em, cả cái túi công sở kia nữa.
Cậu gật đầu, xấu hổ quay đi, thầm mắng mình Bạch Hiền mày sao vậy nè, từ bao giờ cứ thấy trai đẹp là lại trở nên mê muội đến ngu ngốc như vậy chứ!
- Em làm ở đâu vậy, không biết có cùng chỗ anh không tại anh thấy chúng ta đi chung một tuyến xe. - Giọng nói của anh gấp gáp, dường như có chút tò mò.
- Em làm ở tập đoàn CYP. Hôm nay là hôm đầu tiên đi làm.
- Trùng hợp vãi nhái, anh cũng làm ở đó.
- Vãi... vãi gì cơ ạ? - Cậu quay sang nhìn chằm chằm mặt anh. - Sao lại là vãi nhái mà không phải là vãi cóc hả anh?
Kim Mân Thạc ngày thường mạnh mẽ, nay lại vì khuôn mặt nai tơ cùng câu hỏi khó này, bỗng chốc đơ ra rồi đỏ mặt, chỉ biết đưa tay lên gãi đầu, cười xòa. Tình huống này có hỏi ông trời chắc cũng chịu thua.
- Hahaa em đùa thôi. - Cậu phá lên cười.
Cậu lấy điện thoại ra xem giờ liền bị anh giật lấy. Thấy ánh mắt khó hiểu của cậu, anh vừa bấm điện thoại vừa nói.
- Quen nhau rồi thì phải biết số điện thoại chứ. Dù sao trong công ty anh chỉ mới quen mình em, thân nhau hơn một tý cũng tốt.
Cậu không nói gì nữa, chỉ gật đầu.
Xong xuôi anh trả lại cho cậu điện thoại, lúc vào danh bạ xem thì không thấy tên anh đâu, mà lại thấy có cái tên Baozi.
- Baozi là tên anh hả?
- Đúng vậy.
- Chà, dễ thương thật. - Cậu đưa tay véo má anh một cái. Nhìn anh thế nào cũng không giống bánh bao, sao lại gọi là baozi cơ chứ.
Thấy cậu bạo dạn như vậy, anh không nói gì, chỉ cười cười, nhân lúc cậu không để ý mà đưa tay lên chỗ má cậu vừa chạm vào, tủm tỉm một mình.
Đến trạm cậu và anh xuống xe, cả hai cùng đi bộ vì công ty cách đó không xa. Trên đường đi hai người cười nói vui vẻ mà không để ý có một bóng người đang đứng nhìn từ trên.
Phác Xán Liệt gọi cho Hy Hy, định mời cô tối nay ăn cơm với anh. Lúc ra cửa sổ đứng chờ điện thoại lại vô tình nhìn thấy cậu cùng một tên con trai lạ mặt đi với nhau, trong lòng có chút khó chịu.
- Xán Liệt, anh gọi em có việc gì?
- Hy Hy, tối nay em rảnh chứ?
- Vâng.
- Vậy chờ ở công ty, anh qua đón. Tối nay chúng ta đi ăn một bữa.
- Em biết rồi, tạm biệt anh.
Anh cúp máy rồi lại thở dài
Hiện tại đã có Hy Hy rồi nhưng tôi vẫn thấy tức giận khi thấy em đi cùng người con trai khác là sao? Tôi quá tham lam ư -- hay do em là tình đầu nên tôi không thể quên?
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
ừm cho mình quảng cáo xíu, mình lần đầu thử viết H về ChanBaek và đang viết sắp xong : mong là các bạn ủng hộ Đăng bởi: admin
Bạch Hiền chải mái tóc nâu của mình, sửa soạn lại trang phục. Cậu còn trẻ như vậy mặc com- lê đi làm có hơi già dặn, mà mặc quần áo như bình thường thì không được. Sau một hồi loay hoay, cuối cùng cậu quyết định mặc áo sơ mi trắng cùng quần đen. Ngắm mình trong gương, thấy đã ổn liền đi xuống lầu.
Trên xe buýt hôm nay không nhiều người lắm nên cậu chọn được chỗ hoàn hảo cạnh cửa sổ. Bạch Hiền lấy tai nghe trong túi ra rồi chống tay lên cằm, ánh mắt nhìn ra phía cửa sổ ngắm cảnh. Được một lát thì có người đến ngồi cạnh cậu. Theo phản xạ thì ngước lên nhìn, lại thấy rằng người này quả thực rất đẹp trai.
Anh ta cũng có đôi mắt một mí giống cậu, nhưng khác ở chỗ mắt anh ta thực sự rất to, sáng và hơi xếch một tý. Đôi môi chúm chím nhấm nháp ly cà phê trước mặt. Cậu cứ ngây ra mãi cho đến khi anh chàng lên tiếng gọi.
- Này cậu bé, nhìn gì dữ vậy?
- Ơ... à. - Cậu có chút lúng túng, vội tháo tai nghe xuống, xua tay giải thích.
- Anh đừng hiểu lầm, bình thường em không thế đâu ạ.
Anh nở nụ cười với cậu, có lẽ cậu chưa từng thấy nụ cười nào tươi như thế. Trừ một người... à mà có lẽ không nên nhắc tới anh ta nữa.
- Em tên gì?
- Dạ? À, Biện Bạch Hiền ạ.
- Anh tên Kim Mân Thạc, rất vui được làm quen.
Cậu gật gật đầu, len lén nhìn anh, định hỏi anh vài câu nhưng lại thôi. Mân Thạc thấy cậu nhóc này có cảm giác rất quen thuộc, liền đặt tay lên vai cậu.
- Sao, muốn hỏi gì anh cứ tự nhiên.
- Không có gì ạ.
- Vậy em đi làm rồi sao?
- Sao anh biết?
- Thì nhìn cách ăn mặc của em, cả cái túi công sở kia nữa.
Cậu gật đầu, xấu hổ quay đi, thầm mắng mình Bạch Hiền mày sao vậy nè, từ bao giờ cứ thấy trai đẹp là lại trở nên mê muội đến ngu ngốc như vậy chứ!
- Em làm ở đâu vậy, không biết có cùng chỗ anh không tại anh thấy chúng ta đi chung một tuyến xe. - Giọng nói của anh gấp gáp, dường như có chút tò mò.
- Em làm ở tập đoàn CYP. Hôm nay là hôm đầu tiên đi làm.
- Trùng hợp vãi nhái, anh cũng làm ở đó.
- Vãi... vãi gì cơ ạ? - Cậu quay sang nhìn chằm chằm mặt anh. - Sao lại là vãi nhái mà không phải là vãi cóc hả anh?
Kim Mân Thạc ngày thường mạnh mẽ, nay lại vì khuôn mặt nai tơ cùng câu hỏi khó này, bỗng chốc đơ ra rồi đỏ mặt, chỉ biết đưa tay lên gãi đầu, cười xòa. Tình huống này có hỏi ông trời chắc cũng chịu thua.
- Hahaa em đùa thôi. - Cậu phá lên cười.
Cậu lấy điện thoại ra xem giờ liền bị anh giật lấy. Thấy ánh mắt khó hiểu của cậu, anh vừa bấm điện thoại vừa nói.
- Quen nhau rồi thì phải biết số điện thoại chứ. Dù sao trong công ty anh chỉ mới quen mình em, thân nhau hơn một tý cũng tốt.
Cậu không nói gì nữa, chỉ gật đầu.
Xong xuôi anh trả lại cho cậu điện thoại, lúc vào danh bạ xem thì không thấy tên anh đâu, mà lại thấy có cái tên Baozi.
- Baozi là tên anh hả?
- Đúng vậy.
- Chà, dễ thương thật. - Cậu đưa tay véo má anh một cái. Nhìn anh thế nào cũng không giống bánh bao, sao lại gọi là baozi cơ chứ.
Thấy cậu bạo dạn như vậy, anh không nói gì, chỉ cười cười, nhân lúc cậu không để ý mà đưa tay lên chỗ má cậu vừa chạm vào, tủm tỉm một mình.
Đến trạm cậu và anh xuống xe, cả hai cùng đi bộ vì công ty cách đó không xa. Trên đường đi hai người cười nói vui vẻ mà không để ý có một bóng người đang đứng nhìn từ trên.
Phác Xán Liệt gọi cho Hy Hy, định mời cô tối nay ăn cơm với anh. Lúc ra cửa sổ đứng chờ điện thoại lại vô tình nhìn thấy cậu cùng một tên con trai lạ mặt đi với nhau, trong lòng có chút khó chịu.
- Xán Liệt, anh gọi em có việc gì?
- Hy Hy, tối nay em rảnh chứ?
- Vâng.
- Vậy chờ ở công ty, anh qua đón. Tối nay chúng ta đi ăn một bữa.
- Em biết rồi, tạm biệt anh.
Anh cúp máy rồi lại thở dài
Hiện tại đã có Hy Hy rồi nhưng tôi vẫn thấy tức giận khi thấy em đi cùng người con trai khác là sao? Tôi quá tham lam ư -- hay do em là tình đầu nên tôi không thể quên?
-------------------------------------------------------------------------------------------------------
ừm cho mình quảng cáo xíu, mình lần đầu thử viết H về ChanBaek và đang viết sắp xong : mong là các bạn ủng hộ Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất