Những Năm Tháng Tôi Tung Hoành Ở Hai Giới Âm Dương
Chương 2
Vút ---
Tuân Lan nhạy bén tránh đi, trứng gà bay sượt qua mặt cậu, đập vào cửa xe ở phía sau.
Bầu không khí lặng yên trong phút chốc bỗng trở nên bùng nổ, tiếng chụp ảnh vang lên còn dữ dội hơn cả mới nãy, trên mặt ai ai cũng lộ vẻ hưng phấn, nhìn chằm chằm ngóng trông phản ứng của cậu --- khóc đi Tuân Lan phát rồ đi Tuân Lan, chỉ cần thế thì chuyến ôm cây đợi thỏ lần này của bọn họ đáng giá rồi!
Tuân Lan nhìn một chút dịch trứng bắn vào trên vai áo, rũ mắt.
Cậu không phải Tuân Lan kia, cậu có thể đồng tình với những gì "Tuân Lan" đã gặp phải, nhưng muốn đồng cảm đến mức tuy hai mà một, vậy thì xin lỗi, cảm không được. Nhìn "Tuân Lan" ở trên mạng bị người người tức giận chửi bới, tâm thái của cậu cũng như các giang cư mận khác thôi, dù sao cũng đâu liên quan đến mình, cứ việc làm quần chúng hít drama là được rồi.
Mãi bây giờ cậu mới ý thức được, hiện tại cậu chính là "Tuân Lan", mọi vấn đề của "Tuân Lan" lúc này, chỉ cần một ngày cậu chưa về được thân thể cũ, thì đó cũng chính là vấn đề của cậu.
Người đàn ông ném trứng gà kia trên mặt đeo khẩu trang, chỉ lộ một đôi mắt không hề có thiện ý, hắn ta vốn là định ném trứng gà xong thì chạy, không ngờ tới việc Tuân Lan còn có thể tránh được, thế nên lại móc thêm quả thứ hai tiếp tục ném lần nữa.
Tuân Lan lập tức ngước mắt lên, đôi mắt ôn nhuận của nguyên chủ giờ đây hiện ra vài phần sắc bén.
Lần này thay vì tránh, cậu chuẩn xác tóm gọn quả trứng vào tay, hơn nữa lực khống chế còn rất tốt, trứng sau khi vào tay hoàn hảo không bị hao tổn gì. Ánh mắt cậu lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông, quả trứng gà còn bị cậu tâng lên tâng xuống hai lượt, sau đó đột nhiên vươn tay, ném trở về phía ban đầu.
Lôi Tuấn bị đám người chen ra phía bên ngoài thấy một màn như vậy, gấp đến độ dậm chân.
Nếu là một người bình thường bị ném trứng, ok cậu cứ việc chọi lại không vấn đề gì, nhưng Tuân Lan lại là ngôi sao.
Ngôi sao được mọi người hâm mộ theo đuổi, nhìn thì hãnh diện thật đấy, nhưng thực tế thì, khi đứng trước sự khiêu khích thô lỗ của người bình thường, người rơi vào thế yếu chắc chắn là họ chứ không phải ai khác. Bị mắng không được mắng lại, bị đánh cũng không được đánh trả, bằng không cứ ở đó mà lãnh cái nồi tính toán chi li, ỷ thế hiếp người đi nhé.
Vốn dĩ người bị chọi trứng gà là Tuân Lan, nếu cậu chỉ đứng đó cam chịu, cậu sẽ là người yếu thế một phương, khi tin tức truyền ra ngoài, người bị dân mạng ném đá chắc chắn không phải cậu, nhưng bây giờ cậu lại phản đòn, đang có lý cũng bị nói thành vô lý.
Người đàn ông thấy Tuân Lan hung hăng ném ngược về phía mình, theo bản năng giơ tay che đầu. Nhóm phóng viên bên cạnh phấn khích đến kêu ra tiếng, lại điên cuồng chụp lại một màn này, chờ mong cảnh trứng vỡ nát tan trên người anh ta.
Cơ mà đợi một lúc rồi, sao vẫn chưa chụp được gì.
Lúc này, Tuân Lan mới chậm rãi mở tay ra, chỉ thấy quả trứng kia vẫn đang nằm lẳng lặng trong lòng bàn tay cậu.
Đôi mắt Tuân Lan híp lại, đảo một lượt qua người đàn ông và nhóm phóng viên giải trí, vẻ mặt như cười như không.
Mấy chuyện này cậu gặp nhiều rồi, chưa đến mức mới bị người độp cho quả trứng đã mất kiên nhẫn, dù có muốn trả thù cũng không dùng cách dở hơi như vậy.
Dây thần kinh căng tựa dây đàn của Lôi Tuấn lúc này mới dám thả lỏng, vuốt mồ hôi thầm nghĩ, cái đầu Tuân Lan cũng coi như còn xài được, mà phải công nhận vừa rồi trông thằng nhóc này đẹp trai phết đấy.
Nhóm phóng viên bị Tuân Lan chơi cho một vố, động tác bấm nút chụp trong nhất thời cũng bị chậm hơn nhiều.
Anh giai trứng gà lại càng thêm sượng mặt, anh giai giận lắm, ngoài mặt cứ vờ như không để ý trong khi ánh mắt lại sắc lẹm nhìn con người ta, anh tức mà anh không dám làm gì, chỉ có thể giơ ngón tay giữa vớt vát chút sĩ diện cuối cùng rồi quay lưng chạy biến.
Đông đảo phóng viên nhìn anh ta lâm trận bỏ chạy mà lòng thất vọng cực kì, chụp thêm cho anh giai vài bô bóng lưng chật vật hoảng loạn, rồi lại lần nữa hướng ống kính về phía Tuân Lan.
Tầm này chắc chắn là chưa lên xe được, Tuân Lan cởi khẩu trang bỏ nón xuống, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc màu nâu gợn sóng, bàn tay tùy tiện vuốt mái ra sau, Tuân Lan ghé sát mặt vào chỗ anh giai khẩu trang đang livestream, nhìn vào điện thoại nở nụ cười nhẹ, hỏi anh giai khẩu trang: "Tôi với Tằng Tinh Vũ, ai đẹp trai?"
Diện mạo của nguyên chủ phải nói là cực xinh trai, nhưng chiếc nhan sắc này dưới ảnh hưởng của tính cách nguyên chủ đã bị lu mờ đi không biết bao nhiêu. Mà tính cách của Tuân Lan lại khác xa nguyên chủ nhiều lắm, sự khác biệt đó nằm ở khí chất, thần thái, và cả trong ánh mắt.
Khuôn mặt của Tuân Lan hôm nay hoàn toàn là mặt mộc, bởi vì mới xuất viện, nhìn cậu trông có vẻ hơi xanh xao, tiều tụy.
Lúc này dừng trong màn ảnh là một Tuân Lan ánh mắt thản nhiên, cả người toát ra hơi thở lười biếng, một vẻ tùy tính khó mà kiềm chế, vô cùng hấp dẫn người.
Khi một người quá đỗi xinh đẹp, thì còn xá chi dăm ba cái sự phân biệt giới tính.
Anh giai khẩu trang livestream bị sự đẹp trai của Tuân Lan tung cho một cú bạo kích, choáng váng hết cả đầu, nghĩ cũng không thèm nghĩ đã trả lời, "Đương, đương nhiên là cậu đẹp!"
Tuân Lan thu hồi ánh mắt, khóe môi lười biếng cong lên, "Nhìn mặt là biết gu thẩm mỹ của tôi liền này, người mà tôi thích, sao có thể xấu hơn tôi được."
"Ý cậu là Tằng Tinh Vũ xấu hơn cậu!"
"Tuân Lan, ý cậu là cậu chướng mắt Tằng Tinh Vũ, vậy lịch sử tin nhắn quấy rồi Tằng Tinh vĩ cậu giải thích thế nào?"
Nhóm phóng viên giải trí không ai chịu thua ai liên tiếp đưa ra câu hỏi.
Đối mặt với sự kích động của bọn họ, tư thái Tuân Lan trước sau như một, đôi mắt phượng xinh đẹp chậm rãi đảo qua những người này, sau đó giơ tay nhìn đồng hồ một chút, nói với tất cả: "Bây giờ mọi người để tôi đi, 8 giờ tối nay, chờ tôi đăng weibo."
Chúng phóng viên vừa nghe, biết ngay Tuân Lan chuẩn bị ra bài lớn, bọn họ sao có thể dễ thương lượng như vậy, đang muốn truy vấn thêm, thì Lôi Tuấn trăm cay nghìn đắng đã chen được vào trong đám người, lần nữa chắn trước mặt Tuân Lan, lúc này không còn khách khí, ỷ mình người lớn thân cao, đẩy ra phóng viên đang chắn cửa, để Tuân Lan lên xe.
Khi xe đã lăn bánh khỏi bãi đỗ, bỏ lại cánh phóng viên đi theo, Lôi Tuấn mới hầm hầm hỏi tội Tuân Lan, "8 giờ cậu muốn đăng cái gì, Tuân Lan ơi cậu đừng tìm việc cho tôi nữa, cậu bây giờ không thể gây thêm chuyện được đâu!"
Tuân Lan nhìn cửa xe khảy nhẹ lọn tóc, "Làm sáng tỏ cho mình thì sao lại gọi là gây chuyện được."
"Cậu định sáng tỏ thế nào, gửi công văn lên mạng? Còn ngại ít người mắng cậu quá đúng không!"
Đối với Tuân Lan, Lôi Tuấn tức không thể tả, nhưng cũng tin rằng Tuân Lan sẽ không làm ra những chuyện như quấy rối này, cậu không có cái lá gan đó, lịch sử tin nhắn kia vừa nhìn đã thấy có vấn đề.
Lôi Tuấn vừa giận vừa oán trách nói: "Cái lúc trốn tôi lén nhắn tin với Tằng Tinh Vũ thằng nhóc cậu cũng cẩn thận gớm nhỉ, nhắn xong thì xóa luôn lịch sử, làm tôi bây giờ muốn kiếm lịch sử trò chuyện cũng không có mà tìm."
Lôi Tuấn thoạt nhìn thì nóng nảy, nhưng thực chất tính tình lại như mẹ già, một bên lái xe một bên oán giận Tuân Lan.
Từ sau khi Tằng Tinh Vũ tung ra lịch sử tin nhắn, chuyện này đã treo trên hotsearch weibo suốt hai ngày, phía công ty làm kiểu gì cũng không đè xuống được. Gương mặt của Tuân Lan thật sự quá tuyệt, vừa ra mắt đã nổi tiếng một phen, bởi vậy mà nhiều người đã nói, lần này người hắc Tuân Lan chắc chắn không riêng gì một mình Tằng Tinh Vũ.
Nói thật, Lôi Tuấn đau đầu lắm, lịch sử trò chuyện bày ra cứng như thép, dù biết Tuân Lan không phải người như vậy, nhưng muốn minh oan tẩy trắng thì trong nhất thời anh vẫn chưa nghĩ ra được cách nào hay, và với Tuân Lan, anh cũng không cảm thấy cậu có thể đưa ra bất kì biện pháp nào để giải quyết tình hình hiện tại.
Xe chạy đến dưới chung cư mà công ty cung cấp cho Tuân Lan, Lôi Tuấn cởi dây an toàn, nhác thấy Tuân La còn đang cúi đầu nghịch điện thoại, cơn tức lại bắt đầu trồi lên, vừa tính mở miệng, đã nghe điện thoại mình nhảy ra một tràng thông báo đến từ wechat.
Anh một bên sờ di động, một bên nói Tuân Lan, "Cậu ít lên weibo đọc bình luận lại đi, khoảng thời gian sau xuất viện này cố mà dưỡng thương cho tốt, nửa tháng sau còn tham gia một gameshow. Bởi vì chuyện kia mà mấy nhãn hàng tìm cậu làm người đại diện cũng rút lui luôn rồi, đạo diễn tổ tiết mục này là bạn của tôi, nhìn mặt mũi tôi mới không đổi người..."
Cái miệng đang lải nhải đột nhiên im bặt, Lôi Tuấn trợn trừng hai mắt, ánh mắt khóa chặt mà nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình, hệt như được tiêm một liều thuốc trợ tim, vẻ mệt mỏi ở đuôi mày tức thì rút đi, cả khuôn mặt choán đầy sự hưng phấn.
"Lịch sử trò chuyện này cậu tìm ở đâu ra vậy?!" Lôi Tuấn kích động lắc lắc cánh tay Tuân Lan, "Thằng nhóc này, sao đến bây giờ mới chịu lấy ra, thích nhìn tôi lo lắng suông vậy à!"
Tuân Lan xoa xoa cánh tay bị nắm đau, "Đồ đã đưa cho anh, anh xem rồi làm đi, tôi lên đây."
"Tôi đưa cậu lên." Lôi Tuấn cả người sáng khoái, vui vẻ rạo rực xuống xe, đến xưng hô cũng thay đổi theo, "Lan Lan, cậu vừa ra viện, chuyện Tằng Tinh Vũ cứ giao cho tôi, chờ mấy cái này tung ra, Tằng Tinh Vũ xem như xong đời."
Hai tay Tuân Lan đút túi, tùy ý mà ừ một tiếng.
Lôi Tuân coi sự lười nhác của cậu thành mỏi mệt, chỉ cho rằng cậu vừa xuất viện, thân thể vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Đưa Tuân Lan đến cửa nhà, lại dặn dò vài câu, sau đó vội vàng rời đi.
Tuân Lan lấy chìa khóa mở cửa đi vào, đơn giản đảo qua toàn bộ hoàn cảnh chung cư, đi đến cạnh sô pha trực tiếp nằm xuống. Lúc này cậu mới nặng nề thở ra một hơi, day day cái trái.
Tuân Lan nhắm mắt nằm trong chốc lát, sau đó đứng dậy vào phòng tắm tắm rửa.
Ở lúc cậu còn đang trong phòng tắm kia, sức nóng "Tuân Lan" trên mạng lại lần nữa tăng level.
#Tuân Lan quấy rối Tằng Tinh Vũ#
#Tuân Lan 8 giờ đăng weibo#
#Mặt mộc Tuân Lan#
Theo mấy cái hotsearch Tuân Lan trên weibo, còn có một cái GIF* điên cuồng được repost.
*GIF: ảnh động.
GIF chất lượng rõ ràng, là cảnh Tuân Lan bất ngờ gỡ nón ghé sát mặt vào camera. Cũng giống như anh giai khẩu trang livestream lúc đó, khi ánh mắt đầu tiên va phải chiếc GIF, mọi người ai ai cũng đều bị gương mặt tinh xảo đến cùng cực này làm cho choáng váng, tay sôi nổi repost mà miệng thì than thở đáng tiếc, cảm thấy ông trời thật không công bằng, một khuôn mặt hoàn hảo không tì vết thế kia sao lại ban cho kẻ cặn bã bại hoại.
Từ sau khi Tằng Tinh Vũ đóng vai người bị hại tung ra lịch sử tin nhắn, mỗi ngày lượng người tràn vào weibo Tuân Lan chửi bới nhiều vô số kể, lượng fans mới có được của Tuân Lan cũng đông đảo thoát fan biến thành anti, chỉ còn lại một ít fans vẫn đang gắng gượng trụ lại chờ lời giải thích từ Tuân Lan.
Nhưng đã mấy ngày trôi qua, bài đăng mới nhất của Tuân Lan vẫn đang dừng lại ở một tháng trước, bài tuyên truyền của một nhân vật mới vừa đóng máy, mà công ty quản lý của Tuân Lan cũng không hề đưa ra lời giải thích nào.
Vốn dĩ cư dân mạng đều đang đoán Tuân Lan kì này chơi trò giả chết, nhưng vào lúc một loạt blogger lên bài về câu nói của Tuân Lan ở gara "8 giờ đăng weibo" kia, toàn thê cư dân mạng như được tiêm máu gà, đồng loạt phấn khởi hăng tiết.
Tuân Lan nhạy bén tránh đi, trứng gà bay sượt qua mặt cậu, đập vào cửa xe ở phía sau.
Bầu không khí lặng yên trong phút chốc bỗng trở nên bùng nổ, tiếng chụp ảnh vang lên còn dữ dội hơn cả mới nãy, trên mặt ai ai cũng lộ vẻ hưng phấn, nhìn chằm chằm ngóng trông phản ứng của cậu --- khóc đi Tuân Lan phát rồ đi Tuân Lan, chỉ cần thế thì chuyến ôm cây đợi thỏ lần này của bọn họ đáng giá rồi!
Tuân Lan nhìn một chút dịch trứng bắn vào trên vai áo, rũ mắt.
Cậu không phải Tuân Lan kia, cậu có thể đồng tình với những gì "Tuân Lan" đã gặp phải, nhưng muốn đồng cảm đến mức tuy hai mà một, vậy thì xin lỗi, cảm không được. Nhìn "Tuân Lan" ở trên mạng bị người người tức giận chửi bới, tâm thái của cậu cũng như các giang cư mận khác thôi, dù sao cũng đâu liên quan đến mình, cứ việc làm quần chúng hít drama là được rồi.
Mãi bây giờ cậu mới ý thức được, hiện tại cậu chính là "Tuân Lan", mọi vấn đề của "Tuân Lan" lúc này, chỉ cần một ngày cậu chưa về được thân thể cũ, thì đó cũng chính là vấn đề của cậu.
Người đàn ông ném trứng gà kia trên mặt đeo khẩu trang, chỉ lộ một đôi mắt không hề có thiện ý, hắn ta vốn là định ném trứng gà xong thì chạy, không ngờ tới việc Tuân Lan còn có thể tránh được, thế nên lại móc thêm quả thứ hai tiếp tục ném lần nữa.
Tuân Lan lập tức ngước mắt lên, đôi mắt ôn nhuận của nguyên chủ giờ đây hiện ra vài phần sắc bén.
Lần này thay vì tránh, cậu chuẩn xác tóm gọn quả trứng vào tay, hơn nữa lực khống chế còn rất tốt, trứng sau khi vào tay hoàn hảo không bị hao tổn gì. Ánh mắt cậu lạnh lùng nhìn về phía người đàn ông, quả trứng gà còn bị cậu tâng lên tâng xuống hai lượt, sau đó đột nhiên vươn tay, ném trở về phía ban đầu.
Lôi Tuấn bị đám người chen ra phía bên ngoài thấy một màn như vậy, gấp đến độ dậm chân.
Nếu là một người bình thường bị ném trứng, ok cậu cứ việc chọi lại không vấn đề gì, nhưng Tuân Lan lại là ngôi sao.
Ngôi sao được mọi người hâm mộ theo đuổi, nhìn thì hãnh diện thật đấy, nhưng thực tế thì, khi đứng trước sự khiêu khích thô lỗ của người bình thường, người rơi vào thế yếu chắc chắn là họ chứ không phải ai khác. Bị mắng không được mắng lại, bị đánh cũng không được đánh trả, bằng không cứ ở đó mà lãnh cái nồi tính toán chi li, ỷ thế hiếp người đi nhé.
Vốn dĩ người bị chọi trứng gà là Tuân Lan, nếu cậu chỉ đứng đó cam chịu, cậu sẽ là người yếu thế một phương, khi tin tức truyền ra ngoài, người bị dân mạng ném đá chắc chắn không phải cậu, nhưng bây giờ cậu lại phản đòn, đang có lý cũng bị nói thành vô lý.
Người đàn ông thấy Tuân Lan hung hăng ném ngược về phía mình, theo bản năng giơ tay che đầu. Nhóm phóng viên bên cạnh phấn khích đến kêu ra tiếng, lại điên cuồng chụp lại một màn này, chờ mong cảnh trứng vỡ nát tan trên người anh ta.
Cơ mà đợi một lúc rồi, sao vẫn chưa chụp được gì.
Lúc này, Tuân Lan mới chậm rãi mở tay ra, chỉ thấy quả trứng kia vẫn đang nằm lẳng lặng trong lòng bàn tay cậu.
Đôi mắt Tuân Lan híp lại, đảo một lượt qua người đàn ông và nhóm phóng viên giải trí, vẻ mặt như cười như không.
Mấy chuyện này cậu gặp nhiều rồi, chưa đến mức mới bị người độp cho quả trứng đã mất kiên nhẫn, dù có muốn trả thù cũng không dùng cách dở hơi như vậy.
Dây thần kinh căng tựa dây đàn của Lôi Tuấn lúc này mới dám thả lỏng, vuốt mồ hôi thầm nghĩ, cái đầu Tuân Lan cũng coi như còn xài được, mà phải công nhận vừa rồi trông thằng nhóc này đẹp trai phết đấy.
Nhóm phóng viên bị Tuân Lan chơi cho một vố, động tác bấm nút chụp trong nhất thời cũng bị chậm hơn nhiều.
Anh giai trứng gà lại càng thêm sượng mặt, anh giai giận lắm, ngoài mặt cứ vờ như không để ý trong khi ánh mắt lại sắc lẹm nhìn con người ta, anh tức mà anh không dám làm gì, chỉ có thể giơ ngón tay giữa vớt vát chút sĩ diện cuối cùng rồi quay lưng chạy biến.
Đông đảo phóng viên nhìn anh ta lâm trận bỏ chạy mà lòng thất vọng cực kì, chụp thêm cho anh giai vài bô bóng lưng chật vật hoảng loạn, rồi lại lần nữa hướng ống kính về phía Tuân Lan.
Tầm này chắc chắn là chưa lên xe được, Tuân Lan cởi khẩu trang bỏ nón xuống, lộ ra khuôn mặt xinh đẹp và mái tóc màu nâu gợn sóng, bàn tay tùy tiện vuốt mái ra sau, Tuân Lan ghé sát mặt vào chỗ anh giai khẩu trang đang livestream, nhìn vào điện thoại nở nụ cười nhẹ, hỏi anh giai khẩu trang: "Tôi với Tằng Tinh Vũ, ai đẹp trai?"
Diện mạo của nguyên chủ phải nói là cực xinh trai, nhưng chiếc nhan sắc này dưới ảnh hưởng của tính cách nguyên chủ đã bị lu mờ đi không biết bao nhiêu. Mà tính cách của Tuân Lan lại khác xa nguyên chủ nhiều lắm, sự khác biệt đó nằm ở khí chất, thần thái, và cả trong ánh mắt.
Khuôn mặt của Tuân Lan hôm nay hoàn toàn là mặt mộc, bởi vì mới xuất viện, nhìn cậu trông có vẻ hơi xanh xao, tiều tụy.
Lúc này dừng trong màn ảnh là một Tuân Lan ánh mắt thản nhiên, cả người toát ra hơi thở lười biếng, một vẻ tùy tính khó mà kiềm chế, vô cùng hấp dẫn người.
Khi một người quá đỗi xinh đẹp, thì còn xá chi dăm ba cái sự phân biệt giới tính.
Anh giai khẩu trang livestream bị sự đẹp trai của Tuân Lan tung cho một cú bạo kích, choáng váng hết cả đầu, nghĩ cũng không thèm nghĩ đã trả lời, "Đương, đương nhiên là cậu đẹp!"
Tuân Lan thu hồi ánh mắt, khóe môi lười biếng cong lên, "Nhìn mặt là biết gu thẩm mỹ của tôi liền này, người mà tôi thích, sao có thể xấu hơn tôi được."
"Ý cậu là Tằng Tinh Vũ xấu hơn cậu!"
"Tuân Lan, ý cậu là cậu chướng mắt Tằng Tinh Vũ, vậy lịch sử tin nhắn quấy rồi Tằng Tinh vĩ cậu giải thích thế nào?"
Nhóm phóng viên giải trí không ai chịu thua ai liên tiếp đưa ra câu hỏi.
Đối mặt với sự kích động của bọn họ, tư thái Tuân Lan trước sau như một, đôi mắt phượng xinh đẹp chậm rãi đảo qua những người này, sau đó giơ tay nhìn đồng hồ một chút, nói với tất cả: "Bây giờ mọi người để tôi đi, 8 giờ tối nay, chờ tôi đăng weibo."
Chúng phóng viên vừa nghe, biết ngay Tuân Lan chuẩn bị ra bài lớn, bọn họ sao có thể dễ thương lượng như vậy, đang muốn truy vấn thêm, thì Lôi Tuấn trăm cay nghìn đắng đã chen được vào trong đám người, lần nữa chắn trước mặt Tuân Lan, lúc này không còn khách khí, ỷ mình người lớn thân cao, đẩy ra phóng viên đang chắn cửa, để Tuân Lan lên xe.
Khi xe đã lăn bánh khỏi bãi đỗ, bỏ lại cánh phóng viên đi theo, Lôi Tuấn mới hầm hầm hỏi tội Tuân Lan, "8 giờ cậu muốn đăng cái gì, Tuân Lan ơi cậu đừng tìm việc cho tôi nữa, cậu bây giờ không thể gây thêm chuyện được đâu!"
Tuân Lan nhìn cửa xe khảy nhẹ lọn tóc, "Làm sáng tỏ cho mình thì sao lại gọi là gây chuyện được."
"Cậu định sáng tỏ thế nào, gửi công văn lên mạng? Còn ngại ít người mắng cậu quá đúng không!"
Đối với Tuân Lan, Lôi Tuấn tức không thể tả, nhưng cũng tin rằng Tuân Lan sẽ không làm ra những chuyện như quấy rối này, cậu không có cái lá gan đó, lịch sử tin nhắn kia vừa nhìn đã thấy có vấn đề.
Lôi Tuấn vừa giận vừa oán trách nói: "Cái lúc trốn tôi lén nhắn tin với Tằng Tinh Vũ thằng nhóc cậu cũng cẩn thận gớm nhỉ, nhắn xong thì xóa luôn lịch sử, làm tôi bây giờ muốn kiếm lịch sử trò chuyện cũng không có mà tìm."
Lôi Tuấn thoạt nhìn thì nóng nảy, nhưng thực chất tính tình lại như mẹ già, một bên lái xe một bên oán giận Tuân Lan.
Từ sau khi Tằng Tinh Vũ tung ra lịch sử tin nhắn, chuyện này đã treo trên hotsearch weibo suốt hai ngày, phía công ty làm kiểu gì cũng không đè xuống được. Gương mặt của Tuân Lan thật sự quá tuyệt, vừa ra mắt đã nổi tiếng một phen, bởi vậy mà nhiều người đã nói, lần này người hắc Tuân Lan chắc chắn không riêng gì một mình Tằng Tinh Vũ.
Nói thật, Lôi Tuấn đau đầu lắm, lịch sử trò chuyện bày ra cứng như thép, dù biết Tuân Lan không phải người như vậy, nhưng muốn minh oan tẩy trắng thì trong nhất thời anh vẫn chưa nghĩ ra được cách nào hay, và với Tuân Lan, anh cũng không cảm thấy cậu có thể đưa ra bất kì biện pháp nào để giải quyết tình hình hiện tại.
Xe chạy đến dưới chung cư mà công ty cung cấp cho Tuân Lan, Lôi Tuấn cởi dây an toàn, nhác thấy Tuân La còn đang cúi đầu nghịch điện thoại, cơn tức lại bắt đầu trồi lên, vừa tính mở miệng, đã nghe điện thoại mình nhảy ra một tràng thông báo đến từ wechat.
Anh một bên sờ di động, một bên nói Tuân Lan, "Cậu ít lên weibo đọc bình luận lại đi, khoảng thời gian sau xuất viện này cố mà dưỡng thương cho tốt, nửa tháng sau còn tham gia một gameshow. Bởi vì chuyện kia mà mấy nhãn hàng tìm cậu làm người đại diện cũng rút lui luôn rồi, đạo diễn tổ tiết mục này là bạn của tôi, nhìn mặt mũi tôi mới không đổi người..."
Cái miệng đang lải nhải đột nhiên im bặt, Lôi Tuấn trợn trừng hai mắt, ánh mắt khóa chặt mà nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của mình, hệt như được tiêm một liều thuốc trợ tim, vẻ mệt mỏi ở đuôi mày tức thì rút đi, cả khuôn mặt choán đầy sự hưng phấn.
"Lịch sử trò chuyện này cậu tìm ở đâu ra vậy?!" Lôi Tuấn kích động lắc lắc cánh tay Tuân Lan, "Thằng nhóc này, sao đến bây giờ mới chịu lấy ra, thích nhìn tôi lo lắng suông vậy à!"
Tuân Lan xoa xoa cánh tay bị nắm đau, "Đồ đã đưa cho anh, anh xem rồi làm đi, tôi lên đây."
"Tôi đưa cậu lên." Lôi Tuấn cả người sáng khoái, vui vẻ rạo rực xuống xe, đến xưng hô cũng thay đổi theo, "Lan Lan, cậu vừa ra viện, chuyện Tằng Tinh Vũ cứ giao cho tôi, chờ mấy cái này tung ra, Tằng Tinh Vũ xem như xong đời."
Hai tay Tuân Lan đút túi, tùy ý mà ừ một tiếng.
Lôi Tuân coi sự lười nhác của cậu thành mỏi mệt, chỉ cho rằng cậu vừa xuất viện, thân thể vẫn chưa hoàn toàn bình phục. Đưa Tuân Lan đến cửa nhà, lại dặn dò vài câu, sau đó vội vàng rời đi.
Tuân Lan lấy chìa khóa mở cửa đi vào, đơn giản đảo qua toàn bộ hoàn cảnh chung cư, đi đến cạnh sô pha trực tiếp nằm xuống. Lúc này cậu mới nặng nề thở ra một hơi, day day cái trái.
Tuân Lan nhắm mắt nằm trong chốc lát, sau đó đứng dậy vào phòng tắm tắm rửa.
Ở lúc cậu còn đang trong phòng tắm kia, sức nóng "Tuân Lan" trên mạng lại lần nữa tăng level.
#Tuân Lan quấy rối Tằng Tinh Vũ#
#Tuân Lan 8 giờ đăng weibo#
#Mặt mộc Tuân Lan#
Theo mấy cái hotsearch Tuân Lan trên weibo, còn có một cái GIF* điên cuồng được repost.
*GIF: ảnh động.
GIF chất lượng rõ ràng, là cảnh Tuân Lan bất ngờ gỡ nón ghé sát mặt vào camera. Cũng giống như anh giai khẩu trang livestream lúc đó, khi ánh mắt đầu tiên va phải chiếc GIF, mọi người ai ai cũng đều bị gương mặt tinh xảo đến cùng cực này làm cho choáng váng, tay sôi nổi repost mà miệng thì than thở đáng tiếc, cảm thấy ông trời thật không công bằng, một khuôn mặt hoàn hảo không tì vết thế kia sao lại ban cho kẻ cặn bã bại hoại.
Từ sau khi Tằng Tinh Vũ đóng vai người bị hại tung ra lịch sử tin nhắn, mỗi ngày lượng người tràn vào weibo Tuân Lan chửi bới nhiều vô số kể, lượng fans mới có được của Tuân Lan cũng đông đảo thoát fan biến thành anti, chỉ còn lại một ít fans vẫn đang gắng gượng trụ lại chờ lời giải thích từ Tuân Lan.
Nhưng đã mấy ngày trôi qua, bài đăng mới nhất của Tuân Lan vẫn đang dừng lại ở một tháng trước, bài tuyên truyền của một nhân vật mới vừa đóng máy, mà công ty quản lý của Tuân Lan cũng không hề đưa ra lời giải thích nào.
Vốn dĩ cư dân mạng đều đang đoán Tuân Lan kì này chơi trò giả chết, nhưng vào lúc một loạt blogger lên bài về câu nói của Tuân Lan ở gara "8 giờ đăng weibo" kia, toàn thê cư dân mạng như được tiêm máu gà, đồng loạt phấn khởi hăng tiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất