Niên Đại 80: Ba Ba Phản Diện Đọc Tâm Tôi, Cực Phẩm Đều Tránh Ra
Chương 10: Thánh Phụ Duy Nhất Của Lý Phúc Y 4
Khương Dục Đình ôm chặt Lý Lão Đại như an ủi, bà ấy hiểu tâm trạng ông ấy, nhưng chính vì hiểu nên cảm thấy đáng sợ.
"Ái Quốc, trước khi Phúc Bảo chào đời, mối quan hệ giữa anh và Lý Lão Tam thế nào?"
"Như nước với lửa."
"Vậy anh nghĩ mà không cảm thấy kỳ lạ sao? Tại sao sau khi Lý Phúc Y chào đời, quan hệ giữa chúng ta và nhà cậu ta lại trở nên hòa hợp? Thật sự chỉ vì Lý Phúc Y là cháu gái duy nhất trong nhà sao?"
Nói đến đây, Lý Lão Đại giống như xua tan mây mù nhìn thấy trời xanh, suy nghĩ lại, không đúng.
Trước đây ông ấy là người như thế nào, người khác có một phần ông ấy đòi hai phần, sao có thể đem đồ của mình cho người khác, càng không cần nói cho Lý Lão Tam? Sao ông ấy lại làm những hành vi của thành phụ mà trước đây ông ấy coi thường nhất?
Lý Nhất Nhất: "Bởi vì cốt truyện đó, nó muốn khiến ba trở thành thánh phụ duy nhất của Lý Phúc Y, rồi sau đó biến thành phản diện để tạo dựng danh tiếng cho Lý Phúc Y."
"Vợ à, không phải chúng ta bị hạ bùa mê rồi đấy chứ?"
Lý Lão Đại đi đến bên cạnh Khương Dục Đình, nói một cách thần bí, xoa xoa da gà nổi trên người, ông ấy sắp bị bản thân của trước đây làm cho buồn nôn chết.
Tất cả những điều kỳ lại đều chỉ xảy ra sau khi Lý Phúc Y chào đời.
Đừng nói gì mà cho Lý Phúc Y ăn đùi gà, Lý Lão Thái dám nhắc một tiếng ông ấy dám lật bàn.
"Lý Ái Quốc, những lời em sắp nói đây đều là thật, anh phải nghe cho thật kỹ."
Chồng mình tỉnh ngộ rất nhanh, điều này khiến Khương Dục Đình rất hài lòng, thức tỉnh rồi thì tốt, bọn họ phải bảo vệ tốt cho con gái của mình.
"Vợ ơi, em nói đi!"
"Lý Ái Quốc, con gái nói chúng ta đang sống trong một quyển truyện, Lý Phúc Y là nữ chính, nam chính tạm thời vẫn chưa biết, còn anh là người bị lợi dụng, tặng tiền, tặng nam chính, tặng nam phụ cho Lý Phúc Y."
Ánh mắt của Khương Dục Đình u oán, cho dù chỉ là trong quyển truyện nhưng vẫn rất khó chịu.
“Làm sao có thể, tiền của anh đều cho con gái.”
Giọng nói ngày càng nhỏ, Lý Lão Đại nhớ lại những gì mình đã làm trong mấy năm qua, chẳng phải mình chỉ là một kẻ bị lợi dụng rành rành đó hay sao. Nếu không phải thi thoảng ông ấy mang một ít đồ từ sau núi về, thì dù Lý Lão Thái có yêu thương Lý Phúc Y đến đâu, cô ta cũng không thể trở nên trắng trẻo mập mạp như vậy được.
"Ái Quốc, trước khi Phúc Bảo chào đời, mối quan hệ giữa anh và Lý Lão Tam thế nào?"
"Như nước với lửa."
"Vậy anh nghĩ mà không cảm thấy kỳ lạ sao? Tại sao sau khi Lý Phúc Y chào đời, quan hệ giữa chúng ta và nhà cậu ta lại trở nên hòa hợp? Thật sự chỉ vì Lý Phúc Y là cháu gái duy nhất trong nhà sao?"
Nói đến đây, Lý Lão Đại giống như xua tan mây mù nhìn thấy trời xanh, suy nghĩ lại, không đúng.
Trước đây ông ấy là người như thế nào, người khác có một phần ông ấy đòi hai phần, sao có thể đem đồ của mình cho người khác, càng không cần nói cho Lý Lão Tam? Sao ông ấy lại làm những hành vi của thành phụ mà trước đây ông ấy coi thường nhất?
Lý Nhất Nhất: "Bởi vì cốt truyện đó, nó muốn khiến ba trở thành thánh phụ duy nhất của Lý Phúc Y, rồi sau đó biến thành phản diện để tạo dựng danh tiếng cho Lý Phúc Y."
"Vợ à, không phải chúng ta bị hạ bùa mê rồi đấy chứ?"
Lý Lão Đại đi đến bên cạnh Khương Dục Đình, nói một cách thần bí, xoa xoa da gà nổi trên người, ông ấy sắp bị bản thân của trước đây làm cho buồn nôn chết.
Tất cả những điều kỳ lại đều chỉ xảy ra sau khi Lý Phúc Y chào đời.
Đừng nói gì mà cho Lý Phúc Y ăn đùi gà, Lý Lão Thái dám nhắc một tiếng ông ấy dám lật bàn.
"Lý Ái Quốc, những lời em sắp nói đây đều là thật, anh phải nghe cho thật kỹ."
Chồng mình tỉnh ngộ rất nhanh, điều này khiến Khương Dục Đình rất hài lòng, thức tỉnh rồi thì tốt, bọn họ phải bảo vệ tốt cho con gái của mình.
"Vợ ơi, em nói đi!"
"Lý Ái Quốc, con gái nói chúng ta đang sống trong một quyển truyện, Lý Phúc Y là nữ chính, nam chính tạm thời vẫn chưa biết, còn anh là người bị lợi dụng, tặng tiền, tặng nam chính, tặng nam phụ cho Lý Phúc Y."
Ánh mắt của Khương Dục Đình u oán, cho dù chỉ là trong quyển truyện nhưng vẫn rất khó chịu.
“Làm sao có thể, tiền của anh đều cho con gái.”
Giọng nói ngày càng nhỏ, Lý Lão Đại nhớ lại những gì mình đã làm trong mấy năm qua, chẳng phải mình chỉ là một kẻ bị lợi dụng rành rành đó hay sao. Nếu không phải thi thoảng ông ấy mang một ít đồ từ sau núi về, thì dù Lý Lão Thái có yêu thương Lý Phúc Y đến đâu, cô ta cũng không thể trở nên trắng trẻo mập mạp như vậy được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất