Niên Đại 80: Ba Ba Phản Diện Đọc Tâm Tôi, Cực Phẩm Đều Tránh Ra

Chương 27: Mình Đúng Là Một Đứa Con Hiếu Thảo 4

Trước Sau
Đứng dậy đi cho con gái bú, Khương Dục Đình đã có thể miễn nhiễm với tiếng lòng của Lý Nhất Nhất rồi.

[Wow, trắng quá đi! Sau này mình chắc chắn sẽ giống mẹ.]

[Mẹ thơm thơm, thật ngọt ngào.]

[Mẹ ơi, ba không biết xấu hổ, vậy mà lại dám nhìn trộm, có phải muốn sờ sờ không.]

Lý Lão Đại xoay người đi ra ngoài, khóe miệng Khương Dục Đình co giật, con gái, con đang nói nhảm cái gì vậy? Mặc dù đó là sự thật, nhưng nếu như có người nói ra, bà ấy và Lý Lão Đại có còn mặt mũi nữa không.

Cô con gái ngây thơ đáng yêu của bà ấy chắc chắn đã bị Lý Lão Đại dạy hư, ai bảo Lý Lão Đại cư xử không đứng đắn khi bà ấy mang thai.

Lý Lão Đại: Hai cái nồi to đùng đen thui.

Khó khăn lắm Lý Nhất Nhất mới ăn no ngủ yên, Lý Lão Đại và Khương Dục Đình mới thở phào nhẹ nhõm.

“Vợ à, con gái nó đổ oan cho anh.”

Lý Lão Đại oan quá, ông ấy đâu có nhìn trộm, rõ ràng là nhìn một cách quang minh chính đại, vợ ông ấy đẹp ông ấy thích ngắm, vợ chồng với nhau sao có thể dùng từ “trộm” được.

“Lý Lão Đại, anh có thể nghiêm túc được không, con gái còn nhỏ, anh không thể dạy hư nó.”

Véo tai Lý Lão Đại, Khương Dục Đình che đi sự xấu hổ của mình.

“Đau đau đau.”



Lý Lão Đại kêu đau, Khương Dục Đình do dự một chút, bà ấy dùng lực đâu có mạnh đến vậy!

Bất ngờ bị Lý Lão Đại ôm chặt vào lòng, Khương Dục Đình vùng vẫy một chút rồi ngoan ngoãn nằm yên.

“Vợ à, em nói xem không gian mà con gái nói là cái gì, có phải giống như trong tiểu thuyết không.”

“Có thể là phải, con gái là tiểu tiên nữ mà.”

“Vậy vợ là mẹ của tiểu tiên nữ, anh là ba của tiểu tiên nữ.”

Căn phòng tràn ngập sự ấm áp, Lý Nhất Nhất trên giường đang ngủ, đôi nam nữ đang ôm nhau bên mép giường, khuôn mặt đều ánh lên niềm hạnh phúc.

“Không được.”

Khương Dục Đình đột nhiên cắt ngang bầu không khí ấm áp,

“Ái Quốc, chúng ta phải bảo vệ con gái, không thể để người khác biết về sự tồn tại đặc biệt của con gái, đặc biệt là…”

Tai vách mạch rừng, chuyện liên quan đến Lý Nhất Nhất, Khương Dục Đình vô cùng cẩn thận.

“Vợ à, con gái còn nhỏ, chúng ta có thể trông nom được, đợi đến khi con bé lớn rồi, hiểu chuyện rồi cũng sẽ tự mình giữ bí mật, em đừng quên con gái là một tiểu tiên nữ.”

Không chỉ Khương Dục Đình lo lắng, bản thân ông ấy cũng lo lắng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau