Niên Đại Văn: Hàng Ngày Nuôi Bé Con Ở Đại Viện

Chương 33:

Trước Sau
Tạ Vân Vận ở trong bếp lấy đồ Cố Trọng Sơn xách về ra, hỏi: "Sao lại có cả gan phổi dê, còn có mấy miếng đậu phụ nữa?"

Cố Trọng Sơn nhìn đồ đạc, cười híp mắt nói: "Coi như tôi không uổng công dạy dỗ hai đứa học trò này."

Thấy Tạ Vân Vận ngơ ngác, ông mới giải thích: "Hôm nay Thảo Nha ăn nhiều thịt như vậy, bọn họ sợ nhà chúng ta khó khăn lắm, dù sao người có thể ăn hết hai mươi cân thịt một lúc cũng không nhiều."

Tạ Vân Vận nghĩ đến sức ăn của Hứa Thảo Nha, thở dài.

"Tôi thấy Thảo Nha có thể câu được cá ở hồ Minh Thảo, phần lớn nguyên nhân là do sức lực của con bé, bà nói xem có mấy người quăng được cần câu có treo con cá ba bốn chục cân chứ."

Tạ Vân Vận nhớ lại dáng vẻ lần đầu tiên nhìn thấy Hứa Thảo Nha, nói: "Haiz... Chẳng trách lúc Thảo Nha đến gầy như tờ giấy."

"Ừm, cũng là một đứa trẻ đáng thương." Hôm nay Cố Trọng Sơn mới biết Hứa Thảo Nha lớn như vậy rồi, mà chưa được ăn một bữa no nào, trong lòng rất khó chịu.

Trương Mỹ Lan sau khi về nhà liền gọi điện thoại cho chồng, nói tình hình ở nhà, chủ yếu là bảo ông ấy tìm thêm phiếu lương thực và hoa quả gửi về, cháu dâu mang thai muốn ăn.

Sau đó lại gọi điện thoại cho con trai ở bộ đội, đòi phiếu lương thực.

Sáng sớm hôm sau, bà ấy đã mang hết số phiếu đủ màu sắc mình tiết kiệm được cho Tạ Vân Vận, nói: "Mẹ, ăn được là phúc, nhà chúng ta nuôi nổi."

Tối hôm qua Tạ Vân Vận đã suy nghĩ rất lâu, bà và Cố Trọng Sơn đều quyết định, khi nào rảnh sẽ đến chợ đen xem sao, mua một ít lương thực giá cao về tích trữ, đừng để Hứa Thảo Nha cảm thấy nhà không có gì ăn, không dám ăn nhiều.

Tạ Vân Vận nhận đồ cũng nói với Trương Mỹ Lan: "Vừa rồi Đông Bình cũng đưa cho mẹ một đống phiếu, lương thực nhà chúng ta tạm thời vẫn đủ ăn."



Sáng sớm sáu giờ Hứa Thảo Nha đã bị Cố Hi Lệ lôi dậy bắt đọc thơ cổ, bị Tạ Vân Vận nghe thấy động tĩnh đuổi đánh.

Mắng: "Trong bụng Thảo Nha đang mang thai, phải ngủ nhiều một chút, con quậy con bé làm gì?"

Cố Hi Lệ bất đắc dĩ chỉ có thể nhịn đau nói với Hứa Thảo Nha: "Mỗi ngày chị phải nhớ đọc thuộc lòng ít nhất ba bài, buổi tối em sẽ kiểm tra."

Ăn sáng xong, Tạ Vân Vận bảo Cố Hi Lệ dẫn Hứa Thảo Nha ra ngoài đi dạo, bà nghe Trương Mỹ Lan nói phụ nữ mang thai không thể cứ nằm hoặc ngồi một chỗ, phải vận động nhiều.

Cố Hi Lệ bàn bạc với Hứa Thảo Nha: "Sách giáo khoa tiểu học của em thiếu mấy quyển, chúng ta đến trạm thu mua phế liệu xem sao?"

Hứa Thảo Nha gật đầu đồng ý.

Hai người đi ngang qua cửa hàng cung ứng, còn mua một phần bánh bông lan, vừa đi vừa ăn, thỉnh thoảng Cố Hi Lệ còn chỉ đường cho Hứa Thảo Nha, nói cho cô biết những con đường này đều dẫn đến đâu.

Mùa đông ở Bắc Kinh, trên đường không có nhiều người đi lại, Cố Hi Lệ nói với cô mọi người đều đang làm việc ở nhà máy.

Đến trạm thu mua phế liệu, Cố Hi Lệ kéo Hứa Thảo Nha ngọt ngào chào hỏi, còn đưa hai miếng bánh bông lan còn lại cho hai người đàn ông, nói: "Chú Trương, chú Lý, mọi người đều ở đây ạ."

"Là Hi Lệ à, lần này đến tìm gì vậy?" Người đàn ông được gọi là chú Lý cười hỏi.

"Tìm mấy quyển sách về xem ạ."

Cố Hi Lệ quen đường dẫn Hứa Thảo Nha vào một căn phòng chất đầy sách báo cũ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau