Noah Động Vật Chẩn Sở Bệnh Lịch Ký Lục Bộ [Quyển 1]
Chương 23: Đạp chân thùy tai thỏ (1)
Editor: lynzmix
Beta: Shoorin Yumi
Ngồi ở trước TV chờ đợi bộ phim chiếu vào giờ vàng đang vô cùng ' hot ' gần đây, Lạc bác sĩ hoàn toàn không chú ý tới tư thế hiện tại của mình giống đến 200% một bà chủ gia đình vừa rửa xong bát, hoàn thành tốt mọi công việc nhà, đang nóng lòng chờ mong tập mới nhất của bộ phim kịch tính.
Trong tay của cậu còn đang cầm một quyển tạp chí, trước khi phim bắt đầu cảm thấy trong lòng không yên nên liên tục lật xem. Đây đương nhiên là tập chí miễn phí, thường được đặt ở chỗ trú mưa hoặc trạm xe bus để những người chờ xe hoặc đi ngang qua có thể tùy tay lấy xem. Đương nhiên tạp chí miễn phí nội dung phần lớn là tin tức mua sắp, tin giải trí và một số ít hoạt động bình thường của địa phương. Nhưng đối với người chỉ dùng để giết thời gian như Lạc Tái mà nói, như vậy là được rồi.
Tuy gần đây cũng làm chút sinh ý bảo vệ sức khỏe cho chó, nhưng nó cũng chỉ miễn cưỡng đủ duy trì chi phí hằng ngày mà thôi. Khi cậu lật đến tin tức giới thiệu xu hướng thời trang mới, bên trên có ảnh chụp một bộ sưu tập thời trang rất đẹp mắt. Nhưng kì quái là ảnh chụp đều là một người mẫu, thay vì nói là bộ sưu tập thời trang còn không bằng nói bộ sưu tập thời trang cá nhân thì đúng hơn.
Người mẫu có thể hoàn toàn nắm giữ ánh mắt của nhiếp ảnh gia và biên tập đương nhiên không giống bình thường. Cho dù bởi vì đây là tạp chí miễn phí mà độ tinh mỹ không bằng các tạp chí khác, nhưng vẫn có thể dựa vào mấy bức ảnh kia nhìn ra được dung mạo xinh đẹp trung tính của người mẫu. Nếu không phải có một bức ảnh lộ ngực thì đúng là rất khó phân biệt được giới tính của người mẫu này.
Lạc Tái cũng không có cảm giác kinh diễm gì, cậu chỉ cảm thấy người này đẹp gần giống như yêu tinh, vậy còn không bằng trực tiếp là yêu tinh đi. Or nhà cậu chính là đại biểu tốt nhất rồi. Nhìn đi, nhìn đi, rõ ràng là vào phòng hay ra khỏi phòng bếp đều so với nhân yêu còn muốn yêu hơn.
"Bác sĩ, muốn uống chút bia không?"
Or nhô đầu ra khỏi phòng bếp hỏi "Hôm nay siêu thị giảm giá đặc biệt bia đen mà anh thích nha! Tôi có mua một ít về,bác sĩ muốn uống một chút không?"
Bia đen*? Lạc Tái lập tức nhớ tới loại bia thơm nồng mùi mạch nha hỗn hợp với vị chua ngọt mát lành, thật là khiến người thử một lần liền khó quên, đây chính là đồ uống cậu thích nhất! Bất quá đối với Lạc bác sĩ, người còn chưa đảm bảo nổi cuộc sống ấm no mà nói thì bia như là xa xỉ phẩm. Nhưng kể từ khi Or đến đây lại luôn có biện pháp, lúc siêu thị giảm giá hoặc bán cấp tốc hàng tồn kho mua được một ít thứ tốn tiền mà căn bản bình thường đều luyến tiếc mua về.
"Được, vậy phiền cậu"
"Xin chờ một chút!"
Or chuẩn bị một chút rồi mang ra hai lon bia ướp lạnh, ngoài ý muốn của Lạc Tái là còn có hai món nhắm đi kèm: Cá đinh hương hấp lạc và nộm dưa chuột! Cá đinh hương hấp lạc đầy dầu, đơn giản lại hấp dẫn, cho vào miệng liền tràn đầy vị ngọt ngào. Dưa chuột non được cắt thành hình cánh hoa, thêm dầu vừng, muối, ớt, dấm chua, rau thơm và chút lạc nhìn qua đã biết vô cùng ngon miệng.
Nói thành như vậy thật đúng là làm cho Lạc Tái muốn bật dậy đem hai món nhắm rượu này đưa đến quán bar trên trấn nhỏ để đám lừa gạt người suốt ngày bán khoai rán và thịt lợn lạnh, còn có bì lợn ghê tởm xem thử xem cái gì mới xứng gọi là đồ nhắm rượu!
Không cần Or nói, cậu cũng biết lão mụ ở quê nhà vẫn luôn cùng Or bảo trì liên hệ vô cùng chặt chẽ, giờ ngay cả đồ nhắm rượu cũng trao đổi luôn...
Khó trách gần đây lão mụ gửi tới trừ bỏ một ít quần áo ngủ in đầy nhân vật hoạt hình kì quái còn gửi kèm một ít gia vị đặc biệt của Trung Quốc. Bất quá nếu người được lợi cuối cùng là cậu thì cậu cũng sẽ không cùng lão mụ so đo việc càng ngày càng thiên vị vị "khách thuê" ngoại lai Or này.
Đang định từ từ thong thả hưởng thụ buổi tối nhàn nhã, đáng tiếc ngay khi cậu mới đưa lon bia lạnh lẽo ngay bên môi và TV cũng mới bắt đầu chiếu bộ phim dài tập thì tiếng đập cửa liền vang lên.
"....."
Lừa đảo! Sao các người cứ luôn ở lúc quan trọng thì xong vào đập tan bình yên của người ta vậy hả, hả?!
Cho dù Lạc Tái thực không tình nguyện, nhưng ai bảo cậu là một vị bác sĩ không có tiếng tăm gì lại điều hành một cái phòng khám nhỏ xíu sinh ý không tốt làm chi? Nếu không mở cửa thì chút danh tiếng thật vất vả thành lập được sẽ rất có khả năng tựa như lâu đài cát nhỏ trên bở biển, một cơn sóng triều liền "Rầm!" xong đời!
Cho nên, mặc kệ cậu từ từ đứng dậy khỏi sô pha, rồi chậm rì rì đi ra cửa, thì khi mở cửa thủy tinh ra trên mặt vẫn treo lên nụ cười buôn bán "Chào buổi tối!" nhưng khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đứng bên ngoài, Lạc bác sĩ nhất thời ngây ngẩn cả người.
A! Hình như...hình như đây chính là khuôn mặt của người mẫu trên tờ tạp chí lúc nãy a!!
Người ở ngoài cửa đứng ở dưới ánh đèn hôn ám, nhưng vẫn có loại cảm giác ánh sáng bắn ra bốn phía. Mái tóc dài màu trắng hoa lệ nổi bật trên nền vải diễm hồng, môi anh đào phấn nộn được tô son cẩn thận, kẻ mắt khiến đôi mắt của hắn càng thêm sáng ngời và quyết đoán, hơn nữa còn có dáng người cao gầy hoàn mỹ, khó trách có thể trở thành sủng nhi của bộ sưu tập thời trang.
"Xin hỏi buổi tối còn làm việc không ạ?" đối với người khác kinh diễm khi lần đầu tiên nhìn đến mình, vị người mẫu kia hiển nhiên đã sớm tập mãi thành thói quen.
"Hả? A! Có chứ!" Lạc Tái lấy lại tinh thần, vội vàng tránh đường "Mời vào"
Beta: Shoorin Yumi
Ngồi ở trước TV chờ đợi bộ phim chiếu vào giờ vàng đang vô cùng ' hot ' gần đây, Lạc bác sĩ hoàn toàn không chú ý tới tư thế hiện tại của mình giống đến 200% một bà chủ gia đình vừa rửa xong bát, hoàn thành tốt mọi công việc nhà, đang nóng lòng chờ mong tập mới nhất của bộ phim kịch tính.
Trong tay của cậu còn đang cầm một quyển tạp chí, trước khi phim bắt đầu cảm thấy trong lòng không yên nên liên tục lật xem. Đây đương nhiên là tập chí miễn phí, thường được đặt ở chỗ trú mưa hoặc trạm xe bus để những người chờ xe hoặc đi ngang qua có thể tùy tay lấy xem. Đương nhiên tạp chí miễn phí nội dung phần lớn là tin tức mua sắp, tin giải trí và một số ít hoạt động bình thường của địa phương. Nhưng đối với người chỉ dùng để giết thời gian như Lạc Tái mà nói, như vậy là được rồi.
Tuy gần đây cũng làm chút sinh ý bảo vệ sức khỏe cho chó, nhưng nó cũng chỉ miễn cưỡng đủ duy trì chi phí hằng ngày mà thôi. Khi cậu lật đến tin tức giới thiệu xu hướng thời trang mới, bên trên có ảnh chụp một bộ sưu tập thời trang rất đẹp mắt. Nhưng kì quái là ảnh chụp đều là một người mẫu, thay vì nói là bộ sưu tập thời trang còn không bằng nói bộ sưu tập thời trang cá nhân thì đúng hơn.
Người mẫu có thể hoàn toàn nắm giữ ánh mắt của nhiếp ảnh gia và biên tập đương nhiên không giống bình thường. Cho dù bởi vì đây là tạp chí miễn phí mà độ tinh mỹ không bằng các tạp chí khác, nhưng vẫn có thể dựa vào mấy bức ảnh kia nhìn ra được dung mạo xinh đẹp trung tính của người mẫu. Nếu không phải có một bức ảnh lộ ngực thì đúng là rất khó phân biệt được giới tính của người mẫu này.
Lạc Tái cũng không có cảm giác kinh diễm gì, cậu chỉ cảm thấy người này đẹp gần giống như yêu tinh, vậy còn không bằng trực tiếp là yêu tinh đi. Or nhà cậu chính là đại biểu tốt nhất rồi. Nhìn đi, nhìn đi, rõ ràng là vào phòng hay ra khỏi phòng bếp đều so với nhân yêu còn muốn yêu hơn.
"Bác sĩ, muốn uống chút bia không?"
Or nhô đầu ra khỏi phòng bếp hỏi "Hôm nay siêu thị giảm giá đặc biệt bia đen mà anh thích nha! Tôi có mua một ít về,bác sĩ muốn uống một chút không?"
Bia đen*? Lạc Tái lập tức nhớ tới loại bia thơm nồng mùi mạch nha hỗn hợp với vị chua ngọt mát lành, thật là khiến người thử một lần liền khó quên, đây chính là đồ uống cậu thích nhất! Bất quá đối với Lạc bác sĩ, người còn chưa đảm bảo nổi cuộc sống ấm no mà nói thì bia như là xa xỉ phẩm. Nhưng kể từ khi Or đến đây lại luôn có biện pháp, lúc siêu thị giảm giá hoặc bán cấp tốc hàng tồn kho mua được một ít thứ tốn tiền mà căn bản bình thường đều luyến tiếc mua về.
"Được, vậy phiền cậu"
"Xin chờ một chút!"
Or chuẩn bị một chút rồi mang ra hai lon bia ướp lạnh, ngoài ý muốn của Lạc Tái là còn có hai món nhắm đi kèm: Cá đinh hương hấp lạc và nộm dưa chuột! Cá đinh hương hấp lạc đầy dầu, đơn giản lại hấp dẫn, cho vào miệng liền tràn đầy vị ngọt ngào. Dưa chuột non được cắt thành hình cánh hoa, thêm dầu vừng, muối, ớt, dấm chua, rau thơm và chút lạc nhìn qua đã biết vô cùng ngon miệng.
Nói thành như vậy thật đúng là làm cho Lạc Tái muốn bật dậy đem hai món nhắm rượu này đưa đến quán bar trên trấn nhỏ để đám lừa gạt người suốt ngày bán khoai rán và thịt lợn lạnh, còn có bì lợn ghê tởm xem thử xem cái gì mới xứng gọi là đồ nhắm rượu!
Không cần Or nói, cậu cũng biết lão mụ ở quê nhà vẫn luôn cùng Or bảo trì liên hệ vô cùng chặt chẽ, giờ ngay cả đồ nhắm rượu cũng trao đổi luôn...
Khó trách gần đây lão mụ gửi tới trừ bỏ một ít quần áo ngủ in đầy nhân vật hoạt hình kì quái còn gửi kèm một ít gia vị đặc biệt của Trung Quốc. Bất quá nếu người được lợi cuối cùng là cậu thì cậu cũng sẽ không cùng lão mụ so đo việc càng ngày càng thiên vị vị "khách thuê" ngoại lai Or này.
Đang định từ từ thong thả hưởng thụ buổi tối nhàn nhã, đáng tiếc ngay khi cậu mới đưa lon bia lạnh lẽo ngay bên môi và TV cũng mới bắt đầu chiếu bộ phim dài tập thì tiếng đập cửa liền vang lên.
"....."
Lừa đảo! Sao các người cứ luôn ở lúc quan trọng thì xong vào đập tan bình yên của người ta vậy hả, hả?!
Cho dù Lạc Tái thực không tình nguyện, nhưng ai bảo cậu là một vị bác sĩ không có tiếng tăm gì lại điều hành một cái phòng khám nhỏ xíu sinh ý không tốt làm chi? Nếu không mở cửa thì chút danh tiếng thật vất vả thành lập được sẽ rất có khả năng tựa như lâu đài cát nhỏ trên bở biển, một cơn sóng triều liền "Rầm!" xong đời!
Cho nên, mặc kệ cậu từ từ đứng dậy khỏi sô pha, rồi chậm rì rì đi ra cửa, thì khi mở cửa thủy tinh ra trên mặt vẫn treo lên nụ cười buôn bán "Chào buổi tối!" nhưng khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đứng bên ngoài, Lạc bác sĩ nhất thời ngây ngẩn cả người.
A! Hình như...hình như đây chính là khuôn mặt của người mẫu trên tờ tạp chí lúc nãy a!!
Người ở ngoài cửa đứng ở dưới ánh đèn hôn ám, nhưng vẫn có loại cảm giác ánh sáng bắn ra bốn phía. Mái tóc dài màu trắng hoa lệ nổi bật trên nền vải diễm hồng, môi anh đào phấn nộn được tô son cẩn thận, kẻ mắt khiến đôi mắt của hắn càng thêm sáng ngời và quyết đoán, hơn nữa còn có dáng người cao gầy hoàn mỹ, khó trách có thể trở thành sủng nhi của bộ sưu tập thời trang.
"Xin hỏi buổi tối còn làm việc không ạ?" đối với người khác kinh diễm khi lần đầu tiên nhìn đến mình, vị người mẫu kia hiển nhiên đã sớm tập mãi thành thói quen.
"Hả? A! Có chứ!" Lạc Tái lấy lại tinh thần, vội vàng tránh đường "Mời vào"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất