Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ

Chương 36: Phòng Ở Với Ngân Lượng Đều Không Quan Trọng Bằng Người. 2

Trước Sau
"Nương, nhất định không được bán phòng ở!" Triệu Chí Hằng sốt ruột, trong lòng ấm ức, khổ sở: “Đây chính là ngôi nhà mà người cùng cha vất vả khổ vun đắp, vì con, mà bán phòng ở, cả quãng đời này của con trong lòng khó có thể cảm thấy bình an!"

Triệu lão thái nhìn thấy ánh mắt tự trách của nhi tử, lắc đầu, dùng giọng điệu ôn hòa trấn an Triệu Chí Hằng: “ở trong mắt của nương, phòng ở cùng ngân lượng mặc dù rất quan trọng, nhưng cũng không quan trọng bằng con! Chỉ cần người còn, mọi người sống tốt, mấy chục cái lượng bạc chung quy có thể kiếm lại về! Con xem mấy ngày nay chúng ta ở trên núi nhặt đồ, liền kiếm được bảy lượng bạc. đợi sau khi trở về nương lại đi lên núi tìm xem, đừng lo lắng, chúng ta sẽ không đến những chỗ nguy hiểm đâu."

Triệu Chí hằng trong lòng cảm động, âm thầm thề trong lòng.

Về sau nhất định phải nỗ lực để tiến bộ, gánh vác trọng trách gia đình, làm chỗ dựa che gió che mưa cho người trong nhà.

Vốn dĩ Triệu Linh Chi muốn một mình đi ra sau núi, nhưng nói cái gì Vân Thị cũng không cho đi.

Vì vậy Triệu Linh Chi ở trong nhà giúp đỡ mẫu thân thu dọn đồ đạc lẫn lộn phòng, thì tìm thấy rất nhiều tỏi, đã bắt đầu nảy mầm.

"Nương, nhiều tỏi như vậy, chúng ta cũng ăn không hết, sao chúng ta không trồng nó vào đất rồi lấy cọng tỏi để ăn?" Triệu Linh chi hiếu kỳ hỏi.

Vân Thị lắc đầu: “Bên cạnh nhà chúng ta có một mảnh đất trồng rau, trong đó một mảnh đã trồng tỏi, trồng được rất nhiều, ăn cũng không hết, cái thứ đồ này cũng không ăn no được!"



"Ăn không hết chúng ta có thể nhổ lên bán đi nha?" Triệu Linh Chi khó hiểu.

Vân Thị thở dài một tiếng trả lời: "Mầm tỏi nhà nhà đều trồng, không đáng tiền! Vất vất vả vả mang đến thị trấn, bán cũng không được mấy đồng tiền!"

Triệu Linh Chi nghĩ nghĩ: “còn tỏi màu vàng thì sao?"

Vân Thị nghi hoặc khó hiểu: “Tỏi màu vàng là cái gì ?"

Triệu Linh chi hai mắt sáng lên: “Nương, người không biết tỏi vàng sao? Người ta đào cái hố to, sau đó đem trồng những củ tỏi này ở bên trong cái hố đó, ở bên trên phủ lên một lớp rơm dày như cái đệm. Những cây tỏi non sau khi lớn lên, bởi vì không có ánh nắng mặt trời chiếu sáng, cho nên không phải là màu xanh, mà là màu vàng vàng, vô cùng non, hơn nữa vị cũng phi thường ngon!"

Nghe được việc này,Vân Thị vô cùng kinh ngạc: “Nương chưa bao giờ nghe nói đến lá tỏi vàng, Linh Chi, con nghe cái này ở đâu?"

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau