Nông Môn Phúc Phi, Danh Chấn Thiên Hạ
Chương 44: Từ Bà Mối Đến Cửa 3
Vân Thị sững sờ: “Chu gia ····· Người nhà Chu gia tâm địa sẽ không độc ác như vậy chứ?"
Triệu lão thái một lúc, thở dài một tiếng: “Ta cũng cảm thấy việc này là do người của Chu gia làm, dù sao thì bên ngoài đều lan truyền như vậy. Nếu thật sự là bên Chu gia kia giở trò, đoán chừng bên kia rất nhanh thì sẽ đến nhà thôi. Linh Chi, ta biết rõ con mến mộ Chu Lương Tài, nhưng nếu như bên kia từ hôn rồi, chúng ta hãy lui hôn, cũng tốt hơn con cố gắng phải gả qua đó, bị người ta xem thường, bị người ta xỉ nhục chà đạp."
Triệu Linh Chi nghe nói như thế, không chút do dự mà gật đầu: “Nãi nãi, người yên tâm, con cũng không có không biết xấu hổ như vậy, người ta từ hôn rồi, con đương nhiên cũng sẽ không gả."
Vân Thị nhìn nhi nữ, lại nhìn bà bà, cảm thấy bà bà và nhi nữ nói rất có đạo lý.
Quả nhiên không đến hai ngày, Từ bà mối đã trực tiếp đến Triệu gia.
Triệu lão thái nhìn người đi vào là Từ bà mối, thì đã biết đây là người không lương thiện gì.
Cái Từ bà mối này vô cùng nổi tiếng trong vòng bán kính mười dặm, không là vì bà ta mai mối giỏi, mà là bà ta làm mai mối chỉ vì để kiếm lấy lễ cảm tạ mà có thể lừa gạt hai bên
Cuối cùng sau khi kết hôn, chắc chắn, cũng chỉ có thể thừa nhận mình đen đủi.
Từ bà mối gương mặt béo trắng bôi đầy son phấn, trên đầu cài hai cái trâm bạc, cái khăn trong tay phủ đầy phấn thơm, có mùi nồng nặc.
Trên mặt lúc không nói chuyện mang ba ý cười, lúc nói chuyện mang bảy phần ý cười.
Nhìn có vẻ nhã nhặn, nhưng kì thực lại tính toán vô cùng.
Từ bà mối cười ha hả nói: "Triệu tẩu, ta đây là đến báo tin vui!"
Triệu lão thái, Vân Thị đều là sững sờ, mà ngay cả Triệu Linh Chi trốn ở đằng sau cái giá đỡ, cũng cảm thấy không hiểu ra sao cả.
Bọn họ suy đoán Chu gia lan truyền những tin đồn vu khống dối trá kia, để từ hôn, đối với Triệu gia mà nói, bị từ hôn, nói như thế nào đều không thể tính là một chuyện tốt!
Tin vui từ đâu đến?
Triệu lão thái cười cười, thái độ bình tĩnh tỉnh óc chó: “Từ gia đệ muội, không biết tin vui từ đâu đến nha?"
Từ bà mối cố làm ra vẻ khoa trương, cầm khăn lau mồ hôi căn bản là không hề có trên mặt: “Đương nhiên là việc hôn nhân của cháu gái Nhắc tới Chu gia, thật đúng là gia đình phúc hậu, gia cảnh sung túc, công tử Chu gia không chỉ dáng vẻ đường hoàng, mà năm nay còn thi được công danh, bây giờ là tú tài. Tương lai Linh Chi gả đến Chu gia, đây chính là hưởng không hết phúc!"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Triệu lão thái một lúc, thở dài một tiếng: “Ta cũng cảm thấy việc này là do người của Chu gia làm, dù sao thì bên ngoài đều lan truyền như vậy. Nếu thật sự là bên Chu gia kia giở trò, đoán chừng bên kia rất nhanh thì sẽ đến nhà thôi. Linh Chi, ta biết rõ con mến mộ Chu Lương Tài, nhưng nếu như bên kia từ hôn rồi, chúng ta hãy lui hôn, cũng tốt hơn con cố gắng phải gả qua đó, bị người ta xem thường, bị người ta xỉ nhục chà đạp."
Triệu Linh Chi nghe nói như thế, không chút do dự mà gật đầu: “Nãi nãi, người yên tâm, con cũng không có không biết xấu hổ như vậy, người ta từ hôn rồi, con đương nhiên cũng sẽ không gả."
Vân Thị nhìn nhi nữ, lại nhìn bà bà, cảm thấy bà bà và nhi nữ nói rất có đạo lý.
Quả nhiên không đến hai ngày, Từ bà mối đã trực tiếp đến Triệu gia.
Triệu lão thái nhìn người đi vào là Từ bà mối, thì đã biết đây là người không lương thiện gì.
Cái Từ bà mối này vô cùng nổi tiếng trong vòng bán kính mười dặm, không là vì bà ta mai mối giỏi, mà là bà ta làm mai mối chỉ vì để kiếm lấy lễ cảm tạ mà có thể lừa gạt hai bên
Cuối cùng sau khi kết hôn, chắc chắn, cũng chỉ có thể thừa nhận mình đen đủi.
Từ bà mối gương mặt béo trắng bôi đầy son phấn, trên đầu cài hai cái trâm bạc, cái khăn trong tay phủ đầy phấn thơm, có mùi nồng nặc.
Trên mặt lúc không nói chuyện mang ba ý cười, lúc nói chuyện mang bảy phần ý cười.
Nhìn có vẻ nhã nhặn, nhưng kì thực lại tính toán vô cùng.
Từ bà mối cười ha hả nói: "Triệu tẩu, ta đây là đến báo tin vui!"
Triệu lão thái, Vân Thị đều là sững sờ, mà ngay cả Triệu Linh Chi trốn ở đằng sau cái giá đỡ, cũng cảm thấy không hiểu ra sao cả.
Bọn họ suy đoán Chu gia lan truyền những tin đồn vu khống dối trá kia, để từ hôn, đối với Triệu gia mà nói, bị từ hôn, nói như thế nào đều không thể tính là một chuyện tốt!
Tin vui từ đâu đến?
Triệu lão thái cười cười, thái độ bình tĩnh tỉnh óc chó: “Từ gia đệ muội, không biết tin vui từ đâu đến nha?"
Từ bà mối cố làm ra vẻ khoa trương, cầm khăn lau mồ hôi căn bản là không hề có trên mặt: “Đương nhiên là việc hôn nhân của cháu gái Nhắc tới Chu gia, thật đúng là gia đình phúc hậu, gia cảnh sung túc, công tử Chu gia không chỉ dáng vẻ đường hoàng, mà năm nay còn thi được công danh, bây giờ là tú tài. Tương lai Linh Chi gả đến Chu gia, đây chính là hưởng không hết phúc!"
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất