Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 13:
Đi mất gần nửa canh giờ mới nghe phụ thân nói.
" Hoằng nhi là ở phía trước phụ thân từng đi ngang qua rất đông người đến đây. " Dương Đệ đứng ở đối diện chỉ qua.
Cửa hàng tạp hoá Văn Gia Ký.
Là cửa hàng gia đình mở ra , dám để họ lên bảng thương hiệu , vậy không tầm thường nhìn cửa hàng sinh ý rất tốt.
Dương Hoằng thấy có bốn người mặc đồ giống nhau chắc là nhân viên bán hàng.
" Hoằng nhi…" ông thấy ai vào cũng mặc một thân y phục đẹp người nên ông ngại mình vải bố.
" Phụ thân không sao , mình chỉ vào hỏi thử không ai làm khó. " Dương Hoằng trấn an phụ thân.
" Hoằng nhi nếu ở đây không thu mua thì sao ? " Dương Đệ hoang mang :
" Phụ thân , để nhi tử vào hỏi nếu không thu mua thì phụ tử ta đến dược đường. "
Dương Đệ gật đầu chấp nhận.
Dương Hoằng nhắm ngay tiểu ca đang giới thiệu các mặt hàng cho khách , miệng luôn nói và cười rất nhiệt tình , người dễ tính là người dễ nói chuyện.
Hai phụ tử vác đồ vào tiệm cũng không ai để ý chỉ thấy bình thường , sinh ý tốt lúc nào cũng phải có hàng nhập kho.
" Tiểu ca xin cho tiểu đệ hỏi ở đây có thu mua hương liệu bông Hồi không ? "
Triệu cương nhìn Dương Hoằng một thân vải bố vá vai , miệng vẫn cười nói vui vẻ cuối người chào hỏi.
" có thu hương liệu bông Hồi nhưng phải xem hàng có tốt không mới nhận , tiểu đệ đệ cũng thấy nơi đây là cửa hàng lớn Văn gia , luôn lấy chữ tín làm đầu , muốn thu mua hàng đều phải lấy chất lượng , nếu tiểu đệ đệ bán hàng tốt chất lượng thì tiểu ca đi gọi chưởng quỹ ra xem , được người đồng ý mới ra giá mua , đệ thấy sao ? "
" Tiểu ca cứ an tâm hàng chất lượng mới đem ra bán nhưng giá tốt thì đệ mới thành giao. "
Triệu cương lần đầu thấy có người còn trả giá , lúc nhìn Dương Hoằng khác hơn chút.
Trong khi chờ đợi Dương Hoằng ngó thử tiệm tập hóa cổ đại bán những gì.
Đây là quầy bán hạt giống lúa , lúa mì…ăn quả và rau nhiều loại phong phú…
Tâm Dương Hoằng loạn rồi hình như ở đây cái gì cũng có không khác hiện đại bao nhiêu , hắn nhìn giá cả choáng váng , những rau và hoa quả mắc thật.
Dương Hoằng khẽ lắc đầu , người giàu thì giàu , người nghèo thì vẫn nghèo.
......
Từ trong phòng bước ra , Triệu chưởng quỹ cũng thấy Dương Hoằng đang đứng trước bao bán bông Hồi , lão chậm rãi bước đến.
" Triệu thúc là hai người này đến bán hương liệu bông hồi. " Triệu cương dẫn Triệu thúc bước tới giới thiệu.
Dương Đệ luôn để ý xung quanh , đột nhiên thấy Triệu chưởng quỹ đến gần tim ông đập bịch bịch hồi hộp , nhìn qua nhi tử trên mặt đầy tự tin , ông thật hâm mộ nhi tử không hiểu cấp bậc giàu nghèo , nhưng dù vậy mà ông trấn định lại.
Triệu chưởng quỹ cũng không gấp làm buôn bán , lão gặp nhiều người đến đây mua bán đồ nhưng tiểu tử này lại khác khác như nào lòng lão miêu tả chưa được , chỉ cảm giác đầu tiên là vậy…
" phụ thân , để nhi tử bàn chuyện phụ thân chỉ cần đứng nhìn."
Dương Đệ im lặng xem như đồng ý.
" Hoằng nhi là ở phía trước phụ thân từng đi ngang qua rất đông người đến đây. " Dương Đệ đứng ở đối diện chỉ qua.
Cửa hàng tạp hoá Văn Gia Ký.
Là cửa hàng gia đình mở ra , dám để họ lên bảng thương hiệu , vậy không tầm thường nhìn cửa hàng sinh ý rất tốt.
Dương Hoằng thấy có bốn người mặc đồ giống nhau chắc là nhân viên bán hàng.
" Hoằng nhi…" ông thấy ai vào cũng mặc một thân y phục đẹp người nên ông ngại mình vải bố.
" Phụ thân không sao , mình chỉ vào hỏi thử không ai làm khó. " Dương Hoằng trấn an phụ thân.
" Hoằng nhi nếu ở đây không thu mua thì sao ? " Dương Đệ hoang mang :
" Phụ thân , để nhi tử vào hỏi nếu không thu mua thì phụ tử ta đến dược đường. "
Dương Đệ gật đầu chấp nhận.
Dương Hoằng nhắm ngay tiểu ca đang giới thiệu các mặt hàng cho khách , miệng luôn nói và cười rất nhiệt tình , người dễ tính là người dễ nói chuyện.
Hai phụ tử vác đồ vào tiệm cũng không ai để ý chỉ thấy bình thường , sinh ý tốt lúc nào cũng phải có hàng nhập kho.
" Tiểu ca xin cho tiểu đệ hỏi ở đây có thu mua hương liệu bông Hồi không ? "
Triệu cương nhìn Dương Hoằng một thân vải bố vá vai , miệng vẫn cười nói vui vẻ cuối người chào hỏi.
" có thu hương liệu bông Hồi nhưng phải xem hàng có tốt không mới nhận , tiểu đệ đệ cũng thấy nơi đây là cửa hàng lớn Văn gia , luôn lấy chữ tín làm đầu , muốn thu mua hàng đều phải lấy chất lượng , nếu tiểu đệ đệ bán hàng tốt chất lượng thì tiểu ca đi gọi chưởng quỹ ra xem , được người đồng ý mới ra giá mua , đệ thấy sao ? "
" Tiểu ca cứ an tâm hàng chất lượng mới đem ra bán nhưng giá tốt thì đệ mới thành giao. "
Triệu cương lần đầu thấy có người còn trả giá , lúc nhìn Dương Hoằng khác hơn chút.
Trong khi chờ đợi Dương Hoằng ngó thử tiệm tập hóa cổ đại bán những gì.
Đây là quầy bán hạt giống lúa , lúa mì…ăn quả và rau nhiều loại phong phú…
Tâm Dương Hoằng loạn rồi hình như ở đây cái gì cũng có không khác hiện đại bao nhiêu , hắn nhìn giá cả choáng váng , những rau và hoa quả mắc thật.
Dương Hoằng khẽ lắc đầu , người giàu thì giàu , người nghèo thì vẫn nghèo.
......
Từ trong phòng bước ra , Triệu chưởng quỹ cũng thấy Dương Hoằng đang đứng trước bao bán bông Hồi , lão chậm rãi bước đến.
" Triệu thúc là hai người này đến bán hương liệu bông hồi. " Triệu cương dẫn Triệu thúc bước tới giới thiệu.
Dương Đệ luôn để ý xung quanh , đột nhiên thấy Triệu chưởng quỹ đến gần tim ông đập bịch bịch hồi hộp , nhìn qua nhi tử trên mặt đầy tự tin , ông thật hâm mộ nhi tử không hiểu cấp bậc giàu nghèo , nhưng dù vậy mà ông trấn định lại.
Triệu chưởng quỹ cũng không gấp làm buôn bán , lão gặp nhiều người đến đây mua bán đồ nhưng tiểu tử này lại khác khác như nào lòng lão miêu tả chưa được , chỉ cảm giác đầu tiên là vậy…
" phụ thân , để nhi tử bàn chuyện phụ thân chỉ cần đứng nhìn."
Dương Đệ im lặng xem như đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất