Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 30:
Lên núi khó xuống núi dễ.
Dương Hoằng và Thạch Đại thu hoạch đại thắng trở về.
Đây là lần đầu tiên Thạch Đại vào thôn Vĩ Khê.
Dân ở đây cũng nghèo như thôn hắn...
Trên đường về không thiếu người nhìn thấy hai người vác bao này kia , hiếu kỳ nhưng không một ai lại hỏi , vì Thạch Đại cung tiễn dao găm nhìn nguy hiểm.
Dân ở đây ai cũng kính nể thợ săn...
Thạch Đại theo sau Dương Hoằng vào từ hậu viện Dương gia.
Dương Hoằng chỉ góc sân trống trải hô để xuống , hắn quá sức rồi cả người mồ hôi , đầu luôn khum che giấu mặt...
Dương Đệ đang bữa củi ở hậu viện , nghe tiếng nói hô lên :
" Là ai ? Hoằng nhi à... ? " Ông bỏ búa xuống đi qua.
" Phụ thân là con đã về. " Nghỉ ngơi được xíu đã có chút sức.
Dương Hoằng kiu gọi Thạch Đại lại giếng múc nước rửa mặt...
Dương Đệ thấy hai người mồ hôi ước đẩm sách nước cho uống.
" Hoằng nhi đây là Thạch Đại con nói kết giao ở rừng núi sao ? "
" Dạ phải phụ thân. "
" Con là Thạch Đại thôn kế bên Thạch Bình , chào Dương thúc. " Nói rồi cuối chào.
Dương Đệ nhìn Thạch Đại ông rất thích , là một người đáng kết giao bằng hữu.
Nhìn bao này bao kia không biết hai người đem vật gì nặng ? Nhưng sẽ có bông Hồi.
Dương Hoằng lấy rổ tre. Mở bao đựng thịt gác bếp phân ra , khoảng 60 cân thịt 2 cái sừng bộ da , thật tiếc không có gì đựng huyết canh , đem về nấu cháo hoặc chưng cho mẫu thân đại bổ.
Dương Hoằng chia ra người một nữa thịt và một cái sừng , da hắn cũng đưa Thạch Đại.
Sừng sơn dương cạo bột làm thuốc có nhiều tác dụng.
Thạch Đại chỉnh lại bao thịt gác bếp chuẩn bị về thôn , gần chiều rồi gia gia hắn còn đợi đem trà về uống , nếu không có trà hắn sẽ bị bắt đứng tấn không cho ngủ , càng nghĩ chân bắt giác run lên , gia gia có nhiều chiêu phúc hắc a...
Quay lại nhìn Dương Đệ và Dương Hoằng cáo từ.
Dương Hoằng sẽ không giữ lại ăn cơm , nhà đang loạn.
Dương Đệ sắp xếp bông Hồi , lúc mở bao khác ra thấy đá và đá , không biết nhi tử khiên đá về làm gì ?
" Phụ thân , mẫu thân sức khỏe đã tốt lên chưa ? "
Dương Đệ phủi tay nói :
" Mẫu thân con đã tốt lên chút rồi , chỉ cần tâm trạng không nặng nề sẽ chuyển biến tốt. Mẫu thân con hỏi mấy lần con về chưa ? Phụ thân nói con chưa về! Thế là cằn nhằn phụ thân không đi theo giúp ở nhà làm gì!? "
Dương Hoằng vui vẻ...
Từ lúc về không thấy xe ngựa của nhà đại bá phụ đâu.
" Phụ thân cả nhà đại bá đi rồi sao ? "
Dương Đệ thoải mái nói :
" Đã đi rồi , đồ gì cũng đem theo con xem nhà trống rỗng rồi , đồ vật linh tinh ở phòng bếp cũng mang đi. Một người thì không chịu đem một người thì muốn đem đã cãi lớn trước khi đi. Phụ thân mặc kệ đã mang đi những gì! Về sau nhà này phụ thân kiếm tiền sẽ mua đồ vật lại. "
" Còn có nhi tử nữa , hai phụ tử đồng lòng cuộc sống sau này càng tốt hơn bây giờ nữa... "
" Hoằng nhi nói đúng...Trưởng thôn đã đem giấy chứng tới , nhà đại bá con sẽ không về đây nữa. "
" Phụ thân, nhi tử nghi ngờ đại biểu ca lừa đại bá đi , thật ra đại biểu ca giống ở rể hơn... "
Dương Đệ : .... ( ° ... ” )...
Dương Hoằng và Thạch Đại thu hoạch đại thắng trở về.
Đây là lần đầu tiên Thạch Đại vào thôn Vĩ Khê.
Dân ở đây cũng nghèo như thôn hắn...
Trên đường về không thiếu người nhìn thấy hai người vác bao này kia , hiếu kỳ nhưng không một ai lại hỏi , vì Thạch Đại cung tiễn dao găm nhìn nguy hiểm.
Dân ở đây ai cũng kính nể thợ săn...
Thạch Đại theo sau Dương Hoằng vào từ hậu viện Dương gia.
Dương Hoằng chỉ góc sân trống trải hô để xuống , hắn quá sức rồi cả người mồ hôi , đầu luôn khum che giấu mặt...
Dương Đệ đang bữa củi ở hậu viện , nghe tiếng nói hô lên :
" Là ai ? Hoằng nhi à... ? " Ông bỏ búa xuống đi qua.
" Phụ thân là con đã về. " Nghỉ ngơi được xíu đã có chút sức.
Dương Hoằng kiu gọi Thạch Đại lại giếng múc nước rửa mặt...
Dương Đệ thấy hai người mồ hôi ước đẩm sách nước cho uống.
" Hoằng nhi đây là Thạch Đại con nói kết giao ở rừng núi sao ? "
" Dạ phải phụ thân. "
" Con là Thạch Đại thôn kế bên Thạch Bình , chào Dương thúc. " Nói rồi cuối chào.
Dương Đệ nhìn Thạch Đại ông rất thích , là một người đáng kết giao bằng hữu.
Nhìn bao này bao kia không biết hai người đem vật gì nặng ? Nhưng sẽ có bông Hồi.
Dương Hoằng lấy rổ tre. Mở bao đựng thịt gác bếp phân ra , khoảng 60 cân thịt 2 cái sừng bộ da , thật tiếc không có gì đựng huyết canh , đem về nấu cháo hoặc chưng cho mẫu thân đại bổ.
Dương Hoằng chia ra người một nữa thịt và một cái sừng , da hắn cũng đưa Thạch Đại.
Sừng sơn dương cạo bột làm thuốc có nhiều tác dụng.
Thạch Đại chỉnh lại bao thịt gác bếp chuẩn bị về thôn , gần chiều rồi gia gia hắn còn đợi đem trà về uống , nếu không có trà hắn sẽ bị bắt đứng tấn không cho ngủ , càng nghĩ chân bắt giác run lên , gia gia có nhiều chiêu phúc hắc a...
Quay lại nhìn Dương Đệ và Dương Hoằng cáo từ.
Dương Hoằng sẽ không giữ lại ăn cơm , nhà đang loạn.
Dương Đệ sắp xếp bông Hồi , lúc mở bao khác ra thấy đá và đá , không biết nhi tử khiên đá về làm gì ?
" Phụ thân , mẫu thân sức khỏe đã tốt lên chưa ? "
Dương Đệ phủi tay nói :
" Mẫu thân con đã tốt lên chút rồi , chỉ cần tâm trạng không nặng nề sẽ chuyển biến tốt. Mẫu thân con hỏi mấy lần con về chưa ? Phụ thân nói con chưa về! Thế là cằn nhằn phụ thân không đi theo giúp ở nhà làm gì!? "
Dương Hoằng vui vẻ...
Từ lúc về không thấy xe ngựa của nhà đại bá phụ đâu.
" Phụ thân cả nhà đại bá đi rồi sao ? "
Dương Đệ thoải mái nói :
" Đã đi rồi , đồ gì cũng đem theo con xem nhà trống rỗng rồi , đồ vật linh tinh ở phòng bếp cũng mang đi. Một người thì không chịu đem một người thì muốn đem đã cãi lớn trước khi đi. Phụ thân mặc kệ đã mang đi những gì! Về sau nhà này phụ thân kiếm tiền sẽ mua đồ vật lại. "
" Còn có nhi tử nữa , hai phụ tử đồng lòng cuộc sống sau này càng tốt hơn bây giờ nữa... "
" Hoằng nhi nói đúng...Trưởng thôn đã đem giấy chứng tới , nhà đại bá con sẽ không về đây nữa. "
" Phụ thân, nhi tử nghi ngờ đại biểu ca lừa đại bá đi , thật ra đại biểu ca giống ở rể hơn... "
Dương Đệ : .... ( ° ... ” )...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất