Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên

Chương 32:

Trước Sau
Mỗi thôn mỗi cảnh , mỗi nhà mỗi việc.

Bên Dương gia vừa kết thúc cơm chiều.

Dương Đệ lần đầu được ăn thịt căng bụng.

Lúc chiều Trương la nương lo lắng cho nhi tử , bà xuống giường đi xem , vẫn nhìn tận mắt mới yên tâm , chắc tâm lý phụ nhân mang thai chuyện gì cũng lo lắng sợ hãi...

Phụ tử hai người chịu thôi.

" Hoằng nhi nghỉ ngơi sớm , phòng đại bá phụ con quá đó ngủ đi.Phòng rất lớn , nhi tử cũng sắp cưới nàng dâu , vẫn ngủ riêng cho tốt. "

Dương Hoằng : ... Thì ra bấy lâu hắn cản trở phụ mẫu thân mật...cũng một phòng nhưng có chia gian ngăn cách mà... Đâu nghe!!!

Hắn còn nói gì nữa , sách mông đi thu thập dọn dẹp phòng nữa.

" Lại bốn bức tường , ngày mai thêm mua đồ vật dụng... "

...............................

Gà chưa gáy. Chó đã sủa...

Trước thôn Vĩ Khê một chiếc xe trâu đang chầm chậm tiến vào , người đánh xe là một thiếu niên ca.

Trên đường vào thôn cũng bắt gặp nhiều phụ nhân hoặc nam nhan kết bạn đi đường , thấy người đánh xe trâu rất lạ chỉ nhìn hâm mộ , ở đây ai cũng muốn có một đầu xe trâu đánh thay cho đi bộ.



Dù ai nhìn nghĩ gì cũng không liên quan Thạch Đại , roi tre trên tay vẫn nhè nhẹ vỗ lên mông trâu.

Điểm đến là nhà Dương Hoằng ở cuối thôn.

" Lộc cộc...lộc cộc..." Thạch Đại phóng xuống rõ cửa.

" Bang... Bang bang... "

Dương Đệ mở cửa thấy Thạch Đại và xe trâu ngỡ ngàng.

" Cháu chào Dương thúc đây là xe trâu nhà cháu , có nó chở đồ đi rất khỏe. "

" Được cháu có lòng. " Dương Đệ cười nói :

" Khịt... Khịt.. " Nghe tiếng trâu thở.

Thạch Đại lấy nước cho trâu uống , trải cỏ cho trâu ăn hồi sức , chút còn đi đường xa không thể bạc đãi trâu đại ca được.

Dương Hoằng mặt mày vui vẻ hớn hở , đi trấn bằng xe trâu thì đỡ sức.

Thạch Đại không cần ai nói , cứ đi sau thao thao...

" Dương thúc... Này để cháu làm... Dương thúc cháu phụ thúc...



Dương Hoằng :.... Nhíu nhíu mi tâm , hắn phát hiện Thạch Đại rất thích phụ thân.

Thùng xe trâu chất nhiều đồ nên lần này chỉ có Dương Hoằng và Thạch Đại đi trấn.

Ông cũng không yên tâm để nương tử một mình , nên để nhi tử đi.

Xe trâu đi đường thôn chậm rì rì.. Ra quang lộ thì tốc độ mới tăng nhanh.

Dương Hoằng yêu thích không thôi , có tiền nhất định mua một đầu về làm chân chạy.

.............................

Quang lộ cách thị trấn hai dặm.

Bên trong xe ngựa xa hoa rèm được làm bằng tơ lụa , ở giữa là bàn cố định trên được để trà và điểm tâm ngọt , xung quanh ghế ngồi.

Ngoài cửa trang bị tấm màng màu xanh được buông xuống. Một xe phu và một thị vệ cùng ngồi.

Có hai đại mỹ nữ đang ngồi trong , đại mỹ nữ Văn Thiên Vân , một thân vận y phục màu vàng nhạc , trên tay trái cầm sổ nhỏ tay phải gõ bàn tính.. Cọc.. Cọc.. Cạch..., trong cơ trí mà thanh cao.

Tiểu Mỹ nữ chỉ 13 tuổi , một thân ăn mặc tơ lụa màu hồng , hai mắt linh động , cảm giác rất hoạt bát đáng yêu.

Văn Thiền Vân tâm trạng không vui nổi , đối với lời nói của tiểu mỹ nữ để ngoài tai.Chăm chú tính sổ sách.

Lam Tiểu Huyên nhường như biết , biểu tỷ đang bận không để ý đến cô , chiếc mũi nhỏ hít hít tỏa vẽ bất mãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau