Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên

Chương 39:

Trước Sau
Dương Hoằng nuốt cái bánh cuối cùng mua trên đường.

Lấy giỏ tre đeo lên vai làm công tác chuẩn bị.

" Thạch Đại ca chỗ nào bán thịt mỡ rẻ nhất huynh dẫn đệ đến làm quen nhé! "

Dương Hoằng sợ những lão bán thịt này biết hắn lần đầu đến nên ép giá cao.

Thạch Đại cột xe ngựa nơi an toàn quy định , đi vòng quanh xe kiểm tra còn sai xót gì không , mới yên tâm dẫn Dương Hoằng đi nơi hắn hay bán con mồi.

Đinh đồ tể vừa tiễn một vị khách xong, ngẩn đầu thấy Thạch Đại đến quầy sạp của ông rồi.

" Thạch tiểu tử đến bán con mồi sao ? " Giọng nói ồm ồm cất lên hỏi :

Thạch Đại lắc đầu chỉ Dương Hoằng :

" Đinh thúc đây là đệ đệ cháu đến mua thịt về ăn , thúc tiếp dùng con nhé! " Nói rồi chào Dương Hoằng.

Hắn còn phải đi chỗ khác bán da thú tích lũy.

Dương Hoằng đến chào Đinh đồ tể :



" Đinh thúc , mỡ thăn Đinh thúc bán giá sao ? Thịt ba gọi giá sao ? " Hắn cũng kêu Đinh thúc theo Thạch Đại cho hợp lễ.

Đinh đồ tể : ...

" Tiểu tử mỡ lợn 30 văn một cân , thịt có mỡ 40 văn một cân. " Mua mỡ lợn chỉ để làm dầu ăn. Nên giá đắt.

Mỡ lợn thật đắt gần với giá thịt.

Cần mua mỡ lợn về làm dầu , có dầu mỡ làm món sẽ thơm béo ngon hơn.

" Lấy cháu 2 cân mỡ heo. "

Dương Hoằng nhớ đọc trong cuốn tiểu thuyết nào viết « thời cổ đại không biết ăn ruột heo , ruột heo là đồ bỏ » không biết thật không ?

" Đinh thúc lòng lợn có bán không ? Sao cháu không thấy có để trên bàn. "

Đinh đồ tể : ... Lòng lợn rất thối , để lên bàn còn buôn bán à.

Nhìn tiểu tử này hỏi về lòng lợn ông không trả lời. Mặt hất ra sau ý nói « lòng lợn ngươi muốn biết đang để trong chậu gỗ đậy nắp đó »

Dương Hoằng : .... ( “ ... ” ) ...

Mặt kệ vẻ mặt Đinh đồ tể , hắn bước ra sau sạp xem. Mở nắp nhìn vào có khoảng 6 cân lòng lợn rất trắng còn tươi. Nghĩ đến lòng lợn nướng , kho , xào. Bụng muốn kêu đói.



Dương Hoằng cũng không gấp.

Trở lại hỏi Đinh đồ tể :

" Đinh thúc , ở đây có ai đã ăn lòng lợn chưa ? "

Đinh đồ tể vừa chặt thịt để lên bàn vừa cất giọng ồm ồm nói :

" Lòng lợn đó rất thối , người có tiền đâu ai muốn ăn cái này. Người mua về thường cho chó cưng hay mèo cưng ăn , ăn thịt mỡ là nhiều , quả tim vẫn có ăn còn lại đều không thích ăn. "

Dương Hoằng : thật đúng như trong tiểu thuyết viết. Những bộ phận lòng , gan , phổi... Nếu không biết cách xử lý , lúc nấu lên rất hôi tanh khó nuốt , còn biết cách làm sạch khử mùi , là món ăn ngon ngon...

" Đinh thúc , cháu muốn mua những thứ trong chậu gỗ , thúc bán sao ? "

Đinh đồ tể : ... cảm thấy tiểu tử này chỉ muốn mua mỡ lợn thôi , đứng hỏi này kia không nghĩ tới lại muốn mua lòng thối này.

" Tiểu tử 1 cân 1 văn tiền , 6 cân 6 văn tiền với 2 cân mỡ nữa 66 văn tiền. " Giá này ông cũng bán cho mấy người hầu mua về , luộc cho thú cưng của tiểu thư phu nhân...ăn.

Dương Hoằng bỏ giỏ tre xuống đất , để mỡ và lòng lợn được gói trong giấy dầu bỏ vào.

Móc túi tiền ra điếm trả 66 văn tiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau