Nông Phụ Xuyên Về Cổ Đại:gầy Dựng Gia Viên
Chương 42:
Trong phòng ăn Dương gia.
Dương Đệ không nghĩ lòng lợn cũng có lúc nấu ăn ngon như vậy! Ông ăn một họng đầy cơm trộn lòng lợn kho nhai nhai...
Trương La nương nhìn phu quân rồi nhìn nhi tử ăn « ngon lắm sao ? » bà nhìn ruột heo đã muốn ói không ăn được.
Nhìn lại chén cháo thịt sơn Dương bà cầm muỗng ăn vậy.
Dương Hoằng ăn đã no bỏ chén xuống hỏi :
" Phụ thân , sắp vào mùa vụ gieo hạt , ngày mai có ra xem đất làm đất mới luôn không ? "
Dương Hoằng cũng muốn ra xem đất , hình như đất ruộng phía sau nhà đi một con đường thì phải ?
Dương Đệ nuốt miếng lòng lợn cuối cùng trong chén thỏa mãn...
" Ngày mốt mới đi xem làm đất , ngày mai phụ thân ra sau vườn cuốc đất làm lại vườn rau đã. "
Dương Hoằng cũng tính toán trồng Dưa hấu nhân hạt giống nhiều nữa , sau này có nhiều hạt giống sẽ trồng trong ruộng...ai biểu hắn không có tiền mua trái về , một trái Dưa hấu hạt lớn rất ít , hắn lụm mà chỉ có 40 hạt chấp nhận được , thời cổ đại trồng như vậy đã rất tốt rồi.
" Phụ thân làm giúp nhi tử hai líp đất , chiều mai , con trồng trái cây mới này thử nghiệm. "
" Con nói là hạt đen đen con ngâm trong chén nước à...! " Trương La nương đã thấy lúc chiều :
Dương Hoằng cầm nước uống một hơi cho thông thông cổ nói :
" Dạ mẫu thân , hạt này là trái cây mới , tên Dưa hấu. Có một bằng hữu đã tặng cho nhi tử trồng thử , nếu thành công hứa sẽ mua lại. "
Dương Đệ ngạc nhiên :
" Trái này có lúc nào ở trấn sao phụ thân không biết ? "
" Nghe nói đã có mấy ngày , cụ thể nhi tử không rõ. "
Ông đã về thôn mấy ngày rồi không làm ở bến tàu hèn chi ông không biết!
" Hoằng nhi con nói trái này có ngon không ? Bao nhiêu 1 cân ? " Trương La nương tò mò hỏi , nếu là lúc trước bà sẽ không tò mò.
" Mẫu thân , vị rất ngọt nhiều nước , ruột màu đỏ , trái tốt sẽ 1 cân trở lên, 1 cân 1 lượng. "
Dương Đệ : ... ( * _ * )....
Trương La nương : .... ( * ... * )...
" Vậy nếu thành công trồng con bán cho bằng hữu 1 cân bao nhiêu ? "
Dương Hoằng trầm ngâm suy tính « không thể 1 cân 1 lượng được , nếu hắn bán có thể 250 văn đến 300 văn 1 cân, nàng sẽ bán với giá 500 văn...đôi bên cùng có lợi.
" Có thể nhi tử sẽ bán với giá 1 cân 300 văn tiền. "
Hai người nghe hít một hơi lạnh suy nghĩ.
Trương La nương « bà sẽ ngày ngày chăm sóc cây Dưa này »
Dương Đệ « nhi tử của ông thật giỏi , đâu thua cháu trai trưởng , sao giờ ông mới nhận ra!!! »
" Hạt này chỉ có bấy nhiêu. Lúc quay về trên đường nhi tử phơi hơi khô , rồi ngâm nước cho hạt mọc mầm dễ trồng. " Vì chuyện này hắn bị Thạch Đại ca cười chăm chọc a...
Dương Đệ gật đầu ông tin lời nhi tử...
........................
Trong phòng Dương Hoằng.
Bận từ sáng đến giờ mới nghỉ ngơi , hắn còn tính về sớm làm muối nữa mà không thành.
Nhìn hũ nến sáng tỏa khắp phòng , được sáng chế từ mỡ lợn , đây là ý tưởng đầu tiên cho phòng hắn thấy sáng.
Lúc lấy mỡ làm hai bình nến , đã bị mẫu thân dậy dỗ , khuyên lắm bà mới chấp nhận hai bình nến. Bình còn lại hắn để trong phòng phụ mẫu.
Dương Đệ không nghĩ lòng lợn cũng có lúc nấu ăn ngon như vậy! Ông ăn một họng đầy cơm trộn lòng lợn kho nhai nhai...
Trương La nương nhìn phu quân rồi nhìn nhi tử ăn « ngon lắm sao ? » bà nhìn ruột heo đã muốn ói không ăn được.
Nhìn lại chén cháo thịt sơn Dương bà cầm muỗng ăn vậy.
Dương Hoằng ăn đã no bỏ chén xuống hỏi :
" Phụ thân , sắp vào mùa vụ gieo hạt , ngày mai có ra xem đất làm đất mới luôn không ? "
Dương Hoằng cũng muốn ra xem đất , hình như đất ruộng phía sau nhà đi một con đường thì phải ?
Dương Đệ nuốt miếng lòng lợn cuối cùng trong chén thỏa mãn...
" Ngày mốt mới đi xem làm đất , ngày mai phụ thân ra sau vườn cuốc đất làm lại vườn rau đã. "
Dương Hoằng cũng tính toán trồng Dưa hấu nhân hạt giống nhiều nữa , sau này có nhiều hạt giống sẽ trồng trong ruộng...ai biểu hắn không có tiền mua trái về , một trái Dưa hấu hạt lớn rất ít , hắn lụm mà chỉ có 40 hạt chấp nhận được , thời cổ đại trồng như vậy đã rất tốt rồi.
" Phụ thân làm giúp nhi tử hai líp đất , chiều mai , con trồng trái cây mới này thử nghiệm. "
" Con nói là hạt đen đen con ngâm trong chén nước à...! " Trương La nương đã thấy lúc chiều :
Dương Hoằng cầm nước uống một hơi cho thông thông cổ nói :
" Dạ mẫu thân , hạt này là trái cây mới , tên Dưa hấu. Có một bằng hữu đã tặng cho nhi tử trồng thử , nếu thành công hứa sẽ mua lại. "
Dương Đệ ngạc nhiên :
" Trái này có lúc nào ở trấn sao phụ thân không biết ? "
" Nghe nói đã có mấy ngày , cụ thể nhi tử không rõ. "
Ông đã về thôn mấy ngày rồi không làm ở bến tàu hèn chi ông không biết!
" Hoằng nhi con nói trái này có ngon không ? Bao nhiêu 1 cân ? " Trương La nương tò mò hỏi , nếu là lúc trước bà sẽ không tò mò.
" Mẫu thân , vị rất ngọt nhiều nước , ruột màu đỏ , trái tốt sẽ 1 cân trở lên, 1 cân 1 lượng. "
Dương Đệ : ... ( * _ * )....
Trương La nương : .... ( * ... * )...
" Vậy nếu thành công trồng con bán cho bằng hữu 1 cân bao nhiêu ? "
Dương Hoằng trầm ngâm suy tính « không thể 1 cân 1 lượng được , nếu hắn bán có thể 250 văn đến 300 văn 1 cân, nàng sẽ bán với giá 500 văn...đôi bên cùng có lợi.
" Có thể nhi tử sẽ bán với giá 1 cân 300 văn tiền. "
Hai người nghe hít một hơi lạnh suy nghĩ.
Trương La nương « bà sẽ ngày ngày chăm sóc cây Dưa này »
Dương Đệ « nhi tử của ông thật giỏi , đâu thua cháu trai trưởng , sao giờ ông mới nhận ra!!! »
" Hạt này chỉ có bấy nhiêu. Lúc quay về trên đường nhi tử phơi hơi khô , rồi ngâm nước cho hạt mọc mầm dễ trồng. " Vì chuyện này hắn bị Thạch Đại ca cười chăm chọc a...
Dương Đệ gật đầu ông tin lời nhi tử...
........................
Trong phòng Dương Hoằng.
Bận từ sáng đến giờ mới nghỉ ngơi , hắn còn tính về sớm làm muối nữa mà không thành.
Nhìn hũ nến sáng tỏa khắp phòng , được sáng chế từ mỡ lợn , đây là ý tưởng đầu tiên cho phòng hắn thấy sáng.
Lúc lấy mỡ làm hai bình nến , đã bị mẫu thân dậy dỗ , khuyên lắm bà mới chấp nhận hai bình nến. Bình còn lại hắn để trong phòng phụ mẫu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất