Nữ Alpha Mềm Mại, Nam Omega Tổng Tài Bá Đạo
Chương 37
Giang Ngôn Trạm đang bận việc, không đọc được tin nhắn của Nguyễn Nhuyễn. Đợi đến khi anh thấy được tin nhắn thì Nguyễn Nhuyễn đã tới sảnh dưới công ty rồi.
Cũng không phải lần đầu Nguyễn Nhuyễn tới đây, có vài nhân viên đã biết mặt cô kể từ lần cô tay trong tay đi cùng Giang Ngôn Trạm.
Bình thường thì giờ này đã tan tầm rồi, xem ra Giang Ngôn Trạm hôm nay phải tăng ca.
Nguyễn Nhuyễn không muốn vào trong ngồi làm lãng phí trà bánh của công ty, chỉ đứng ngoài đợi, cô nhắn tin hỏi Giang Ngôn Trạm khi nào thì xong. Tin nhắn vừa được gửi đi, cô cất điện thoại, định ghé siêu thị kế bên mua ít đồ.
Không ngờ vừa ra cửa liền đụng trúng người, suýt thì tông vào nhau. Đối phương đang nói chuyện điện thoại, không nhìn đường, may mà Nguyễn Nhuyễn dừng chân kịp thời.
Cô lùi về vài bước rồi mới ngẩng đầu xem là ai.
Đoạn Tư thấy Nguyễn Nhuyễn liền thất thần vài giây, quên luôn mình đang định nói gì.
Cho đến khi đầu dây bên kia "Alo" vài lần hắn mới lấy lại tinh thần, chậm chạp nói: "A, a...... Ngại quá, tôi có việc đột xuất, lát nữa chúng ta bàn tiếp."
Nguyễn Nhuyễn vốn định đi luôn, nhưng thấy hắn cúp điện thoại, chưa kể mắt cứ nhìn cô chòng chọc, nên cô mới ở lại chờ.
Hôm qua cô mới biết Đoạn Tư với Giang Ngôn Trạm biết nhau, xem như bạn tốt-- Tuy Giang Ngôn Trạm không nói rõ, nhưng Nguyễn Nhuyễn có thể nhìn ra. Ảnh chỉ là không muốn thừa nhận, cũng không quá giỏi biểu đạt.
Nguyễn Nhuyễn nhìn Đoạn Tư, lịch sự chào hỏi: "Chào anh. Cảm ơn anh lần trước đã giúp......"
Ý cô là gọi xe cấp cứu cho mấy người bị cô đánh. Mà không nói thì thôi, nhưng nhắc lại làm Đoạn Tư lập tức nổi trận lôi đình.
Nghĩ tới là phiền lòng, hắn chỉ tiện tay giúp đỡ mà thôi. Tuy đã lưu phương thức liên lạc của Nguyễn Nhuyễn, nhưng hắn không cần cô phải đáp lễ gì cả, càng không có ý niệm đi đào góc tường của huynh đệ-- Nhưng Nguyễn Nhuyễn lại chuyển khoản cho hắn ngay trong hôm đó.
Tiền thuốc men viện phí cho mấy người đó, còn chuyển dư ra một khoản. Điều này làm hắn vô cùng sôi máu.
Đáng giận hơn là, hôm hắn kể cho Giang Ngôn Trạm, em gái Alpha mà hắn nhất kiến chung tình tên là Nguyễn Nhuyễn, tối đó Giang Ngôn Trạm lại chuyển khoản cho hắn nữa.
Lại là tiền thuốc men viện phí cho mấy người kia, gấp mười lần.
Kèm theo một câu "Phiền phức" cực kì lạnh lùng.
Nhìn thế nào cũng là muốn phủi sạch quan hệ-- à không, là muốn chặt đứt mối liên hệ nhỏ bé tẹo teo của hắn với Nguyễn Nhuyễn.
Làm như hắn thiếu tiền vậy á.
Đoạn Tư tức giận muốn rụng hết tóc. Nhưng giận thì giận, huynh đệ vẫn là huynh đệ. Hơn nữa bọn họ còn phải lui tới làm ăn, nhiều năm qua mâu thuẫn lớn nhỏ gì cũng có, nhưng chưa bao giờ nháo quá mức.
Chỉ vì một nữ A mà xé mặt nhau, không đáng tí nào.
Đoạn Tư cười lạnh với Nguyễn Nhuyễn, buồn bực nói: "Cô đã chuyển tiền rồi mà, còn cảm ơn làm gì?"
"Đưa tiền là việc phải làm." Nguyễn Nhuyễn không hiểu tại sao hắn đột nhiên giở chứng, "Cảm ơn cũng là việc phải làm mà."
Cô đâu có đắc tội gì anh ta đâu ta.
Ngoại trừ vụ chuyển khoản ra, thì một câu cô cũng không nói với anh ta.
Nguyễn Nhuyễn nghe Phương Hủ nói Đoạn Tư hình như thích cô, tuy cô cảm thấy hư cấu kinh khủng nhưng vẫn giữ khoảng cách với Đoạn Tư.
Mà Đoạn Tư đột nhiên tiến về phía cô, dáng vẻ hùng hổ như muốn lấy khẩu cung làm Nguyễn Nhuyễn theo bản năng lùi lại.
Đoạn Tư càng giận hơn, lý trí triệt để bị đánh bại.
Ừ thì cho là hắn không thể bì được mấy O trẻ tuổi mềm mại đáng yêu, nhưng hắn cũng không bằng Giang Ngôn Trạm hả? Rõ ràng cậu ta A hơn cả A, đâu có chỗ nào giống Omega đâu!!!!!
"Cô là bạn gái của bạn thân tôi, còn khách sáo chuyện tiền nong làm gì" Đoạn Tư tức tới phì cười, "Thực ra tôi không ngờ là cô sẽ thích cậu ta."
- - Lão tử không bằng cậu ta chỗ nào?
Nhưng lời này Đoạn Tư chưa kịp nói ra. Bởi vì có một người đi lướt qua người hắn, kéo Nguyễn Nhuyễn ra phía sau.
Đoạn Tư căng thẳng cả người, hắn nhìn Giang Ngôn Trạm, xấu hổ ngại ngùng khôn tả.
Hắn chỉ là cảm thấy khó chịu thôi, tuyệt đối không có ý tưởng đi đào góc tường nhà người ta.
Giang Ngôn Trạm không cho hắn giải thích, lạnh nhạt nhìn hắn, bình tĩnh nói: "Có ý kiến gì thì cứ nói thẳng?"
Đoạn Tư: "......"
Không, không có ý kiến gì hết......
Tuy Giang Ngôn Trạm là một Omega hiếu thắng, chuyện gì cũng muốn hơn Alpha, nhưng dẹp vấn đề giới tính qua một bên thì cậu ta là một người bạn tốt, rất giỏi.
Lúc hắn vừa khởi nghiệp gặp rất nhiều khó khăn, nhờ có Giang Ngôn Trạm trợ giúp mới có thể được như bây giờ.
"Không giống Omega", mặc dù là đang khích lệ Giang Ngôn Trạm, nhưng thực ra là định kiến rất nặng.
Đoạn Tư thở dài: "Không có gì hết, để tôi về nhà ngẫm nghĩ hai ngày đã."
"Ừ." Giang Ngôn Trạm nói, "Chuyện bên này......"
Đoạn Tư biết anh là đang nói công việc, lập tức khó chịu: "Cậu đừng có cmn lúc nào cũng khinh tôi."
Giang Ngôn Trạm không nói gì nữa, mím môi nhìn hắn rời đi.
Nguyễn Nhuyễn bị Giang Ngôn Trạm nắm tay, núp sau lưng anh. Đợi đến khi Đoạn Tư đi rồi mới thò đầu ra, nhỏ giọng hỏi: "Anh giận hả?"
Giang Ngôn Trạm thả ra, nhìn tay Nguyễn Nhuyễn, áy náy: "Xin lỗi......"
Sức của anh cũng rất lớn.
Nguyễn Nhuyễn quơ quơ tay: "Không sao không sao, anh không có làm đau tôi."
"Anh giận hả?" Cô hỏi lại.
Giang Ngôn Trạm mím môi, trên mặt viết "Tôi không vui".
Sau đó anh hít sâu một hơi rồi thở ra, trầm giọng nói: "Không có."
Để tăng thêm sức thuyết phục, anh nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Nhuyễn, cường điệu nói: "Tôi không có giận."
Nguyễn Nhuyễn: "......" Lừa con hít hả.
"Mà sao cô lại chạy tới đây." Giang Ngôn Trạm cầm tay cô, "Không phải đã nói là sẽ ở nhà chờ tôi về?"
Anh nói, rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Bọn họ hiện tại đang cách công ty không xa, nếu lúc này có người bắt gặp, thì ngày mai cả công ty chắc chắn sẽ bùng nổ.
Thực ra cũng không đến nỗi đó, dù sao thì tin tức chấn động cỡ nào cũng không đến tai Giang Ngôn Trạm được, mấy nhân viên cùng tầng với anh cũng không rảnh để mà ngồi hóng hớt.
"Tôi có nhắn cho anh." Nguyễn Nhuyễn chớp chớp mắt, "Nói là sẽ đến đón anh, tôi còn mua cả bánh cho anh nữa."
Giang Ngôn Trạm nói: "Ừm, vậy cô đứng đây đợi tôi chút, tôi đi lấy xe......"
"Thôi, hôm nay gọi taxi đi." Nguyễn Nhuyễn nói, "Anh đang không khỏe, đừng lái."
Giang Ngôn Trạm: "...... Được."
Anh định gọi tài xế đến, nhưng bụng lại đau.
Lúc ở một mình không phải không đau, nhưng vẫn nằm trong khả năng chịu đựng. Giờ gặp Nguyễn Nhuyễn, bụng đột nhiên đau dữ dội, đau đến mức không muốn nói chuyện.
Nguyễn Nhuyễn đã nói gọi taxi thì anh liền nắm tay cô đứng một bên, còn lại để cô lo hết.
Nguyễn Nhuyễn gọi taxi chở hai người về.
Thời tiết đã nóng lên, nhưng Giang Ngôn Trạm vẫn phải mặc vest đi làm. Cho nên vừa về đến nhà đã cởi áo khoác với cà vạt, tháo luôn hai nút áo sơ mi.
Nguyễn Nhuyễn vừa mở hộp bánh ra vừa cười cười nhìn anh.
Giang Ngôn Trạm thấy vậy hỏi Nguyễn Nhuyễn: "Có chuyện gì vui à?"
"Không có gì." Nguyễn Nhuyễn thành thật, "Có thể gặp anh là vui rồi."
Giang Ngôn Trạm: "......"
Mấy lời đường mật Nguyễn Nhuyễn nói vô cùng tự nhiên, bởi vì đó là cảm xúc chân thật của cô, không phải cố ý nói ra để dỗ dành ai.
Cô luôn nói thích anh, là vì ngoài ôm ôm một cái, hôn hôn một cái thì không còn cách nào khác để biểu đạt tình cảm nữa.
...... À không, thực ra là có.
Anh thấy Nguyễn Nhuyễn vẫn còn nhỏ, nên không ham muốn gì nhiều về chuyện đó.
Nhưng mà Nguyễn Nhuyễn đang trong độ t*ng trùng thượng não, tinh lực có thừa, mỗi lần tiếp xúc thân mật hôn hôn sờ sờ vài cái là thành kẹo cứng, sao có thể không có nhu cầu?
Giang Ngôn Trạm cầm nĩa nhỏ cắt một ít bánh, nhìn Nguyễn Nhuyễn, lơ đãng hỏi: "Thi giữa kỳ thế nào?"
Nguyễn Nhuyễn nhìn ra, tuy anh nói vậy nhưng tâm tư anh không đặt vào cái đề tài này. Anh vẫn còn giận.
Sau khi biết tin tức tố có thể truyền đạt rất nhiều thông tin, Nguyễn Nhuyễn rất nóng lòng muốn thử.
Vừa lúc Giang Ngôn Trạm đang không vui, bây giờ không thử thì đợi khi nào?
Nguyễn Nhuyễn ngồi vào cạnh Giang Ngôn Trạm, nhẹ nhàng cầm cổ tay anh.
Giang Ngôn Trạm khó hiểu nhìn Nguyễn Nhuyễn tháo vòng tay ức chế của anh ra.
Anh không trong kỳ phát tình, sẽ không có tin tức tố phát ra.
Bình thường, nếu Alpha hoặc Omega không dùng bất kì sản phẩm ức chế nào, thì có thể sẽ vô ý phóng ra một ít tin tức tố.
AO với vài Beta mẫn cảm có thể cảm nhận được, và có thể thông qua tin tức tố để biết người đó là Alpha hay Omega, thậm chí có khi còn ngửi được mùi.
Ngoài ra còn có thể biết được trạng thái cảm xúc.
Tin tức tố mang theo dục vọng chiếm hữu hay cảnh cáo của Alpha là một trong số đó. Chẳng qua tin tức tố cảnh cáo đa số là bọn họ chủ động phóng ra.
Ánh mắt Giang Ngôn Trạm tối đi, sự dịu dàng trong lời nói cũng biến mất, thay vào đó là sự lãnh đạm: "Nguyễn Nhuyễn, tôi không có giận mà."
Nguyễn Nhuyễn dựa sát vào, ngửi cổ anh.
Đó là chỗ gần tuyến thể nhất, tin tức tố ở đây là nồng nhất.
Giang Ngôn Trạm đè vai Nguyễn Nhuyễn lại, hơi tách ra.
"...... Đừng như vậy." Giang Ngôn Trạm chậm rãi nói, "Tôi không thích."
Nguyễn Nhuyễn sửng sốt, vội vàng hỏi: "Sao thế?"
Giang Ngôn Trạm: "............ Trả vòng tay cho tôi."
Nguyễn Nhuyễn nhìn anh.
Hình như là tức giận, nhưng lại giống như đang... sợ hãi hơn?
Anh sợ sao?
"Của anh đây." Nguyễn Nhuyễn đặt vòng tay vào lại tay anh.
Giang Ngôn Trạm định lấy đi bỗng nhiên bị Nguyễn Nhuyễn đè tay lên, ôm cả tay anh lẫn vòng tay.
Có điều tay Nguyễn Nhuyễn nhỏ hơn tay anh rất nhiều, không thể nắm trọn được, chỉ có thể nắm vài ngón tay...... Trông đáng yêu vô cùng.
Anh rũ mắt, mềm lòng.
Tin tức tố mát lạnh của Omega lập tức tản ra.
Nếu bây giờ Nguyễn Nhuyễn xem điện thoại sẽ thấy thông báo cô đã thu thập được tin tức tố của Giang Ngôn Trạm trong kì kinh nguyệt, và cả khi đau khổ, ghen tị, mất mát và khi muốn chiếm hữu.
Nhưng đương nhiên, tầm này còn nhiệm với chả vụ gì nữa. Giang Ngôn Trạm đang không vui, cô phải dỗ dành.
Nguyễn Nhuyễn một tay nắm chặt tay anh, tay còn lại ôm má Giang Ngôn Trạm, đau lòng hỏi: "Làm sao, nói với tôi nghe, được không?"
Giang Ngôn Trạm hít sâu một hơi.
Nguyễn Nhuyễn cầm tay anh lên hôn một cái. Thanh âm nhẹ nhàng ôn hòa: "Cục cưng...... Không có gì phải sợ hết, nói tôi nghe, được không?"
"Tôi không có sợ." Giang Ngôn Trạm nghiêm túc nói, "Chỉ là không thích."
Nguyễn Nhuyễn: "Không thích cái gì, có thể nói cho tôi biết không?"
"............ Không thích tin tức tố của tôi."
Qua rất lâu, lâu đến mức Nguyễn Nhuyễn nghĩ Giang Ngôn Trạm sẽ không đáp lại, anh mới nói ra.
Đúng hơn là, bình thường anh sẽ vô ý phát ra tin tức tố, điều này làm anh khó chịu, thậm chí là sợ hãi.
Nguyễn Nhuyễn khó hiểu: "Tại sao? Tin tức tố của anh rất dễ ngửi mà."
"Nhưng nó là Omega tin tức tố." Giang Ngôn Trạm nhìn Nguyễn Nhuyễn, vẻ mặt bình tĩnh, "Bọn họ ngửi được tin tức tố này của tôi, đều sẽ bảo tôi khác người."
Bọn họ là ai?
Nguyễn Nhuyễn không hỏi lại, bởi vì cô có thể đoán được.
Tin tức tố của trẻ nhỏ sẽ không có bất kì ảnh hưởng gì, nên để tiện cho việc nắm bắt trạng thái cảm xúc, người lớn sẽ không cho dùng bất kì sản phẩm ức chế nào.
Mà ưu tú như Giang Ngôn Trạm, rất có thể từ nhỏ đã bị người khác nghị luận --
"Làm gì có Omega nào giống nó chứ? Lớn lên đã khác người, tính cách cũng khác người."
Nguyễn Nhuyễn nghĩ đến liền tức giận run người, chỉ ước có thể quay về quá khứ, ôm chặt anh, bảo vệ anh.
- ------------------------------
Tình hình là mình vừa lọt hố bộ mới trên wikidich, cũng là nữ A nam O, nên sẽ đẩy nhanh tiến độ bộ này để edit bộ đó ????????
Cũng không phải lần đầu Nguyễn Nhuyễn tới đây, có vài nhân viên đã biết mặt cô kể từ lần cô tay trong tay đi cùng Giang Ngôn Trạm.
Bình thường thì giờ này đã tan tầm rồi, xem ra Giang Ngôn Trạm hôm nay phải tăng ca.
Nguyễn Nhuyễn không muốn vào trong ngồi làm lãng phí trà bánh của công ty, chỉ đứng ngoài đợi, cô nhắn tin hỏi Giang Ngôn Trạm khi nào thì xong. Tin nhắn vừa được gửi đi, cô cất điện thoại, định ghé siêu thị kế bên mua ít đồ.
Không ngờ vừa ra cửa liền đụng trúng người, suýt thì tông vào nhau. Đối phương đang nói chuyện điện thoại, không nhìn đường, may mà Nguyễn Nhuyễn dừng chân kịp thời.
Cô lùi về vài bước rồi mới ngẩng đầu xem là ai.
Đoạn Tư thấy Nguyễn Nhuyễn liền thất thần vài giây, quên luôn mình đang định nói gì.
Cho đến khi đầu dây bên kia "Alo" vài lần hắn mới lấy lại tinh thần, chậm chạp nói: "A, a...... Ngại quá, tôi có việc đột xuất, lát nữa chúng ta bàn tiếp."
Nguyễn Nhuyễn vốn định đi luôn, nhưng thấy hắn cúp điện thoại, chưa kể mắt cứ nhìn cô chòng chọc, nên cô mới ở lại chờ.
Hôm qua cô mới biết Đoạn Tư với Giang Ngôn Trạm biết nhau, xem như bạn tốt-- Tuy Giang Ngôn Trạm không nói rõ, nhưng Nguyễn Nhuyễn có thể nhìn ra. Ảnh chỉ là không muốn thừa nhận, cũng không quá giỏi biểu đạt.
Nguyễn Nhuyễn nhìn Đoạn Tư, lịch sự chào hỏi: "Chào anh. Cảm ơn anh lần trước đã giúp......"
Ý cô là gọi xe cấp cứu cho mấy người bị cô đánh. Mà không nói thì thôi, nhưng nhắc lại làm Đoạn Tư lập tức nổi trận lôi đình.
Nghĩ tới là phiền lòng, hắn chỉ tiện tay giúp đỡ mà thôi. Tuy đã lưu phương thức liên lạc của Nguyễn Nhuyễn, nhưng hắn không cần cô phải đáp lễ gì cả, càng không có ý niệm đi đào góc tường của huynh đệ-- Nhưng Nguyễn Nhuyễn lại chuyển khoản cho hắn ngay trong hôm đó.
Tiền thuốc men viện phí cho mấy người đó, còn chuyển dư ra một khoản. Điều này làm hắn vô cùng sôi máu.
Đáng giận hơn là, hôm hắn kể cho Giang Ngôn Trạm, em gái Alpha mà hắn nhất kiến chung tình tên là Nguyễn Nhuyễn, tối đó Giang Ngôn Trạm lại chuyển khoản cho hắn nữa.
Lại là tiền thuốc men viện phí cho mấy người kia, gấp mười lần.
Kèm theo một câu "Phiền phức" cực kì lạnh lùng.
Nhìn thế nào cũng là muốn phủi sạch quan hệ-- à không, là muốn chặt đứt mối liên hệ nhỏ bé tẹo teo của hắn với Nguyễn Nhuyễn.
Làm như hắn thiếu tiền vậy á.
Đoạn Tư tức giận muốn rụng hết tóc. Nhưng giận thì giận, huynh đệ vẫn là huynh đệ. Hơn nữa bọn họ còn phải lui tới làm ăn, nhiều năm qua mâu thuẫn lớn nhỏ gì cũng có, nhưng chưa bao giờ nháo quá mức.
Chỉ vì một nữ A mà xé mặt nhau, không đáng tí nào.
Đoạn Tư cười lạnh với Nguyễn Nhuyễn, buồn bực nói: "Cô đã chuyển tiền rồi mà, còn cảm ơn làm gì?"
"Đưa tiền là việc phải làm." Nguyễn Nhuyễn không hiểu tại sao hắn đột nhiên giở chứng, "Cảm ơn cũng là việc phải làm mà."
Cô đâu có đắc tội gì anh ta đâu ta.
Ngoại trừ vụ chuyển khoản ra, thì một câu cô cũng không nói với anh ta.
Nguyễn Nhuyễn nghe Phương Hủ nói Đoạn Tư hình như thích cô, tuy cô cảm thấy hư cấu kinh khủng nhưng vẫn giữ khoảng cách với Đoạn Tư.
Mà Đoạn Tư đột nhiên tiến về phía cô, dáng vẻ hùng hổ như muốn lấy khẩu cung làm Nguyễn Nhuyễn theo bản năng lùi lại.
Đoạn Tư càng giận hơn, lý trí triệt để bị đánh bại.
Ừ thì cho là hắn không thể bì được mấy O trẻ tuổi mềm mại đáng yêu, nhưng hắn cũng không bằng Giang Ngôn Trạm hả? Rõ ràng cậu ta A hơn cả A, đâu có chỗ nào giống Omega đâu!!!!!
"Cô là bạn gái của bạn thân tôi, còn khách sáo chuyện tiền nong làm gì" Đoạn Tư tức tới phì cười, "Thực ra tôi không ngờ là cô sẽ thích cậu ta."
- - Lão tử không bằng cậu ta chỗ nào?
Nhưng lời này Đoạn Tư chưa kịp nói ra. Bởi vì có một người đi lướt qua người hắn, kéo Nguyễn Nhuyễn ra phía sau.
Đoạn Tư căng thẳng cả người, hắn nhìn Giang Ngôn Trạm, xấu hổ ngại ngùng khôn tả.
Hắn chỉ là cảm thấy khó chịu thôi, tuyệt đối không có ý tưởng đi đào góc tường nhà người ta.
Giang Ngôn Trạm không cho hắn giải thích, lạnh nhạt nhìn hắn, bình tĩnh nói: "Có ý kiến gì thì cứ nói thẳng?"
Đoạn Tư: "......"
Không, không có ý kiến gì hết......
Tuy Giang Ngôn Trạm là một Omega hiếu thắng, chuyện gì cũng muốn hơn Alpha, nhưng dẹp vấn đề giới tính qua một bên thì cậu ta là một người bạn tốt, rất giỏi.
Lúc hắn vừa khởi nghiệp gặp rất nhiều khó khăn, nhờ có Giang Ngôn Trạm trợ giúp mới có thể được như bây giờ.
"Không giống Omega", mặc dù là đang khích lệ Giang Ngôn Trạm, nhưng thực ra là định kiến rất nặng.
Đoạn Tư thở dài: "Không có gì hết, để tôi về nhà ngẫm nghĩ hai ngày đã."
"Ừ." Giang Ngôn Trạm nói, "Chuyện bên này......"
Đoạn Tư biết anh là đang nói công việc, lập tức khó chịu: "Cậu đừng có cmn lúc nào cũng khinh tôi."
Giang Ngôn Trạm không nói gì nữa, mím môi nhìn hắn rời đi.
Nguyễn Nhuyễn bị Giang Ngôn Trạm nắm tay, núp sau lưng anh. Đợi đến khi Đoạn Tư đi rồi mới thò đầu ra, nhỏ giọng hỏi: "Anh giận hả?"
Giang Ngôn Trạm thả ra, nhìn tay Nguyễn Nhuyễn, áy náy: "Xin lỗi......"
Sức của anh cũng rất lớn.
Nguyễn Nhuyễn quơ quơ tay: "Không sao không sao, anh không có làm đau tôi."
"Anh giận hả?" Cô hỏi lại.
Giang Ngôn Trạm mím môi, trên mặt viết "Tôi không vui".
Sau đó anh hít sâu một hơi rồi thở ra, trầm giọng nói: "Không có."
Để tăng thêm sức thuyết phục, anh nhìn thẳng vào mắt Nguyễn Nhuyễn, cường điệu nói: "Tôi không có giận."
Nguyễn Nhuyễn: "......" Lừa con hít hả.
"Mà sao cô lại chạy tới đây." Giang Ngôn Trạm cầm tay cô, "Không phải đã nói là sẽ ở nhà chờ tôi về?"
Anh nói, rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Bọn họ hiện tại đang cách công ty không xa, nếu lúc này có người bắt gặp, thì ngày mai cả công ty chắc chắn sẽ bùng nổ.
Thực ra cũng không đến nỗi đó, dù sao thì tin tức chấn động cỡ nào cũng không đến tai Giang Ngôn Trạm được, mấy nhân viên cùng tầng với anh cũng không rảnh để mà ngồi hóng hớt.
"Tôi có nhắn cho anh." Nguyễn Nhuyễn chớp chớp mắt, "Nói là sẽ đến đón anh, tôi còn mua cả bánh cho anh nữa."
Giang Ngôn Trạm nói: "Ừm, vậy cô đứng đây đợi tôi chút, tôi đi lấy xe......"
"Thôi, hôm nay gọi taxi đi." Nguyễn Nhuyễn nói, "Anh đang không khỏe, đừng lái."
Giang Ngôn Trạm: "...... Được."
Anh định gọi tài xế đến, nhưng bụng lại đau.
Lúc ở một mình không phải không đau, nhưng vẫn nằm trong khả năng chịu đựng. Giờ gặp Nguyễn Nhuyễn, bụng đột nhiên đau dữ dội, đau đến mức không muốn nói chuyện.
Nguyễn Nhuyễn đã nói gọi taxi thì anh liền nắm tay cô đứng một bên, còn lại để cô lo hết.
Nguyễn Nhuyễn gọi taxi chở hai người về.
Thời tiết đã nóng lên, nhưng Giang Ngôn Trạm vẫn phải mặc vest đi làm. Cho nên vừa về đến nhà đã cởi áo khoác với cà vạt, tháo luôn hai nút áo sơ mi.
Nguyễn Nhuyễn vừa mở hộp bánh ra vừa cười cười nhìn anh.
Giang Ngôn Trạm thấy vậy hỏi Nguyễn Nhuyễn: "Có chuyện gì vui à?"
"Không có gì." Nguyễn Nhuyễn thành thật, "Có thể gặp anh là vui rồi."
Giang Ngôn Trạm: "......"
Mấy lời đường mật Nguyễn Nhuyễn nói vô cùng tự nhiên, bởi vì đó là cảm xúc chân thật của cô, không phải cố ý nói ra để dỗ dành ai.
Cô luôn nói thích anh, là vì ngoài ôm ôm một cái, hôn hôn một cái thì không còn cách nào khác để biểu đạt tình cảm nữa.
...... À không, thực ra là có.
Anh thấy Nguyễn Nhuyễn vẫn còn nhỏ, nên không ham muốn gì nhiều về chuyện đó.
Nhưng mà Nguyễn Nhuyễn đang trong độ t*ng trùng thượng não, tinh lực có thừa, mỗi lần tiếp xúc thân mật hôn hôn sờ sờ vài cái là thành kẹo cứng, sao có thể không có nhu cầu?
Giang Ngôn Trạm cầm nĩa nhỏ cắt một ít bánh, nhìn Nguyễn Nhuyễn, lơ đãng hỏi: "Thi giữa kỳ thế nào?"
Nguyễn Nhuyễn nhìn ra, tuy anh nói vậy nhưng tâm tư anh không đặt vào cái đề tài này. Anh vẫn còn giận.
Sau khi biết tin tức tố có thể truyền đạt rất nhiều thông tin, Nguyễn Nhuyễn rất nóng lòng muốn thử.
Vừa lúc Giang Ngôn Trạm đang không vui, bây giờ không thử thì đợi khi nào?
Nguyễn Nhuyễn ngồi vào cạnh Giang Ngôn Trạm, nhẹ nhàng cầm cổ tay anh.
Giang Ngôn Trạm khó hiểu nhìn Nguyễn Nhuyễn tháo vòng tay ức chế của anh ra.
Anh không trong kỳ phát tình, sẽ không có tin tức tố phát ra.
Bình thường, nếu Alpha hoặc Omega không dùng bất kì sản phẩm ức chế nào, thì có thể sẽ vô ý phóng ra một ít tin tức tố.
AO với vài Beta mẫn cảm có thể cảm nhận được, và có thể thông qua tin tức tố để biết người đó là Alpha hay Omega, thậm chí có khi còn ngửi được mùi.
Ngoài ra còn có thể biết được trạng thái cảm xúc.
Tin tức tố mang theo dục vọng chiếm hữu hay cảnh cáo của Alpha là một trong số đó. Chẳng qua tin tức tố cảnh cáo đa số là bọn họ chủ động phóng ra.
Ánh mắt Giang Ngôn Trạm tối đi, sự dịu dàng trong lời nói cũng biến mất, thay vào đó là sự lãnh đạm: "Nguyễn Nhuyễn, tôi không có giận mà."
Nguyễn Nhuyễn dựa sát vào, ngửi cổ anh.
Đó là chỗ gần tuyến thể nhất, tin tức tố ở đây là nồng nhất.
Giang Ngôn Trạm đè vai Nguyễn Nhuyễn lại, hơi tách ra.
"...... Đừng như vậy." Giang Ngôn Trạm chậm rãi nói, "Tôi không thích."
Nguyễn Nhuyễn sửng sốt, vội vàng hỏi: "Sao thế?"
Giang Ngôn Trạm: "............ Trả vòng tay cho tôi."
Nguyễn Nhuyễn nhìn anh.
Hình như là tức giận, nhưng lại giống như đang... sợ hãi hơn?
Anh sợ sao?
"Của anh đây." Nguyễn Nhuyễn đặt vòng tay vào lại tay anh.
Giang Ngôn Trạm định lấy đi bỗng nhiên bị Nguyễn Nhuyễn đè tay lên, ôm cả tay anh lẫn vòng tay.
Có điều tay Nguyễn Nhuyễn nhỏ hơn tay anh rất nhiều, không thể nắm trọn được, chỉ có thể nắm vài ngón tay...... Trông đáng yêu vô cùng.
Anh rũ mắt, mềm lòng.
Tin tức tố mát lạnh của Omega lập tức tản ra.
Nếu bây giờ Nguyễn Nhuyễn xem điện thoại sẽ thấy thông báo cô đã thu thập được tin tức tố của Giang Ngôn Trạm trong kì kinh nguyệt, và cả khi đau khổ, ghen tị, mất mát và khi muốn chiếm hữu.
Nhưng đương nhiên, tầm này còn nhiệm với chả vụ gì nữa. Giang Ngôn Trạm đang không vui, cô phải dỗ dành.
Nguyễn Nhuyễn một tay nắm chặt tay anh, tay còn lại ôm má Giang Ngôn Trạm, đau lòng hỏi: "Làm sao, nói với tôi nghe, được không?"
Giang Ngôn Trạm hít sâu một hơi.
Nguyễn Nhuyễn cầm tay anh lên hôn một cái. Thanh âm nhẹ nhàng ôn hòa: "Cục cưng...... Không có gì phải sợ hết, nói tôi nghe, được không?"
"Tôi không có sợ." Giang Ngôn Trạm nghiêm túc nói, "Chỉ là không thích."
Nguyễn Nhuyễn: "Không thích cái gì, có thể nói cho tôi biết không?"
"............ Không thích tin tức tố của tôi."
Qua rất lâu, lâu đến mức Nguyễn Nhuyễn nghĩ Giang Ngôn Trạm sẽ không đáp lại, anh mới nói ra.
Đúng hơn là, bình thường anh sẽ vô ý phát ra tin tức tố, điều này làm anh khó chịu, thậm chí là sợ hãi.
Nguyễn Nhuyễn khó hiểu: "Tại sao? Tin tức tố của anh rất dễ ngửi mà."
"Nhưng nó là Omega tin tức tố." Giang Ngôn Trạm nhìn Nguyễn Nhuyễn, vẻ mặt bình tĩnh, "Bọn họ ngửi được tin tức tố này của tôi, đều sẽ bảo tôi khác người."
Bọn họ là ai?
Nguyễn Nhuyễn không hỏi lại, bởi vì cô có thể đoán được.
Tin tức tố của trẻ nhỏ sẽ không có bất kì ảnh hưởng gì, nên để tiện cho việc nắm bắt trạng thái cảm xúc, người lớn sẽ không cho dùng bất kì sản phẩm ức chế nào.
Mà ưu tú như Giang Ngôn Trạm, rất có thể từ nhỏ đã bị người khác nghị luận --
"Làm gì có Omega nào giống nó chứ? Lớn lên đã khác người, tính cách cũng khác người."
Nguyễn Nhuyễn nghĩ đến liền tức giận run người, chỉ ước có thể quay về quá khứ, ôm chặt anh, bảo vệ anh.
- ------------------------------
Tình hình là mình vừa lọt hố bộ mới trên wikidich, cũng là nữ A nam O, nên sẽ đẩy nhanh tiến độ bộ này để edit bộ đó ????????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất