Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
Chương 14: Câu chuyện thứ nhất (14)
Có một anh bạn trai hàng quá khủng đâm ra chuyện gì cũng dở là trải nghiệm như thế nào?
Trả lời: Cám ơn đã hỏi, tôi chỉ muốn giết chết anh ta.
Vào đêm đầu tiên của buổi tối hôm đó, lúc Từ Trạch bị thao, hắn thật sự không hề sướng một chút nào. Tuy cuối cùng hắn được đối phương dùng tay tuốt đến bắn, nhưng bí động phía sau ngoài cảm giác căng đau ra thì không hề thấy gì khác.
Hắn lúc đó bày ra dáng vẻ như vậy, khiến Lâm Tử Hiên vốn vẫn đang thèm thuồng cũng không dám làm thêm phát thứ hai, hai ngày tiếp theo y cũng rất ngoan ngoãn, không hề gây chuyện nữa.
Nhưng dù sao bạn học Lâm cũng chỉ là một thiếu niên mười tám mười chín tuổi thực thụ đang trong thời kỳ trưởng thành, nhiệt huyết bừng bừng tinh lực dồi dào, đã được nếm qua khoái cảm tột độ khi được hậu huyệt của người yêu bao lấy mút chặt, làm sao có thể bằng lòng quay về thời kỳ anh em tốt tuốt súng cho nhau một lần nữa.
Bất luận Từ Trạch không chấp nhận như thế nào, chống cự gần được một tuần, cuối cùng lúc đang tắm vẫn bị đối phương nửa cưỡng ép nửa nhõng nhẽo làm tình lần thứ hai.
Hừ, tuy lần thứ hai không đau đớn như lần đầu tiên, nhưng hắn vẫn muốn đánh chết y.
Hắn đường đường là Thần Sáng Thế Từ - một người sáng tạo ra vạn vật, bị chính nữ chính chuyển giới nhà mình và cơ chế quay ngược thời gian chó má kia ép buộc phải làm thụ đã đủ thảm rồi, bây giờ chịch choạc cũng chẳng được sướng gì, cuộc đời này còn có công bằng không?
Cho nên từ sau lần thứ hai đó, hắn vẫn chưa hề cho Lâm Tử Hiên một sắc mặt dễ nhìn, mà vị Công chúa nhỏ hai năm qua ỷ sủng mà kiêu này cũng tự biết bản thân có lỗi. Y liền thay đổi thái độ thường ngày từ tuỳ hứng kiêu căng sang hạ mình nịnh nọt, thậm chí trong bữa tiệc liên hoan chia tay cuối cấp, Từ Trạch bị các bạn học trêu đùa gán ghép với một hoa khôi trong lớp, y cũng không hề nhảy dựng lên ghen tuông.
Có điều Từ Trạch đã sớm nhìn rõ bản tính thật của y như thế nào, nếu bản thân hắn dám đứng núi này trông núi nọ, tên này lại chẳng bùng nổ trở thành hắc hóa. Vậy nên mặc cho nhóm bạn cùng lớp trêu đùa ra sao, mặc cho hoa khôi của lớp đã đỏ bừng mặt nhưng vẫn thỉnh thoảng len lén liếc trộm hắn ra sao, Từ Trạch vẫn chỉ cười trừ chứ không dám tiếp lời, sau khi tan tiệc được mời đi hát karaoke cũng từ chối nốt.
Ngay đêm đó sau khi về nhà, hắn vẫn bị đối phương làm nũng mè nheo đè xuống ghế sofa làm một hiệp.
Cám ơn trời đất, mặc dù cảm giác vẫn như trước, không bằng lúc dùng miệng hỗ trợ lẫn nhau, nhưng tốt xấu gì cũng không đau nữa.
Đợi đến buổi chiều ngày hôm sau, hai người bọn họ cùng ngồi trong phòng khách gọi điện thoại tra cứu kết quả thi đại học. Một người giống như trong tiểu thuyết, điểm thi đứng đầu cả tỉnh, một người dựa vào thành tích vốn không tệ và bốn lần làm đi làm lại một bài thi, điểm thi lọt vào top 30 người cao nhất tỉnh.
Lần này chắc chắn có thể đậu chung một trường rồi, chỉ có vấn đề là chọn chuyên ngành nào.
Mặc dù chỉ ở trong tiểu thuyết của chính mình, nhưng hai năm nỗ lực được đền đáp, Thần Sáng Thế Từ vẫn rất vui vẻ. Nhìn thấy Lâm học bá lúc tra cứu kết quả thi mặt cũng hết sức bình thản, hắn hơi tò mò hỏi: "Sao cậu không lo lắng gì vậy? Nếu như tôi thi rớt, không học chung trường với cậu được thì phải làm sao?"
"Thi rớt vẫn có thể học chung một trường mà.", bạn học đứng đầu tỉnh vừa thò tay vào áo T-shirt sờ thân thể hắn vừa nói: "Nếu như thế, trường nào cho phép mang người nhà đi theo thì tôi sẽ chọn trường đó, chỉ có điều chuyên ngành cậu được học có thể không tốt lắm."
... Rốt cuộc mi cố chấp với việc học chung trường đến mức nào?!
Từ Trạch thổ tào [1] trong lòng một lát, nhưng nhanh chóng bị bàn tay đang du ngoạn khắp người mình của đối phương thu hút sự chú ý.
"Tôi thấy hôm qua cậu có vẻ không đau, hay là chúng ta thử thêm một lần nữa đi, đúng lúc ăn mừng một bữa luôn." Lâm Tử Hiên miệng thì nói dò hỏi, nhưng động tác cởi quần áo trên người thì không hề chậm một chút nào.
Từ Trạch mặc dù cảm thấy ăn mừng bằng việc làm phía sau không phải là ý hay cho lắm, nhưng sau khi bị đối phương đè xuống ghế sofa dùng miệng liếm cho bắn tinh một lần thì cũng mơ mơ hồ hồ thuận theo.
Hậu huyệt đã từng bị tính khí của đàn ông xâm phạm qua vài lần không còn thẹn thùng như trước đây, mặc dù vẫn chặt khít như lúc trước, nhưng sau khi bôi đủ lượng gel bôi trơn thì muốn nuốt phân thân thô dài vào cũng không phải là chuyện khó.
Lâm Tử Hiên cắm vào toàn bộ dương v*t, hưởng thụ khoái cảm được tiểu huyệt mềm mại trơn ẩm bao chặt lấy mút vào, hắt ra một tiếng thở dài thỏa mãn. Nhẹ nhàng rút ra đâm vào mấy lần, nhìn thấy người dưới thân không có vấn đề gì, y liền nhanh chóng mạnh mẽ ra vào thao lộng hắn.
"A... Cậu chậm một chút..." Từ Trạch bị đâm đến mức cả người run rẩy, hậu đình tuy không đau đớn gì, nhưng cảm giác căng đầy vì bị một vật cứng rắn nóng như lửa hung ác đâm chọc vào liên tục cũng rất đáng sợ.
"Chậm thì thời gian sẽ càng lâu, cậu càng khó chịu." Người trên thân Từ Trạch vừa nói, vừa giữ chặt vòng eo của hắn, mạnh mẽ đâm vào bên trong cơ thể bên dưới.
Thịt vật thô tráng kia liên tục thọc mở huyệt bích khép kín, chui vào nơi sâu nhất, lúc rút ra còn kéo theo cả một ít thịt mềm ra ngoài, sau đó lại hung hăng tiến vào. Có vài lần đâm vào quá ác, bí động bị xỏ xuyên đến mức lúc thao phát ra tiếng nước nhóp nhép "xì xì", ngay cả gel bôi trơn vốn được bôi bên trong cũng bị trôi ra ngoài, tạo thành bọt trắng bắn tung tóe nơi miệng huyệt đang bị nhồi đầy mở to cực hạn.
Từ Trạch đang bày ra dáng vẻ dâm loạn dụ người thưởng thức, không nhìn thấy hậu đình của mình ướt đến rối tinh rối mù như thế nào. Nhưng tiếng nước phát ra nơi lỗ nhỏ kia hắn vẫn nghe được rất rõ ràng, thoắt cái xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng.
Còn một điều khiến hắn thẹn thùng hơn nữa là, không biết bắt đầu từ lúc nào, hậu huyệt bị ra vào không ngừng của hắn còn xuất hiện thêm một cảm giác khác ngoài căng đau.
Tràng đạo mềm mại sau khi bị ép phải nuốt cả căn dương v*t thô to nóng bỏng vô số lần, dần dần bị cọ mài đến mức tê ngứa mềm nhũn, tựa như bị ma sát ra một ngọn lửa nhỏ, khiến cả hậu đình của hắn dần dần nóng lên.
Đợi đến khi phân thân rút ra cắm vào nhịp nhàng của Lâm Tử Hiên chạm vào một điểm nào đó trong huyệt đạo của hắn, ngọn lửa dục vọng mãnh liệt sâu trong cơ thể hắn lập tức bùng cháy hừng hực.
"A!" Bị khoái cảm không ngờ đến đánh thẳng vào đại não, Từ Trạch đột ngột kêu lên.
Người đang làm hắn nở một nụ cười như nắm chắc phần thắng, giữ lấy eo của hắn, mấy chục lần tiếp theo đều nhằm vào chỗ lúc nãy vừa sượt qua trong hậu huyệt của hắn mạnh mẽ đâm vào.
"A a a..." Khoái cảm sinh ra từ trong bí động như dòng điện truyền đi khắp người Từ Trạch, khiến toàn thân hắn căng cứng cao giọng hét lên, thứ ở bụng dưới của hắn càng dựng thẳng.
"Có sướng hay không, hửm?" Lâm Tử Hiên vừa dùng sức đâm rút đều đều bên trong cơ thể hắn, vừa sờ lên phân thân của hắn hỏi.
Tuy rằng lúc hai người đàn ông giao hợp thực sự có sinh ra khoái cảm, nhưng Từ Trạch nào chịu trả lời thật lòng, chỉ kêu lên những tiếng rên "A ưm" vui sướng chứ không đáp lời.
Lâm Tử Hiên liếm môi một cái, càng thêm hung ác thao làm, mỗi một lần đâm vào đều hung hăng nện thẳng vào nơi sâu nhất, hai túi nang phía dưới va đập liên tiếp vào mông của Từ Trạch phát ra tiếng "bạch bạch" vang dội.
dương v*t của hắn luôn không ngừng nhấn vào mài sát điểm mẫn cảm nhất trong hậu huyệt kia, bàn tay đang vuốt ve chơi đùa phân thân lại càng không nghỉ một giây phút nào.
Chỗ nào trên người Từ Trạch cũng bị chạm đến, chẳng mấy chốc liền bị làm đến mức hai chân không khép lại được, sắp đạt đến cao trào. Nhưng hắn còn chưa kịp bắn, đỉnh dương v*t đột nhiên bị người chặn lại.
"Bỏ tay ra... A..." Dưới sự tác động của khoái cảm, hắn cả gương mặt ướt sũng đỏ bừng, giương mắt lên trừng người trên thân.
"Tôi thao cậu sướng hay không sướng?" Lâm Tử Hiên sau khi mạnh mẽ ra vào bên trong cơ thể hắn thêm vài lần nữa thì hỏi.
"Sướng... Sướng lắm..." Từ Trạch đỏ bừng mặt trả lời.
Nhưng người trên cơ thể hắn vẫn không chịu buông tay, tiếp tục hỏi: "Sau này là ai nằm ngửa trên giường chờ thao?"
Biết rõ một khi trả lời thì bản thân không có cách nào trở mình được nữa, Từ Trạch chần chừ trong chốc lát, nhưng bị người phía trên nhằm vào điểm mẫn cảm trong hậu huyệt hung ác đâm vào vài cái, cơ thể lập tức mềm nhũn đáp: "Là tôi... Là tôi... A... Sau này là tôi ở trên giường... Ở trên giường chờ thao..."
Bàn tay chặn trên đỉnh phân thân buông ra, trong khoảnh khắc đó Từ Trạch liền cao giọng kêu lên bắn ra tinh dịch trắng đục, bí động cũng không nhịn được co rút lại.
"Ngoan." Lâm Tử Hiên hôn hôn lên môi hắn, lại bắt đầu thao làm, liên tục đâm sâu vào trong cơ thể hắn, đợi đến khi hắn bị nện đến mức phân thân dưới bụng lại một lần nữa đứng thẳng, dương v*t chôn sâu trong hậu huyệt mới bắn ra luồng tinh dịch nóng bỏng.
- -----------------------------------------
Chú thích
[1] Thổ tào: Thổ tào là chỉ việc săm soi hành vi hay lời nói của người khác để tìm ra điểm sơ hở, không phù hợp, mục đích để chen lời thắc mắc, than thở, chế nhạo hay phàn nàn... Chủ yếu mang tính vui đùa.
Trả lời: Cám ơn đã hỏi, tôi chỉ muốn giết chết anh ta.
Vào đêm đầu tiên của buổi tối hôm đó, lúc Từ Trạch bị thao, hắn thật sự không hề sướng một chút nào. Tuy cuối cùng hắn được đối phương dùng tay tuốt đến bắn, nhưng bí động phía sau ngoài cảm giác căng đau ra thì không hề thấy gì khác.
Hắn lúc đó bày ra dáng vẻ như vậy, khiến Lâm Tử Hiên vốn vẫn đang thèm thuồng cũng không dám làm thêm phát thứ hai, hai ngày tiếp theo y cũng rất ngoan ngoãn, không hề gây chuyện nữa.
Nhưng dù sao bạn học Lâm cũng chỉ là một thiếu niên mười tám mười chín tuổi thực thụ đang trong thời kỳ trưởng thành, nhiệt huyết bừng bừng tinh lực dồi dào, đã được nếm qua khoái cảm tột độ khi được hậu huyệt của người yêu bao lấy mút chặt, làm sao có thể bằng lòng quay về thời kỳ anh em tốt tuốt súng cho nhau một lần nữa.
Bất luận Từ Trạch không chấp nhận như thế nào, chống cự gần được một tuần, cuối cùng lúc đang tắm vẫn bị đối phương nửa cưỡng ép nửa nhõng nhẽo làm tình lần thứ hai.
Hừ, tuy lần thứ hai không đau đớn như lần đầu tiên, nhưng hắn vẫn muốn đánh chết y.
Hắn đường đường là Thần Sáng Thế Từ - một người sáng tạo ra vạn vật, bị chính nữ chính chuyển giới nhà mình và cơ chế quay ngược thời gian chó má kia ép buộc phải làm thụ đã đủ thảm rồi, bây giờ chịch choạc cũng chẳng được sướng gì, cuộc đời này còn có công bằng không?
Cho nên từ sau lần thứ hai đó, hắn vẫn chưa hề cho Lâm Tử Hiên một sắc mặt dễ nhìn, mà vị Công chúa nhỏ hai năm qua ỷ sủng mà kiêu này cũng tự biết bản thân có lỗi. Y liền thay đổi thái độ thường ngày từ tuỳ hứng kiêu căng sang hạ mình nịnh nọt, thậm chí trong bữa tiệc liên hoan chia tay cuối cấp, Từ Trạch bị các bạn học trêu đùa gán ghép với một hoa khôi trong lớp, y cũng không hề nhảy dựng lên ghen tuông.
Có điều Từ Trạch đã sớm nhìn rõ bản tính thật của y như thế nào, nếu bản thân hắn dám đứng núi này trông núi nọ, tên này lại chẳng bùng nổ trở thành hắc hóa. Vậy nên mặc cho nhóm bạn cùng lớp trêu đùa ra sao, mặc cho hoa khôi của lớp đã đỏ bừng mặt nhưng vẫn thỉnh thoảng len lén liếc trộm hắn ra sao, Từ Trạch vẫn chỉ cười trừ chứ không dám tiếp lời, sau khi tan tiệc được mời đi hát karaoke cũng từ chối nốt.
Ngay đêm đó sau khi về nhà, hắn vẫn bị đối phương làm nũng mè nheo đè xuống ghế sofa làm một hiệp.
Cám ơn trời đất, mặc dù cảm giác vẫn như trước, không bằng lúc dùng miệng hỗ trợ lẫn nhau, nhưng tốt xấu gì cũng không đau nữa.
Đợi đến buổi chiều ngày hôm sau, hai người bọn họ cùng ngồi trong phòng khách gọi điện thoại tra cứu kết quả thi đại học. Một người giống như trong tiểu thuyết, điểm thi đứng đầu cả tỉnh, một người dựa vào thành tích vốn không tệ và bốn lần làm đi làm lại một bài thi, điểm thi lọt vào top 30 người cao nhất tỉnh.
Lần này chắc chắn có thể đậu chung một trường rồi, chỉ có vấn đề là chọn chuyên ngành nào.
Mặc dù chỉ ở trong tiểu thuyết của chính mình, nhưng hai năm nỗ lực được đền đáp, Thần Sáng Thế Từ vẫn rất vui vẻ. Nhìn thấy Lâm học bá lúc tra cứu kết quả thi mặt cũng hết sức bình thản, hắn hơi tò mò hỏi: "Sao cậu không lo lắng gì vậy? Nếu như tôi thi rớt, không học chung trường với cậu được thì phải làm sao?"
"Thi rớt vẫn có thể học chung một trường mà.", bạn học đứng đầu tỉnh vừa thò tay vào áo T-shirt sờ thân thể hắn vừa nói: "Nếu như thế, trường nào cho phép mang người nhà đi theo thì tôi sẽ chọn trường đó, chỉ có điều chuyên ngành cậu được học có thể không tốt lắm."
... Rốt cuộc mi cố chấp với việc học chung trường đến mức nào?!
Từ Trạch thổ tào [1] trong lòng một lát, nhưng nhanh chóng bị bàn tay đang du ngoạn khắp người mình của đối phương thu hút sự chú ý.
"Tôi thấy hôm qua cậu có vẻ không đau, hay là chúng ta thử thêm một lần nữa đi, đúng lúc ăn mừng một bữa luôn." Lâm Tử Hiên miệng thì nói dò hỏi, nhưng động tác cởi quần áo trên người thì không hề chậm một chút nào.
Từ Trạch mặc dù cảm thấy ăn mừng bằng việc làm phía sau không phải là ý hay cho lắm, nhưng sau khi bị đối phương đè xuống ghế sofa dùng miệng liếm cho bắn tinh một lần thì cũng mơ mơ hồ hồ thuận theo.
Hậu huyệt đã từng bị tính khí của đàn ông xâm phạm qua vài lần không còn thẹn thùng như trước đây, mặc dù vẫn chặt khít như lúc trước, nhưng sau khi bôi đủ lượng gel bôi trơn thì muốn nuốt phân thân thô dài vào cũng không phải là chuyện khó.
Lâm Tử Hiên cắm vào toàn bộ dương v*t, hưởng thụ khoái cảm được tiểu huyệt mềm mại trơn ẩm bao chặt lấy mút vào, hắt ra một tiếng thở dài thỏa mãn. Nhẹ nhàng rút ra đâm vào mấy lần, nhìn thấy người dưới thân không có vấn đề gì, y liền nhanh chóng mạnh mẽ ra vào thao lộng hắn.
"A... Cậu chậm một chút..." Từ Trạch bị đâm đến mức cả người run rẩy, hậu đình tuy không đau đớn gì, nhưng cảm giác căng đầy vì bị một vật cứng rắn nóng như lửa hung ác đâm chọc vào liên tục cũng rất đáng sợ.
"Chậm thì thời gian sẽ càng lâu, cậu càng khó chịu." Người trên thân Từ Trạch vừa nói, vừa giữ chặt vòng eo của hắn, mạnh mẽ đâm vào bên trong cơ thể bên dưới.
Thịt vật thô tráng kia liên tục thọc mở huyệt bích khép kín, chui vào nơi sâu nhất, lúc rút ra còn kéo theo cả một ít thịt mềm ra ngoài, sau đó lại hung hăng tiến vào. Có vài lần đâm vào quá ác, bí động bị xỏ xuyên đến mức lúc thao phát ra tiếng nước nhóp nhép "xì xì", ngay cả gel bôi trơn vốn được bôi bên trong cũng bị trôi ra ngoài, tạo thành bọt trắng bắn tung tóe nơi miệng huyệt đang bị nhồi đầy mở to cực hạn.
Từ Trạch đang bày ra dáng vẻ dâm loạn dụ người thưởng thức, không nhìn thấy hậu đình của mình ướt đến rối tinh rối mù như thế nào. Nhưng tiếng nước phát ra nơi lỗ nhỏ kia hắn vẫn nghe được rất rõ ràng, thoắt cái xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng.
Còn một điều khiến hắn thẹn thùng hơn nữa là, không biết bắt đầu từ lúc nào, hậu huyệt bị ra vào không ngừng của hắn còn xuất hiện thêm một cảm giác khác ngoài căng đau.
Tràng đạo mềm mại sau khi bị ép phải nuốt cả căn dương v*t thô to nóng bỏng vô số lần, dần dần bị cọ mài đến mức tê ngứa mềm nhũn, tựa như bị ma sát ra một ngọn lửa nhỏ, khiến cả hậu đình của hắn dần dần nóng lên.
Đợi đến khi phân thân rút ra cắm vào nhịp nhàng của Lâm Tử Hiên chạm vào một điểm nào đó trong huyệt đạo của hắn, ngọn lửa dục vọng mãnh liệt sâu trong cơ thể hắn lập tức bùng cháy hừng hực.
"A!" Bị khoái cảm không ngờ đến đánh thẳng vào đại não, Từ Trạch đột ngột kêu lên.
Người đang làm hắn nở một nụ cười như nắm chắc phần thắng, giữ lấy eo của hắn, mấy chục lần tiếp theo đều nhằm vào chỗ lúc nãy vừa sượt qua trong hậu huyệt của hắn mạnh mẽ đâm vào.
"A a a..." Khoái cảm sinh ra từ trong bí động như dòng điện truyền đi khắp người Từ Trạch, khiến toàn thân hắn căng cứng cao giọng hét lên, thứ ở bụng dưới của hắn càng dựng thẳng.
"Có sướng hay không, hửm?" Lâm Tử Hiên vừa dùng sức đâm rút đều đều bên trong cơ thể hắn, vừa sờ lên phân thân của hắn hỏi.
Tuy rằng lúc hai người đàn ông giao hợp thực sự có sinh ra khoái cảm, nhưng Từ Trạch nào chịu trả lời thật lòng, chỉ kêu lên những tiếng rên "A ưm" vui sướng chứ không đáp lời.
Lâm Tử Hiên liếm môi một cái, càng thêm hung ác thao làm, mỗi một lần đâm vào đều hung hăng nện thẳng vào nơi sâu nhất, hai túi nang phía dưới va đập liên tiếp vào mông của Từ Trạch phát ra tiếng "bạch bạch" vang dội.
dương v*t của hắn luôn không ngừng nhấn vào mài sát điểm mẫn cảm nhất trong hậu huyệt kia, bàn tay đang vuốt ve chơi đùa phân thân lại càng không nghỉ một giây phút nào.
Chỗ nào trên người Từ Trạch cũng bị chạm đến, chẳng mấy chốc liền bị làm đến mức hai chân không khép lại được, sắp đạt đến cao trào. Nhưng hắn còn chưa kịp bắn, đỉnh dương v*t đột nhiên bị người chặn lại.
"Bỏ tay ra... A..." Dưới sự tác động của khoái cảm, hắn cả gương mặt ướt sũng đỏ bừng, giương mắt lên trừng người trên thân.
"Tôi thao cậu sướng hay không sướng?" Lâm Tử Hiên sau khi mạnh mẽ ra vào bên trong cơ thể hắn thêm vài lần nữa thì hỏi.
"Sướng... Sướng lắm..." Từ Trạch đỏ bừng mặt trả lời.
Nhưng người trên cơ thể hắn vẫn không chịu buông tay, tiếp tục hỏi: "Sau này là ai nằm ngửa trên giường chờ thao?"
Biết rõ một khi trả lời thì bản thân không có cách nào trở mình được nữa, Từ Trạch chần chừ trong chốc lát, nhưng bị người phía trên nhằm vào điểm mẫn cảm trong hậu huyệt hung ác đâm vào vài cái, cơ thể lập tức mềm nhũn đáp: "Là tôi... Là tôi... A... Sau này là tôi ở trên giường... Ở trên giường chờ thao..."
Bàn tay chặn trên đỉnh phân thân buông ra, trong khoảnh khắc đó Từ Trạch liền cao giọng kêu lên bắn ra tinh dịch trắng đục, bí động cũng không nhịn được co rút lại.
"Ngoan." Lâm Tử Hiên hôn hôn lên môi hắn, lại bắt đầu thao làm, liên tục đâm sâu vào trong cơ thể hắn, đợi đến khi hắn bị nện đến mức phân thân dưới bụng lại một lần nữa đứng thẳng, dương v*t chôn sâu trong hậu huyệt mới bắn ra luồng tinh dịch nóng bỏng.
- -----------------------------------------
Chú thích
[1] Thổ tào: Thổ tào là chỉ việc săm soi hành vi hay lời nói của người khác để tìm ra điểm sơ hở, không phù hợp, mục đích để chen lời thắc mắc, than thở, chế nhạo hay phàn nàn... Chủ yếu mang tính vui đùa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất