Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi
Chương 47: Thiếu
Edit: 1kiss
Beta: Lurcent
- -------------------------------------------------
[...]Từ Trạch lấy chiếc chăn đã dính lấm tấm tinh dịch trắng đục ở một bên che đi cơ thể mình, im lặng mắt đối mắt nhìn nhau với Thẩm Tùng Băng cũng vừa kéo quần lên.
"Gia Viễn..." Trên mặt Thẩm Tùng Băng đỏ bừng, lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng y nhanh chóng quay về bộ dáng bình tĩnh chín chắn thường ngày, "Là anh có lỗi với cậu, anh không ngờ rằng chính mình sẽ lại mất khống chế lần thứ hai, rồi sau đó... Nếu biết trước sự tình thế này, anh nhất định sẽ không để cho đám người Hà Chí Cường mang anh quay về."
... Ừ, nếu ta biết trước sự tình thế này, có chết ta cũng sẽ không đến chăm sóc mi.
"Sau khi anh tỉnh táo lại liền bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ hết hồn, nên đã lập tức..." Thẩm Tùng Băng ngừng lại một lúc rồi mới nói tiếp: "Nhưng cậu lại..."
... Đờ cờ mờ hiện tại cẩn thận nghĩ lại, hắn chắc chắn là bị cái dị năng chó má mà bản thân chưa từng viết đến trong truyện kia hãm hại.
"Cho dù nói kiểu gì đi chăng nữa, đều là do anh sai. Nếu đã từng xảy ra chuyện như vậy một lần, đáng lẽ anh phải có phòng bị, không được phép cho nó phát sinh thêm lần thứ hai." Thẩm Tùng Băng nửa quỳ ở trước mặt hắn, nói: "Bất luận cậu muốn thế nào, anh cũng đều đồng ý với cậu. Cho dù cậu muốn lấy cái mạng này của anh để bồi thường thì cũng không sao, xem như là anh nợ cậu."
... Ta không cần mạng của mi, ta muốn mi quay trở về giới tính nữ, ta muốn mi trả lại dị năng cho ta!!!
Thần Sáng Thế Từ - người hiện tại ngoài không gian tùy thân ra thì không có dị năng gì hữu dụng - nhìn Thẩm bắp đùi sau khi chuyển giới thì có sức chiến đấu cường hãn đến mức tương đương với nam nữ chính gộp lại hồi lâu, cuối cùng thở dài một hơi, khe khẽ nói: "Được rồi, việc này cũng chỉ là vì anh bị mất khống chế thôi mà, bây giờ làm gì cũng đều là chuyện vô ích. Sau này anh phải chú ý hơn đấy, tôi không muốn có lần thứ ba."
Thẩm Tùng Băng nghiêm túc gật gật đầu, sau đó một tay giơ lên trời nói đầy cương quyết: "Tôi, Thẩm Tùng Băng thề với trời, chỉ cần tôi còn sống một ngày nào, thì sẽ che chở cho Đàm Gia Viễn cậu ngày đó, sẽ không để cho bất kì người hay đồ vật nào tổn thương cậu."
Thẩm nữ chính chuyển giới tuyên thệ lời thề xong, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn ấp úng nói ra thắc mắc trong lòng mình: "Gia Viễn, cậu cũng nói thật với Thẩm ca đi... Cậu có phải, là... là đồng tính luyến ái không? Anh không có ý gì đâu, anh tuyệt đối không kỳ thị đồng tính luyến ái, chỉ là muốn hỏi..."
Đù má mi mới là đồng tính luyến ái thì có, mi hấp diêm đàn ông nhà người ta chán chê xong rồi, còn không biết xấu hổ đi hỏi người ta có phải là gay hay không!
Ông đây cho dù trước đó đã yêu đương với hai người đàn ông, nhưng ông đây vẫn là một thẳng nam chất lượng, thẳng hơn cả thước kẻ!
Từ Trạch trong lòng cười gằn, nhưng trên mặt vẫn không có biểu cảm gì đáp: "Không phải."
"Vậy..." Thẩn Tùng Băng gãi gãi đầu, vẫn tiếp tục hỏi: "Trong giấc mơ của cậu, hai ta có phải là một đôi không?"
Một đôi cái đầu mi ấy!
Truyện mà ông đây viết là một áng tận thế sảng văn thăng cấp đoàn đội, nam chính và nữ chính không hề có tình cảm trai gái với nhau!
Trong đoàn đội nhân vật chính trừ tên ăn chơi Liễu Triết kia ra thì đến khi chương cuối cùng kết thúc, không có một ai nhớ đến chuyện yêu đương trong cuốn sảng văn này!
Ai cho phép mi một mình chuyển giới từ nữ thành nam, còn cmn tận thế vừa bắt đầu đã đè nam chính thao tơi bời rồi?!
Có lẽ do thấy sắc mặt của Thần Sáng Thế Từ cực kỳ khó coi, Thẩm cựu nữ chính liền ngượng ngùng nói: "Anh không có ý gì đâu, tại vì lúc nãy, lúc nãy thấy cậu có vẻ rất..."
Không đợi y nói hết câu, người nào đó thân là nam chính không chỉ tự mình đánh mất dị năng thuộc tính "gió", mà còn được sở hữu một loại dị năng khác có tác dụng đi vào lòng đất, lập tức thẹn quá hóa giận lấy chiếc gối bên cạnh nhắm vào đầu y đánh không ngừng.
- --------------------------------------------------------------
Beta: Lurcent
- -------------------------------------------------
[...]Từ Trạch lấy chiếc chăn đã dính lấm tấm tinh dịch trắng đục ở một bên che đi cơ thể mình, im lặng mắt đối mắt nhìn nhau với Thẩm Tùng Băng cũng vừa kéo quần lên.
"Gia Viễn..." Trên mặt Thẩm Tùng Băng đỏ bừng, lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng y nhanh chóng quay về bộ dáng bình tĩnh chín chắn thường ngày, "Là anh có lỗi với cậu, anh không ngờ rằng chính mình sẽ lại mất khống chế lần thứ hai, rồi sau đó... Nếu biết trước sự tình thế này, anh nhất định sẽ không để cho đám người Hà Chí Cường mang anh quay về."
... Ừ, nếu ta biết trước sự tình thế này, có chết ta cũng sẽ không đến chăm sóc mi.
"Sau khi anh tỉnh táo lại liền bị cảnh tượng trước mắt dọa cho sợ hết hồn, nên đã lập tức..." Thẩm Tùng Băng ngừng lại một lúc rồi mới nói tiếp: "Nhưng cậu lại..."
... Đờ cờ mờ hiện tại cẩn thận nghĩ lại, hắn chắc chắn là bị cái dị năng chó má mà bản thân chưa từng viết đến trong truyện kia hãm hại.
"Cho dù nói kiểu gì đi chăng nữa, đều là do anh sai. Nếu đã từng xảy ra chuyện như vậy một lần, đáng lẽ anh phải có phòng bị, không được phép cho nó phát sinh thêm lần thứ hai." Thẩm Tùng Băng nửa quỳ ở trước mặt hắn, nói: "Bất luận cậu muốn thế nào, anh cũng đều đồng ý với cậu. Cho dù cậu muốn lấy cái mạng này của anh để bồi thường thì cũng không sao, xem như là anh nợ cậu."
... Ta không cần mạng của mi, ta muốn mi quay trở về giới tính nữ, ta muốn mi trả lại dị năng cho ta!!!
Thần Sáng Thế Từ - người hiện tại ngoài không gian tùy thân ra thì không có dị năng gì hữu dụng - nhìn Thẩm bắp đùi sau khi chuyển giới thì có sức chiến đấu cường hãn đến mức tương đương với nam nữ chính gộp lại hồi lâu, cuối cùng thở dài một hơi, khe khẽ nói: "Được rồi, việc này cũng chỉ là vì anh bị mất khống chế thôi mà, bây giờ làm gì cũng đều là chuyện vô ích. Sau này anh phải chú ý hơn đấy, tôi không muốn có lần thứ ba."
Thẩm Tùng Băng nghiêm túc gật gật đầu, sau đó một tay giơ lên trời nói đầy cương quyết: "Tôi, Thẩm Tùng Băng thề với trời, chỉ cần tôi còn sống một ngày nào, thì sẽ che chở cho Đàm Gia Viễn cậu ngày đó, sẽ không để cho bất kì người hay đồ vật nào tổn thương cậu."
Thẩm nữ chính chuyển giới tuyên thệ lời thề xong, suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn ấp úng nói ra thắc mắc trong lòng mình: "Gia Viễn, cậu cũng nói thật với Thẩm ca đi... Cậu có phải, là... là đồng tính luyến ái không? Anh không có ý gì đâu, anh tuyệt đối không kỳ thị đồng tính luyến ái, chỉ là muốn hỏi..."
Đù má mi mới là đồng tính luyến ái thì có, mi hấp diêm đàn ông nhà người ta chán chê xong rồi, còn không biết xấu hổ đi hỏi người ta có phải là gay hay không!
Ông đây cho dù trước đó đã yêu đương với hai người đàn ông, nhưng ông đây vẫn là một thẳng nam chất lượng, thẳng hơn cả thước kẻ!
Từ Trạch trong lòng cười gằn, nhưng trên mặt vẫn không có biểu cảm gì đáp: "Không phải."
"Vậy..." Thẩn Tùng Băng gãi gãi đầu, vẫn tiếp tục hỏi: "Trong giấc mơ của cậu, hai ta có phải là một đôi không?"
Một đôi cái đầu mi ấy!
Truyện mà ông đây viết là một áng tận thế sảng văn thăng cấp đoàn đội, nam chính và nữ chính không hề có tình cảm trai gái với nhau!
Trong đoàn đội nhân vật chính trừ tên ăn chơi Liễu Triết kia ra thì đến khi chương cuối cùng kết thúc, không có một ai nhớ đến chuyện yêu đương trong cuốn sảng văn này!
Ai cho phép mi một mình chuyển giới từ nữ thành nam, còn cmn tận thế vừa bắt đầu đã đè nam chính thao tơi bời rồi?!
Có lẽ do thấy sắc mặt của Thần Sáng Thế Từ cực kỳ khó coi, Thẩm cựu nữ chính liền ngượng ngùng nói: "Anh không có ý gì đâu, tại vì lúc nãy, lúc nãy thấy cậu có vẻ rất..."
Không đợi y nói hết câu, người nào đó thân là nam chính không chỉ tự mình đánh mất dị năng thuộc tính "gió", mà còn được sở hữu một loại dị năng khác có tác dụng đi vào lòng đất, lập tức thẹn quá hóa giận lấy chiếc gối bên cạnh nhắm vào đầu y đánh không ngừng.
- --------------------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất