Nữ Chính Nhà Tôi Đều Biến Thành Nam Hết Rồi

Chương 61: Thiếu

Trước Sau
Edit: 1kiss

Beta: Lurcent

- ---------------------------------------------------

Thẩm Tùng Băng lật người Từ Trạch lại, để cho hắn quỳ sấp ở trên giường, đỡ lấy phân thân vẫn chưa hoàn toàn cứng hẳn nhưng kích cỡ đã rất hùng tráng nhắm hướng tiểu động kia đâm vào.

Từ Trạch bị cả căn nhục bổng lập tức thọc vào tận gốc như vậy có hơi đau một chút, nhưng hắn biết lần này là do bản thân mình tự tìm đường chết [1], cho nên cũng không dám oán giận, chỉ có thể nhỏ giọng rên rỉ đón nhận.

Thẩm Tùng Băng nhồi trọn căn cả dương v*t vào trong bí huyệt mềm mại, nhưng y lại không lập tức mạnh mẽ ra vào giống như bình thường, mà ngược lại giữ nguyên tư thế bất động để bí huyệt tự mút mát thịt vật, sau đó giơ tay lên, đánh một cái "Bốp" lên bờ mông tròn trịa trần trụi của Từ Trạch.

"A!" Cú tát này của Thẩm Tùng Băng có hơi thô bạo, Từ Trạch lập tức liền đau đến mức kêu ra tiếng, một dấu tay đỏ hồng cũng từ từ xuất hiện trên nửa bờ mông trắng mịn của hắn.



Thẩm Tùng Băng không hề nói gì, giơ tay lên lại đánh tiếp hai lần "Bốp bốp" lên mông của Từ Trạch, vết đỏ càng trở nên nổi bật hơn.

Bờ mông căng tròn của Từ Trạch không chịu nổi, run run sụp xuống dưới, hậu huyệt tham lam đang say sưa ngậm mút cả căn phân thân cũng vội vàng nhả ra hơn phân nửa.

Thẩm Tùng Băng hừ lạnh một tiếng, giơ tay lên lại tát thêm một cái nữa, khiến hắn càng thêm sợ hãi càng hạ vòng eo xuống dưới, mắt thấy cả cây nhục bổng sắp bị đẩy ra ngoài cơ thể, bụng hắn chợt bị món đồ gì đó giữ chặt lại, kéo thân thể của hắn quay trở về vị trí ban đầu.

"A..." Bí động thoắt cái lại bị dương v*t phía sau hoàn toàn thọc vào bên trong, Từ Trạch sợ hãi kêu lên, cúi đầu nhìn xuống phần bụng, chỉ thấy một cây dây leo to bằng miệng cái bát không biết xuất hiện ở dưới thân hắn từ lúc nào, hiện tại nhô lên cao vút tạo thành hình chữ U ngược, nâng vòng eo của hắn lên, khiến hắn không còn cách nào khác phải tiếp tục vểnh mông để người ta vừa đánh vừa thao.

Trước đây mỗi lần hai người bọn họ làm tình, Thẩm Tùng Băng chưa bao giờ sử dụng dị năng khi đang ở trong trạng thái tỉnh táo, Từ Trạch thoáng chốc sững sờ, nhưng hắn chưa kịp nói gì, đã tiếp tục bị ba cây dây leo mò lên cơ thể giữ chặt hai chân, rồi trói hai tay của hắn lại với nhau, kéo về phía trước.

Hắn giờ giống như một con cừu non tế phẩm bị trói, bị ép chổng cao phần hạ thân quỳ sấp trên tế đàn là giường, hai chân mở rộng để lộ ra chỗ riêng tư, chờ đợi người quyết định số mạng của hắn giết thịt rồi hưởng dụng. [...]

- ---------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau