Nữ Đế Bệ Hạ Ở Giới Giải Trí Phong Thần!
Chương 8: Bàn Về Việc Làm Người, Nàng Chưa Bao Giờ Thua Ai
Khương Lệnh Hi nhìn căn biệt thự trên đỉnh núi trước mặt.
Trời lúc này cũng đã chạng vạng tối, ánh chiều tà theo đó cũng dần lui xuống, tô màu gỗ của căn biệt thự trên núi này càng thêm ấm, làm cho người ta cảm giác ấm áp bội phần.
Chỉ có điều bầu không khí trong biệt thự lúc này lại có phần vô cùng kỳ lạ.
Hôm nay là lần đầu tiên nàng đi máy bay, tiếp đến là ngồi tàu siêu tốc, cuối cùng là chuyển sang ô tô, xem như trải nghiệm một lần hết các phương tiện giao thông chủ yếu của thời đại này.
Mệt thì đúng là có mệt một chút, bất quá còn có thể chịu đựng được.
" Ngại quá, tôi đến trễ rồi."
Tổng cộng gồm 5 vị khách mời, trước mặt trong phòng có 4 người đang đứng, rõ ràng, nàng chính là người đến muộn nhất.
Tưởng Khai Nguyên, vị khách mời ban đầu nói sẽ không nói chuyện với Khương Lệnh Hi, giờ đây lại vô thức chào hỏi nàng. Anh ta là vị khách mời trẻ tuổi nhất cũng như là chàng trai duy nhất tại đây, anh ta cứng đờ nhếch môi, " Không sao, không tính là muộn."
Nói xong, anh ta liền hận không thể lập tức vả vào mồm của mình.
Ngươi sao lại không nghe lời vậy hả!
Ba người khác tiếp tục giữ yên lặng, Khương Lệnh Hi nhìn từng người, đều gật đầu chào hỏi.
Đối phương vẫn không nguyện ý phản ứng lại như trong dự liệu, nhưng nàng không thể đáp lại bằng thái độ thờ ơ được.
Bằng không mấy ngày kế tiếp sẽ không có cách nào để vượt qua được!
Sau đó lại thấy mấy nhân viên hậu trường chạy vào, nhìn biểu tình chắc là sợ bọn họ vừa gặp nhau liền xảy ra xung đột, cô bèn giơ tay mỉm cười hỏi: " Xin chào, phòng của tôi vẫn như cũ đúng không?"
" A, đúng vậy." Nhân viên hậu trường vô thức nhẹ gật đầu, bị dung nhan đánh đến cháng váng, đợi cô lấy lại tinh thần chỉ thấy người đã đi rồi.
Biệt thự ở nông thôn chỉ có một tầng, có ba phòng ngủ hướng Nam, hai phòng hướng về phía Bắc, lúc trước khi chương trình vừa mới bắt đầu quay, Tưởng Khai Nguyên được xem là chàng trai duy nhất được chọn trước, cậu ta đã chọn căn phòng phía Bắc kia, bốn nữ khách mời còn lại đều không muốn ở phòng còn lại ở phía Bắc, nhưng bên ngoài vẫn phải tỏ ra khiêm nhường.
Chỉ có điều nguyên thân chính là hoàn toàn không hiểu loại nguyên tắc vòng vo này, trong khi những người khác vẫn còn đang giả vờ khiêm nhường thì nàng trực tiếp chọn căn phòng hướng Nam duy nhất có ban công và nhà vệ sinh riêng.
Ba người kia nhìn nàng kéo va li vào, nghĩ lại ánh mắt thiếu chút nữa giấu không được.
Bây giờ cũng không cần cãi nhau nữa, sau đó nữ diễn viên lớn tuổi Sa Mạn cùng nữ ca sĩ kì cựu Hứa Âm cũng tiến về phía hai căn phòng khác ở phía Nam, còn lại tiểu hoa hạng hai Lâm Tuyết Phi đi về căn phòng còn lại ở phía Bắc.
Mặc dù lần này quay hình lại, nhưng bọn họ cũng không thể đề nghị phân lại phòng ngủ được, như vậy cũng quá lộ liễu rồi đi, chỉ có thể giữ lại sắp xếp ban đầu.
Giờ phút này đây chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Lệnh Hi mang theo trợ lý của nàng cùng tiến vào gian phòng lớn nhất kia.
Do ngồi xe hơi đến nên cô đã đi ngang qua không ít khu dân cư, Khương Lệnh Hi vì vậy mà có thêm nhận thức đối với chỗ ở của mọi người hiện nay.
Cũng mới biết chỗ ở của cô so với người khác mà nói vẫn tính là lớn rồi, giống như tiểu trợ lý Lộ Tranh Tranh, hiện tại vẫn là ở nhà thuê, cả căn nhà còn không rộng bằng cái phòng ngủ của cô, vì để tiết kiệm không gian còn chia làm hai tầng trên dưới.
Khi đang nghịch điện thoại trên đường, cô đã nhìn thấy một căn hộ tên là LOFT, người có thân hình cao lớn đều phải đi khom lưng, chỉ tưởng tượng thôi đã cảm thấy ngột ngạt biết bao.
Bây giờ lại nhìn căn phòng mà mình sẽ ở lại trong ba ngày tiếp theo, mặc dù thiết bị có phần sơ sài, nhưng tốt xấu gì không gian cũng coi như là rộng rãi, trong lòng cô thoả mãn gật đầu một cái.
Lộ Tranh Tranh vừa vào phòng liền mở va li ra, bắt đầu thu dọn, Khương Lệnh Hi vì thế cũng không làm phiền người ta bận rộn, đi đi lại lại vài vòng trong phòng rồi lại đi ra ngoài.
Trở lại phòng khách, chỉ thấy Đông Duyệt đang lần lượt tặng quà.
Cô rốt cuộc đã hiểu vì sao lần này đi người đại diện lại mang một bọc lớn như vậy!
"Thưa mấy vị lão sư, tiểu Hi nhà tôi trước đó làm việc thất thường gây phiền toái không nhỏ đến mọi người, con bé cũng đã bị dạy dỗ rồi, tôi ở đây cũng thay mặt con bé nói lời xin lỗi đến các thầy. Một chút thành ý nho nhỏ, xin mọi người hãy nhận lấy."
Nhìn Đông Duyệt giọng thành khẩn, tặng từng món quà khác nhau, thoạt nhìn chính là căn cứ vào sở thích của mỗi người mà tặng quà. Chính vì cái gọi là không đánh mặt người đang cười, hơn nữa đối phương còn là một người đại diện có chút tiếng tăm trong ngành, nói không chừng sau này vẫn có thể làm việc chung, vì vậy nên bốn người ai cũng đều khách khí nhận lấy.
Sau đó quay đầu liền thấy Khương Lệnh Hi đang đi qua bên này, trong thâm tâm ai cũng nháo nhào, xuất hiện một suy nghĩ: Người đại diện này so với Khương Lệnh Hi xem ra biết làm người hơn chút!
Nhìn một lúc, Lâm Tuyết Phi không nhịn được mà nhíu mày.
Cô ta mặc dù là khách mời nhỏ thứ hai trong đây, nhưng kỳ thật so với Khương Lệnh Hi chỉ nhỏ hơn mấy tháng.
Cũng có thể xem là cùng tuổi với Khương Lệnh Hi, địa vị trong cái vòng này cũng không kém nhau quá xa.
Ảnh hậu Sa Mạn cùng nữ ca sĩ Hứa Âm tại mỗi lĩnh vực của mình đều có một lượng fan hùng hậu, vị thế vững chắc, đến cái chương trình này chỉ là do có giao tình với đạo diễn, đến chỉ để trợ uy cho chương trình mà thôi.
Tưởng Khai Nguyên là tuyển thủ Esports chuyển nghề, nghe nói đến tham gia chương trình chỉ vì hứng thú.
Nhờ vào đó mà tỉ lệ lộ diện và nhiệt độ của cô ta và Khương Lệnh Hi cũng tăng lên.
Bàn về vẻ bề ngoài thì cô ta cũng tự nhận thức được, ai bảo ông trời lại không cho cô ta một khuôn mặt xinh đẹp.
May thay một số người có mặt nhưng không có não, đủ thấy ông trời cũng rất công bằng.
Vì khuôn mặt không bằng người ta nên cô ta dựa vào tính cách đáng yêu của mình để giành chiến thắng.
Sự thật đã chứng minh cách làm của cô ta là đúng trong buổi ghi hình lần trước, cả Sa Mạn và Hứa Âm rõ ràng càng chiếu cố cô ta hơn, Tưởng Khai Nguyên thỉnh thoảng cũng sẽ gọi cô ta là tỷ tỷ.
Trái lại so với Khương Lệnh Hi làm việc gì cũng không đem não kia, ba người kia gần như ngầm tỏ ra chán ghét.
Nhưng giờ phút này đây, nhìn cái trán vẫn còn dán băng cá nhân của Khương Lệnh Hi, đáy lòng Lâm Tuyết Phi chợt sinh ra cảm giác khủng hoảng vô cùng.
Rất nhanh, cảm giác nguy hiểm này liền bến thành sự thật.
Khương Lệnh Hi đi đến bên cạnh Đông Duyệt rồi đứng lại, không tránh không né càng không dùng cái ánh nhìn 'Trên đời này chỉ có ta là cao quý nhất, các ngươi đều là phàm phu tục tử.', càng bởi vì miếng băng cá nhân trên trán kia cùng khoé mắt có chút hốc hác càng làm cho người ta không khống chế được mà mềm lòng vài phần. Ngữ khí khi mở miệng và ánh mđều vô cùng chân thành, " Mặc dù Đông tỷ đã giúp tôi xin lỗi, nhưng tôi cảm thấy tôi vẫn cần phải tự mình chân thành xin lỗi với mọi người."
" Bởi vì sự tùy hứng của tôi mà làm chậm trễ thời gian quý báu của mọi người, thực sự xin lỗi rất nhiều. Nếu về sau có cơ hội bù đắp, tôi nhất định sẽ làm hết sức."
Tiếng nói vừa dứt, trong phòng liền hoàn toàn yên tĩnh.
Chính ngay cả Đông Duyệt lúc này cũng có chút không dám tin, đồng tử phóng ại chút ít, càng không nói bốn vị đang ngồi đối diện. Đều là những gương mặt đờ đẫn không nói nên lời, nhất thời không khống chế được biểu cảm trên mặt.
Tưởng Khai Nguyên lại càng không nhịn được đem lời dưới đáy lòng thốt ra, " Chị, chị sẽ không phải là chị em song sinh của Khương Lệnh Hi, đến đây thay chị ấy ghi hình chứ?"
Quả thực chính là hai người khác nhau mà!
Khương Lệnh Hi mặt không biến sắc, nhẹ giọng thở dài: " Trải qua một trận sinh tử, nào còn dám tùy hứng nữa!"
Bị cô nhắc nhở như vậy, Tưởng Khai Nguyên nhất thời cũng nhớ lại trận mạo hiểm mấy ngày trước, " Chuyện này cũng đúng."
Lâm Tuyết Phi yên lặng liếc hắn một cái.
Chàng trai, cậu có phải cũng nên xem xét lại chính mình không hả.
Còn nhớ những lời nói lúc trước của cậu không?
( Hoàn chương )
Trời lúc này cũng đã chạng vạng tối, ánh chiều tà theo đó cũng dần lui xuống, tô màu gỗ của căn biệt thự trên núi này càng thêm ấm, làm cho người ta cảm giác ấm áp bội phần.
Chỉ có điều bầu không khí trong biệt thự lúc này lại có phần vô cùng kỳ lạ.
Hôm nay là lần đầu tiên nàng đi máy bay, tiếp đến là ngồi tàu siêu tốc, cuối cùng là chuyển sang ô tô, xem như trải nghiệm một lần hết các phương tiện giao thông chủ yếu của thời đại này.
Mệt thì đúng là có mệt một chút, bất quá còn có thể chịu đựng được.
" Ngại quá, tôi đến trễ rồi."
Tổng cộng gồm 5 vị khách mời, trước mặt trong phòng có 4 người đang đứng, rõ ràng, nàng chính là người đến muộn nhất.
Tưởng Khai Nguyên, vị khách mời ban đầu nói sẽ không nói chuyện với Khương Lệnh Hi, giờ đây lại vô thức chào hỏi nàng. Anh ta là vị khách mời trẻ tuổi nhất cũng như là chàng trai duy nhất tại đây, anh ta cứng đờ nhếch môi, " Không sao, không tính là muộn."
Nói xong, anh ta liền hận không thể lập tức vả vào mồm của mình.
Ngươi sao lại không nghe lời vậy hả!
Ba người khác tiếp tục giữ yên lặng, Khương Lệnh Hi nhìn từng người, đều gật đầu chào hỏi.
Đối phương vẫn không nguyện ý phản ứng lại như trong dự liệu, nhưng nàng không thể đáp lại bằng thái độ thờ ơ được.
Bằng không mấy ngày kế tiếp sẽ không có cách nào để vượt qua được!
Sau đó lại thấy mấy nhân viên hậu trường chạy vào, nhìn biểu tình chắc là sợ bọn họ vừa gặp nhau liền xảy ra xung đột, cô bèn giơ tay mỉm cười hỏi: " Xin chào, phòng của tôi vẫn như cũ đúng không?"
" A, đúng vậy." Nhân viên hậu trường vô thức nhẹ gật đầu, bị dung nhan đánh đến cháng váng, đợi cô lấy lại tinh thần chỉ thấy người đã đi rồi.
Biệt thự ở nông thôn chỉ có một tầng, có ba phòng ngủ hướng Nam, hai phòng hướng về phía Bắc, lúc trước khi chương trình vừa mới bắt đầu quay, Tưởng Khai Nguyên được xem là chàng trai duy nhất được chọn trước, cậu ta đã chọn căn phòng phía Bắc kia, bốn nữ khách mời còn lại đều không muốn ở phòng còn lại ở phía Bắc, nhưng bên ngoài vẫn phải tỏ ra khiêm nhường.
Chỉ có điều nguyên thân chính là hoàn toàn không hiểu loại nguyên tắc vòng vo này, trong khi những người khác vẫn còn đang giả vờ khiêm nhường thì nàng trực tiếp chọn căn phòng hướng Nam duy nhất có ban công và nhà vệ sinh riêng.
Ba người kia nhìn nàng kéo va li vào, nghĩ lại ánh mắt thiếu chút nữa giấu không được.
Bây giờ cũng không cần cãi nhau nữa, sau đó nữ diễn viên lớn tuổi Sa Mạn cùng nữ ca sĩ kì cựu Hứa Âm cũng tiến về phía hai căn phòng khác ở phía Nam, còn lại tiểu hoa hạng hai Lâm Tuyết Phi đi về căn phòng còn lại ở phía Bắc.
Mặc dù lần này quay hình lại, nhưng bọn họ cũng không thể đề nghị phân lại phòng ngủ được, như vậy cũng quá lộ liễu rồi đi, chỉ có thể giữ lại sắp xếp ban đầu.
Giờ phút này đây chỉ có thể trơ mắt nhìn Khương Lệnh Hi mang theo trợ lý của nàng cùng tiến vào gian phòng lớn nhất kia.
Do ngồi xe hơi đến nên cô đã đi ngang qua không ít khu dân cư, Khương Lệnh Hi vì vậy mà có thêm nhận thức đối với chỗ ở của mọi người hiện nay.
Cũng mới biết chỗ ở của cô so với người khác mà nói vẫn tính là lớn rồi, giống như tiểu trợ lý Lộ Tranh Tranh, hiện tại vẫn là ở nhà thuê, cả căn nhà còn không rộng bằng cái phòng ngủ của cô, vì để tiết kiệm không gian còn chia làm hai tầng trên dưới.
Khi đang nghịch điện thoại trên đường, cô đã nhìn thấy một căn hộ tên là LOFT, người có thân hình cao lớn đều phải đi khom lưng, chỉ tưởng tượng thôi đã cảm thấy ngột ngạt biết bao.
Bây giờ lại nhìn căn phòng mà mình sẽ ở lại trong ba ngày tiếp theo, mặc dù thiết bị có phần sơ sài, nhưng tốt xấu gì không gian cũng coi như là rộng rãi, trong lòng cô thoả mãn gật đầu một cái.
Lộ Tranh Tranh vừa vào phòng liền mở va li ra, bắt đầu thu dọn, Khương Lệnh Hi vì thế cũng không làm phiền người ta bận rộn, đi đi lại lại vài vòng trong phòng rồi lại đi ra ngoài.
Trở lại phòng khách, chỉ thấy Đông Duyệt đang lần lượt tặng quà.
Cô rốt cuộc đã hiểu vì sao lần này đi người đại diện lại mang một bọc lớn như vậy!
"Thưa mấy vị lão sư, tiểu Hi nhà tôi trước đó làm việc thất thường gây phiền toái không nhỏ đến mọi người, con bé cũng đã bị dạy dỗ rồi, tôi ở đây cũng thay mặt con bé nói lời xin lỗi đến các thầy. Một chút thành ý nho nhỏ, xin mọi người hãy nhận lấy."
Nhìn Đông Duyệt giọng thành khẩn, tặng từng món quà khác nhau, thoạt nhìn chính là căn cứ vào sở thích của mỗi người mà tặng quà. Chính vì cái gọi là không đánh mặt người đang cười, hơn nữa đối phương còn là một người đại diện có chút tiếng tăm trong ngành, nói không chừng sau này vẫn có thể làm việc chung, vì vậy nên bốn người ai cũng đều khách khí nhận lấy.
Sau đó quay đầu liền thấy Khương Lệnh Hi đang đi qua bên này, trong thâm tâm ai cũng nháo nhào, xuất hiện một suy nghĩ: Người đại diện này so với Khương Lệnh Hi xem ra biết làm người hơn chút!
Nhìn một lúc, Lâm Tuyết Phi không nhịn được mà nhíu mày.
Cô ta mặc dù là khách mời nhỏ thứ hai trong đây, nhưng kỳ thật so với Khương Lệnh Hi chỉ nhỏ hơn mấy tháng.
Cũng có thể xem là cùng tuổi với Khương Lệnh Hi, địa vị trong cái vòng này cũng không kém nhau quá xa.
Ảnh hậu Sa Mạn cùng nữ ca sĩ Hứa Âm tại mỗi lĩnh vực của mình đều có một lượng fan hùng hậu, vị thế vững chắc, đến cái chương trình này chỉ là do có giao tình với đạo diễn, đến chỉ để trợ uy cho chương trình mà thôi.
Tưởng Khai Nguyên là tuyển thủ Esports chuyển nghề, nghe nói đến tham gia chương trình chỉ vì hứng thú.
Nhờ vào đó mà tỉ lệ lộ diện và nhiệt độ của cô ta và Khương Lệnh Hi cũng tăng lên.
Bàn về vẻ bề ngoài thì cô ta cũng tự nhận thức được, ai bảo ông trời lại không cho cô ta một khuôn mặt xinh đẹp.
May thay một số người có mặt nhưng không có não, đủ thấy ông trời cũng rất công bằng.
Vì khuôn mặt không bằng người ta nên cô ta dựa vào tính cách đáng yêu của mình để giành chiến thắng.
Sự thật đã chứng minh cách làm của cô ta là đúng trong buổi ghi hình lần trước, cả Sa Mạn và Hứa Âm rõ ràng càng chiếu cố cô ta hơn, Tưởng Khai Nguyên thỉnh thoảng cũng sẽ gọi cô ta là tỷ tỷ.
Trái lại so với Khương Lệnh Hi làm việc gì cũng không đem não kia, ba người kia gần như ngầm tỏ ra chán ghét.
Nhưng giờ phút này đây, nhìn cái trán vẫn còn dán băng cá nhân của Khương Lệnh Hi, đáy lòng Lâm Tuyết Phi chợt sinh ra cảm giác khủng hoảng vô cùng.
Rất nhanh, cảm giác nguy hiểm này liền bến thành sự thật.
Khương Lệnh Hi đi đến bên cạnh Đông Duyệt rồi đứng lại, không tránh không né càng không dùng cái ánh nhìn 'Trên đời này chỉ có ta là cao quý nhất, các ngươi đều là phàm phu tục tử.', càng bởi vì miếng băng cá nhân trên trán kia cùng khoé mắt có chút hốc hác càng làm cho người ta không khống chế được mà mềm lòng vài phần. Ngữ khí khi mở miệng và ánh mđều vô cùng chân thành, " Mặc dù Đông tỷ đã giúp tôi xin lỗi, nhưng tôi cảm thấy tôi vẫn cần phải tự mình chân thành xin lỗi với mọi người."
" Bởi vì sự tùy hứng của tôi mà làm chậm trễ thời gian quý báu của mọi người, thực sự xin lỗi rất nhiều. Nếu về sau có cơ hội bù đắp, tôi nhất định sẽ làm hết sức."
Tiếng nói vừa dứt, trong phòng liền hoàn toàn yên tĩnh.
Chính ngay cả Đông Duyệt lúc này cũng có chút không dám tin, đồng tử phóng ại chút ít, càng không nói bốn vị đang ngồi đối diện. Đều là những gương mặt đờ đẫn không nói nên lời, nhất thời không khống chế được biểu cảm trên mặt.
Tưởng Khai Nguyên lại càng không nhịn được đem lời dưới đáy lòng thốt ra, " Chị, chị sẽ không phải là chị em song sinh của Khương Lệnh Hi, đến đây thay chị ấy ghi hình chứ?"
Quả thực chính là hai người khác nhau mà!
Khương Lệnh Hi mặt không biến sắc, nhẹ giọng thở dài: " Trải qua một trận sinh tử, nào còn dám tùy hứng nữa!"
Bị cô nhắc nhở như vậy, Tưởng Khai Nguyên nhất thời cũng nhớ lại trận mạo hiểm mấy ngày trước, " Chuyện này cũng đúng."
Lâm Tuyết Phi yên lặng liếc hắn một cái.
Chàng trai, cậu có phải cũng nên xem xét lại chính mình không hả.
Còn nhớ những lời nói lúc trước của cậu không?
( Hoàn chương )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất