Nữ Học Bá Trùng Sinh Thành Nữ Phụ Ở Cổ Đại
Chương 35:
Đem túi tiền cho bà tử, không nói gì cũng không sao. Có những người mơ hồ nghĩ để lại túi tiền, có người trực tiếp vọt tới trước mặt ba vị phu nhân quỳ xuống thỉnh tội, từ trong lòng ngực đem túi tiền giao lại, nói chính mình vừa rồi quên mất.
Còn có một nữ nhân, vốn muốn giả bộ bình tĩnh đánh cược những người này không quen biết, vừa thấy tình cảnh này, lập tức kinh hãi, cũng quỳ xuống nhận lỗi, trình lên túi tiền.
Tuy rằng học viện trên danh nghĩa là do trưởng công chúa Thượng Đức làm sơn trưởng, nhưng bình thường quản lý thư viện chính là Chương phu nhân.
Chương phu nhân trên mặt lộ ra vẻ chán ghét, nói với hai người: “Ta vốn định cho các ngươi khảo thí xong mới xử lý việc này, tránh trì hoãn những người đến sau. Nhưng mà hiện tại không cần. Các ngươi đem túi tiền giao nộp, rời khỏi nơi này. Thư viện chúng ta không thể chấp nhận những người thất đức như các người.” Vừa nói, cô vừa vẫy tay với bà tử phía sau.
Bà tử lập tức tiến lên đuổi hai nữ hài tử ra khỏi cửa hông.
Hai người tự nhiên không chịu rời đi, khóc lóc van xin. Bà tử nhanh chóng cắt ngang mớ hỗn độn, bịt miệng lôi ra cửa hông, trong phòng khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Những người còn lại thấy cảnh này, trong lòng đều có chút nghĩ mà sợ, lại may mắn chính mình xử lý chính xác. Những người đem túi tiền trả lại bà tử, cũng biết chính mình làm sai cách, chỉ sợ điểm thấp.
Mỗi người đều có những suy nghĩ khác nhau, khó tránh khỏi có những lúc hớ hênh trong lời nói và việc làm. Một số người thậm chí bắt đầu nói nhỏ với bạn cùng bàn.
Tâm lý Hứa Tuyết hoạt động tự nhiên phong phú. Thấy có người nhỏ giọng nói chuyện, nàng quay đầu liếc nhìn đường tỷ, cũng muốn chạm mắt. Thấy Hứa Hi vẫn như trước, ngồi ngay ngắn, tư thế trang nghiêm tao nhã. Nữ hài tử ngồi bên cạnh tiến tiến trước trước mặt muốn cùng nàng nói chuyện, nàng cũng không để ý đến.
Hứa Tuyết trong lòng rùng mình, vội vàng chỉnh lại tư thế ngồi thẳng người, không dám tùy tiện nhìn chung quanh. Càng không để ý tới nữ hài tử bên cạnh đem đồ vật hướng tới phía nàng.
Những nữ hài tử lần lượt đến cứ lặp đi lặp lại tình trạng này.
Hạ nhân ngồi phía sau ba vị phu nhân đều đem biểu hiện từng người ghi lại.
Hứa Hi luôn đếm số người vào, cùng tên của từng người đối chiếu. Chờ Chương phu nhân tuyên bố khảo thí bắt đầu, phân phó nha hoàn bà tử phát cho các nàng, tổng cộng có 67 nữ tử tham gia kỳ thi.
Theo những gì Hứa Hi nhìn thấy bên ngoài học viện, hơn 200 người đăng ký tham gia khảo thí. Ước chừng trong quá trình nhập học đã đào thảo không ít người.
67 lấy 50, xem ra nàng và Hứa Tuyết vẫn còn cơ hội rất lớn để ghi danh.
Còn có một nữ nhân, vốn muốn giả bộ bình tĩnh đánh cược những người này không quen biết, vừa thấy tình cảnh này, lập tức kinh hãi, cũng quỳ xuống nhận lỗi, trình lên túi tiền.
Tuy rằng học viện trên danh nghĩa là do trưởng công chúa Thượng Đức làm sơn trưởng, nhưng bình thường quản lý thư viện chính là Chương phu nhân.
Chương phu nhân trên mặt lộ ra vẻ chán ghét, nói với hai người: “Ta vốn định cho các ngươi khảo thí xong mới xử lý việc này, tránh trì hoãn những người đến sau. Nhưng mà hiện tại không cần. Các ngươi đem túi tiền giao nộp, rời khỏi nơi này. Thư viện chúng ta không thể chấp nhận những người thất đức như các người.” Vừa nói, cô vừa vẫy tay với bà tử phía sau.
Bà tử lập tức tiến lên đuổi hai nữ hài tử ra khỏi cửa hông.
Hai người tự nhiên không chịu rời đi, khóc lóc van xin. Bà tử nhanh chóng cắt ngang mớ hỗn độn, bịt miệng lôi ra cửa hông, trong phòng khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
Những người còn lại thấy cảnh này, trong lòng đều có chút nghĩ mà sợ, lại may mắn chính mình xử lý chính xác. Những người đem túi tiền trả lại bà tử, cũng biết chính mình làm sai cách, chỉ sợ điểm thấp.
Mỗi người đều có những suy nghĩ khác nhau, khó tránh khỏi có những lúc hớ hênh trong lời nói và việc làm. Một số người thậm chí bắt đầu nói nhỏ với bạn cùng bàn.
Tâm lý Hứa Tuyết hoạt động tự nhiên phong phú. Thấy có người nhỏ giọng nói chuyện, nàng quay đầu liếc nhìn đường tỷ, cũng muốn chạm mắt. Thấy Hứa Hi vẫn như trước, ngồi ngay ngắn, tư thế trang nghiêm tao nhã. Nữ hài tử ngồi bên cạnh tiến tiến trước trước mặt muốn cùng nàng nói chuyện, nàng cũng không để ý đến.
Hứa Tuyết trong lòng rùng mình, vội vàng chỉnh lại tư thế ngồi thẳng người, không dám tùy tiện nhìn chung quanh. Càng không để ý tới nữ hài tử bên cạnh đem đồ vật hướng tới phía nàng.
Những nữ hài tử lần lượt đến cứ lặp đi lặp lại tình trạng này.
Hạ nhân ngồi phía sau ba vị phu nhân đều đem biểu hiện từng người ghi lại.
Hứa Hi luôn đếm số người vào, cùng tên của từng người đối chiếu. Chờ Chương phu nhân tuyên bố khảo thí bắt đầu, phân phó nha hoàn bà tử phát cho các nàng, tổng cộng có 67 nữ tử tham gia kỳ thi.
Theo những gì Hứa Hi nhìn thấy bên ngoài học viện, hơn 200 người đăng ký tham gia khảo thí. Ước chừng trong quá trình nhập học đã đào thảo không ít người.
67 lấy 50, xem ra nàng và Hứa Tuyết vẫn còn cơ hội rất lớn để ghi danh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất