Nữ Phụ Mạt Thế Bật Hack Đánh Cực Phẩm
Chương 39:
Lúc này có thể ăn được đồ ăn nóng hổi không dễ dàng gì, nhưng tất cả mọi người ăn lại cảm thấy không ngon miệng, đều bị ảnh hưởng bởi chuyện tối hôm qua.
"Sự xuất hiện của gián biến dị chỉ là một sự ngoài ý muốn, sự hy sinh của bọn họ không liên quan đến ông, ông không cần phải day dứt, hiện tại hoàn cảnh của con người ngày càng tệ, chính vì cần những người lãnh đạo nghiên cứu khoa học như ông xuất hiện, chúng tôi mới có hy vọng mới." Cô nhìn ông lão bằng ánh mắt sáng ngời.
Người sau thở dài, tối qua không kịp nhìn rõ dáng vẻ của mấy người, bây giờ ông mới phát hiện ra ba người này đều chỉ là những thanh niên mới ngoài hai mươi, đặc biệt là Sở Thanh, những việc làm căn bản không giống với sự quyết đoán mà người ở độ tuổi này nên có.
Tiếc là ông không có cháu trai, nếu không nhất định sẽ nhận cô gái nhỏ này làm cháu dâu, nói ra thì bây giờ rất nhiều đàn ông còn không gan dạ, cẩn thận bằng một cô gái.
"Tôi già rồi, những người trẻ tuổi ưu tú như các cháu mới là hy vọng tương lai của loài người, nếu tôi có một đứa cháu gái thông minh như cháu, cũng không đến nỗi học thuật cả đời đến bây giờ vẫn không có người kế thừa."
Giáo sư Sở cảm khái một tiếng, ánh mắt hơi động, đột nhiên nhìn cô chăm chú, "Tôi có một đứa cháu họ, về nhân phẩm, ngoại hình, năng lực đều rất xuất chúng, đợi khi trở về căn cứ Hoài Bắc tôi sẽ giới thiệu cho hai đứa quen biết."
.".."
Lâm Chi Chi suýt nữa phun ra một ngụm cơm, lập tức nhịn cười quay đầu uống nước, ở trường học những người theo đuổi Sở Thanh không phải là ít, nhưng cô chưa từng để mắt đến ai, cô ấy cũng đang nghĩ không biết người như thế nào mới có thể hạ gục được Sở Thanh.
"Cảm ơn ý tốt của ông, hiện tại tôi vẫn chưa có ý định này." Sở Thanh giọng điệu ôn hòa.
Nghe vậy, ông lão đột nhiên nghiêm túc, "Không phải tôi tự khen mình, đứa cháu họ của tôi chắc chắn ngoại hình sẽ hợp với thẩm mỹ của mấy đứa trẻ các cháu, cháu tìm khắp các căn cứ cũng không tìm được người nào có điều kiện xuất sắc như đứa cháu họ của tôi."
"Sự xuất hiện của gián biến dị chỉ là một sự ngoài ý muốn, sự hy sinh của bọn họ không liên quan đến ông, ông không cần phải day dứt, hiện tại hoàn cảnh của con người ngày càng tệ, chính vì cần những người lãnh đạo nghiên cứu khoa học như ông xuất hiện, chúng tôi mới có hy vọng mới." Cô nhìn ông lão bằng ánh mắt sáng ngời.
Người sau thở dài, tối qua không kịp nhìn rõ dáng vẻ của mấy người, bây giờ ông mới phát hiện ra ba người này đều chỉ là những thanh niên mới ngoài hai mươi, đặc biệt là Sở Thanh, những việc làm căn bản không giống với sự quyết đoán mà người ở độ tuổi này nên có.
Tiếc là ông không có cháu trai, nếu không nhất định sẽ nhận cô gái nhỏ này làm cháu dâu, nói ra thì bây giờ rất nhiều đàn ông còn không gan dạ, cẩn thận bằng một cô gái.
"Tôi già rồi, những người trẻ tuổi ưu tú như các cháu mới là hy vọng tương lai của loài người, nếu tôi có một đứa cháu gái thông minh như cháu, cũng không đến nỗi học thuật cả đời đến bây giờ vẫn không có người kế thừa."
Giáo sư Sở cảm khái một tiếng, ánh mắt hơi động, đột nhiên nhìn cô chăm chú, "Tôi có một đứa cháu họ, về nhân phẩm, ngoại hình, năng lực đều rất xuất chúng, đợi khi trở về căn cứ Hoài Bắc tôi sẽ giới thiệu cho hai đứa quen biết."
.".."
Lâm Chi Chi suýt nữa phun ra một ngụm cơm, lập tức nhịn cười quay đầu uống nước, ở trường học những người theo đuổi Sở Thanh không phải là ít, nhưng cô chưa từng để mắt đến ai, cô ấy cũng đang nghĩ không biết người như thế nào mới có thể hạ gục được Sở Thanh.
"Cảm ơn ý tốt của ông, hiện tại tôi vẫn chưa có ý định này." Sở Thanh giọng điệu ôn hòa.
Nghe vậy, ông lão đột nhiên nghiêm túc, "Không phải tôi tự khen mình, đứa cháu họ của tôi chắc chắn ngoại hình sẽ hợp với thẩm mỹ của mấy đứa trẻ các cháu, cháu tìm khắp các căn cứ cũng không tìm được người nào có điều kiện xuất sắc như đứa cháu họ của tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất