Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết
Chương 1:
Trong phòng khách, mấy nam nữ đang ngồi trên ghế với vẻ mặt lo lắng, trên bàn có vài thùng mì ăn liền trống rỗng.
“Có muốn gọi Bạch Cảnh dậy ăn chút gì không?” Một nữ sinh yếu đuối liếc nhìn cô gái có sắc mặt nhợt nhạt đang nằm trên ghế sô pha, ngập ngừng hỏi.
“Bản thân Bạch Cảnh cũng không nói muốn ăn, hiện tại chỉ còn lại ít đồ ăn như vậy, nếu ăn hết thì sao?!” Nam sinh có dáng người hơi mập không kiên nhẫn từ chối.
“Nhưng mà, lúc Trần Phi Nhiên ra ngoài đã yêu cầu chúng ta chăm sóc Bạch Cảnh." Một nam sinh khác đeo kính rụt rè nhỏ giọng nói: "Bạch Cảnh đã sốt rồi."
“Cậu đang nghi ngờ tôi?" Nam sinh hơi mập nheo mắt lại, giọng điệu khó chịu. Nhìn thấy hắn ta như vậy, hai người còn lại cũng không nói gì.
Bạch Cảnh vừa tỉnh lại đã nghe thấy Đồng Hoằng mập mạp đang nói nhảm trong nhà mình. Nói đúng hơn thì đó là nhà của nguyên chủ. Cô mặc kệ.
Tên thật của cô cũng là Bạch Cảnh, là sinh viên năm nhất Học viện Quốc phòng, tuy nhiên trên đường đi học về lại gặp tai nạn xe hơi, khi tỉnh dậy, cô xuyên tới cuốn tiểu thuyết "Sự tái sinh của Ngày tận thế" mà cô đã đọc cách đây vài ngày.
Cuốn tiểu thuyết này kể về ngày tận thế, nữ chính Mạc Vũ bị bạn trai và bạn thân phản bội. Sau khi sống lại, cô ta thức tỉnh dị năng chữa lành. Với ký ức về kiếp trước, cô ta gia nhập đội mạnh nhất. Trong hành trình đó, cô ta phát hiện mình đã yêu người mạnh nhất trong đội, cũng là nam chính Nghiêm Phỉ.
Mặt khác, Bạch Cảnh là sinh viên năm thứ hai của Đại học Nông nghiệp và xui xẻo đã trao bàn tay vàng đầu tiên cho nữ chính. Kiếp trước Bạch Cảnh mua một chiếc vòng tay ở quầy hàng bán đồ lưu niệm, khi tận thế ập đến, cô vô tình bị đứt tay, máu nhỏ xuống chiếc vòng tay, mở ra không gian chứa đồ.
Với không gian lưu trữ này, Bạch Cảnh và sáu bạn học, bao gồm cả nữ chính, vào thời điểm quan trọng đã liên kết với một đội dị năng giả và trốn thoát thành công đến căn cứ thành phố B.
Ngay khi Mạc Vũ sống lại, cô ta đã theo Bạch Cảnh đến quầy hàng và mua chiếc vòng tay trước. Bạch Cảnh cho rằng Mạc Vũ rất thích nó nên không để ý, cô không biết rằng nó thực chất là một công cụ luyện kim.
“Có muốn gọi Bạch Cảnh dậy ăn chút gì không?” Một nữ sinh yếu đuối liếc nhìn cô gái có sắc mặt nhợt nhạt đang nằm trên ghế sô pha, ngập ngừng hỏi.
“Bản thân Bạch Cảnh cũng không nói muốn ăn, hiện tại chỉ còn lại ít đồ ăn như vậy, nếu ăn hết thì sao?!” Nam sinh có dáng người hơi mập không kiên nhẫn từ chối.
“Nhưng mà, lúc Trần Phi Nhiên ra ngoài đã yêu cầu chúng ta chăm sóc Bạch Cảnh." Một nam sinh khác đeo kính rụt rè nhỏ giọng nói: "Bạch Cảnh đã sốt rồi."
“Cậu đang nghi ngờ tôi?" Nam sinh hơi mập nheo mắt lại, giọng điệu khó chịu. Nhìn thấy hắn ta như vậy, hai người còn lại cũng không nói gì.
Bạch Cảnh vừa tỉnh lại đã nghe thấy Đồng Hoằng mập mạp đang nói nhảm trong nhà mình. Nói đúng hơn thì đó là nhà của nguyên chủ. Cô mặc kệ.
Tên thật của cô cũng là Bạch Cảnh, là sinh viên năm nhất Học viện Quốc phòng, tuy nhiên trên đường đi học về lại gặp tai nạn xe hơi, khi tỉnh dậy, cô xuyên tới cuốn tiểu thuyết "Sự tái sinh của Ngày tận thế" mà cô đã đọc cách đây vài ngày.
Cuốn tiểu thuyết này kể về ngày tận thế, nữ chính Mạc Vũ bị bạn trai và bạn thân phản bội. Sau khi sống lại, cô ta thức tỉnh dị năng chữa lành. Với ký ức về kiếp trước, cô ta gia nhập đội mạnh nhất. Trong hành trình đó, cô ta phát hiện mình đã yêu người mạnh nhất trong đội, cũng là nam chính Nghiêm Phỉ.
Mặt khác, Bạch Cảnh là sinh viên năm thứ hai của Đại học Nông nghiệp và xui xẻo đã trao bàn tay vàng đầu tiên cho nữ chính. Kiếp trước Bạch Cảnh mua một chiếc vòng tay ở quầy hàng bán đồ lưu niệm, khi tận thế ập đến, cô vô tình bị đứt tay, máu nhỏ xuống chiếc vòng tay, mở ra không gian chứa đồ.
Với không gian lưu trữ này, Bạch Cảnh và sáu bạn học, bao gồm cả nữ chính, vào thời điểm quan trọng đã liên kết với một đội dị năng giả và trốn thoát thành công đến căn cứ thành phố B.
Ngay khi Mạc Vũ sống lại, cô ta đã theo Bạch Cảnh đến quầy hàng và mua chiếc vòng tay trước. Bạch Cảnh cho rằng Mạc Vũ rất thích nó nên không để ý, cô không biết rằng nó thực chất là một công cụ luyện kim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất