Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết

Chương 183:

Trước Sau
Mà Mạc Vũ lại càng bất an, từ lúc sống lại tới nay, cô ta luôn thuận buồm xuôi gió, tất cả mọi chuyện đều phát triển đúng theo những gì cô ta mong muốn, nhưng sau chuyến đi đến căn cứ thành phố C, tất cả đã thay đổi. Mất lô hội biến dị, cô ta giống như đã bị cướp mất số mệnh, mọi chuyện đều gặp trở ngại.

Vốn dĩ, khi nhìn thấy xung quanh căn cứ thành phố B xuất hiện bí cảnh xông quan, trong lòng cô ta rất vui vẻ, dù sao dựa theo kinh nghiệm kiếp trước, đạo cụ luyện kim thu được trong bí cảnh xông quan đều là loại cao cấp, hơn nữa độ khó của cửa ải sẽ điều chỉnh dựa theo thực lực của người xông quan, chỉ cần mang theo mấy dị năng giả cấp thấp, là có thể qua cửa.

Ai ngờ khi họ thông qua cửa ải cuối cùng, đến lúc lấy phần thưởng, trong phòng thưởng lại tràn đầy dịch ô uế, nếu nhờ tốc độ phản ứng của Nghiêm Phỉ, nhanh chóng đóng cửa, thì chỉ sợ bọn họ khó mong may mắn thoát khỏi.

Nhưng cô ta đã trông thấy, chính giữa phòng thưởng là đạo cụ luyện kim phòng ngự cao cấp - Giáp Minh Ngọc!

Giáp Minh Ngọc ở kiếp trước được xếp trong top 10 trên bảng xếp hạng đạo cụ phòng ngự. Chỉ cần có thể lấy được cái này, thì cô ta có thể miễn dịch với mọi công kích của dị năng giả từ cấp bảy trở xuống, với lại, dị năng giả cấp bảy đến tận khi cô ta chết mới xuất hiện.

“Nhưng bây giờ phải làm sao đây? Chẳng lẽ chúng ta lại buông tha như vậy sao?" Mạc Vũ cắn chặt môi dưới, gian nan hỏi.

Sắc mặt Nghiêm Phỉ rất tệ, hắn ta cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện này, hắn ta nhìn Mạc Vũ, cố nén phiền não, trầm giọng hỏi: “Em có thể chống đỡ ba mươi giây không?"

Chỉ cần ba mươi giây thì hắn ta có thể lấy được một phần thưởng. Vừa rồi hắn ta đã nhìn sơ qua, phần thưởng của mười người cực kỳ phong phú, có khối tinh thạch lớn, có đạo cụ luyện kim, còn có một ít chai lọ cổ xưa.

Hấp dẫn nhất, chính là thanh trường đao màu đen nằm bên dưới, đao phong sắc bén, khí thế bức người, hắn ta dự cảm, đây chính là vũ khí thích hợp nhất.

Nhưng hiện tại bởi vì dịch ô uế, hết thảy đều uổng công.

Mạc Vũ trầm mặc một lát, không cam lòng đáp: “Tối đa mười lăm giây.”

Sau khi bỏ qua lô hội biến dị, cô ta lại hao hết toàn lực tìm mấy cây thực vật biến dị cùng loại, hút sạch năng lượng của chúng mới miễn cưỡng duy trì tác dụng khắc chế của dị năng hệ trị liệu đối với dịch ô uế, nhưng không thể hoàn toàn tiêu diệt, thậm chí thương tổn gây ra cũng rất ít.

Nghiêm Phỉ không nói gì, sau khi trải qua chuyện ở thành phố H, khi trở về hắn ta đã lập tức liên hợp với sở nghiên cứu, đưa cho Mạc Vũ vài cây thực vật biến dị có năng lực chữa trị, nhưng hiệu quả lại thua xa những gì bọn họ mong đợi.

Về cá nhân, bọn họ cũng cố gắng bồi dưỡng thêm dị năng giả hệ trị liệu khác, trong đó bao gồm em trai của Ngô Tĩnh, Ngô An.Trái lại, Ngô An tuy thuận lợi thức tỉnh dị năng hệ trị liệu, nhưng là hắn không thể trực tiếp hấp thu thực vật biến dị hệ trị liệu, chỉ có thể thông qua tinh thạch để tăng trưởng dị năng.

Kết luận cuối cùng của phòng nghiên cứu chính là, để tinh thạch Mạc Vũ dùng để thức tỉnh có lẽ là đồng nguyên với lô hội biến dị, có chứa năng lượng đặc thù.



Chuyện đã đến nước này, căn cứ thành phố B chỉ có thể dốc hết sức lực trợ giúp Mạc Vũ thăng cấp.

“Hay là chúng ta hợp tác với tiểu đội Đao Phong đi?" Hà Thái nặng nề nói.

Trước tận thế, hai tiểu đội đã cạnh tranh kịch liệt, sâu trong lòng hắn ta thật sự không muốn cầu xin sự giúp đỡ của tiểu đội Đao Phong, nhưng rất rõ ràng, giờ bọn họ đang cần Bạch Cảnh hỗ trợ, mà chỉ mời một mình Bạch Cảnh, căn cứ thành phố C chắc chắn không đồng ý.

Nghiêm Phỉ nhìn chằm chằm cửa phòng khen thưởng, ánh mắt tối tăm, hợp tác thì nhất định phải có phân chia lợi ích, nhưng...

Mạc Vũ nghe vậy cúi đầu, cố che giấu vài phần hưng phấn, nếu có thể đem Bạch Cảnh đưa tới căn cứ thành phố B, thì cô ta sẽ có cơ hội đoạt lại gốc lô hội biến dị kia, thậm chí còn có thể tạo cơ hội diệt trừ Bạch Cảnh.

Trải qua những chuyện này, cô ta đã xác định Bạch Cảnh là khắc tinh của mình, nếu đã sống lạimột lần, thì sao cô ta có thể cam tâm làm đá kê chân cho người khác?!

“Để tôi về thương lượng với bác cả." Nghiêm Phỉ cuối cùng vẫn phải nhả ra, hắn ta muốn có thanh hắc đao kia, còn những thứ khác chia một ít cho tiểu đội Đao Phong cũng được.

Nghiêm lão đã mất, hiện tại căn cứ thành phố B do Nghiêm Huy quản lý.

Mà lúc này, ở căn cứ thành phố C, đám người Bạch Cảnh và Hàn Kiêu lại một lần nữa đi vào trong thạch thất, lần này Bạch Cảnh giơ tảng đá đến trước một mét liền buông tay.

Đạt tới cấp một! Có thể nhận phần thưởng!

Âm thanh điện tử máy móc giờ phút này lại tràn đầy ghét bỏ, đại khái nó không ngờ lại có kẻ keo kiệt như vậy, ngay cả phần thưởng cấp một cũng không bỏ qua.

Sắc mặt Bạch Cảnh không thay đổi, có thể chiếm chỗ tốt thì cần gì phải để ý mặt mũi.

Cô lại run rẩy nâng lên hai mét, sau khi phát hiện mình thật sự không được nhận thưởng, bèn thất vọng bỏ tảng đá xuống.

Chuyện phó bản không thể reset thật sự khiến người ta đau lòng.

Tựa hồ nhận ra sự mất mát của Bạch Cảnh, thạch thất đột nhiên lắc lư, một màn hình điện tử xuất hiện trong thạch thất.

Phía trên có mấy hàng chữ đang chớp sáng.



Bảng xếp hạng của phòng huấn luyện số một, phía trên cùng là tên của dị năng giả hệ lực lượng từ cấp một đến cấp ba trong căn cứ, họ đã lấy được phần thưởng cấp năm, tên của Hàn Kiêu cũng có trong top 10, dò đến hơn bốn chục tên mới thấy tên Bạch Cảnh.

Thạch thất hình như sợ Bạch Cảnh không nhìn rõ thứ hạng, cố ý tô đỏ cho cô xem, rõ ràng có ý chế giễu.

Bạch Cảnh ồ lên: "Vậy mà tôi có thể xếp hạng bốn mươi ba đó, khí lực thật lớn!"

Đây chính là bảng xếp hạng của một đám lính và dị năng giả, nghiêm túc mà nói, đã nằm ngoài kỳ vọng của cô.

Thạch thất nghe mấy câu này bèn tức đến mức không nói nên lời, ngay khi Bạch Cảnh lấy được cái chai liền quăng cô và mấy người khác ra ngoài.

Bạch Cảnh vừa nhìn thấy không trung quen thuộc, liền nhanh chóng kêu lan điếu biến dị, sau khi an ổn rơi xuống đất, cô lắc đầu, chẳng kích thích chút nào.

Bất quá việc bí cảnh phòng huấn luyện có ý thức đã chứng minh đẳng cấp của nó không thấp, chỉ sợ thạch thất chỉ là một phần trong đó, điều này đối với căn cứ thành phố C mà nói cũng là chuyện tốt.

Loại bí cảnh xuất hiện gần căn cứ đương nhiên sẽ thuộc về căn cứ, đẳng cấp bí cảnh càng cao, phần thưởng bên trong càng tốt.

Bạch Cảnh đi tới đứng cạnh Lạc Khinh Chu, ho nhẹ một tiếng, "Phần thưởng cấp năm là cái gì, có tiện tiết lộ một chút không?"

“Nửa bình dịch cường hóa cao cấp." Lạc Khinh Chu đang cẩn thận ghi chép quy luật và dao động khu bí cảnh xuất hiện, cũng không ngẩng đầu lên nói.

Hắn ta lại vào thạch thất lần nữa, miễn cưỡng đem viên đá đen nâng đến độ cao một mét, thu được không đến nửa bình dung dịch cường hóa cấp thấp.

Phần thưởng của căn phòng đá đã được làm rõ.

Cấp một là nửa bình dịch cường hóa cấp thấp cường, cấp hai là một phần tư bình dịch cường hóa cấp trung, cấp ba là nửa bình dịch cường hóa cấp trung, cấp bốn là một phần ba bình dịch cường hóa cao cấp, cấp năm là nửa bình dịch cường hóa cao cấp.

Nghe có hơi keo kiệt.

Bất quá sau khi Phùng tướng quân biết tác dụng của dịch cường hóa, thì lại rất hài lòng với bí cảnh này. Trước mắt, quân đội chỉ có một phần ba binh sĩ trở thành dị năng giả, hai phần ba còn lại có một số là chưa đến lượt dùng tinh thạch thức tỉnh, có một số là đã dùng tinh thạch thức tỉnh nhưng không thành công.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau