Nữ Phụ Mạt Thế Từ Chối Đi Chết
Chương 42:
Dựa theo tư liệu bọn họ thu thập được, cho dù xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, thì cũng không thể có chuyện tất cả thành viên của tiểu đội Đao Phong đều hy sinh, trừ phi xuất hiện cái gì đó giở trò. Chẳng lẽ phía chính phủ thật sự không biết sao?
Dù sao thì khi thế lực quân đội giảm, chính phủ vẫn được lợi lớn nhất.
Hàn Kiêu nheo mắt, ngữ khí vững vàng: "Thế nào, cô nhận được tin tức gì thêm?”
"Tôi chỉ là cảm thấy mặc dù số lượng tiểu đội dị năng của chính phủ so ra thì kém hơn quân đội, nhưng cũng đủ để vận chuyển từ từ một lượng tinh thạch khổng lồ về." Bạch Cảnh không nhanh không chậm trình bày ý nghĩ của mình: "Như vậy tuy rằng hiệu suất thấp, nhưng lợi ích thu được so với hai bên hợp tác như hiện thì lớn hơn nhiều. Cho nên thị trưởng Tống bằng lòng tiết lộ tin tức này cho quân đội, hiển nhiên là có tính toán khác, rất có thể là muốn lấy binh sĩ quân đội làm vật hy sinh."
"Cũng có khả năng." Hàn Kiêu không phủ nhận: "Nhưng tinh thạch khổng lồ có thể bồi dưỡng ra hàng trăm dị năng giả, cũng có thể giúp dị năng giả thăng cấp, Phùng lão không thể ngồi yên không để ý tới được."
Bạch Cảnh dừng lại, cô biết Hàn Kiêu nói không sai, cho dù trong này có cạm bẫy, quân đội cũng sẽ không buông tha, vì sức hấp dẫn của tinh thạch khổng lồ quá lớn.
"Vậy không bằng chúng ta cứ theo sát tiểu đội dị năng của chính phủ, đừng tách ra hành động?"
Tuy rằng thân tín không nhiều lắm, nhưng nhất định thị trưởng Tống kia sẽ không lãng phí tính mạng của dị năng giả dưới quyền mình. Hiện tại số lượng dị năng giả cũng không có nhiều lắm.
“Không có chuyện sẽ có nhiều người chạy tới vì một khối tinh thạch như vậy.” Hàn Kiêu nhướng mày: “Trên thực tế, Phùng lão đã rõ ràng số tinh thạch đó thuộc về Tống Cường.”
Tinh thạch màu tím và màu xanh lá cây thuộc về quân đội, tinh thạch màu vàng và màu đỏ thuộc về chính phủ, còn tinh thạch màu trắng xuất hiện cuối cùng, cũng bởi vì mới xuất hiện nên không biết phù hợp với dị năng gì, liền quyết định chia thành năm phần.
Hàn Kiêu thấy vậy cười khẽ: "Được rồi, đừng lo lắng nữa. Ngày mai Phùng lão sẽ cho máy bay không người lái đi thăm dò địa hình, nếu thật sự có bẫy, ít nhiều gì cũng sẽ lộ ra dấu vết.”
Dù sao thì khi thế lực quân đội giảm, chính phủ vẫn được lợi lớn nhất.
Hàn Kiêu nheo mắt, ngữ khí vững vàng: "Thế nào, cô nhận được tin tức gì thêm?”
"Tôi chỉ là cảm thấy mặc dù số lượng tiểu đội dị năng của chính phủ so ra thì kém hơn quân đội, nhưng cũng đủ để vận chuyển từ từ một lượng tinh thạch khổng lồ về." Bạch Cảnh không nhanh không chậm trình bày ý nghĩ của mình: "Như vậy tuy rằng hiệu suất thấp, nhưng lợi ích thu được so với hai bên hợp tác như hiện thì lớn hơn nhiều. Cho nên thị trưởng Tống bằng lòng tiết lộ tin tức này cho quân đội, hiển nhiên là có tính toán khác, rất có thể là muốn lấy binh sĩ quân đội làm vật hy sinh."
"Cũng có khả năng." Hàn Kiêu không phủ nhận: "Nhưng tinh thạch khổng lồ có thể bồi dưỡng ra hàng trăm dị năng giả, cũng có thể giúp dị năng giả thăng cấp, Phùng lão không thể ngồi yên không để ý tới được."
Bạch Cảnh dừng lại, cô biết Hàn Kiêu nói không sai, cho dù trong này có cạm bẫy, quân đội cũng sẽ không buông tha, vì sức hấp dẫn của tinh thạch khổng lồ quá lớn.
"Vậy không bằng chúng ta cứ theo sát tiểu đội dị năng của chính phủ, đừng tách ra hành động?"
Tuy rằng thân tín không nhiều lắm, nhưng nhất định thị trưởng Tống kia sẽ không lãng phí tính mạng của dị năng giả dưới quyền mình. Hiện tại số lượng dị năng giả cũng không có nhiều lắm.
“Không có chuyện sẽ có nhiều người chạy tới vì một khối tinh thạch như vậy.” Hàn Kiêu nhướng mày: “Trên thực tế, Phùng lão đã rõ ràng số tinh thạch đó thuộc về Tống Cường.”
Tinh thạch màu tím và màu xanh lá cây thuộc về quân đội, tinh thạch màu vàng và màu đỏ thuộc về chính phủ, còn tinh thạch màu trắng xuất hiện cuối cùng, cũng bởi vì mới xuất hiện nên không biết phù hợp với dị năng gì, liền quyết định chia thành năm phần.
Hàn Kiêu thấy vậy cười khẽ: "Được rồi, đừng lo lắng nữa. Ngày mai Phùng lão sẽ cho máy bay không người lái đi thăm dò địa hình, nếu thật sự có bẫy, ít nhiều gì cũng sẽ lộ ra dấu vết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất