Nữ Phụ Thiên Tài Hào Quang

Chương 8: Ngôn Linh

Trước Sau
Ân Tô là một thiên tài của học viện này, sở hữu những thứ mà rất nhiều người khao khát muốn vương tay chạm vào, còn hiện tại, nói Ân Tô là một con quái vật hẳn ai cũng tin.

Quay lại sáu ngày trước thời điểm hiện tại, khi mà cô gái đó chỉ vừa nhận được vũ khí của mình, thời điểm mà mọi chuyện vẫn còn ổn thỏa và yên tĩnh. Ân Tô cầm trên tay khẩu súng trường màu xanh đen thường được trang bị cho các học viên khi huấn luyện hoặc có trường hợp khẩn cần chiến đấu, có cảm giác nó nhẹ hơn súng thật?

Thật ra không có chuyện đó đâu, mặc dù chính chủ không biết nhưng để tôi bậc mí, Huyết Thống bên trong cơ thể Ân Tô đặc biệt đến mức chỉ cần khi cô tiếp xúc với Ngôn Linh-Hoàng Đế và thức tỉnh, nó sẽ tràn ngập khắp cơ thể cô như nguồn năng lượng khổng lồ và nâng cấp thể chất cũng như thể trạng vốn chẳng giống người thường của cô rồi.

Chính vì thế cảm thấy vật nào đó nhẹ đi là chuyện bình thường.

Quay lại với vấn đề huấn luyện dùng súng, trước đây khá lâu khi còn là Tiết tổng của công ty, Ân Tô cũng là sinh viên đại học và được đi quân sự tập huấn một thời gian nhất định, cũng đồng nghĩa với việc cô biết dùng súng.

Caesar hướng dẫn cô một vài đường cơ bản để hạ gục đối phương với bán súng, chủ yếu là cận chiến, mấy chiêu này với người có nền tảng võ học tốt như Ân Tô của chúng ta thì chỉ là trò trẻ con, chẳng mấy chốc là được cho qua.

Đến lúc luyện ngắm bắn thì khó khăn hơn một chút, dù sao cũng chẳng mấy ai có cơ hội được tiếp xúc và sử dụng thứ vũ khí nguy hiểm thế này mà.

Tử Hằng sau đó lại rèn luyện cho cô thêm một chút kiếm thuật, hy vọng Ân Tô có thể lĩnh hội phần nào để nhanh chóng làm quen với thân thủ khác thường sau khi khai mở Huyết Thống, tiếp tới còn học cách sử dụng Ngôn Linh. Nhưng thật không ngờ khả năng vận động của cô gái này lại tốt như vậy, chẳng mấy chốc đã có thể đánh ngang tay với một trong hai người hướng dẫn của mình, mặc dù chỉ là kéo dài khoảng ba đến bốn phút.

Sự lợi hại của Ân Tô còn nằm ở chỗ cô cực kì tham lam tri thức và hiếu thắng với việc mạnh mẽ hơn nữa, tính cách dữ dội đó khiến cô ngày đêm chìm trong huấn luyện và học tập, từ ngoài nhìn vào chẳng khác gì một tên cuồng công việc cả, rất rợn người.

Sau khi đã lĩnh hội xong những gì mình cần, nữ tử mang theo dụng cụng đến sân tập tiến hành rèn luyện tự nâng cao, từ Cửa Hàng mua ra vài bộ kiếm pháp và tuyệt thế võ học thất truyền gì đó trong phim truyền hình rồi ấn [Học] để tiếp thu.

Tất nhiên không có chuyện ngồi không là thành, cô phải làm theo hướng dẫn để biết cách đánh và né, vung kiếm thế nào thì hóa giải, xoay người thế nào là phản đòn, cái công dụng của quá trình [Học] kia chỉ giúp cô nhớ rõ kiến thức mà thôi.

Bí kiếp thất truyền này được Cửa Hàng giới thiệu là mua từ tu tiên giới nào đó trong ba ngàn thế giới ngoài kia, hiển nhiên là độc nhất trong thế giới này, Ân Tô cảm thấy mình lại vô tình có được hào quang mạnh mẽ gì đấy vốn thuộc về nhân vật chính.

Qua vài ngày rèn luyện tới sống chết, mệt bở hơi tai, cuối cùng ngày học kiến thức Ngôn linh cũng tới!

Vì tránh cho cô mất kiểm soát Ngôn Linh mà gây ra chuyện chẳng lành, Caesar và Sở tử Hằng cùng nhau huấn luyện cô như những ngày đầu tiên, giám sát chặt chẽ việc rèn luyện Ngôn Linh của cái thuần khiết cao Ân Tô, hôm nay còn có thêm vài khách vời như Trần Mặc Đồng, biệt danh là Nono (Nặc Nặc), nghe đồn là hôn thê của Caesar.

"Trước đó, em cùng tôi đấu một chút để làm nóng người nhé?" Hội trưởng Hội học sinh Caesar Gattuso đưa ra đề nghị, mặc cho xung quanh đều nhìn hắn với ánh mắt như hắn sẽ bắt nạt người mới vậy.

"Với tôi chứ, cậu cút sang bên kia đi." Tử Hằng lạnh nhạt nhìn hắn.

Ân Tô, đã quá quen với cái cảnh này chỉ biết cười trừ: "Hay hai anh chơi trò kéo búa bao để quyết định nhé?"

"Làm sao để hai tên không biết kiềm chế này đánh với em? Để tôi đi." Nono hừ hừ nhìn hai gã trai náo nhiệt bên kia, quay sang nói mà khiến họ chẳng phản bát gì.

Hay nói đúng hơn là không ai muốn tranh với con gái ấy. Ân Tô cũng không có từ chối, mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu chấp nhận.

Để làm nóng người thì lựa chọn tuyệt vời nhất lúc này là đấu kiếm, với cận chiến Ân Tô hoàn toàn có thể tự tin mình chẳng thua kém ai ở cái học viện này đâu, nhất là sau khi tu bổ bằng mấy cái tuyệt học võ lâm từ thế giới khác như kia.

Hình như dạo này còn có người rao bán bí kiếp tu tiên trên Cửa Hàng?

Mà thôi, đi xa rồi, quay lại nào.



Nono tuy không quá giỏi về cận chiến nhưng cũng không có tệ đến mức không thể đánh nhau với gấu, nhanh chóng dùng tốc độ vốn là ưu thế của nàng tấn công tới, đường kiếm sắc lạnh lại thoắt ẩn thoắt hiện khiến Ân Tô có điểm ngạc nhiên.

Nhưng không tới hai giây cô liền nắm bắt được chuyển động của Nono, nương theo thế điều khiển trận đấu của nàng ta mà làm như mình thất thế, trước tiên cứ để đối thủ xem mình là kẻ yếu đã. Trước khi bị ép vào đường cùng, nữ tử lập tức xoay người vung kiếm tiến hành phản công, một vài nhát chém cố tình sượt qua vai và mặt rất nhanh khiến Nono cũng phải lùi về sau tránh né.

Thế trận thay đổi nhanh chóng, không muốn làm mất nhiều thời gian học tập cách dùng Ngôn Linh của mình, nữ tử liền dùng động tác đơn giản đánh rơi kiếm của đối phương.

"Xong... rồi?"

"Hình như vậy.... học viên mới thắng rồi."

"Là chị Nono nhường phải không? Chị ấy còn lùi lại nữa."

"So làm gì chứ, chỉ là giao lưu thôi mà."

"Cũng phải nhỉ."

Bên ngoài vang ra mấy lời bàn tán như vậy đã xem như nhẹ nhàng, cũng không có soi mói, bản thân Nono cũng không thắc mắc gì tới cách dùng kiếm kì quái của cô mà mỉm cười khen ngợi:

"Đánh hay lắm, học viên mới Ân Tô."

"Chị quá khen." Cô cũng lịch sự đáp lời.

"Em tiến bộ nhiều rồi." Caesar trông có vẻ rất hài lòng mà nhếch mép cười, song cũng chẳng quên khịa Tử Hằng một chút: "Cách dùng kiếm lạ lùng đó là tên này chỉ em à?"

"Tôi còn nghĩ là cậu đấy." Ai đó phản dame.

"Em ứng biến thôi." Cô ngăn chặn trước cuộc đấu khẩu không hồi kết của hai thanh niên: "Vậy em có thể học cách dùng Ngôn Linh chứ?"

"Phải rồi." Caesar cao hứng nói: "Tôi cũng muốn xem em là loại nào đây."

Ân Tô nhìn ra không chỉ có mỗi gã tóc vàng như thế, hầu như các học viên có mặt đều hướng mắt đến mong chờ tân sinh Ân Tô biểu diễn ngôn Linh của thuần khiết bậc cao. Nữ thấy có chút quan ngại nhìn bọn họ, thật sự đứng gần vậy không sao chứ?

"Em không chịu trách nhiệm gì đâu đấy." Cô ghét bỏ nhìn ba người không sợ chết kia, sau đó nhắm mắt chuyên tâm để dùng tới Ngôn Linh.

[Đinh]

[Mở khóa Kỹ năng mới, mời lựa chọn để học]

[Lưu ý, chỉ được Học một lần, xin cân nhắc kĩ trước khi đưa ra quyết định:

+Ngôn Linh-Long Chủng Ảnh, xếp loại cấp thần, số hiệu 214



+Ngôn Linh-Lôi Diệt, xếp loại cấp thần, số hiệu 165

+Ngôn Linh-Hoắc Đế, xếp loại cấp thần, số hiệu 178]

[Lựa chọn của bạn là?]

Âm thanh máy móc quen thuộc kèm theo giọng nói lạnh nhạt thường thấy của mấy hệ thống trong phim công nghệ cao, lần này thông báo tới là cho cô lựa chọn Ngôn Linh của mình? Hình như ngoài tên và số hiệu ra thì chằng còn thông tin gì hết, cái này cũng là lựa chọn sao??

Ân Tô không mở mắt, đứng im cũng được một lúc khiến người ta nôn nóng muốn đến gần hơn để xem rốt cuộc là cô làm trò gì, hiển nhiên mấy lời bàn tán cũng có này có kia, không tránh bỏ việc vài người ghen ghét mà buông lời cay đắng.

Nữ tử nghe thấy nhưng không mấy để tâm, tập trung hết sức lựa chọn cho mình một cái Ngôn Linh phù hợp nhất, không thể cẩu thả vì nó sẽ là bàn đạp để xem cô sống chết ra sao với nhiệm vụ ở Đập Tam Hiệp sắp tới.

Qua một lúc nữa suy nghĩ, cuối cùng Ân Tô quyết định chọn cái mạnh mẽ nhất, [Long Chủng Ảnh].

Nhiều người đã lựa chọn rời khỏi đó vì chờ đợi quá nhàm chán, cũng có người mệt mỏi thở dài ngồi xuống một nơi gần đấy để chờ, và cũng có số ít giống như nhóm ba người Nono, Caesar và Tử Hằng, kiên nhẫn đứng đấy chờ đợi cô gái nhỏ bộc phát năng lực.

Lộ Minh Phi và Finger nghe tin lúc này chạy tới cũng chưa muộn, hay là nói chỉ vừa bắt đầu!

Ân Tô bên trong đưa ra lựa chọn của mình, lập tức bên ngoài xuất hiện chấn động không nhỏ, gió bắt đầu cuồng cuộn nổi lên như thể có cơn bão dữ dội ập tới, bầu trời cũng bị mây đen che kín, còn có sấm sét rền vang như báo hiệu tận thế đến rồi mau chạy đi.

Đương sự mở mắt cũng hoảng hốt hết sức, cái này là gì a?? Gây chú ý lớn như vậy thì có còn cho cô sống không chứ?

Mặc dù nghĩ là vậy, Ân Tô lại bị ép buộc tiếp nhận thông tin của Ngôn Linh mà lần nữa nhắm mắt, khi này chấn động cũng vơi đi nhưng kéo về mấy cái giáo sư, có lẽ vì chấn động lớn như vậy khiến nhà trường cũng lo lắng rồi.

Trừ bỏ đoạn đầu màu mè ra, đoạn sau càng có điểm màu mè gấp bội!!

Trên người Ân Tô bắt đầu xuất hiện vảy rồng, dù chỉ là một vùng nhỏ gần dưới mắt nhưng vẫn có thể dễ dàng nhận ra vì máu sắc quá nổi bậc, thậm chí còn phản chiếu ánh sáng mà trở nên càng bắt mắt. Rồi một luồng khí bao quanh lấy người cô, đoán xem, luồng khí kia có hình dáng của Rồng nha!

Thoạt nhìn như một con Vân Long..

Hội trường trở nên náo loạn vì nghĩ rằng thuần khiết cao cấp bắt đầu hóa rồng vì mất kiểm soát, học viên được sơ tán ra khỏi phạm vi nguy hiểm, các giáo sư và học viên có chiến lực cao ở lại ứng phó nếu tình hình nguy cấp.

Không khí căng thẳng chưa gì đã ập tới học viện.

Bên này, nguyên nhân của mọi việc lại không biết cái mô tê gì, vẫn chuyên tâm đọc hiểu lấy những thông tin mình nhận vào một cách liên tục, khái quát một chút cũng hiểu được [Long Chủng Ảnh] có thể giúp cô hóa thành Long Nhân một cách đúng nghĩa nhất, ngoài ra còn rất nhiều công dụng đòi hỏi độ thuần thục cao, có thể chia nhỏ các phần năng lượng mà Ngôn Linh mang tới để ứng dụng vào, chuyện này còn xa lắm.

Mới bắt đầu thế này thì cô chỉ có thể giải phóng năng lượng ra xung quanh tạo thành hiệu ứng đe dọa hay thấy trong game, thể chất cũng được cường hóa theo cấp bậc hóa Rồng, nói chung cũng không biết còn có thể làm gì nữa nhưng cũng coi như là đủ.

Ân Tô chậm rãi hồi tỉnh, khí thế thu hẹp rồi sau đó biến mất, đôi mắt Rồng mang màu vàng rực rỡ khi dùng đến Ngôn Linh của nữ tử lay động, ánh mắt mang theo khẽ khàng và nhỏ nhẹ nhìn những người xung quanh giương cung bạt kiếm với mình, có chút mệt mỏi mở lời:

"Hình như.... không ổn rồi?"

Sau đó mặc cho người ta phản ứng thế nào, cô trực tiếp nhất đi vì kiệt sức.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau