Chương 3
ba;
Huyên náo đến tận khuya.
An Úc khép hờ mắt, vô lực vịn vào người gã, một lượng lớn dịch bôi trơn lênh láng giữa hai đùi.An Úc không đoán nổi cảm xúc của gã, nhưng vẫn ngoan ngoãn để mặc gã ôm mình vào nhà tắm, rửa sạch, bôi thuốc, nhét vào trong chăn.Chỉ e rằng đây là thời khắc duy nhất mà anh và Dung Nham thân mật nhất.
Dung Nham nhìn anh bắn ra chút tinh dịch loãng, trìu mến hôn lên mặt anh, nhanh chóng rút dương v*t ra, xỏ xuyên giữa hai chân anh mấy chục lần, sau khi lên đỉnh gã cúi người hôn từng cái một lên môi anh, lên đầu núm đẹp tựa đá hồng ngọc, lên phần chóp của dương v*t mềm nhũn.“Ưm?”“Có đau không?”
An Úc nằm xuống nghỉ ngơi, Dung Nham lật người, đè lên người anh.Những khi ở trên giường gã nói “An An thật phóng túng”, “bộ dạng này của An An chỉ có mình anh được phép nhìn thấy”, “An An có phải là cô vợ nhỏ dâm đãng không”, gã nghĩ gì trong đầu nhỉ, có phải thật ra gã thầm ghét bỏ anh không, có phải gã sẽ so sánh anh với người ấy không.
Một màn ân ái khác lại được viên mãn hoàn thành.
Chỉ e rằng đây là thời khắc duy nhất mà anh và Dung Nham thân mật nhất.Rốt cuộc vẫn là do làm kịch liệt quá, đằng sau của anh thì không sao, nhưng đằng trước bắn nhiều nên hơi đau.
Không cần giao tiếp.
Sẽ không thấy xấu hổ.
Không cần phải nghĩ đến những chuyện khác.Một màn ân ái khác lại được viên mãn hoàn thành.
Chỉ cần tiếp tục đắm chìm trong dư vị của cao trào.Gã đã từng có bao giờ đột nhiên tỉnh lại giữa hôm đêm khuya vắng nào đó, nghiêm túc nhìn ngắm người nằm bên cạnh không.Đã từng có bao giờ bởi vì nhìn thấy người bên cạnh mình không phải là người mình nghĩ, người mình nhung nhớ trong lòng nên gã cảm thấy thất vọng và phiền muộn không.
Da thịt cận kề.Có lẽ một ngày nào đó gã sẽ phát hiện ra, An Úc rất đáng khinh; sẽ lợi dụng người ta gặp điều không hay hoặc khó khăn hoạn nạn để lấn lướt, sẽ vì yêu mà tính kế.Không cần giao tiếp.
“Có đau không?”
“Ưm?”Cảm thấy khó chịu khủng khiếp, anh nhìn sang người bên gối, đếm từng sợi lông mi của gã.
“Chỗ này này,” Ngón tay Dung Nham nhẹ nhàng ấn vào hang động đỏ hồng của anh, “Hôm nay làm nhiều quá, anh không khống chế tốt.”
An Úc lắc đầu, “Bôi thuốc vào là ổn thôi.”
“Ừ.” Dung Nham trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng.Thôi vẫn đừng nên biết đáp án, sẽ suy sụp mất.
An Úc không đoán nổi cảm xúc của gã, nhưng vẫn ngoan ngoãn để mặc gã ôm mình vào nhà tắm, rửa sạch, bôi thuốc, nhét vào trong chăn.Chỉ có lúc này anh mới dám nhìn gã một cách không hề kiêng nể.An Úc khép hờ mắt, vô lực vịn vào người gã, một lượng lớn dịch bôi trơn lênh láng giữa hai đùi.
Sau nửa đêm, An Úc tỉnh lại hai ba lần.Dung Nham nhìn anh bắn ra chút tinh dịch loãng, trìu mến hôn lên mặt anh, nhanh chóng rút dương v*t ra, xỏ xuyên giữa hai chân anh mấy chục lần, sau khi lên đỉnh gã cúi người hôn từng cái một lên môi anh, lên đầu núm đẹp tựa đá hồng ngọc, lên phần chóp của dương v*t mềm nhũn.Huyên náo đến tận khuya.
Rốt cuộc vẫn là do làm kịch liệt quá, đằng sau của anh thì không sao, nhưng đằng trước bắn nhiều nên hơi đau.Da thịt cận kề.
Cảm thấy khó chịu khủng khiếp, anh nhìn sang người bên gối, đếm từng sợi lông mi của gã.Lúc ấy anh sẽ làm gì nhỉ.
Chỉ có lúc này anh mới dám nhìn gã một cách không hề kiêng nể.“Chỗ này này,” Ngón tay Dung Nham nhẹ nhàng ấn vào hang động đỏ hồng của anh, “Hôm nay làm nhiều quá, anh không khống chế tốt.”
Gã đã từng có bao giờ đột nhiên tỉnh lại giữa hôm đêm khuya vắng nào đó, nghiêm túc nhìn ngắm người nằm bên cạnh không.
Đã từng có bao giờ bởi vì nhìn thấy người bên cạnh mình không phải là người mình nghĩ, người mình nhung nhớ trong lòng nên gã cảm thấy thất vọng và phiền muộn không.Chỉ cần tiếp tục đắm chìm trong dư vị của cao trào.
Những khi ở trên giường gã nói “An An thật phóng túng”, “bộ dạng này của An An chỉ có mình anh được phép nhìn thấy”, “An An có phải là cô vợ nhỏ dâm đãng không”, gã nghĩ gì trong đầu nhỉ, có phải thật ra gã thầm ghét bỏ anh không, có phải gã sẽ so sánh anh với người ấy không.
Có lẽ một ngày nào đó gã sẽ phát hiện ra, An Úc rất đáng khinh; sẽ lợi dụng người ta gặp điều không hay hoặc khó khăn hoạn nạn để lấn lướt, sẽ vì yêu mà tính kế.
Lúc ấy anh sẽ làm gì nhỉ.
Thôi vẫn đừng nên biết đáp án, sẽ suy sụp mất.
Huyên náo đến tận khuya.
An Úc khép hờ mắt, vô lực vịn vào người gã, một lượng lớn dịch bôi trơn lênh láng giữa hai đùi.An Úc không đoán nổi cảm xúc của gã, nhưng vẫn ngoan ngoãn để mặc gã ôm mình vào nhà tắm, rửa sạch, bôi thuốc, nhét vào trong chăn.Chỉ e rằng đây là thời khắc duy nhất mà anh và Dung Nham thân mật nhất.
Dung Nham nhìn anh bắn ra chút tinh dịch loãng, trìu mến hôn lên mặt anh, nhanh chóng rút dương v*t ra, xỏ xuyên giữa hai chân anh mấy chục lần, sau khi lên đỉnh gã cúi người hôn từng cái một lên môi anh, lên đầu núm đẹp tựa đá hồng ngọc, lên phần chóp của dương v*t mềm nhũn.“Ưm?”“Có đau không?”
An Úc nằm xuống nghỉ ngơi, Dung Nham lật người, đè lên người anh.Những khi ở trên giường gã nói “An An thật phóng túng”, “bộ dạng này của An An chỉ có mình anh được phép nhìn thấy”, “An An có phải là cô vợ nhỏ dâm đãng không”, gã nghĩ gì trong đầu nhỉ, có phải thật ra gã thầm ghét bỏ anh không, có phải gã sẽ so sánh anh với người ấy không.
Một màn ân ái khác lại được viên mãn hoàn thành.
Chỉ e rằng đây là thời khắc duy nhất mà anh và Dung Nham thân mật nhất.Rốt cuộc vẫn là do làm kịch liệt quá, đằng sau của anh thì không sao, nhưng đằng trước bắn nhiều nên hơi đau.
Không cần giao tiếp.
Sẽ không thấy xấu hổ.
Không cần phải nghĩ đến những chuyện khác.Một màn ân ái khác lại được viên mãn hoàn thành.
Chỉ cần tiếp tục đắm chìm trong dư vị của cao trào.Gã đã từng có bao giờ đột nhiên tỉnh lại giữa hôm đêm khuya vắng nào đó, nghiêm túc nhìn ngắm người nằm bên cạnh không.Đã từng có bao giờ bởi vì nhìn thấy người bên cạnh mình không phải là người mình nghĩ, người mình nhung nhớ trong lòng nên gã cảm thấy thất vọng và phiền muộn không.
Da thịt cận kề.Có lẽ một ngày nào đó gã sẽ phát hiện ra, An Úc rất đáng khinh; sẽ lợi dụng người ta gặp điều không hay hoặc khó khăn hoạn nạn để lấn lướt, sẽ vì yêu mà tính kế.Không cần giao tiếp.
“Có đau không?”
“Ưm?”Cảm thấy khó chịu khủng khiếp, anh nhìn sang người bên gối, đếm từng sợi lông mi của gã.
“Chỗ này này,” Ngón tay Dung Nham nhẹ nhàng ấn vào hang động đỏ hồng của anh, “Hôm nay làm nhiều quá, anh không khống chế tốt.”
An Úc lắc đầu, “Bôi thuốc vào là ổn thôi.”
“Ừ.” Dung Nham trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng.Thôi vẫn đừng nên biết đáp án, sẽ suy sụp mất.
An Úc không đoán nổi cảm xúc của gã, nhưng vẫn ngoan ngoãn để mặc gã ôm mình vào nhà tắm, rửa sạch, bôi thuốc, nhét vào trong chăn.Chỉ có lúc này anh mới dám nhìn gã một cách không hề kiêng nể.An Úc khép hờ mắt, vô lực vịn vào người gã, một lượng lớn dịch bôi trơn lênh láng giữa hai đùi.
Sau nửa đêm, An Úc tỉnh lại hai ba lần.Dung Nham nhìn anh bắn ra chút tinh dịch loãng, trìu mến hôn lên mặt anh, nhanh chóng rút dương v*t ra, xỏ xuyên giữa hai chân anh mấy chục lần, sau khi lên đỉnh gã cúi người hôn từng cái một lên môi anh, lên đầu núm đẹp tựa đá hồng ngọc, lên phần chóp của dương v*t mềm nhũn.Huyên náo đến tận khuya.
Rốt cuộc vẫn là do làm kịch liệt quá, đằng sau của anh thì không sao, nhưng đằng trước bắn nhiều nên hơi đau.Da thịt cận kề.
Cảm thấy khó chịu khủng khiếp, anh nhìn sang người bên gối, đếm từng sợi lông mi của gã.Lúc ấy anh sẽ làm gì nhỉ.
Chỉ có lúc này anh mới dám nhìn gã một cách không hề kiêng nể.“Chỗ này này,” Ngón tay Dung Nham nhẹ nhàng ấn vào hang động đỏ hồng của anh, “Hôm nay làm nhiều quá, anh không khống chế tốt.”
Gã đã từng có bao giờ đột nhiên tỉnh lại giữa hôm đêm khuya vắng nào đó, nghiêm túc nhìn ngắm người nằm bên cạnh không.
Đã từng có bao giờ bởi vì nhìn thấy người bên cạnh mình không phải là người mình nghĩ, người mình nhung nhớ trong lòng nên gã cảm thấy thất vọng và phiền muộn không.Chỉ cần tiếp tục đắm chìm trong dư vị của cao trào.
Những khi ở trên giường gã nói “An An thật phóng túng”, “bộ dạng này của An An chỉ có mình anh được phép nhìn thấy”, “An An có phải là cô vợ nhỏ dâm đãng không”, gã nghĩ gì trong đầu nhỉ, có phải thật ra gã thầm ghét bỏ anh không, có phải gã sẽ so sánh anh với người ấy không.
Có lẽ một ngày nào đó gã sẽ phát hiện ra, An Úc rất đáng khinh; sẽ lợi dụng người ta gặp điều không hay hoặc khó khăn hoạn nạn để lấn lướt, sẽ vì yêu mà tính kế.
Lúc ấy anh sẽ làm gì nhỉ.
Thôi vẫn đừng nên biết đáp án, sẽ suy sụp mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất