Nuôi Em Chỉ Là Chuyện Nhỏ

Chương 12: Bát cháo này do Mạc Dịch Trình tự làm đó ư?

Trước Sau
Nguyện Tác nghĩ không ra.

“Nhóc bị bệnh sao lại không nói với tôi.”

“…”

“Trong lịch sử của hệ thống có thông tin nhóc từ chối nói cho tôi biết.”

“… Sẽ làm phiền đến công việc của anh mà.”

Mạc Dịch Trình thấy Nguyện Tác cúi thấp đầu thì không nỡ trách cứ thêm gì nữa, mềm giọng lại, “Sau này bất kể có chuyện gì cũng phải nói cho tôi biết đầu tiên, hiểu chưa? Nếu như sau này còn phát hiện nhóc giấu tôi chuyện gì nữa, thì… tịch thu máy tính của nhóc.”

“Ế…” Nguyện Tác muốn xem phim mà, bộ 《Sứ mệnh của một con chó 》 còn chưa kịp xem lần ba…

“Hiểu chưa?” Mạc Dịch Trình hỏi lại.

“Dạ, biết rồi.” Nguyện Tác gật đầu, khụt khịt mũi ho hai cái.

Mạc Dịch Trình nhíu mày, bảo: “Vào trong chăn đi, đầu giường có nước ấm, uống một ít trước đã, lát nữa gọi bác sĩ đến xem lại một chút.”

Nguyện Tác nghe lời uống nước xong, chui vào trong chăn ngoan ngoãn nằm xuống.

Trần Củ nghe thấy loáng thoáng tiếng ảnh đế nhà mình nói chuyện trong phòng tắm, ngữ điệu nhẹ nhàng mềm mại chưa thấy bao giờ! Nhớ lại ban nãy trước khi vào ảnh đế có cầm theo điện thoại di động… Bỗng nhiên Trần Củ tỉnh ngộ, sau đó lại nghiền ngẫm kinh khủng…

oOo

Mạc Dịch Trình làm theo các bước cụ thể để nấu món cháo gạo kê mà Trần Củ viết ra, bận bịu mồ hôi đầy đầu, cuối cùng cũng vụng về biên soạn xong các bước chế biến cháo gạo kê trong game, click bắt đầu.

Đầu bên kia Nguyện Tác chống khuôn mặt mũm mĩm ngắm nhìn phong cảnh nhạt nhòa bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn không biết trong lúc này Mạc Dịch Trình đang bận rộn.

Nửa giờ sau, món cháo gạo kê vàng óng, nóng hổi ra lò.

Bụng Nguyện Tác đã bắt đầu réo vang, trong phòng không có tủ lạnh, còn đang nhung nhớ cơm dinh dưỡng và đồ ăn vặt của mình. Một bát cháo gạo kê xuất hiện ngay đầu giường, hương thơm nức mũi.

“Ăn đi.” Mạc Dịch Trình mở trò chơi ra, cuối cùng chính hắn vẫn chưa ăn bữa sáng.

Nguyện Tác nói cảm ơn, ôm bát cháo múc một muỗng đầy, thổi phù phù hai cái rồi cho vào miệng.

Một bên Mạc Dịch Trình uống sữa bò của mình, vẻ mặt bình tĩnh.

Nguyện Tác ăn một miếng rồi lại một miếng, khuôn mặt nhỏ nhắn phình lên, hai cánh môi trơn bóng.

Mạc Dịch Trình uống nửa ly sữa bò vào bụng, ho nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng không nhịn được mở lời: “Mùi vị thế nào?”

Nguyện Tác gật đầu như gà con mổ thóc, “Ăn ngon.”



“Chỉ có ăn ngon thôi à?”

(Chứ ông còn muốn gì nữa._.)

Nguyện Tác nghiêm túc suy nghĩ một chốc rồi nói: “Ấm lắm.”

Mạc Dịch Trình sướng rơn nhưng gật gật đầu giả vờ như không để ý lắm, “Ăn nhiều vào chút.”

“Vâng ạ.” Nguyện Tác lại cắm đầu ăn cháo tiếp, ăn no rồi mới nhớ ra trong cửa hàng thức ăn không có bán sẵn cháo gạo kê, nói vậy là chén cháo này do Mạc Dịch Trình tự làm đó ư? “Mạc Dịch Trình.” Nguyện Tác ôm bát không kêu một tiếng.

“Hả?” Mạc Dịch Trình cũng ăn điểm tâm xong rồi.

“Chén cháo này do Mạc Dịch Trình tự làm à?” Lí nhí hỏi thử.

“… Ừm.” Bé con này đúng là ngốc ghê, vậy mà giờ mới biết.

Nguyện Tác liếm liếm môi vô cùng tiếc nuối, thì thầm: “Sớm biết vậy đã ăn chậm một chút.”

Nguyện Tác chỉ cảm thán một cách vô ý thức, nhưng Mạc Dịch Trình bị lời nói của bé con kích trúng, mãi một lúc sau mới bảo: “Sau này ngày nào cũng được ăn.”

“Thật vậy hả?” Hai mắt Nguyện Tác sáng rực lên.

Mạc Dịch Trình: “Ừ, sau này không ăn cơm dinh dưỡng nữa.”

oOo

Lương Thiệu Ninh ra vào đoàn kịch, vì bản thân cũng có chút tiếng tăm trong vòng nên mọi người đều biết anh là bác sĩ tư nhân của nhà họ Mạc. Rất nhiều người nhao nhao phỏng đoán là Mạc Dịch Trình ngã bệnh, nhưng vì tiến độ quay phim nên không thể không chữa bệnh ngay trong đoàn. Tin tức rò rỉ ra ngoài, một đợt sóng lớn các fan hâm mộ đều cảm thấy đau lòng.

Sau khi Lương Thiệu Ninh đến tái khám lần thứ ba, ra khỏi đoàn phim lên xe thì vợ gọi điện thoại tới, hỏi thăm Mạc Dịch Trình bị bệnh gì với vẻ hơi ngạc nhiên, Lương Thiệu Ninh suy nghĩ một chút rồi bảo: Đầu óc có vấn đề…

Ngay sau đó Mạc Dịch Trình đã gặp một bác sĩ dinh dưỡng và một bếp trưởng nấu món Quảng Đông rất nổi tiếng trong xe bảo mẫu. Truyền đạt lại tình hình của Nguyện Tác, rồi ngay ngày hôm ấy đã nhận được những phân tích tỉ mỉ trong việc phối hợp dinh dưỡng, còn có cả một vài thực đơn và phương pháp chế biến thích hợp với Nguyện Tác, mà điều khiến bếp trưởng muốn sụp đổ chính là, ảnh đế nghiêm khắc yêu cầu rằng trên thực đơn không được xuất hiện mấy từ như “Không ít” “Số lượng vừa phải”, tất cả nguyên liệu nấu ăn và gia vị đều phải cụ thể đến một chữ số sau dấu phẩy…

Buổi tối bếp trưởng tan làm về đến nhà, vợ ông thấy mặt mày ông đắng nghét, hỏi có phải là minh tinh không ra gì hùa nhau đùa giỡn đại bài hay không, bếp trưởng lắc đầu một cái thật nặng nề, bảo: Chẳng qua là cảm thấy đầu óc hơi có vấn đề…

(Về món ăn Quảng Đông: Những món Quảng Đông rất đa dạng về thành phần và được chế biến theo 21 cách nấu nướng khác nhau: xào, chiên rán, nướng, quay, hầm, hấp, kho, chao hấp bát úp… Về mặt phối hợp nguyên liệu và khẩu vị, người Quảng Đông thích cách chế biến sống. Quảng Đông có một số món nổi tiếng như: lợn sữa quay, gà hấp muối, ngỗng quay, gà luộc, thịt heo xá xíu, tôm hấp, gà om rắn vv… Ẩm thực Quảng Đông hình thành từ 3 truyền thống nấu bếp là Quảng Châu, Triều Châu, và Đông Giang, thành phần phong phú, cách chế biến tinh tế và phức tạp. Nguồn: Wikipedia tiếng Việt)

(Đại bài 大牌 là những người có tên tuổi, nổi bật trong một lĩnh vực nào đó. 牌 tức là nhãn hiệu, bảng hiệu, từ này hay dùng cho những người nổi tiếng trong giới giải trí, còn ở đây thì chỉ bác bếp trưởng ấy.)

oOo

Cuối cùng thì hai ngày sau, Nguyện Tác cũng xuất viện.

Được trở về căn phòng nhỏ của chính mình mà cảm thấy thật là thân thương, thay lại áo ngủ bé thỏ, bắt đầu bận rộn trước bàn đọc sách nhỏ.

Nửa tiếng sau, một bức vẽ bốn khung hình Mạc Dịch Trình nấu cơm trong nhà bếp ra đời.



(Hẳn là mọi người biết những mẩu truyện tranh ngắn nội dung hài hài, có độ dài là bốn khung tranh chứ nhỉ? Chính là em nó đó.)

Đinh!

【 Nhắc nhở của hệ thống: Mức độ yêu quý của tinh linh nhỏ Đô Đô +20 】

【 Nhắc nhở của hệ thống: Tinh linh nhỏ Đô Đô thăng lên cấp 3. 】

Nguyện Tác đặt bản vẽ vẫn chỉ mới được phác thảo vào cùng một ngăn kéo với những bức trước đó, nghĩ nghĩ một tí rồi lấy một tờ giấy vẽ ra, cúi đầu vẽ chăm chú.

Mỗi nét bút đều khá là nghiêm túc, một bên còn có đặt một bát lê tuyết chưng đường phèn do chính tay Mạc Dịch Trình nấu, chỉ ngậm vào thôi đã thấy trong khoang miệng thật ngọt ngào.

(Lê tuyết chưng đường phèn là một món ăn giúp giải cảm, trị ho. Thật ra thì ở đây chỉ viết là “đường phèn lê tuyết” thôi, trong khi có khá nhiều cách chế biến như chưng, hấp, hầm… nhưng tui thấy chúng đều có tác dụng trị ho, giải cảm như nhau cả.)

oOo

Phim điện ảnh của Mạc Dịch Trình đã hơ khô thẻ tre một cách suôn sẻ, trong ngoài đoàn phim đều đánh giá cực tốt về vai nam chính có kĩ năng diễn xuất hạng nhất, nhân phẩm lại rất tốt này.

(Ngày xưa chưa có giấy, người ta sẽ vót các thanh tre thành thẻ với kích thước nhất định rồi buộc lại bằng chỉ để tạo thành sách thẻ tre. Theo cách tạo ra sách thẻ tre tui tra được thì sau khi cạo lớp vỏ xanh của tre, người ta sẽ đem đi hong khô rồi mới cắt ra thành dạng thẻ. Nhưng ở đây tui nghĩ bước hơ khô thẻ tre này là bước cuối cùng, sau khi người ta đã hoàn thành xong việc viết lách hay ghi chép trên cuốn sách thẻ tre, họ sẽ đem những cuốn sách thẻ tre đó đi phơi để mực khô hoàn toàn. Đó chính là bước cuối cùng để hoàn thành cuốn sách thẻ tre. Bây giờ thì từ này hay được dùng để chỉ việc hoàn thành một công trình, một tác phẩm.)

Trong thời gian phỏng vấn có nhiều lúc đạo diễn cũng khen không dứt miệng, coi Mạc Dịch Trình là diễn viên có tiềm lực và thiên phú nhất mà mình từng gặp suốt mấy năm qua, con đường diễn xuất của hắn lúc này đây mới chỉ là bắt đầu.

Mạc Dịch Trình chuyển từ khách sạn về nhà, đó là một khu nhà hạng sang, diện tích không quá lớn, phong cách đơn giản mà trang nhã, người sống xung quanh đa số là người trong nghề hoặc một vài thương nhân.

Cùng lúc đó, Nguyện Tác được nuôi nấng dưới tài bếp núc cao siêu của Mạc Dịch Trình và chế độ dinh dưỡng hợp lý đã thăng cấp lần thứ hai, không chỉ mở rộng giới hạn phong cảnh bên ngoài cửa sổ mà còn có thể thay đổi phòng ở.

Mạc Dịch Trình đổi sang một chỗ ở có ba phòng ngủ một phòng khách giúp bé con, việc trang hoàng đều tôn trọng ý kiến của Nguyện Tác, phong cách thiên về ấm cúng, có rất nhiều chỗ nhỏ nhặt cũng được tô điểm một cách khéo léo và đáng yêu.

Hai căn phòng, một gian thì làm phòng ngủ, một gian được cải tạo lại thành phòng vẽ tranh.

Nguyện Tác không chịu đổi những đồ đạc vốn được đặt trong phòng ngủ cũ, vậy nên chúng được chở thẳng tới, ga trải giường và vỏ chăn hình bé thỏ nhỏ, tủ quần áo màu lam nhạt, trên đất đổi thành một cái thảm trải sàn thủ công cùng màu.

Phòng khách được đặt một chiếc TV màn hình lớn vào để tiện cho Nguyện Tác xem phim, máy tập thể dục thì đặt ở ban công.

Diện tích nhà bếp rất lớn, Mạc Dịch Trình bảo Trần Củ tìm một thầy giáo chuyên nghiệp của trường dạy nấu ăn đến, chuẩn bị đầy đủ mọi dụng cụ có thể dùng tới dựa theo danh sách mà thầy giáo đã liệt kê ra.

Còn một căn phòng cuối cùng, Mạc Dịch Trình thay luôn thành phòng cấp cứu loại nhỏ dùng trong nhà, để ngừa những lúc Nguyện Tác lại bị bệnh.

Việc trang hoàng trong game không cần phải bận tâm đến formaldehyde và những mùi lạ sẽ xuất hiện sau đó, ngay ngày hôm sau Nguyện Tác đã dời vào nhà một cách thuận lợi, đối diện với không gian hoạt động bỗng dưng trở nên rộng ra hình như hơi có vẻ không biết làm thế nào.

(Formaldehyde chính là hợp chất hữu cơ HCHO, ở điều kiện thường là chất khí có mùi hăng mạnh. Ứng dụng chính của formaldehyde là chế tạo các loại nhựa phản ứng nhiệt cứng, chế tạo sơn. Nhựa formaldehyde được sử dụng nhiều trong các vật liệu như gỗ dán, thảm, xốp cách điện, và các nhựa này sẽ thải formaldehyde ra rất chậm theo thời gian nên đây là một trong các chất gây ô nhiễm không khí trong nhà. Ở nồng độ trên 0,1 mg/kg không khí, việc hít thở phải formaldehyde có thể gây ra các kích thích mắt và màng nhầy, làm chảy nước mắt, đau đầu, cảm giác nóng trong cổ họng và khó thở.)

“Không gian trở nên rộng hơn, nếu thấy hơi sợ thì buổi tối nhớ mở đèn lên, hiểu chưa?” Mạc Dịch Trình dặn dò.

Nguyện Tác gật gật đầu, trong bụng nghĩ thầm: Nguyện Tác không sợ tối, Nguyện Tác chỉ sợ lúc sét đánh ban đêm thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau