Nương Tử Lưu Manh

Chương 8: GẶP ÁM SÁT

Trước Sau
- Tiểu Nghê, nàng đừng chạy nhanh quá cẩn thận vấp ngã

- Ta biết rồi

Nghê Thường như tiểu hài tử chạy khắp nơi trên phố, Sở Thương Dạ ánh mắt từ đầu đến cuối đều là cưng chiều.

Trên phố tấp nập người qua lại cộng thêm nàng không để ý, đến khi quay lại tìm hắn đã không thấy người đâu.

Trong con hẻm nhỏ hai bóng dáng một bạch y một hắc y đang bị một đám sát thủ bao vây, nửa khắc trước hắn không đuổi kịp nàng thế nên đành đi tìm không nghĩ tới đi đến con hẻm này liền bị sát thủ tập kích.

- Ai phái các người đến đây?

- Ngươi không cần biết, ngươi chỉ cần biết hôm nay là ngày chết của ngươi thôi

- Đúng là quá ngông cuồng

Tư Dạ tức giận siết chặt chuôi kiếm, sát thủ được phái đến rất đông, sức lực của hắn nếu chống đỡ cũng không được lâu.

- Giết hai người bọn họ cho ta

Tên thủ lĩnh ra lệnh, đám người đao kiếm sáng loá xông đến, Sở Thương Dạ tay ném thuốc độc vào người bọn chúng khiến một vài tên ngã xuống.

- Cẩn thận thuốc độc trong tay hắn

Đám người kia lấy giải độc đan ra uống, xem ra hiện tại thuốc độc không có tác dụng, Tư Dạ một bên đánh nhau với sát thủ một bên bảo vệ cho hắn.

- Chủ nhân cẩn thận

Mũi đao dưới ánh mặt trời phản chiếu hàn quang, tên sát thủ cầm đao xông về phía hắn, bên này Tư Dạ bị năm sáu tên sát thủ giữ chân không thể cứu hắn.

' Keng'

Thanh đao bị rơi xuống đất, tên sát thủ tức giận vì bị phá đám, hắn lập tức nhặt lại thanh đao nhưng không có cơ hội.

Hắn ta bị ám khí của nàng lấy mạng, Nghê Thường vội phi thân xuống bên dưới đứng cạnh hắn.



- Ngươi không sao chứ ?

- Ta không sao

- Để ta giúp Tư Dạ một tay

Nàng nhặt đao của tên sát thủ khi nãy, Nghê Thường nhanh chóng nhập cuộc cùng Tư Dạ đối phó đám người kia, với võ công của nàng phối hợp cùng với Tư Dạ thì đám sát thủ đó một tên cũng không thể chạy thoát.

- Nàng có bị thương không, để ta xem

- Ta không sao, chúng ta hồi phủ thôi

- Được

Ba người rời đi, trong một góc không ai chú ý đến, hắc y nhân đưa ánh mắt sâu xa nhìn Nghê Thường, chỉ là một lúc hắn liền không thấy tăm hơi đâu, biến mất không chút tiếng động giống như ban đầu khi hắn xuất hiện.

- Ta bảo con đi thăm dò người kia, có phát hiện gì không?

- Dạ theo nhi thần thấy hắn võ công thật sự bị phế, nếu không phải vì có người khác đột nhiên xuất hiện ra tay cứu giúp thì hắn đã mất mạng

- Ta biết rồi, lần này xem ra để phu phụ bọn họ tử trận thì đứa cháu trai kia của ta dễ đối phó rồi, lui xuống đi

- Vâng, nhi thần xin cáo lui

Sở Mạch Thần từ ngự thư phòng đi ra liền trực tiếp đi về hướng Đông cung, chuyện về người đã ra tay giúp Sở Thương Dạ hắn không bẩm báo với hoàng đế, nữ nhân kia hắn thấy có chút quen mắt.

- Dạ Nhất!

- Chủ nhân người có gì căn dặn

- Đi điều tra Diệp nữ nhi của Diệp thị lang, điều tra hai năm trước nàng ấy ở đâu, có cùng ta từng gặp mặt hay không ?

- Vâng

Dạ Nhất đáp một tiếng liền theo lệnh chủ tử đi điều tra, Sở Mạch Thần tự mình vào trong thư phòng, cây trâm người kia từng cứu hắn đến ngày hôm nay hắn vẫn luôn giữ kỹ nó.

- Thái tử ca ca, huynh nhất định phải làm chủ cho muội



Tam công chúa Sở Mạch Nhiên, nàng ta là nhi nữ hoàng đế cùng cung nữ thân cận của hoàng hậu sinh ra, đối với hoàng hậu đặc biệt như cái gai ở trong mắt mà thái tử lại chính là nhi tử của hoàng hậu.

Từ khi sinh ra tam công chúa cung nữ kia liền đắc sủng một bước trở thành Đức phi luôn trong tối ám hại mẫu hậu cùng với hắn.

Nếu bà ta sinh ra là hoàng tử, nói không chừng cái vị trí thái tử này của hắn cũng mất, hoàng đế ngoài mặt giao Dạ các cho hắn quản lý thực chất xem hắn là thuộc hạ mặc cho ông ta sai khiến.

Đối với người phụ hoàng này hắn đã chết tâm rồi, vì để khống chế hắn liền giao Dạ các cho hắn, chỉ là các chủ Dạ các buộc phải uống thuốc độc chỉ có hoàng đế mới có thuốc giải, nếu hắn nảy sinh tâm tư không an phận liền có thể diệt trừ hắn.

Theo hắn thấy phụ hoàng tốt của hắn đã từ lâu có gian tình cùng Đức phi kia, nếu không một hoàng đế xảy ra chuyện với cung nữ ông ta cũng vì mặt mũi mà giết chết cung nữ đó, nhìn xem sau chuyện phong phi liền có cung nữ muốn trèo lên long sàn của hoàng đế liền chết rất thảm.

- Nhiên nhi có chuyện gì vậy?

Mặc dù trong lòng rất ghê tởm nhưng hắn vẫn bày ra bộ mặt tươi cười cùng nàng ta diễn một vở kịch huynh muội tình thâm, trong thâm cung hiểm ác này kẻ chiến thắng chính là kẻ che đậy tâm tư giỏi nhất.

- Nữ nhân Diệp gia đó dám cướp Dạ ca ca của muội còn chọc giận muội, huynh phải làm chủ thay muội giết chết nàng ta

Ở một góc độ nàng ta không nhìn thấy khoé miệng của hắn khẽ nhếch, chỉ là có chút xem thường.

Con người này ngu ngốc mà tự cho mình thông minh, nàng ta nghĩ hắn sẽ không đoán ra được tâm tư của nàng ta sao.

Nàng ta mượn tay hắn giết Diệp Nghê Thường, bản thân nàng ta không cần ra tay mà vẫn có thể hưởng lợi, còn thái tử như hắn lại đắc tội Diệp thị lang.

Tuy Diệp Uất Trì chỉ là thị lang chưa phải thượng thư nhưng dù gì vẫn là quan chính nhị phẩm, thêm vào đó giao tình của Diệp gia cùng Hàn gia phải nói là từ nhiều đời thân thiết.

Hàn gia là thượng thư hộ bộ dạo gần đây dường như có ý muốn cáo quan, nếu như hắn đoán không sai thì chức vị thượng thư kia sẽ rơi vào người Diệp Uất Trì.

- Nhưng phụ thân nàng ta ca ca phải giải thích làm sao đây?

- Huynh là thái tử lại sợ một thị lang hay sao, muội không biết đâu, huynh nhất định phải giúp muội

- Chuyện này...được, ta hứa với muội

- Thái tử ca ca là tốt nhất

Sở Mạch Nhiên đạt được mục đích liền lười diễn kịch cho hắn xem mà rời đi, Sở Mạch Thần khinh thường, nàng ta còn không kiên nhẫn đến như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau