Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 103: Gọi Mình Là Tiểu Oa Nhi ?

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

Sau khi Sở Huyền nghe thấy mục đích của Tiêu Lương, muốn đến Nam Châu.

Liền động tâm tư.

Gia hoả này, rất có khả năng là khí vận chi tử hiện tại ở Tây châu.

Thu hắn làm đệ tử, sẽ có thêm chân chạy cũng không tệ, lúc này là thời cơ thích hợp để lừa gạt.

Hôm nay tâm tình rất sảng khoái, cho nên sẽ ban thưởng cho sư đồ này một chút cơ duyên.

Giờ phút này Sở Huyền đã lộ ra thân hình.

Một thân ảnh khổng lồ uy nghiêm, đắm chìm bên trong thần quang.

Không ai biết hắn ở đâu, đến từ nơi nào.

Chỉ đứng yên một chỗ, đã khiến cho người khác nhịn không được quỳ rạp trên đất.

Tồn tại thần bí, đột ngột xuất hiện.

Ừng ực!

Tiêu Lương nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác toàn thân run rẩy.

Đạo thần hồn mỹ nữ kia, cũng kinh hãi không thôi.

Nàng từng là cường giả Thiên cảnh, càng cảm nhận rõ ràng hơn, thân ảnh to lớn kia vô cùng khủng bố.

Tựa hồ, dù cho Thần cảnh trong truyền thuyết, cũng không bì kịp ?

Liếc nhìn qua, như là vực sâu không đáy, không thể tưởng tượng.

Nếu so sánh thì đã vượt xa Thiên cảnh.

Cường giả khủng bố như thế, lại đột ngột xuất hiện, đây chính là cơ duyên hay tai hoạ?

Thần hồn mỹ nữ không do dự chút nào, liền khom người hành lễ nói: "Hậu bối Liễu Phiêu Phiêu bái kiến tiền bối! "

Tiêu Lương trực tiếp quỳ rạp xuống.

"Tiêu Lương bái kiến tiền bối! "

Quá rung động.



Bóng người kia, đã khắc sâu trong tâm trí hắn.

Chỉ đứng yên một chỗ, thì có một loại xu thế che trời, đến tột cùng là loại cường giả kinh khủng như thế nào....

"Miễn lễ, đứng lên hết đi. "

Sở Huyền bày ra phong phạm cao nhân, lời nói ôn hoà, mang theo ngữ khí tiền bối thưởng thức vãn bối.

"Bản tôn đi tuần tra Chư Thiên Vạn Giới, nhìn thấy hai tiểu gia hoả các ngươi, coi như là hữu duyên."

Trong lòng Liễu Phiêu Phiêu liền chấn động, Chư Thiên Vạn Giới?

Đây là chỗ nào, tại sao mình chưa từng nghe thấy ?

Nên biết rõ, nàng chính là cường giả Thiên cảnh, cũng không phải là võ giả cấp thấp không biết gì.

Những bí mật của thế giới này, nàng biết rất nhiều, nếu như chuyện nàng chưa nghe thấy, chỉ có thể là một bí mật lớn.

"Xin thứ lỗi cho vãn bối kiến thức nông cạn, không biết Chư Thiên Vạn Giới là cái gì ? "

Liễu Phiêu Phiêu cung kính thỉnh giáo.

Tiêu Lương đang quỳ trên mặt đất, một câu cũng không dám nói.

Hắn biết thực lực của bản thân quá kém, bối phận lại thấp, tốt nhất là câm mồm.

Quỳ! Phải đủ thành kính.

Nói không chừng tiền bối cao hứng, sẽ ban thưởng cho bảo vật.

"Thực lực của ngươi quá yếu, không biết cũng bình thường. "

Sở Huyền bắt đầu triển khai công phu lừa bịp.

Ngay cả Nhậm Trường Hà cũng bị hắn xoay như chong chóng, trở nên ngu ngốc, huống chi Liễu Phiêu Phiêu này, còn không bằng Nhậm Trường Hà.

Lúc hắn lừa bịp Nhậm Trường Hà, còn chưa có Hám Thiên Thần Tướng đâu.

Hiện tại đã có Hám Thiên Thần Tướng, nếu như lừa bịp, càng có khả năng khiến cho đối phương mắc câu, tin tưởng mình là cường giả khủng bố.

"Ngươi không biết Chư Thiên Vạn Giới, vậy ngươi có biết tình huống cụ thể Cửu vực năm mươi châu? "

Sở Huyền giả vờ giả vịt hỏi thăm.

Hắn cảm giác tình huống của Cửu vực năm mươi châu, có lẽ rất sâu.

Tuy nhiên Thiên cảnh đã là cường giả cực hạn. Nhưng phía trên Thiên cảnh, vẫn còn Thần cảnh trong truyền thuyết.



Chẳng lẽ Cửu vực năm mươi châu không có Thần cảnh?

"đương nhiên là vãn bối có biết, Cửu vực năm mươi châu, có năm vực thuộc Nhân tộc, một vực thuộc Ma tộc, một vực thuộc Yêu tộc, còn có một vực chứa đủ loại chủng tộc......Mà ở trong chín vực này, chỉ có Hoang Cổ vực là rất thần bí. "

"Nghe đồn, Hoang Cổ vực còn lớn hơn so với tám vực còn lại, có rất nhiều cường giả Thiên cảnh, đã từng thăm dò Hoang Cổ vực, nhưng chỉ có thể loanh quanh ở biên giới, hơn nữa còn bị chết rất nhiều. "

"Hoang Cổ vực là khu vực duy nhất chưa ai khám phá, nghe đồn chỉ có Thần cảnh mới có thể tiến vào, cũng chỉ có Hoang Cổ vực, mới có thể đột phá tới Thần cảnh. "

"Cho tới nay, theo truyền thuyết chỉ có Hoang Cổ vực mới có Thần cảnh, hơn nữa tựa hồ bởi vì nguyên nhân nào đó, mà Thần cảnh không thể rời khỏi Hoang Cổ vực. "

Liễu Phiêu Phiêu giảng giải đại khái về Cửu vực năm mươi châu.

Sở Huyền hơi híp mắt, nguyên lai Hoang Cổ vực, mới chính là khu vực thần bí nhất.

Khó trách, ngay cả nhân vật trâu bò như Nhậm Trường Hà, cũng bị nhốt tại Lạc Thần Quật trong Hoang Cổ vực.

Nếu như Hoang Cổ vực thần bí như vậy, thì con đường liên thông Chư Thiên Vạn Giới, sẽ đặt tại Hoang Cổ vực.

Những Thần cảnh đã biến mất kia, đều tiến vào Chư Thiên Vạn Giới.

Chỉ có Thần cảnh, mới có tư cách đi vào Chư Thiên Vạn Giới.

Trong đầu đã hình thành phương hướng lừa bịp, Sở Huyền liền mở miệng nói: "Tiểu oa nhi(cô gái nhỏ), những gì ngươi biết cũng chỉ là mặt ngoài mà thôi, nếu như đã hữu duyên gặp nhau, thì bản tôn sẽ nhắc nhở ngươi một ít. "

Liễu Phiêu Phiêu có chút câm nín, mười vạn năm trước mình chính là cường giả Thiên cảnh.

Vậy mà gọi mình là tiểu oa nhi.

Bất quá vị tiền bối này, hẳn là sống rất lâu rồi, dùng tuổi của hắn, gọi mình là cô gái nhỏ cũng không có gì.

"Kính xin tiền bối giải thích nghi hoặc. "

"Cửu vực năm mươi châu, bất quá chỉ là một góc hoang vắng trong Chư Thiên Vạn Giới, Thần cảnh trong miệng ngươi, cũng chỉ là là Hoàng giả mà thôi, bản tôn thổi một phát, là có thể tiêu diệt một đám."

Thần hồn Liễu Phiêu Phiêu cũng trở nên rung động.

Cả người đều phát mộng

Thần cảnh trong truyền thuyết, sao lại như mặt hàng ngoài chợ vậy?

Thở ra một hơi là có thể tiêu diệt một đám?

Tuy là trong lòng đầy nghi hoặc, nhưng lại cảm thấy, vị tồn tại thần bí này, có thể là đang nói thật.

Mà Cửu vực năm mươi châu, cũng chỉ là một góc hoang vu của Chư Thiên Vạn Giới?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau