Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 109: Truy Hồn Đạo Cung !

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

Bảo Hồng Diễm liếc nhìn đan dược trên tay, trong lòng sợ hãi than, đan dược Đế Cảnh hoàn mỹ như thế, cho dù lật tung toàn bộ Hắc Nguyệt Lâu cũng không có.

"Vâng, chủ thượng, thuộc hạ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ. "

Hiện tại, Bảo Hồng Diễm đối Hắc Nguyệt Lâu, đã không còn bất cứ ý nghĩ gì, chuyện Hắc Nguyệt Lâu đổi chủ đã là chuyện chắc như bắp.

Hiện giờ nàng chỉ muốn ôm chặt bắp chân của Sở Huyền.

Tranh thủ nhanh chóng đột phá đến Đế Cảnh.

Sở Huyền lựa chọn nàng từ trong ba vị lâu chủ kim bài, để bồi dưỡng, đây là cơ hội nghìn năm có một.

Như viên đan dược có cấp bậc hoàn mỹ thế này, chỉ cần nàng đột phá đến Chân cảnh đỉnh phong, là có thể dùng viên thuốc này đột phá đến Đế Cảnh.

Nàng là người của Hắc Nguyệt Lâu, có thể tạm thời xin rời khỏi Nam Châu, dựa vào pháp tắc thiên địa những châu khác để đột phát.

Sở Huyền ban cho nàng rất nhiều đan dược tu luyện Chân cảnh, khiến cho tốc độ tu luyện của nàng tăng nhanh, đối với Bảo Hồng Diễm mà nói, Sở Huyền chính là đại cơ duyên của nàng.

Trước khi Bảo Hồng Diễm rời đi, Sở Huyền bảo nàng chú ý một chút về Tiêu Lương, nếu như phát hiện người này ở Nam Châu, phải bẩm báo cho hắn đầu tiên.

Một ngày sau.

Vị lâu chủ nhất tinh thần bí kia, đang xấu hổ đứng trước mặt Sở Huyền.

Nhìn lão đầu trước mặt, Sở Huyền không khỏi câm lặng.

Lao Quy Thái, lâu chủ nhất tinh, là người chân chính khống chế Hắc Nguyệt Lâu ở Nam Châu, có cảnh giới Đế Cảnh tầng một.

Sở Huyền đã hiểu một chút, vì sao khu vực cằn cỗi như Nam Châu này, Hắc Nguyệt Lâu lại phái một cường giả Đế Cảnh đến tọa trấn.

Bởi vì thực lực của Lao Quy Thái rất yếu, tư chất của hắn rất kém.

Đế Cảnh tầng một, cơ hồ là cực hạn của hắn.

Nếu muốn tiến thêm một bước, trừ phi gặp được đại cơ duyên.

Điểm mấu chốt hơn, chính là thọ nguyên của Lao Quy Thái không còn nhiều.

Tối đa chỉ có thể sống thêm trăm năm,.



Hắn đến Nam Châu, có lẽ mục đích chính là chờ Chiến Ma Cổ Địa mở ra, đạt được cơ duyên tăng tu vi lên, kéo dài tuổi thọ.

Khó trách hắn rất ít khi hiện thân, chỉ muốn cố gắng đột phá, kéo dài tuổi thọ đi.

Hắn đến Nam Châu là đúng rồi, Sở Huyền lại để cho Bảo Hồng Diễm lấy ra đan dược, xem như là cơ duyên của hắn.

Dựa vào viên thuốc đó, giúp hắn đột phá đến Đế Cảnh tầng hai, rất đơn giản.

Tuổi thọ cũng được kéo dài, nhưng cũng không hơn.

Lần đầu Sở Huyền nhìn thấy hắn, đã bỏ đi suy nghĩ bồi dưỡng, bởi vì thiên phú của hắn quá kém, không đáng.

Viên thuốc đó, xem như là thù lao mình trả cho hắn vì làm việc.

Sở Huyền hỏi thăm một phen, chuyện về Chiến Ma Cổ Địa.

Lao Quy Thái biết rất nhiều, hơn xa ba người Bảo Hồng Diễm.

Ví dụ như Chiến Ma Cổ Địa, bị mắc kẹt trong không gian nào, sau trận chiến đó, có bao nhiêu thế lực lớn ở Nam Châu tiêu vong.

Mà tông môn những thế lực lớn này đã mắc kẹt trong không gian, theo pháp tắc thiên địa ở Nam Châu được khôi phục, sẽ lần lượt xuất hiện trong thiên địa.

Mà một ít di tích cổ, kỳ thật đều là một ít thế lực năm đó, hoặc địa bàn đại gia tộc, bởi vì đại chiến mà mắc kẹt vào trong không gian hư vô.

Khi pháp tắc thiên địa dần dần khôi phục, mới khiến cho những di tích cổ này từ trong không gian, bị đẩy ra, tái hiện trong thiên địa.

Về trận đại chiến kia, Lao Quy Thái từng đọc được vài câu ghi chép từ điển tịch của Hắc Nguyệt Lâu.

Tồn tại một nghi vấn về âm mưu, muốn phá vỡ đế quốc Đại Tần.

Cụ thể ra sao thì hắn không rõ, dù sao hắn chỉ là lâu chủ nhất tinh, hắn còn chưa đủ quyền hạn sờ tới tin tức cấp cao hơn.

Cấp trên của hắn là một vị sư huynh đồng môn, một cường giả Đế Cảnh tầng ba, lâu chủ nhị tinh Hắc Nguyệt Lâu.

Người đang Bắc Châu.

Tổng bộ Hắc Nguyệt Lâu ở nơi nào, người khống chế chính thức là ai, Lao Quy Thái cũng không biết.

Sở Huyền từ trong miệng Lao Quy Thái, moi được tin tức có giá trị nhất, là về mấy thế lực lớn ở Nam Châu.

Tam tông nhị quốc, kỳ thật đều là những thế lực lớn của Nam Châu trước kia, sau trận đại chiến, pháp tắc thiên địa ở Nam Châu đã tan vỡ, lực lượng chủ yếu đã rời khỏi Nam Châu.



Cho nên, những thế lực hiện tại lưu lại Nam Châu, kỳ thật chỉ có thể xem là một phân nhánh bảo hộ.

Trong đó có Đế Quốc Đại Càn có truyền thừa ngắn nhất, được sáng lập sau đại chiến.

Sau khi Lao Quy Thái rời đi, Sở Huyền híp mắt, thế lực sau lưng tam tông nhị quốc cũng không đơn giản, nội tình rất thâm hậu.

Tần Khả Vận mới thành lập đế quốc Đại Tần, làm sao có thể đối kháng cùng Đế Quốc Đại Càn?

Hiện tại còn miễn cưỡng có thể thực hiện, một khi Chiến Ma Cổ Địa mở ra, tất cả thế lực lớn sau lưng chủ yếu lực lượng, lần lượt trở về, Tần Khả Vận như thế nào ngăn cản?

Vì lẽ đó, Đế Tôn Đại Tần cũng sẽ trở về?

Chẳng lẽ Tần Khả Vận đang trải đường trước cho Đế Tôn Đại Tần?

Người ám toán Đế Tôn Đại Tần, có quan hệ với Đại Càn Đế Quốc hay không?

Khả năng chín phần là có.

Sở Huyền cũng không nghĩ nhiều nữa, chỉ cần không ảnh hưởng đến hắn là được.

Kỳ hạn ba năm đã gần đến, Sở Huyền rất chờ mong.

Thời gian trôi qua rất lặng lẽ.

Tô Tiên Nhi vẫn đang cố gắng tu luyện, vì mục tiêu quay về Trung Châu báo thù.

Đinh Việt tiếp tục củng cố cảnh giới.

"Ký chủ trạch đủ ba năm, hãy tiếp tục cố gắng, ban thưởng Truy Hồn Đạo Cung. "

Không ngờ phần thưởng ba năm lại là một cây cung.

Sở Huyền nhận lấy phần thưởng.

Một cây cung màu vàng xuất hiện trên tay, nhìn qua có một chút cổ xưa.

Bên trên thân cung được khắc từng đường vân nhỏ, rất có quy luật trải rộng, đạo vận lượn lờ, từng đường vân nhỏ, giống như là từng tia đại đạo.

Dây cung thì rất mờ ảo, cũng không phải là thật thể, nhìn qua giống như là một dây đại đạo.

Sở Huyền sợ hãi thán phục, cung này tuyệt không đơn giản.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau