Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 114: Rút Kiếm Có Thể Sát Thần !

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

Hơn mười phút sau, Đinh Việt dần dần bình tĩnh lại.

Bóng hình xinh đẹp kia trong đầu, không hề ôn nhu xinh đẹp, mà là lãnh khốc tàn nhẫn.

Nghĩ đến những chuyện lúc trước, bỗng nhiên Đinh Việt phát hiện, bản thân mình luôn bị tổn thương.

Sư tôn là rất đúng, nữ nhân chỉ mang lại tổn thương!

Ánh mắt của hắn dần trở nên kiên định, nhìn về phía Sở Huyền nói: "Sư tôn, đệ tử đã hiểu ! "

"Trẻ nhỏ dễ dạy! "

Sở Huyền rất vui mừng, thân là đại đệ tử của chính mình, làm sao có thể làm chuyện liếm cẩu được? (liếm cẩu : yêu đơn phương một cách mù quáng)

"Xin sư tôn chỉ giáo, cửa thứ hai của kiếm đạo, là những gì? "

Sở Huyền híp mắt nói: "Cửa thứ hai của vô thượng kiếm đạo, nhìn thấy mỹ nữ không thất thần, trong lòng chỉ có Kiếm Hồn! "

Đinh Việt có chút ngơ ngác.

Tại sao lại có liên hệ cũng nữ nhân?

"Không hiểu? "

"Không hiểu lắm. "

Sở Huyền dùng linh lực ngưng tụ ra một người, gương mặt thô kệch, bộ dạng xấu xí.

Linh lực ngưng tụ thành người, đứng một chỗ cùng Tô Tiên Nhi.

"Ngươi nhìn thấy ai đầu tiên? Lực chú ý đến ai hơn? "

Sở Huyền hỏi.

Đinh Việt nghi ngờ nhìn lại, lần đầu tiên dĩ nhiên là gã nô bộc Tô Tiên Nhi.

Lực chú ý, cũng có khuynh hướng Tô Tiên Nhi.



Dù sao một người là tuyệt thế giai nhân, chỉ cần là nam nhân bình thường, lực chú ý đều ở trên người mỹ nữ.

"Là Tô tỷ tỷ. "

Sở Huyền nói lời thấm thía: "Ngươi nhìn thấy mỹ nữ có thất thần không? Đồ nhi, ngươi nghĩ mà xem, lúc ngươi đối địch, lại xuất hiện mỹ nữ, hoặc là vô cùng đáng yêu, hoặc hết sức quyến rũ, ngươi vừa phân tâm, sẽ có kết cục gì? "

"Vả lại, trong một số huyễn cảnh, vẻ đẹp vô biên, có vô số giai nhân, ngươi chìm vào trong đó, thì mạng nhỏ sẽ ra sao? "

"Vì sao là sắc đẹp nữ nhân? Khác phái hấp dẫn lẫn nhau, là đại đạo trong thiên địa, còn đây là một cửa ải lớn! "

Trong đầu Đinh Việt đã tưởng tượng ra hình ảnh, bản thân tay cầm trường kiếm, cùng địch nhân giằng co, bỗng nhiên, sau lưng địch nhân, xuất hiện giai nhân tuyệt sắc, vô cùng hấp dẫn, hết sức mị hoặc.

Bản thân mình có thất thần hay không?

Dùng tâm cảnh hiện tại của hắn, tuyệt đối sẽ thất thần.

Tuyệt đối sẽ bị phân tán lực chú ý.

Vừa thất thần, có nghĩa là sẽ chết! Hít hà!

Vừa nghĩ tới kết cục của mình, Đinh Việt liền hít sâu một hơi, những lời của sư tôn, đều có lý lẽ...!

"Sư tôn, đệ tử nhất định sẽ nhanh chóng vượt qua cửa ải này! "

"Được, chuyện này rất tốt. "

Sở Huyền rất hài lòng đối với biểu hiện Đinh Việt, "Cửa ải thứ hai, thấy mỹ nữ không thất thần, trong lòng có Kiếm Hồn, Kiếm Hồn là gì, cảm ngộ mỗi người không giống nhau, chuyện này cần chính ngươi đi cảm ngộ! "

"Vâng, sư tôn! "

Tô Tiên Nhi có chút khó chịu, nói tới nói lui, cho đến lúc này, chỉ có một ý tứ, nữ nhân chính là chướng ngại vật.

"Tiên sinh, người có nữ nhân không thể trở thành cường giả sao ? "

Sở Huyền lườm nguýt nàng một cái, tiểu nha đầu ngươi xông ra hỏi loạn cái gì?

"Bởi vì mỗi người mỗi khác, bởi vì đạo khác nhau, người tu vô thượng kiếm đạo, đều phải chú tâm vào kiếm. "

Sở Huyền lại nói: "Nói cách khác, nữ tử tu luyện vô thượng kiếm đạo, cũng giống như vậy, đổi nữ nhân thành nam nhân là được. "

"Chuyện này làm sao có thể giống nhau được. "



Tô Tiên Nhi không phục phản bác: "Nữ nhân thấy nam nhân sẽ không bị thất thần? "

Tiểu nha đầu còn không chịu phục.

Sở Huyền nghiêm mặt nói: "Không nói đến nam nhân tuấn tú, có thể thất thần hay không, ta lại hỏi ngươi."

"Khi đang đối địch, có một nam nhân xấu xí, thân thể trần truồng, hắn làm vài động tác cùng tư thế dơ bẩn đối với ngươi, tâm tư của ngươi có loạn hay không? Có tức hay không? Có thất thần hay không? Người có tâm trí không kiên định, có thể thét lên hay không? "

Tô Tiên Nhi liền ngây ngốc, không hổ danh là tiên sinh, nhìn vấn đề nào cũng có chiều sâu.

Lỡ như thực sự có người làm như vậy, Tô Tiên Nhi cũng không dám cam đoan, chính mình sẽ không tức điên, sẽ không bị quấy nhiễu.

Còn trị không được nha đầu này ?

Sở Huyền không để ý tới nàng, lại nhìn Đinh Việt nói: "Cửa ải thứ ba của vô thượng kiếm đạo, trong lòng không có nữ nhân, xuất kiếm có thể tàn sát thần! "

Máu nóng trong người Đinh Việt lại bắt đầu sôi trào, trong lòng không có nữ nhân, rút kiếm có thể sát thần?

Đinh Việt ta, nhất định phải bước trên vô thượng kiếm đạo, rút kiếm sát thần!

"Đồ nhi, ngươi nên nhớ kỹ, nữ nhân chỉ có ảnh hưởng đến tốc độ rút kiếm của ngươi ! "

Sở Huyền trịnh trọng dặn dò.

"Sư tôn, đệ tử đã biết, đệ tử nhất định sẽ vượt qua ba cửa ải của vô thượng kiếm đạo, chính thức bước vào vô thượng kiếm đạo ! "

Ánh mắt Đinh Việt rất kiên nghị, cái gì mà người trong lòng, đều vứt sang một bên.

Đinh Việt ta, phải làm một nam nhân gặp phật giết phật, gặp thần sát thần !

Sở Huyền cảm thấy rất hài lòng, nói: "Đồ nhi, ngươi có tấm lòng như thế này, vi sư rất vui mừng. "

"Ba cửa ải này của vô thượng kiếm đạo, cũng là ba loại tâm cảnh kiếm đạo, quên người trong lòng đi, thấy mỹ nữ không thất thần, trong lòng không có nữ nhân. "

"Đây là bí mật của vô thượng kiếm đạo, người không có đại nghị lực, đạo tâm vững chắc, thì không thể nào viên mãn tâm cảnh, không cách nào vượt qua ba cửa ải. "

"Vô số kiếm tu, đều là thế hệ tầm thường, người thông qua cửa thứ nhất, rải rác không có mấy, tất nhiên là không thể nào bước vào vô thượng kiếm đạo. "

Lúc này Tô Tiên Nhi lại nghĩ tới điều gì, mở miệng nói: "Tiên sinh à có chút không đúng, nô tỳ nhớ trên thế gian có một loại tuyệt tình kiếm đạo, người tu luyện tuyệt tình kiếm đạo, trong lòng không có cảm tình, dĩ nhiên sẽ không có nữ nhân. "

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau