Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 137: Sắp Tới Kỳ Hạn 5 Năm !
Editor: Kingofbattle
Thời gian trôi qua nhanh, kỳ hạn 5 năm đã đến.
Tu vi Sở Huyền đã tăng lên tới Tôn cảnh tầng bốn, thực lực đã tăng lên một mảng lớn.
Thiên Linh Miêu thì Đế Cảnh tầng năm, Hám Thiên Kim Bằng cũng Đế Cảnh tầng chín, thực lực của hai cái sủng vật này tăng trưởng vô cùng nhanh chóng.
Sau khi Phệ Linh hoa cắn nuốt Ma huyết châu, đã hoàn thành một lần lột xác, thực lực tương đương với Đế Cảnh tầng sáu.
Đinh Việt không hổ danh là khí vận chi tử hiện tại của Nam Châu, hơn nữa còn có thiên phú Thiên Tâm Kiếm Mạch, hiện tại tu vi đã là Hư Cảnh tầng ba.
Từ Linh cảnh tầng một, tăng lên tới Hư Cảnh tầng ba, thời gian không đến hai năm.
Hơn nữa Đinh Việt lại tu luyện Thông Thiên Kiếm Quyết, có thể vượt cấp chiến võ giả Hư Cảnh tầng bảy cũng không thành vấn đề.
Đinh Việt cũng đã vượt qua cửa ải đầu tiên vô thượng kiếm đạo, quên người trong lòng đi.
Hình bóng nữ nhân kia trong lòng hắn đã nhạt phai không còn gì.
Giờ khắc này bắt đầu khổ tu kiếm đạo, Đinh Việt mới phát giác, không có nữ nhân tu luyện rất vui sướng.
Hắn càng cảm thấy, những gì sư tôn nói rất chí lý.
Đinh Việt đang vượt qua cửa thứ hai vô thượng kiếm đạo, khiến cho bản thân nhìn mỹ nữ không thất thần, trong lòng chỉ có Kiếm Hồn.
Nhưng mà, cho đến hiện tại, hắn vẫn không thể nào vượt qua cửa ải này.
Thời điểm Sở Vân đến tiểu viện, hắn đều liếc nhìn vài lần, cho dù trong lòng cũng không có tâm tư gì, nhưng theo bản năng vẫn đưa mắt nhìn sang.
Nhất là thời điểm Tô Tiên Nhi cùng Sở Vân ở chung một chỗ, hắn càng vô thức liếc nhìn.
Cửa ải này quá khó khăn!
Đều muốn hoàn toàn không bị quấy nhiễu bởi ngoại vật, khó...!
Nhưng ánh mắt Đinh Việt rất kiên nghị, nhất định mình sẽ vượt qua cửa ải này.
Sở Huyền ngoại trừ truyền kiếm đạo cho Đinh Việt, cũng truyền cho hắn liễm tức thuật, có thể che giấu tu vi, là thủ đoạn cần thiết.
Bất Động Như Sơn công, cũng truyền thụ cho Đinh Việt.
Ở bên trong Thông Thiên Kiếm Quyết, cũng có phương diện tu luyện về thần hồn, cho nên Sở Huyền cũng không có truyền thêm bí thuật tu luyện thần hồn cho Đinh Việt.
Tham thì thâm.
Huống hồ, Đinh Việt có thiên phú khủng bố, nhưng chỉ trên phương diện kiếm đạo, những bí thuật khác, ngược lại hắn tu luyện rất chậm.
Tốc độ tu luyện Tô Tiên Nhi cũng nhanh không kém, nàng là Thái Âm Huyền thể, tu luyện Thái Âm Tố Tiên Quyết phù hợp với thể chất của nàng, tự nhiên tốc độ sẽ tăng nhanh.
Hiện tại tu vi đã là Hợp cảnh tầng tám.
Thiên phú của Sở Vân cũng không tệ, cho dù nàng tiêu hao nhiều thời gian trên phương diện luyện đan.
Nhưng nàng cũng đạt tới Linh cảnh tầng chín, tuy là yếu hơn so với Đinh Việt, nhưng đưa mắt nhìn khắp Nam Châu, người có thiên phú mạnh hơn nàng cũng không nhiều.
Huống hồ, thiên phú mạnh nhất của nàng, kỳ thật vẫn ở trên phương diện luyện đan.
Sở Vân đã rời khỏi Sở gia, đi ra ngoài tiếp tục rèn luyện.
Đã rất lâu rồi, Sở Huyền không còn nghe thấy tiếng gầm rú của Sở Thiên Minh từ phương hướng Tổ trạch.
Xem chừng là do Sở gia đang quật khởi, nên phẫn nộ đối với Sở Nguyên đã giảm đi nhiều.
Dường như mọi người Sở gia cũng đã lãng quên hắn.
Ngoại trừ Sở Vân thường đến thăm, còn có Sở Thanh cùng với Sở lão thất ghé qua vài lần.
Trừ ba người này, thì cũng không có ai đến thăm hắn.
Sở Huyền rất mừng vì được thanh tĩnh.
Kỳ hạn 5 năm đã sắp tới, Sở Huyền rất mong chờ, phần thưởng sẽ là gì.
Hiện tại, phần thưởng trạch mỗi ngày, hoặc là ngẫu nhiên kích hoạt được, đều có phẩm cấp vô cùng cao.
Bảo vật cấp Thần binh, đã rất ít khi xuất hiện.
Đa số đều có phẩm cấp cao hơn Thần binh.
Sau khi Đỗ Nguyên nhận được vô số tài nguyên tu luyện từ Sở Huyền, thực lực của hắn đã tăng lên rất nhanh, hiện tại đã là Tôn cảnh tầng ba.
Chuẩn bị đột phá Tôn cảnh tầng bốn.
Vì tu luyện công pháp Tử Diễm Phần Thiên Quyết, nên Đỗ Nguyên gần như vô địch khi gặp đối thủ cùng cảnh giới.
Lĩnh ngộ của Nhậm Trường Hà đối với Âm Dương Hợp Thần Chương, đã có tiến bộ không ít, thực lực đã tăng lên một mảng lớn.
Mặc dù chưa đạt tới Thần cảnh, nhưng cũng không còn xa nữa.
Hiện tại, có thể nói là nửa bước Thần cảnh.
Hắn vẫn ở tại Lạc Thần Quật, cũng không có thoát ra ngoài.
Lạc Thần Quật luôn tràn ngập tử khí, nhưng chỗ nhà đá Nhậm Trường Hà ở, lại xuất hiện sinh cơ.
Thậm chí bởi vì sinh tử luân chuyển không ngừng, mà những thực vật nguyên bản âm u tử khí gần nhà đá của hắn, lại toả ra sinh cơ, biến thành bảo vật đặc thù.
Có hiệu quả nghịch chuyển sinh tử rất thần kỳ.
Sở Huyền có cảm giác hơi tiếc nuối, vì hắn không thể dụ dỗ thêm vị cường giả nào.
Hơn nữa, thời gian dài như vậy, vẫn chưa xuất hiện người có đại khí vận tiếp theo.
Có một chuyện làm cho hắn ngoài ý muốn, đó là dưới sự chấn chỉnh của Tà Vương, thế mà Tà Vương Đình lại phát triển rất mạnh mẽ.
Vậy mà xuất hiện không ít thiên kiêu tà tu, đều là từ tầng lớp thấp kém quật khởi lên.
Những vị thiên kiêu này rất cảm kích đối với Tà Vương, sau đó bọn họ được Tà Vương thu nhận dưới trướng, trở thành người thân tín.
Tà Vương cũng không ngờ, sẽ có thu hoạch bất ngờ này, vì vậy hắn càng kiên định phổ biến luật mới.
Ma Đà vẫn bị nhốt trong Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, ma khí quanh thân đã được tịnh hoá khoảng tám phần, bộ dáng đã trở nên trang nghiêm.
Bất quá, tốt xấu gì hắn cũng là cường giả Thiên cảnh, nếu muốn hoàn toàn độ hóa hắn, vẫn cần thêm một ít thời gian.
Hiện tại, thời gian Ma Đà gào rú đã ít hơn nhiều, phần lớn thời gian hắn đều ngồi yên, trên người toả ra phật quang, trong miệng còn tụng niệm kinh Phật.
Thời gian trôi qua nhanh, kỳ hạn 5 năm đã đến.
Tu vi Sở Huyền đã tăng lên tới Tôn cảnh tầng bốn, thực lực đã tăng lên một mảng lớn.
Thiên Linh Miêu thì Đế Cảnh tầng năm, Hám Thiên Kim Bằng cũng Đế Cảnh tầng chín, thực lực của hai cái sủng vật này tăng trưởng vô cùng nhanh chóng.
Sau khi Phệ Linh hoa cắn nuốt Ma huyết châu, đã hoàn thành một lần lột xác, thực lực tương đương với Đế Cảnh tầng sáu.
Đinh Việt không hổ danh là khí vận chi tử hiện tại của Nam Châu, hơn nữa còn có thiên phú Thiên Tâm Kiếm Mạch, hiện tại tu vi đã là Hư Cảnh tầng ba.
Từ Linh cảnh tầng một, tăng lên tới Hư Cảnh tầng ba, thời gian không đến hai năm.
Hơn nữa Đinh Việt lại tu luyện Thông Thiên Kiếm Quyết, có thể vượt cấp chiến võ giả Hư Cảnh tầng bảy cũng không thành vấn đề.
Đinh Việt cũng đã vượt qua cửa ải đầu tiên vô thượng kiếm đạo, quên người trong lòng đi.
Hình bóng nữ nhân kia trong lòng hắn đã nhạt phai không còn gì.
Giờ khắc này bắt đầu khổ tu kiếm đạo, Đinh Việt mới phát giác, không có nữ nhân tu luyện rất vui sướng.
Hắn càng cảm thấy, những gì sư tôn nói rất chí lý.
Đinh Việt đang vượt qua cửa thứ hai vô thượng kiếm đạo, khiến cho bản thân nhìn mỹ nữ không thất thần, trong lòng chỉ có Kiếm Hồn.
Nhưng mà, cho đến hiện tại, hắn vẫn không thể nào vượt qua cửa ải này.
Thời điểm Sở Vân đến tiểu viện, hắn đều liếc nhìn vài lần, cho dù trong lòng cũng không có tâm tư gì, nhưng theo bản năng vẫn đưa mắt nhìn sang.
Nhất là thời điểm Tô Tiên Nhi cùng Sở Vân ở chung một chỗ, hắn càng vô thức liếc nhìn.
Cửa ải này quá khó khăn!
Đều muốn hoàn toàn không bị quấy nhiễu bởi ngoại vật, khó...!
Nhưng ánh mắt Đinh Việt rất kiên nghị, nhất định mình sẽ vượt qua cửa ải này.
Sở Huyền ngoại trừ truyền kiếm đạo cho Đinh Việt, cũng truyền cho hắn liễm tức thuật, có thể che giấu tu vi, là thủ đoạn cần thiết.
Bất Động Như Sơn công, cũng truyền thụ cho Đinh Việt.
Ở bên trong Thông Thiên Kiếm Quyết, cũng có phương diện tu luyện về thần hồn, cho nên Sở Huyền cũng không có truyền thêm bí thuật tu luyện thần hồn cho Đinh Việt.
Tham thì thâm.
Huống hồ, Đinh Việt có thiên phú khủng bố, nhưng chỉ trên phương diện kiếm đạo, những bí thuật khác, ngược lại hắn tu luyện rất chậm.
Tốc độ tu luyện Tô Tiên Nhi cũng nhanh không kém, nàng là Thái Âm Huyền thể, tu luyện Thái Âm Tố Tiên Quyết phù hợp với thể chất của nàng, tự nhiên tốc độ sẽ tăng nhanh.
Hiện tại tu vi đã là Hợp cảnh tầng tám.
Thiên phú của Sở Vân cũng không tệ, cho dù nàng tiêu hao nhiều thời gian trên phương diện luyện đan.
Nhưng nàng cũng đạt tới Linh cảnh tầng chín, tuy là yếu hơn so với Đinh Việt, nhưng đưa mắt nhìn khắp Nam Châu, người có thiên phú mạnh hơn nàng cũng không nhiều.
Huống hồ, thiên phú mạnh nhất của nàng, kỳ thật vẫn ở trên phương diện luyện đan.
Sở Vân đã rời khỏi Sở gia, đi ra ngoài tiếp tục rèn luyện.
Đã rất lâu rồi, Sở Huyền không còn nghe thấy tiếng gầm rú của Sở Thiên Minh từ phương hướng Tổ trạch.
Xem chừng là do Sở gia đang quật khởi, nên phẫn nộ đối với Sở Nguyên đã giảm đi nhiều.
Dường như mọi người Sở gia cũng đã lãng quên hắn.
Ngoại trừ Sở Vân thường đến thăm, còn có Sở Thanh cùng với Sở lão thất ghé qua vài lần.
Trừ ba người này, thì cũng không có ai đến thăm hắn.
Sở Huyền rất mừng vì được thanh tĩnh.
Kỳ hạn 5 năm đã sắp tới, Sở Huyền rất mong chờ, phần thưởng sẽ là gì.
Hiện tại, phần thưởng trạch mỗi ngày, hoặc là ngẫu nhiên kích hoạt được, đều có phẩm cấp vô cùng cao.
Bảo vật cấp Thần binh, đã rất ít khi xuất hiện.
Đa số đều có phẩm cấp cao hơn Thần binh.
Sau khi Đỗ Nguyên nhận được vô số tài nguyên tu luyện từ Sở Huyền, thực lực của hắn đã tăng lên rất nhanh, hiện tại đã là Tôn cảnh tầng ba.
Chuẩn bị đột phá Tôn cảnh tầng bốn.
Vì tu luyện công pháp Tử Diễm Phần Thiên Quyết, nên Đỗ Nguyên gần như vô địch khi gặp đối thủ cùng cảnh giới.
Lĩnh ngộ của Nhậm Trường Hà đối với Âm Dương Hợp Thần Chương, đã có tiến bộ không ít, thực lực đã tăng lên một mảng lớn.
Mặc dù chưa đạt tới Thần cảnh, nhưng cũng không còn xa nữa.
Hiện tại, có thể nói là nửa bước Thần cảnh.
Hắn vẫn ở tại Lạc Thần Quật, cũng không có thoát ra ngoài.
Lạc Thần Quật luôn tràn ngập tử khí, nhưng chỗ nhà đá Nhậm Trường Hà ở, lại xuất hiện sinh cơ.
Thậm chí bởi vì sinh tử luân chuyển không ngừng, mà những thực vật nguyên bản âm u tử khí gần nhà đá của hắn, lại toả ra sinh cơ, biến thành bảo vật đặc thù.
Có hiệu quả nghịch chuyển sinh tử rất thần kỳ.
Sở Huyền có cảm giác hơi tiếc nuối, vì hắn không thể dụ dỗ thêm vị cường giả nào.
Hơn nữa, thời gian dài như vậy, vẫn chưa xuất hiện người có đại khí vận tiếp theo.
Có một chuyện làm cho hắn ngoài ý muốn, đó là dưới sự chấn chỉnh của Tà Vương, thế mà Tà Vương Đình lại phát triển rất mạnh mẽ.
Vậy mà xuất hiện không ít thiên kiêu tà tu, đều là từ tầng lớp thấp kém quật khởi lên.
Những vị thiên kiêu này rất cảm kích đối với Tà Vương, sau đó bọn họ được Tà Vương thu nhận dưới trướng, trở thành người thân tín.
Tà Vương cũng không ngờ, sẽ có thu hoạch bất ngờ này, vì vậy hắn càng kiên định phổ biến luật mới.
Ma Đà vẫn bị nhốt trong Tịnh Thế Lưu Ly Tháp, ma khí quanh thân đã được tịnh hoá khoảng tám phần, bộ dáng đã trở nên trang nghiêm.
Bất quá, tốt xấu gì hắn cũng là cường giả Thiên cảnh, nếu muốn hoàn toàn độ hóa hắn, vẫn cần thêm một ít thời gian.
Hiện tại, thời gian Ma Đà gào rú đã ít hơn nhiều, phần lớn thời gian hắn đều ngồi yên, trên người toả ra phật quang, trong miệng còn tụng niệm kinh Phật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất