Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 138: Tiểu Thế Giới Tuỳ Thân !
Editor: Kingofbattle
Sở Huyền cũng không vội, thời gian chờ Chiến Ma Cổ Địa mở ra vẫn còn dài.
Mặc kệ có bao nhiêu thế lực bố cục, có bao nhiêu cường giả hạ cờ, nếu làm hắn khó chịu, sẽ trực tiếp lật bàn.
Hơn nữa, hắn cũng đang bố cục, cũng không có mục đích gì, chỉ muốn đảo loạn thế cuộc, khiến cho những cường giả bố cục kia, không thể vừa lòng như ý.
Kỳ hạn 5 năm đã sắp đến.
Sở Huyền rất kích động, chờ đợi hệ thống ban thưởng.
Năm năm, có lẽ phần thưởng sẽ rất phong phú?
"Ký chủ trạch đủ 5 năm, hưởng thụ mọi niềm vui khi trạch, ban thưởng một tiểu thế giới tuỳ thân."
Tiểu thế giới tuỳ thân?
Sở Huyền ngây ngốc mấy giây, ngay sau đó chính là mừng như điên.
Một tiểu thế giới, đây là thứ vượt xa Không Gian Càn Khôn.
Không Gian Càn Khôn chỉ được xem là một tiểu không gian, hơn nữa còn là không gian tạo thành từ trận pháp, bên trong không có thực vật, sinh linh, núi non sông ngòi.
Tiểu thế giới tuỳ thân này lại khác biệt.
Bên trong có tồn tại núi non sông ngòi, sinh linh và thực vật.
Cũng không biết có loài người hay không?
Nếu là hệ thống ban thưởng tiểu thế giới tùy thân, có lẽ không tồn tại nhân loại.
Sở Huyền liền nhận lấy phần thưởng.
Tiểu thế giới này cũng không tính là lớn, lớn hơn so với Nam Châu, bên trong có đủ loại như núi non sông ngòi, sinh linh thực vật.
Các loại tài nguyên tu luyện, các loại kỳ trân bảo dược, thiên tài địa bảo, nhiều không kể hết.
Sở Huyền kích động không thôi.
"Tiểu thế giới tuỳ thân (có thể phát triển), có thể mở một lối vào thông với thế giới bên ngoài, cũng có thể tùy thời đóng cửa, có thể điều chỉnh chênh lệch thời gian so với thực tại......"
Sở Huyền nhắm mắt lại, toàn bộ tiểu thế giới đều hiện ra trước mắt hắn.
Đây là một tiểu thế giới có thể phát triển.
Xem xét một ít tin tức giới thiệu liên quan, nếu muốn thúc đẩy tiểu thế giới này phát triển, cần phải có linh mạch hoặc đạo vận.
Sau khi Sở Huyền đọc hết thông tin, hắn không nhịn được mà cảm thán, bản thân mình vẫn quá nghèo, nuôi sủng vật, dạy dỗ đồ đệ, nuôi cả thị nữ cũng không có vấn đề, chỉ là hắn không nuôi nổi tiểu thế giới này.
Nếu muốn tiểu thế giới này phát triển, cần rất nhiều linh mạch, chỉ sợ bỏ hết tài nguyên của cả Nam Châu vào tiểu thế giới, cũng không thể thúc đẩy tiểu thế giới phát triển bao nhiêu.
Muốn thúc đẩy tiểu thế giới này phát triển, vẫn phải dựa vào phần thưởng từ hệ thống mới được.
Ngoại trừ tiểu thế giới này có thể phát triển, Sở Huyền còn chú ý tới, tiểu thế giới này còn có thể điều chỉnh chênh lệch thời gian.
Cái gọi là điều chỉnh chênh lệch, nói một cách chính xác, đó là thay đổi thời gian thực so với bên ngoài.
Ví dụ như, ở trong tiểu thế giới này một năm, thì bên ngoài mới trôi qua một ngày.
Bất quá, chuyện này cũng không có tác dụng đối với Sở Huyền, hắn ở trong này một năm, hệ thống cũng không tính là một năm, vẫn dùng thời gian ở thực tại tính toán.
Hiện tại tiểu thế giới này chỉ có thể thay đổi thời gian chênh lệch tối đa, chỉ có một năm, so với bên ngoài là một ngày.
Chuyện đầu tiên Sở Huyền nghĩ tới, chính là hắn có tiểu thế giới trong tay, có thể dùng thời gian cực ngắn bồi dưỡng ra một đám cường giả.
Trong Tiểu Thế Giới này, thậm chí linh khí còn tinh thuần hơn so với Nam Châu, dù sao thì pháp tắc ở Nam Châu vẫn chưa khôi phục, linh khí vẫn rất thưa thớt.
Hơn nữa ở trong này, tài nguyên tu luyện rải rác khắp nơi, ngay cả thiên tài địa bảo cũng vô số.
Sở Huyền kích động không thôi, Đinh Việt cùng Tô Tiên Nhi, có thể dùng thời gian cực ngắn, tu luyện tới Chân cảnh.
Mà sau khi đột phá Đế Cảnh, thì cần phải hao tốn một thời gian củng cố cảnh giới, mới có thể tiếp tục đột phá.
Bất quá lúc này đã có tiểu thế giới, thời gian đột phá cũng có thể rút ngắn rất nhiều.
Đinh Việt cùng Tô Tiên Nhi đột phá cảnh giới, Sở Huyền sẽ đạt được tu vị ban thưởng.
Dựa theo quy luật của hệ thống, hắn chỉ cần núp lùm ở đây, dạy dỗ ra đồ đệ hoặc thị nữ, khiến cho bọn họ đột phá, thì hệ thống sẽ ban thưởng cho hắn.
Đinh Việt đột Phá Hư Cảnh, hệ thống đã ban thưởng mười năm tu vi.
Giờ khắc này, Sở Huyền chỉ ước sao thu được càng nhiều đệ tử.
Nhất định là thiên phú của những người này phải đủ yêu nghiệt mới được.
Hệ thống ban thưởng tu vi cho hắn, cũng có nhắc nhở "Tu vi tăng nhanh", có thể nhận ra nếu muốn nhận thưởng, thì tốc độ tu luyện của đệ tử không thể chậm.
Sở Huyền lại liếc nhìn bí cảnh cơ duyên trong sân, chờ đợi lâu như vậy, mà vẫn chưa thấy người mang đại khí vận tới đây.
Có nên bố trí một toà Bí Cảnh cơ duyên ra bên ngoài?
Sở Huyền quyết định sẽ chờ thêm một đoạn thời gian, nếu như hệ thống lại cho hắn Bí Cảnh cơ duyên, thì hắn sẽ bố trí một toà bí cảnh ra ngoài.
Nam Châu coi như xong.
Khí vận chi tử Đinh Việt đã bái mình làm sư tôn, cho dù có xuất hiện khí vận chi tử, cũng phải kém hơn Đinh Việt.
Bố trí cụ thể ở đâu, tạm thời Sở Huyền còn chưa quyết định, cứ đợi sau khi nhận thêm một tòa Bí Cảnh cơ duyên sẽ quyết định.
Hắn vung tay lên, tại một góc sân nhỏ, liền xuất hiện một lối vào tràn ngập ánh sáng kỳ diệu.
Đây là cửa vào Tiểu Thế Giới từ bên ngoài.
Thiên Linh Miêu vừa thấy, chớp chớp hai mắt nhìn Sở Huyền, "Meo. "
"Đi vào thôi. "
Sở Huyền phất tay một cái.
Thân hình Thiên Linh Miêu khẽ động, đã tiến vào tiểu thế giới.
Vừa tiến vào tiểu thế giới, thân hình của nó liền trở nên khổng lồ, giống như một mãnh hổ uy thế cường đại.
NGAO!
Một tiếng hổ gầm, mang theo uy thế thần thú Bạch Hổ, truyền ra bốn phương tám hướng.
Vô số yêu thú, linh cầm trong thế giới này, sợ tới mức quỳ rạp xuống.
Thiên Linh Miêu rất hài lòng.
Phạch phạch!
Hám Thiên Kim Bằng cũng tiến vào tiểu thế giới, nó xoè hai cánh ra, che khuất cả bầu trời, vừa đáp xuống, lập tức chộp tới một yêu thú Chân cảnh lên không, rồi xé nát.
Phệ linh hoa cũng tiến vào tiểu thế giới.
Sở Huyền cũng không vội, thời gian chờ Chiến Ma Cổ Địa mở ra vẫn còn dài.
Mặc kệ có bao nhiêu thế lực bố cục, có bao nhiêu cường giả hạ cờ, nếu làm hắn khó chịu, sẽ trực tiếp lật bàn.
Hơn nữa, hắn cũng đang bố cục, cũng không có mục đích gì, chỉ muốn đảo loạn thế cuộc, khiến cho những cường giả bố cục kia, không thể vừa lòng như ý.
Kỳ hạn 5 năm đã sắp đến.
Sở Huyền rất kích động, chờ đợi hệ thống ban thưởng.
Năm năm, có lẽ phần thưởng sẽ rất phong phú?
"Ký chủ trạch đủ 5 năm, hưởng thụ mọi niềm vui khi trạch, ban thưởng một tiểu thế giới tuỳ thân."
Tiểu thế giới tuỳ thân?
Sở Huyền ngây ngốc mấy giây, ngay sau đó chính là mừng như điên.
Một tiểu thế giới, đây là thứ vượt xa Không Gian Càn Khôn.
Không Gian Càn Khôn chỉ được xem là một tiểu không gian, hơn nữa còn là không gian tạo thành từ trận pháp, bên trong không có thực vật, sinh linh, núi non sông ngòi.
Tiểu thế giới tuỳ thân này lại khác biệt.
Bên trong có tồn tại núi non sông ngòi, sinh linh và thực vật.
Cũng không biết có loài người hay không?
Nếu là hệ thống ban thưởng tiểu thế giới tùy thân, có lẽ không tồn tại nhân loại.
Sở Huyền liền nhận lấy phần thưởng.
Tiểu thế giới này cũng không tính là lớn, lớn hơn so với Nam Châu, bên trong có đủ loại như núi non sông ngòi, sinh linh thực vật.
Các loại tài nguyên tu luyện, các loại kỳ trân bảo dược, thiên tài địa bảo, nhiều không kể hết.
Sở Huyền kích động không thôi.
"Tiểu thế giới tuỳ thân (có thể phát triển), có thể mở một lối vào thông với thế giới bên ngoài, cũng có thể tùy thời đóng cửa, có thể điều chỉnh chênh lệch thời gian so với thực tại......"
Sở Huyền nhắm mắt lại, toàn bộ tiểu thế giới đều hiện ra trước mắt hắn.
Đây là một tiểu thế giới có thể phát triển.
Xem xét một ít tin tức giới thiệu liên quan, nếu muốn thúc đẩy tiểu thế giới này phát triển, cần phải có linh mạch hoặc đạo vận.
Sau khi Sở Huyền đọc hết thông tin, hắn không nhịn được mà cảm thán, bản thân mình vẫn quá nghèo, nuôi sủng vật, dạy dỗ đồ đệ, nuôi cả thị nữ cũng không có vấn đề, chỉ là hắn không nuôi nổi tiểu thế giới này.
Nếu muốn tiểu thế giới này phát triển, cần rất nhiều linh mạch, chỉ sợ bỏ hết tài nguyên của cả Nam Châu vào tiểu thế giới, cũng không thể thúc đẩy tiểu thế giới phát triển bao nhiêu.
Muốn thúc đẩy tiểu thế giới này phát triển, vẫn phải dựa vào phần thưởng từ hệ thống mới được.
Ngoại trừ tiểu thế giới này có thể phát triển, Sở Huyền còn chú ý tới, tiểu thế giới này còn có thể điều chỉnh chênh lệch thời gian.
Cái gọi là điều chỉnh chênh lệch, nói một cách chính xác, đó là thay đổi thời gian thực so với bên ngoài.
Ví dụ như, ở trong tiểu thế giới này một năm, thì bên ngoài mới trôi qua một ngày.
Bất quá, chuyện này cũng không có tác dụng đối với Sở Huyền, hắn ở trong này một năm, hệ thống cũng không tính là một năm, vẫn dùng thời gian ở thực tại tính toán.
Hiện tại tiểu thế giới này chỉ có thể thay đổi thời gian chênh lệch tối đa, chỉ có một năm, so với bên ngoài là một ngày.
Chuyện đầu tiên Sở Huyền nghĩ tới, chính là hắn có tiểu thế giới trong tay, có thể dùng thời gian cực ngắn bồi dưỡng ra một đám cường giả.
Trong Tiểu Thế Giới này, thậm chí linh khí còn tinh thuần hơn so với Nam Châu, dù sao thì pháp tắc ở Nam Châu vẫn chưa khôi phục, linh khí vẫn rất thưa thớt.
Hơn nữa ở trong này, tài nguyên tu luyện rải rác khắp nơi, ngay cả thiên tài địa bảo cũng vô số.
Sở Huyền kích động không thôi, Đinh Việt cùng Tô Tiên Nhi, có thể dùng thời gian cực ngắn, tu luyện tới Chân cảnh.
Mà sau khi đột phá Đế Cảnh, thì cần phải hao tốn một thời gian củng cố cảnh giới, mới có thể tiếp tục đột phá.
Bất quá lúc này đã có tiểu thế giới, thời gian đột phá cũng có thể rút ngắn rất nhiều.
Đinh Việt cùng Tô Tiên Nhi đột phá cảnh giới, Sở Huyền sẽ đạt được tu vị ban thưởng.
Dựa theo quy luật của hệ thống, hắn chỉ cần núp lùm ở đây, dạy dỗ ra đồ đệ hoặc thị nữ, khiến cho bọn họ đột phá, thì hệ thống sẽ ban thưởng cho hắn.
Đinh Việt đột Phá Hư Cảnh, hệ thống đã ban thưởng mười năm tu vi.
Giờ khắc này, Sở Huyền chỉ ước sao thu được càng nhiều đệ tử.
Nhất định là thiên phú của những người này phải đủ yêu nghiệt mới được.
Hệ thống ban thưởng tu vi cho hắn, cũng có nhắc nhở "Tu vi tăng nhanh", có thể nhận ra nếu muốn nhận thưởng, thì tốc độ tu luyện của đệ tử không thể chậm.
Sở Huyền lại liếc nhìn bí cảnh cơ duyên trong sân, chờ đợi lâu như vậy, mà vẫn chưa thấy người mang đại khí vận tới đây.
Có nên bố trí một toà Bí Cảnh cơ duyên ra bên ngoài?
Sở Huyền quyết định sẽ chờ thêm một đoạn thời gian, nếu như hệ thống lại cho hắn Bí Cảnh cơ duyên, thì hắn sẽ bố trí một toà bí cảnh ra ngoài.
Nam Châu coi như xong.
Khí vận chi tử Đinh Việt đã bái mình làm sư tôn, cho dù có xuất hiện khí vận chi tử, cũng phải kém hơn Đinh Việt.
Bố trí cụ thể ở đâu, tạm thời Sở Huyền còn chưa quyết định, cứ đợi sau khi nhận thêm một tòa Bí Cảnh cơ duyên sẽ quyết định.
Hắn vung tay lên, tại một góc sân nhỏ, liền xuất hiện một lối vào tràn ngập ánh sáng kỳ diệu.
Đây là cửa vào Tiểu Thế Giới từ bên ngoài.
Thiên Linh Miêu vừa thấy, chớp chớp hai mắt nhìn Sở Huyền, "Meo. "
"Đi vào thôi. "
Sở Huyền phất tay một cái.
Thân hình Thiên Linh Miêu khẽ động, đã tiến vào tiểu thế giới.
Vừa tiến vào tiểu thế giới, thân hình của nó liền trở nên khổng lồ, giống như một mãnh hổ uy thế cường đại.
NGAO!
Một tiếng hổ gầm, mang theo uy thế thần thú Bạch Hổ, truyền ra bốn phương tám hướng.
Vô số yêu thú, linh cầm trong thế giới này, sợ tới mức quỳ rạp xuống.
Thiên Linh Miêu rất hài lòng.
Phạch phạch!
Hám Thiên Kim Bằng cũng tiến vào tiểu thế giới, nó xoè hai cánh ra, che khuất cả bầu trời, vừa đáp xuống, lập tức chộp tới một yêu thú Chân cảnh lên không, rồi xé nát.
Phệ linh hoa cũng tiến vào tiểu thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất