Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 164: Các Ngươi Xứng Sao?
Editor: Kingofbattle
Trong mắt mọi người, Đinh Việt chỉ là một tên cặn bã.
Trên đời cũng không thiếu người a dua nịnh hót, từ lúc Đinh Việt chiếm cứ ngọn núi của Phiêu Hương Các, đã có người muốn ra tay giáo huấn Đinh Việt, ý định lấy lòng Phiêu Hương Các.
Trên một đỉnh núi không xa, có một người đạp gió lướt về phía Đinh Việt.
"Tiểu tử, đây không phải là nơi mà ngươi có thể nán lại, đây là địa bàn của những tiên tử Phiêu Hoa Các, ngươi chỉ là một tên cặn bã, muốn làm ô uế ánh mắt của tiên tử hay sao, mau tới đây chịu tội chờ đợi tiên tử của Phiêu Hoa Các tới xử lý. "
Người đến là một nam tử trung niên, có tu vi Chân cảnh tầng ba.
Võ giả Chân cảnh tầng ba, trong mắt những thế lực lớn, xem như là tồn tại yếu nhất.
Hắn chụp về trước một cái, linh lực hoá thành một cự thủ, chộp thẳng về phía Đinh Việt.
Một trảo này, hắn muốn bóp nát xương cốt toàn thân Đinh Việt, chỉ giữ lại cho hắn một mạng.
Tất cả mọi người, đều ngoảnh mặt làm thinh, không có ai đứng ra ngăn cản.
Kẻ yếu lại không biết lượng sức mình, chỉ có thể tìm chết.
Ngay khi tất cả mọi người, tưởng tượng ra kết cục thê thảm của Đinh Việt, bỗng nhiên xuất hiện một đạo hàn quang, bay về phía nam tử trung niên, ngay cả một tiếng kêu thảm còn chưa phát ra.
Thì thân thể hắn đã bị cắt làm hai nửa giữa không trung, trực tiếp chết tươi.
Lại nhìn về phía Đinh Việt, vẫn ôm kiếm trong ngực, duy trì tư thế vừa rồi, dường như không có nhúc nhích một tí nào.
Tất cả mọi người, đều trố mắt nhìn.
Kể cả cường giả bán Đế ở đây.
Một đạo kiếm quang kia xuất hiện quá nhanh, mà vừa rồi bọn hắn cũng không chú ý bên này, bởi vậy mà ngay cả cường giả bán Đế, cũng không biết một kiếm kia từ đâu ra.
Ngay sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Cửu Kiếm Sơn.
Ngọn núi kia, là ở sát bên Cửu Kiếm Sơn.
Chẳng lẽ là cường giả Cửu Kiếm Sơn ra tay?
Là vị lão giả kia, hay là Ứng Kiếm Không?
"Một kiếm thật nhanh! "
Lão giả trên Cửu Kiếm Sơn, hai mắt chăm chú liếc nhìn Đinh Việt.
Con ngươi của Ứng Kiếm Không cũng co rút, thần sắc trên mặt lộ vẻ khó tin, một kiếm kia, là do Đinh Việt chém ra ?
Làm sao có thể!
Một nữ tử xinh đẹp trong đám người Cửu Kiếm Sơn, cũng lộ vẻ khó tin liếc nhìn Đinh Việt.
Nàng không thể nào tin được, phế vật kia bị Cửu Kiếm Sơn trục xuất, lại có thực lực bực này.
Không phải hắn chỉ mới Huyền cảnh tầng một ư ?
Nhìn thấy phản ứng của đám người Cửu Kiếm Sơn, tất cả mọi người mới nhận ra, một kiếm vừa rồi, cũng không phải là người của Cửu Kiếm Sơn xuất thủ.
Mà là thanh niên trẻ tuổi kia.
Làm sao có thể!
Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ...!
Còn nhỏ hơn nhiều so với Ứng Kiếm Không, chỉ bằng ấy tuổi, đã có thực lực mạnh như thế ?
Hắn cũng tu luyện kiếm đạo, dùng tuổi cùng thực lực của hắn, so với Ứng Kiếm Không còn muốn khủng bố hơn ?
Hắn là ai?
"Có chút thú vị, xem bộ dạng của hắn có lẽ là gặp được kỳ ngộ, cho nên thực lực mới tăng nhanh như vậy? "
Ứng Kiếm Không khẽ cười một tiếng, "Dù sao thì phế vật cũng chỉ là phế vật mà thôi, dựa vào một chút kỳ ngộ mới trở nên mạnh mẽ, chỉ có thể dừng lại ở đây. "
Tất cả mọi người nhìn về phía Ứng Kiếm Không.
Hắn biết người trẻ tuổi kia ?
Đinh Việt lại nói mỉa mai: "Năm mươi tuổi mới tu luyện đến Chân cảnh tầng chín, có phải là phế vật không? "
Khí tức trên người hắn liền bộc phát, thực lực Chân cảnh tầng chín đã lộ ra.
Nói về tuổi tác, Đinh Việt mới bao nhiêu?
Đã là Chân cảnh tầng chín .
Hơn nữa khí thế không kém, không ít cường giả Chân cảnh tầng chín ở đây đều tự nhận không bằng.
Cường giả Chân cảnh tầng chín trẻ như vậy, cho dù đạt được cơ duyên, thì đó cũng là đại cơ duyên.
Mặc dù Đinh Việt ở trong tiểu thế giới tu luyện hơn ba mươi năm, nhưng bởi vì tiểu thế giới quá thần kỳ, thời gian có sự chênh lệch rất lớn với bên ngoài, cho nên tuổi của Đinh Việt, vẫn được tính là ở thực tế.
Sắc mặt Ứng Kiếm Không hơi âm trầm, thậm chí trong ánh mắt lộ ra một tia khác thường.
Đinh Việt lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người, cười giễu cợt: "Có phải cảm thấy Đinh Việt ta đạt được đại cơ duyên, nên nảy sinh tâm tư chiếm đoạt à ? "
"Ái cha, các ngươi xứng sao? "
"Cơ duyên của Đinh Việt ta, chính là sư tôn, các ngươi ở trong mắt sư tôn, bất quá chỉ là rác rưởi mà thôi, rác rưởi thì không xứng lọt vào mắt của sư tôn ! "
Liều lĩnh, kiêu ngạo, hơn nữa còn rất bá đạo.
Khiến cho tất cả mọi người, đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Nhưng cũng không có ai dám xuất thủ, đều tự hỏi, sư tôn trong miệng Đinh Việt, đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Có thể dùng thời gian ngắn ngủi, bồi dưỡng ra một vị cường giả Chân cảnh tầng chín, có thể thấy được thực lực rất mạnh.
Đế Cảnh?
không phải Nam Châu không đế sao ?
Chẳng lẽ là thế lực ở bên ngoài ?
Những thế lực biết rõ bí mật ở Nam Châu, cũng không khỏi nhíu mày, hiện tại cường giả Đế Cảnh ở bên ngoài, không được phép tiến vào Nam Châu.
Bởi vì vị Đế cảnh kia của Hắc Nguyệt Lâu rất đặc thù, hơn nữa thế lực Hắc Nguyệt Lâu cũng rất mạnh, mới được phá lệ cho phép một người tiến vào Nam Châu.
Nhưng mà ngay lúc này, trên bầu trời có vô số cánh hoa rơi xuống, cánh hoa năm màu rực rỡ, rơi lả tả một mảnh, vừa chạm đất đã biến mất.
Tinh thần của tất cả mọi người liền chấn động, người của Phiêu Hoa Các đã tới.
Lại nhìn về phía ngọn núi của Đinh Việt, không ít người đều tập trung quan sát, chỉ sợ tiếp theo có trò hay để nhìn.
Trong mắt mọi người, Đinh Việt chỉ là một tên cặn bã.
Trên đời cũng không thiếu người a dua nịnh hót, từ lúc Đinh Việt chiếm cứ ngọn núi của Phiêu Hương Các, đã có người muốn ra tay giáo huấn Đinh Việt, ý định lấy lòng Phiêu Hương Các.
Trên một đỉnh núi không xa, có một người đạp gió lướt về phía Đinh Việt.
"Tiểu tử, đây không phải là nơi mà ngươi có thể nán lại, đây là địa bàn của những tiên tử Phiêu Hoa Các, ngươi chỉ là một tên cặn bã, muốn làm ô uế ánh mắt của tiên tử hay sao, mau tới đây chịu tội chờ đợi tiên tử của Phiêu Hoa Các tới xử lý. "
Người đến là một nam tử trung niên, có tu vi Chân cảnh tầng ba.
Võ giả Chân cảnh tầng ba, trong mắt những thế lực lớn, xem như là tồn tại yếu nhất.
Hắn chụp về trước một cái, linh lực hoá thành một cự thủ, chộp thẳng về phía Đinh Việt.
Một trảo này, hắn muốn bóp nát xương cốt toàn thân Đinh Việt, chỉ giữ lại cho hắn một mạng.
Tất cả mọi người, đều ngoảnh mặt làm thinh, không có ai đứng ra ngăn cản.
Kẻ yếu lại không biết lượng sức mình, chỉ có thể tìm chết.
Ngay khi tất cả mọi người, tưởng tượng ra kết cục thê thảm của Đinh Việt, bỗng nhiên xuất hiện một đạo hàn quang, bay về phía nam tử trung niên, ngay cả một tiếng kêu thảm còn chưa phát ra.
Thì thân thể hắn đã bị cắt làm hai nửa giữa không trung, trực tiếp chết tươi.
Lại nhìn về phía Đinh Việt, vẫn ôm kiếm trong ngực, duy trì tư thế vừa rồi, dường như không có nhúc nhích một tí nào.
Tất cả mọi người, đều trố mắt nhìn.
Kể cả cường giả bán Đế ở đây.
Một đạo kiếm quang kia xuất hiện quá nhanh, mà vừa rồi bọn hắn cũng không chú ý bên này, bởi vậy mà ngay cả cường giả bán Đế, cũng không biết một kiếm kia từ đâu ra.
Ngay sau đó, ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía Cửu Kiếm Sơn.
Ngọn núi kia, là ở sát bên Cửu Kiếm Sơn.
Chẳng lẽ là cường giả Cửu Kiếm Sơn ra tay?
Là vị lão giả kia, hay là Ứng Kiếm Không?
"Một kiếm thật nhanh! "
Lão giả trên Cửu Kiếm Sơn, hai mắt chăm chú liếc nhìn Đinh Việt.
Con ngươi của Ứng Kiếm Không cũng co rút, thần sắc trên mặt lộ vẻ khó tin, một kiếm kia, là do Đinh Việt chém ra ?
Làm sao có thể!
Một nữ tử xinh đẹp trong đám người Cửu Kiếm Sơn, cũng lộ vẻ khó tin liếc nhìn Đinh Việt.
Nàng không thể nào tin được, phế vật kia bị Cửu Kiếm Sơn trục xuất, lại có thực lực bực này.
Không phải hắn chỉ mới Huyền cảnh tầng một ư ?
Nhìn thấy phản ứng của đám người Cửu Kiếm Sơn, tất cả mọi người mới nhận ra, một kiếm vừa rồi, cũng không phải là người của Cửu Kiếm Sơn xuất thủ.
Mà là thanh niên trẻ tuổi kia.
Làm sao có thể!
Hắn mới bao nhiêu tuổi chứ...!
Còn nhỏ hơn nhiều so với Ứng Kiếm Không, chỉ bằng ấy tuổi, đã có thực lực mạnh như thế ?
Hắn cũng tu luyện kiếm đạo, dùng tuổi cùng thực lực của hắn, so với Ứng Kiếm Không còn muốn khủng bố hơn ?
Hắn là ai?
"Có chút thú vị, xem bộ dạng của hắn có lẽ là gặp được kỳ ngộ, cho nên thực lực mới tăng nhanh như vậy? "
Ứng Kiếm Không khẽ cười một tiếng, "Dù sao thì phế vật cũng chỉ là phế vật mà thôi, dựa vào một chút kỳ ngộ mới trở nên mạnh mẽ, chỉ có thể dừng lại ở đây. "
Tất cả mọi người nhìn về phía Ứng Kiếm Không.
Hắn biết người trẻ tuổi kia ?
Đinh Việt lại nói mỉa mai: "Năm mươi tuổi mới tu luyện đến Chân cảnh tầng chín, có phải là phế vật không? "
Khí tức trên người hắn liền bộc phát, thực lực Chân cảnh tầng chín đã lộ ra.
Nói về tuổi tác, Đinh Việt mới bao nhiêu?
Đã là Chân cảnh tầng chín .
Hơn nữa khí thế không kém, không ít cường giả Chân cảnh tầng chín ở đây đều tự nhận không bằng.
Cường giả Chân cảnh tầng chín trẻ như vậy, cho dù đạt được cơ duyên, thì đó cũng là đại cơ duyên.
Mặc dù Đinh Việt ở trong tiểu thế giới tu luyện hơn ba mươi năm, nhưng bởi vì tiểu thế giới quá thần kỳ, thời gian có sự chênh lệch rất lớn với bên ngoài, cho nên tuổi của Đinh Việt, vẫn được tính là ở thực tế.
Sắc mặt Ứng Kiếm Không hơi âm trầm, thậm chí trong ánh mắt lộ ra một tia khác thường.
Đinh Việt lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người, cười giễu cợt: "Có phải cảm thấy Đinh Việt ta đạt được đại cơ duyên, nên nảy sinh tâm tư chiếm đoạt à ? "
"Ái cha, các ngươi xứng sao? "
"Cơ duyên của Đinh Việt ta, chính là sư tôn, các ngươi ở trong mắt sư tôn, bất quá chỉ là rác rưởi mà thôi, rác rưởi thì không xứng lọt vào mắt của sư tôn ! "
Liều lĩnh, kiêu ngạo, hơn nữa còn rất bá đạo.
Khiến cho tất cả mọi người, đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Nhưng cũng không có ai dám xuất thủ, đều tự hỏi, sư tôn trong miệng Đinh Việt, đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Có thể dùng thời gian ngắn ngủi, bồi dưỡng ra một vị cường giả Chân cảnh tầng chín, có thể thấy được thực lực rất mạnh.
Đế Cảnh?
không phải Nam Châu không đế sao ?
Chẳng lẽ là thế lực ở bên ngoài ?
Những thế lực biết rõ bí mật ở Nam Châu, cũng không khỏi nhíu mày, hiện tại cường giả Đế Cảnh ở bên ngoài, không được phép tiến vào Nam Châu.
Bởi vì vị Đế cảnh kia của Hắc Nguyệt Lâu rất đặc thù, hơn nữa thế lực Hắc Nguyệt Lâu cũng rất mạnh, mới được phá lệ cho phép một người tiến vào Nam Châu.
Nhưng mà ngay lúc này, trên bầu trời có vô số cánh hoa rơi xuống, cánh hoa năm màu rực rỡ, rơi lả tả một mảnh, vừa chạm đất đã biến mất.
Tinh thần của tất cả mọi người liền chấn động, người của Phiêu Hoa Các đã tới.
Lại nhìn về phía ngọn núi của Đinh Việt, không ít người đều tập trung quan sát, chỉ sợ tiếp theo có trò hay để nhìn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất