Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 169: Kiếm Ý Hoá Hình !
Editor: Kingofbattle
Ứng Kiếm Không giơ lên kiếm lên chém về trước một nhát, khí thế mãnh liệt cùng Kiếm Ý được ngưng tụ lại trên một kiếm này.
Vừa chém ra một kiếm, dường như đất trời đều bị chia làm hai nửa.
Tất cả cường giả bán Đế ở đây đều ngưng trọng.
Một chiêu này của Cửu Kiếm Sơn, quá mạnh đi.
Huống chi Ứng Kiếm Không, còn tụ thế đại thành, ngưng luyện Kiếm Ý thành một thể, đạt đến trình độ một kiếm đỉnh phong.
Bất luận là Liễu Bình Phong hay Tà Vương, đều nhủ muốn tiếp được một kiếm này, cũng không phải chuyện dễ.
Thậm chí, sẽ bị trọng thương.
Ứng Kiếm Không chỉ là Chân cảnh tầng chín, thi triển Duy Nhất Kiếm, lại mạnh đến mức này.
Nếu như lão giả bán Đế của Cửu Kiếm Sơn, thi triển một chiêu này, thì còn mạnh đến cỡ nào ?
Tất cả mọi người, đều nhìn chằm chằm về phía Đinh Việt.
Muốn xem hắn chống đỡ như thế nào.
Nữ tử áo tím, nắm chặt hai tay, nhìn chằm chằm, trong lòng không ngừng hô to: "Đâm chết hắn! Đâm chết hắn! Kiếm Không ca ca là người lợi hại nhất ! "
Nữ tử thanh mai trúc mã của Đinh Việt, cũng cầu nguyện Đinh Việt bị một kiếm này xiên chết!
Hai mắt Hàn Ánh Mộng trợn trừng, giờ phút này tâm tình của nàng có chút phức tạp, vừa hy vọng Đinh Việt bị giết bởi một kiếm này, vừa không hy vọng Ứng Kiếm Không chiến thắng.
Dường như trong thiên địa, chỉ còn lại một kiếm này.
Leng keng!
Tiếng kiếm ngân vang vọng khắp thiên địa.
Đinh Việt lại xuất thủ.
Bỗng nhiên có một cỗ ý chí vô tận sát phạt, tràn ngập mảnh không gian này.
Tất cả võ giả đang vây xem, những người có tu vi dưới Chân cảnh tầng sáu, bỗng nhiên sắc mặt lộ ra vẻ hoảng hốt, khởi động một vòng bảo hộ bằng linh lực, che chắn thân thể.
Trên bầu trời, bắt đầu đổ mưa!
Kiếm vũ!
Tí ta tí tách, giống như hạt mưa rơi xuống giống như một thanh kiếm nhỏ, bồng bềnh hạ xuống.
Giờ khắc này, tất cả những cường giả có chút kiến thức, trên mặt đều biến sắc!
Kiếm Ý hoá hình!
Không ngờ lại là Kiếm Ý hoá hình trong truyền thuyết!
Đây là cảnh giới kiếm đạo bực nào ?
Trong truyền thuyết, những kiếm tu đạt tới cảnh giới Kiếm Ý hoá hình, đều là tồn tại vô địch cùng giai.
Nhìn lại toàn bộ lịch sử Nam Châu, trong tất cả điển tịch được lưu truyền lại, chỉ ghi chép lại, từng xuất hiện một vị cường giả kiếm tu đạt tới cảnh giới này.
Vị kia chính là tổ sư sáng lập ra Cửu Kiếm Sơn, tuyệt thế cường giả không có đối thủ, nổi danh khắp Bắc Vực!
Không biết đã trôi qua bao nhiêu năm, Nam Châu lại xuất hiện một người lĩnh ngộ cảnh giới Kiếm Ý hoá hình, cũng từng là đệ tử của Cửu Kiếm Sơn, bất quá đã bị bọn họ vứt bỏ.
Hiện tại là một khí đồ của Cửu Kiếm Sơn!
Đinh Việt đã thu kiếm về.
Hắn vẫn ôm trường kiếm trước ngực, mà Ứng Kiếm Không đã khuỵu một gối, trường kiếm chống trên đất, cố gắng chống đỡ thân thể không ngã xuống.
Hắn lại thất bại!
Lại còn nhanh gọn như thế!
Trên vai của hắn máu phun xối xả, vị trí vết thương, cũng là vị trí lúc đầu Đinh Việt đâm trúng, không lệch một chút nào.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.
Những cường giả thì rung động bởi vì thấy Đinh Việt thi triển Kiếm Ý hoá hình, còn những người khác rung động bởi vì Ứng Kiếm Không đã xuất ra một kiếm mạnh nhất, nhưng vẫn bị thua gọn gàng.
Tựa hồ, Đinh Việt còn chưa dùng sức, Ứng Kiếm Không đã rơi rụng.
Thực lực giữa hai bên, cơ bản là không cùng đẳng cấp.
Trên ngọn núi của Cửu Kiếm Sơn, thần sắc lão giả hết sức ngưng trọng, từ khi Cửu Kiếm Sơn sáng lập cho đến nay, đây là lần đầu tiên thất bại nhanh chóng đến thế.
Hơn nữa, lại thua một kẻ bị Cửu Kiếm Sơn vứt bỏ.
Thiên kiêu tuyệt đỉnh trong mấy ngàn năm qua, bị một khí đồ nhẹ nhõm đánh bại.
Chuyện này phảng phất như một cái tát, hung hăng táng lên mặt Cửu Kiếm Sơn.
Hắn rất muốn ra tay, loại bỏ mầm hoạ như Đinh Việt.
Nhưng mà, hắn không có nắm chắc!
Kiếm Ý hoá hình...!
Từ đầu đến cuối, Đinh Việt đều biểu hiện rất nhẹ nhàng, một kiếm đã đánh bại Ứng Kiếm Không.
Không ai biết rõ thực lực của hắn ra sao, đến tột cùng là mạnh bao nhiêu.
Nếu như Đinh Việt tiếp tục đối nghịch cùng Cửu Kiếm Sơn, như vậy thì Cửu Kiếm Sơn thảm rồi.
Lúc này lão đang do dự, có nên cho Đinh Việt trở về Cửu Kiếm Sơn hay không, dùng thực lực kiếm đạo hiện tại của hắn, vẫn cần sự trợ giúp kiếm đạo từ Cửu Kiếm Sơn đi?
Huống hồ, vị sư tôn đằng sau Đinh Việt, còn chưa biết là đại nhân vật nào?
Đinh Việt nhìn thấy mặt mũi Ứng Kiếm Không xám như tro, tinh thần hắn rất sảng khoái.
Ngươi kiêu ngạo thế nào, cũng bị ta dẫm đạp dưới chân.
Chắc là trong lòng rất uất hận ?
Thua bởi một người bị Cửu Kiếm Sơn vứt bỏ, cảm thấy rất nhục nhã?
"Ngươi có biết tại sao lại bại không? "
Đinh Việt đứng ở trên cao nhìn hắn.
Ứng Kiếm Không mấp mấy bờ môi, cũng không nói ra lời.
"Bởi vì, ta đã vượt qua hai cửa ải đầu của vô thượng kiếm đạo, mà ngươi ngay cả cửa đầu tiên cũng không biết thế nào, thì làm sao có thể là đối thủ của ta? "
Đinh Việt ngạo nghễ nói ra.
Ứng Kiếm Không ngẩng đầu, chợt hỏi: "Ba cửa ải vô thượng kiếm đạo là gì ? "
Tất cả mọi người ở đây, nhất là đám người Cửu Kiếm Sơn, đều giữ vững tinh thần, muốn nghe rõ ràng ba cửa ải vô thượng kiếm đạo trong miệng hắn là gì.
Vì sao bọn hắn chưa từng nghe qua, ba cửa ải vô thượng kiếm đạo?
Bất quá Đinh Việt chỉ mới vượt qua cửa thứ hai, đã đạt tới Kiếm Ý hoá hình, nếu như vượt qua ba cửa ải, thì còn phát triển đến cảnh giới gì?
"Nghe cho kỹ đây, cửa ải đầu tiên của vô thượng kiếm đạo, quên người trong lòng đi! "
Đinh Việt Trịnh trịnh trọng nói ra.
Ứng Kiếm Không: "......"
Mọi người: "......"
"Chỉ có quên người trong lòng đi, ngươi mới có thể vượt qua cửa ải đầu tiên, chạm đến vô thượng kiếm đạo. "
Thần sắc Đinh Việt nghiêm túc nói.
"Thúi lắm! "
Nữ nhân áo tím giận điên người.
Lão giả râu đỏ cũng tức giận bốc lửa, Đinh Việt có còn là người không !
Nếu như Ứng Kiếm Không quên người trong lòng đi, chẳng phải là muốn vứt bỏ cháu gái mình sao?
Như vậy thì đúng là rắm chó!
Ứng Kiếm Không giơ lên kiếm lên chém về trước một nhát, khí thế mãnh liệt cùng Kiếm Ý được ngưng tụ lại trên một kiếm này.
Vừa chém ra một kiếm, dường như đất trời đều bị chia làm hai nửa.
Tất cả cường giả bán Đế ở đây đều ngưng trọng.
Một chiêu này của Cửu Kiếm Sơn, quá mạnh đi.
Huống chi Ứng Kiếm Không, còn tụ thế đại thành, ngưng luyện Kiếm Ý thành một thể, đạt đến trình độ một kiếm đỉnh phong.
Bất luận là Liễu Bình Phong hay Tà Vương, đều nhủ muốn tiếp được một kiếm này, cũng không phải chuyện dễ.
Thậm chí, sẽ bị trọng thương.
Ứng Kiếm Không chỉ là Chân cảnh tầng chín, thi triển Duy Nhất Kiếm, lại mạnh đến mức này.
Nếu như lão giả bán Đế của Cửu Kiếm Sơn, thi triển một chiêu này, thì còn mạnh đến cỡ nào ?
Tất cả mọi người, đều nhìn chằm chằm về phía Đinh Việt.
Muốn xem hắn chống đỡ như thế nào.
Nữ tử áo tím, nắm chặt hai tay, nhìn chằm chằm, trong lòng không ngừng hô to: "Đâm chết hắn! Đâm chết hắn! Kiếm Không ca ca là người lợi hại nhất ! "
Nữ tử thanh mai trúc mã của Đinh Việt, cũng cầu nguyện Đinh Việt bị một kiếm này xiên chết!
Hai mắt Hàn Ánh Mộng trợn trừng, giờ phút này tâm tình của nàng có chút phức tạp, vừa hy vọng Đinh Việt bị giết bởi một kiếm này, vừa không hy vọng Ứng Kiếm Không chiến thắng.
Dường như trong thiên địa, chỉ còn lại một kiếm này.
Leng keng!
Tiếng kiếm ngân vang vọng khắp thiên địa.
Đinh Việt lại xuất thủ.
Bỗng nhiên có một cỗ ý chí vô tận sát phạt, tràn ngập mảnh không gian này.
Tất cả võ giả đang vây xem, những người có tu vi dưới Chân cảnh tầng sáu, bỗng nhiên sắc mặt lộ ra vẻ hoảng hốt, khởi động một vòng bảo hộ bằng linh lực, che chắn thân thể.
Trên bầu trời, bắt đầu đổ mưa!
Kiếm vũ!
Tí ta tí tách, giống như hạt mưa rơi xuống giống như một thanh kiếm nhỏ, bồng bềnh hạ xuống.
Giờ khắc này, tất cả những cường giả có chút kiến thức, trên mặt đều biến sắc!
Kiếm Ý hoá hình!
Không ngờ lại là Kiếm Ý hoá hình trong truyền thuyết!
Đây là cảnh giới kiếm đạo bực nào ?
Trong truyền thuyết, những kiếm tu đạt tới cảnh giới Kiếm Ý hoá hình, đều là tồn tại vô địch cùng giai.
Nhìn lại toàn bộ lịch sử Nam Châu, trong tất cả điển tịch được lưu truyền lại, chỉ ghi chép lại, từng xuất hiện một vị cường giả kiếm tu đạt tới cảnh giới này.
Vị kia chính là tổ sư sáng lập ra Cửu Kiếm Sơn, tuyệt thế cường giả không có đối thủ, nổi danh khắp Bắc Vực!
Không biết đã trôi qua bao nhiêu năm, Nam Châu lại xuất hiện một người lĩnh ngộ cảnh giới Kiếm Ý hoá hình, cũng từng là đệ tử của Cửu Kiếm Sơn, bất quá đã bị bọn họ vứt bỏ.
Hiện tại là một khí đồ của Cửu Kiếm Sơn!
Đinh Việt đã thu kiếm về.
Hắn vẫn ôm trường kiếm trước ngực, mà Ứng Kiếm Không đã khuỵu một gối, trường kiếm chống trên đất, cố gắng chống đỡ thân thể không ngã xuống.
Hắn lại thất bại!
Lại còn nhanh gọn như thế!
Trên vai của hắn máu phun xối xả, vị trí vết thương, cũng là vị trí lúc đầu Đinh Việt đâm trúng, không lệch một chút nào.
Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh.
Những cường giả thì rung động bởi vì thấy Đinh Việt thi triển Kiếm Ý hoá hình, còn những người khác rung động bởi vì Ứng Kiếm Không đã xuất ra một kiếm mạnh nhất, nhưng vẫn bị thua gọn gàng.
Tựa hồ, Đinh Việt còn chưa dùng sức, Ứng Kiếm Không đã rơi rụng.
Thực lực giữa hai bên, cơ bản là không cùng đẳng cấp.
Trên ngọn núi của Cửu Kiếm Sơn, thần sắc lão giả hết sức ngưng trọng, từ khi Cửu Kiếm Sơn sáng lập cho đến nay, đây là lần đầu tiên thất bại nhanh chóng đến thế.
Hơn nữa, lại thua một kẻ bị Cửu Kiếm Sơn vứt bỏ.
Thiên kiêu tuyệt đỉnh trong mấy ngàn năm qua, bị một khí đồ nhẹ nhõm đánh bại.
Chuyện này phảng phất như một cái tát, hung hăng táng lên mặt Cửu Kiếm Sơn.
Hắn rất muốn ra tay, loại bỏ mầm hoạ như Đinh Việt.
Nhưng mà, hắn không có nắm chắc!
Kiếm Ý hoá hình...!
Từ đầu đến cuối, Đinh Việt đều biểu hiện rất nhẹ nhàng, một kiếm đã đánh bại Ứng Kiếm Không.
Không ai biết rõ thực lực của hắn ra sao, đến tột cùng là mạnh bao nhiêu.
Nếu như Đinh Việt tiếp tục đối nghịch cùng Cửu Kiếm Sơn, như vậy thì Cửu Kiếm Sơn thảm rồi.
Lúc này lão đang do dự, có nên cho Đinh Việt trở về Cửu Kiếm Sơn hay không, dùng thực lực kiếm đạo hiện tại của hắn, vẫn cần sự trợ giúp kiếm đạo từ Cửu Kiếm Sơn đi?
Huống hồ, vị sư tôn đằng sau Đinh Việt, còn chưa biết là đại nhân vật nào?
Đinh Việt nhìn thấy mặt mũi Ứng Kiếm Không xám như tro, tinh thần hắn rất sảng khoái.
Ngươi kiêu ngạo thế nào, cũng bị ta dẫm đạp dưới chân.
Chắc là trong lòng rất uất hận ?
Thua bởi một người bị Cửu Kiếm Sơn vứt bỏ, cảm thấy rất nhục nhã?
"Ngươi có biết tại sao lại bại không? "
Đinh Việt đứng ở trên cao nhìn hắn.
Ứng Kiếm Không mấp mấy bờ môi, cũng không nói ra lời.
"Bởi vì, ta đã vượt qua hai cửa ải đầu của vô thượng kiếm đạo, mà ngươi ngay cả cửa đầu tiên cũng không biết thế nào, thì làm sao có thể là đối thủ của ta? "
Đinh Việt ngạo nghễ nói ra.
Ứng Kiếm Không ngẩng đầu, chợt hỏi: "Ba cửa ải vô thượng kiếm đạo là gì ? "
Tất cả mọi người ở đây, nhất là đám người Cửu Kiếm Sơn, đều giữ vững tinh thần, muốn nghe rõ ràng ba cửa ải vô thượng kiếm đạo trong miệng hắn là gì.
Vì sao bọn hắn chưa từng nghe qua, ba cửa ải vô thượng kiếm đạo?
Bất quá Đinh Việt chỉ mới vượt qua cửa thứ hai, đã đạt tới Kiếm Ý hoá hình, nếu như vượt qua ba cửa ải, thì còn phát triển đến cảnh giới gì?
"Nghe cho kỹ đây, cửa ải đầu tiên của vô thượng kiếm đạo, quên người trong lòng đi! "
Đinh Việt Trịnh trịnh trọng nói ra.
Ứng Kiếm Không: "......"
Mọi người: "......"
"Chỉ có quên người trong lòng đi, ngươi mới có thể vượt qua cửa ải đầu tiên, chạm đến vô thượng kiếm đạo. "
Thần sắc Đinh Việt nghiêm túc nói.
"Thúi lắm! "
Nữ nhân áo tím giận điên người.
Lão giả râu đỏ cũng tức giận bốc lửa, Đinh Việt có còn là người không !
Nếu như Ứng Kiếm Không quên người trong lòng đi, chẳng phải là muốn vứt bỏ cháu gái mình sao?
Như vậy thì đúng là rắm chó!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất