Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 170: Khuy Thiên Kính
Editor: Kingofbattle
"Ngu dốt! "
Đinh Việt hừ lạnh một tiếng, không để ý chút nào tới nữ nhân áo tím đang nổi trận lôi đình, cũng không quan tâm tới ánh mắt lão giả râu đỏ như muốn giết người.
Hắn cúi đầu nhìn về phía Ứng Kiếm Không, nói: "Đây là thứ chênh lệch giữ ta và ngươi, nếu muốn đuổi theo bước chân của ta, đầu tiên phải bắt đầu vượt qua cửa ải thứ nhất đi. "
Ứng Kiếm Không phẫn nộ.
Hắn không tin tưởng lời nói của Đinh Việt, hắn chỉ cảm thấy đối phương đang lấy mình làm trò cười.
Cái gì mà quên người trong lòng đi, quả thực là hoang đường.
"Đinh Việt, ngươi muốn giết cứ giết, đừng hòng nhiễu loạn tâm tính của ta! "
Đinh Việt cười nhạo một tiếng, nói: "Giết ngươi? Ngươi xứng sao? "
Trên người hắn, xuất hiện một luồng Kiếm Ý phóng thẳng lên trời, chỉ trong chốc lát, Đinh Việt giống như một thanh thần kiếm tuyệt thế đứng sững giữa thiên địa.
Vô cùng sắc bén!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm!
Đây là Kiếm Ý kinh khủng tới bực nào!
Cảnh giới kiếm đạo của hắn, đến tột cùng đã đạt tới mức nào?
Thậm chí còn có người nghi ngờ, hắn có thực lực giết cả Đế cảnh!
"Đinh Việt ta, là người muốn giết cả thần, bất quá ngươi chỉ là một hòn đá kê chân mà thôi, ta còn chưa để vào mắt ! "
Giọng nói cuồng ngạo của Đinh Việt vang vọng bốn phía.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Ứng Kiếm Không thì xụi lơ trên mặt đất, cả người đã mất hết ý chí.
Một chút tâm tư tranh đấu cũng không còn.
Từ nay về sau, Đinh Việt đã trở thành tâm ma trong lòng của hắn, vĩnh viễn không thể nào vượt qua được.
Sở Huyền ngồi ở trong sân, đang lắc lư Vạn Thiên Kính, hắn không biết tình huống của Đinh Việt ra sao.
Đáng tiếc, không có biện pháp quan sát tình huống trong Bạch Thắng Sơn.
Đinh Việt có đại sát tứ phương hay không ?
Có đè đầu cưỡi cổ Cửu Kiếm Sơn hay không ?
Tại sao còn chưa kích hoạt hệ thống ban thưởng chứ?
Nếu như có bảo vật trực tiếp truyền hình ảnh về thì tốt rồi.
Đáng tiếc, ấn ký cuối cùng của Vạn Thiên Kính, hắn đã dùng sạch sẽ, nếu không thì có thể đặt trên người Đinh Việt, tiện thể quan sát Đinh Việt.
Tuy nhiên, phạm vi có thể thấy cũng giới hạn, tối thiểu cũng nhìn thấy trực tiếp....
Thời điểm Sở Huyền đang cảm thán, bỗng nhiên nghe thấy hệ thống thông báo.
"Ký chủ không ra khỏi nhà, dạy dỗ đệ tử Đinh Việt, dùng một kiếm nghiền ép tuyệt đỉnh thiên kiêu tại di tích cổ Bạch Thắng Sơn, khiến cho mọi người chấn động, ban thưởng Khuy Thiên Kính. "
Lại kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Sở Huyền mừng rỡ không thôi, quả nhiên suy đoán của mình rất chính xác, đệ tử thể hiện mức độ ưu tú, đại biểu cho bản thân dạy tốt, có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Lúc này hắn mới nhìn qua thông tin giới thiệu.
"Khuy Thiên Kính, có thể nhìn trộm vạn vật trong thiên địa, theo dõi vạn vật, có thể vượt không gian cùng khoảng cách......"
Khuy Thiên Kính, là một kiện bảo vật phi thường bá đạo.
Khác biệt của nó so với Vạn Thiên Kính, chính là Khuy Thiên Kính chủ yếu là nhìn trộm cùng theo dõi, không thể nào truyền tống vật phẩm.
Nhưng nó không bị giới hạn mục tiêu, lại có hiệu quả truyền hình ảnh trực tiếp.
Khuy Thiên Kính có hai phương thức theo dõi, loại đầu tiên là chủ động nhìn trộm, điều kiện đầu tiên là phải biết rõ đại khái phương hướng và khoảng cách của mục tiêu, hơn nữa nếu khoảng cách càng xa, thì sẽ tiêu hao linh lực càng nhiều.
Nếu như nhìn trộm nhiều mục tiêu, thì mức độ tiêu hao càng khổng lồ.
Loại thứ hai, chính là theo dõi dựa trên vật phẩm trên người của mục tiêu, lưu lại một đạo ấn ký, hoặc là bắt được khí tức của đối phương, sau đó dùng ấn ký truy tung và nhìn trộm.
Loại phương thức nhìn trộm này, có thể hoàn toàn bỏ qua không gian cùng khoảng cách, mức độ tiêu hao linh lực vô cùng nhỏ.
Cũng không bởi vì mục tiêu quá xa, mà tiêu hao nhiều linh lực.
Điểm hạn chế, là phải tìm được vật phẩm trên người mục tiêu, hoặc lưu lại một đạo ấn ký, hoặc là bắt được một sợi khí tức.
Hai loại phương thức nhìn trộm, đều có hạn chế nhất định, cho dù như vậy, Khuy Thiên Kính vẫn là một kiện bảo vật rất cường đại.
Sở Huyền lấy Khuy Thiên Kính ra.
Bắt đầu cảm thấy tò mò, hắn đang muốn nhìn trộm tình hình ở Bạch Thắng Sơn.
"Bạch Thắng Sơn ở đâu, khoảng cách bao xa? "
Hiện tại hắn không có ấn ký, cũng không có khí tức Đinh Việt lưu lại, Sở Huyền chỉ có thể dùng cách thứ nhất, chủ động nhìn trộm Bạch Thắng Sơn.
Hắn lại móc ra Thông Tấn Phù, liên hệ với Bảo Hồng Diễm, hỏi thăm nàng đại khái phương vị cùng khoảng cách của Bạch Thắng Sơn .
Bảo Hồng Diễm là người mà Sở Huyền trọng điểm bồi dưỡng, tương lai sẽ giao cho nàng nắm quyền Hắc Nguyệt Lâu ở Nam Châu.
Thiên phú của Lao Quy Thái quá kém, không đáng để bồi dưỡng.
Hắn cũng không phải người thân của mình, Sở Huyền cũng sẽ không lãng phí tài nguyên, trợ giúp đề thăng tư chất của hắn.
Lao Quy Thái bị phái tới Nam Châu tọa trấn, chỉ sợ nguyên nhân cũng bởi vì hắn quá phế.
Rất nhanh, Bảo Hồng Diễm đã cung cấp vị trí của Bạch Thắng Sơn cho Sở Huyền, hiệu suất làm việc đúng là rất nhanh.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Sở Huyề coi trọng nàng.
Hiện tại, tu vi Bảo Hồng Diễm đã là Chân cảnh tầng bảy, có thể nói thực lực tăng rất nhanh.
Hiện tại, nàng đã toàn tâm toàn ý làm việc vì Sở Huyền, đã không còn trung thành chút gì đối với Hắc Nguyệt Lâu, chỉ một lòng phục vụ Sở Huyền.
Ai bảo Sở Huyền lại có thể giúp nàng tăng tiến tu vi thần tốc.
Sau khi lấy được toạ độ cùng khoảng cách của Bạch Thắng Sơn, Sở Huyền truyền linh lực vào Khuy Thiên Kính, nhìn trộm tình hình ở Bạch Thắng Sơn.
"Ngu dốt! "
Đinh Việt hừ lạnh một tiếng, không để ý chút nào tới nữ nhân áo tím đang nổi trận lôi đình, cũng không quan tâm tới ánh mắt lão giả râu đỏ như muốn giết người.
Hắn cúi đầu nhìn về phía Ứng Kiếm Không, nói: "Đây là thứ chênh lệch giữ ta và ngươi, nếu muốn đuổi theo bước chân của ta, đầu tiên phải bắt đầu vượt qua cửa ải thứ nhất đi. "
Ứng Kiếm Không phẫn nộ.
Hắn không tin tưởng lời nói của Đinh Việt, hắn chỉ cảm thấy đối phương đang lấy mình làm trò cười.
Cái gì mà quên người trong lòng đi, quả thực là hoang đường.
"Đinh Việt, ngươi muốn giết cứ giết, đừng hòng nhiễu loạn tâm tính của ta! "
Đinh Việt cười nhạo một tiếng, nói: "Giết ngươi? Ngươi xứng sao? "
Trên người hắn, xuất hiện một luồng Kiếm Ý phóng thẳng lên trời, chỉ trong chốc lát, Đinh Việt giống như một thanh thần kiếm tuyệt thế đứng sững giữa thiên địa.
Vô cùng sắc bén!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm!
Đây là Kiếm Ý kinh khủng tới bực nào!
Cảnh giới kiếm đạo của hắn, đến tột cùng đã đạt tới mức nào?
Thậm chí còn có người nghi ngờ, hắn có thực lực giết cả Đế cảnh!
"Đinh Việt ta, là người muốn giết cả thần, bất quá ngươi chỉ là một hòn đá kê chân mà thôi, ta còn chưa để vào mắt ! "
Giọng nói cuồng ngạo của Đinh Việt vang vọng bốn phía.
Tất cả mọi người đều trầm mặc, Ứng Kiếm Không thì xụi lơ trên mặt đất, cả người đã mất hết ý chí.
Một chút tâm tư tranh đấu cũng không còn.
Từ nay về sau, Đinh Việt đã trở thành tâm ma trong lòng của hắn, vĩnh viễn không thể nào vượt qua được.
Sở Huyền ngồi ở trong sân, đang lắc lư Vạn Thiên Kính, hắn không biết tình huống của Đinh Việt ra sao.
Đáng tiếc, không có biện pháp quan sát tình huống trong Bạch Thắng Sơn.
Đinh Việt có đại sát tứ phương hay không ?
Có đè đầu cưỡi cổ Cửu Kiếm Sơn hay không ?
Tại sao còn chưa kích hoạt hệ thống ban thưởng chứ?
Nếu như có bảo vật trực tiếp truyền hình ảnh về thì tốt rồi.
Đáng tiếc, ấn ký cuối cùng của Vạn Thiên Kính, hắn đã dùng sạch sẽ, nếu không thì có thể đặt trên người Đinh Việt, tiện thể quan sát Đinh Việt.
Tuy nhiên, phạm vi có thể thấy cũng giới hạn, tối thiểu cũng nhìn thấy trực tiếp....
Thời điểm Sở Huyền đang cảm thán, bỗng nhiên nghe thấy hệ thống thông báo.
"Ký chủ không ra khỏi nhà, dạy dỗ đệ tử Đinh Việt, dùng một kiếm nghiền ép tuyệt đỉnh thiên kiêu tại di tích cổ Bạch Thắng Sơn, khiến cho mọi người chấn động, ban thưởng Khuy Thiên Kính. "
Lại kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Sở Huyền mừng rỡ không thôi, quả nhiên suy đoán của mình rất chính xác, đệ tử thể hiện mức độ ưu tú, đại biểu cho bản thân dạy tốt, có thể kích hoạt hệ thống ban thưởng.
Lúc này hắn mới nhìn qua thông tin giới thiệu.
"Khuy Thiên Kính, có thể nhìn trộm vạn vật trong thiên địa, theo dõi vạn vật, có thể vượt không gian cùng khoảng cách......"
Khuy Thiên Kính, là một kiện bảo vật phi thường bá đạo.
Khác biệt của nó so với Vạn Thiên Kính, chính là Khuy Thiên Kính chủ yếu là nhìn trộm cùng theo dõi, không thể nào truyền tống vật phẩm.
Nhưng nó không bị giới hạn mục tiêu, lại có hiệu quả truyền hình ảnh trực tiếp.
Khuy Thiên Kính có hai phương thức theo dõi, loại đầu tiên là chủ động nhìn trộm, điều kiện đầu tiên là phải biết rõ đại khái phương hướng và khoảng cách của mục tiêu, hơn nữa nếu khoảng cách càng xa, thì sẽ tiêu hao linh lực càng nhiều.
Nếu như nhìn trộm nhiều mục tiêu, thì mức độ tiêu hao càng khổng lồ.
Loại thứ hai, chính là theo dõi dựa trên vật phẩm trên người của mục tiêu, lưu lại một đạo ấn ký, hoặc là bắt được khí tức của đối phương, sau đó dùng ấn ký truy tung và nhìn trộm.
Loại phương thức nhìn trộm này, có thể hoàn toàn bỏ qua không gian cùng khoảng cách, mức độ tiêu hao linh lực vô cùng nhỏ.
Cũng không bởi vì mục tiêu quá xa, mà tiêu hao nhiều linh lực.
Điểm hạn chế, là phải tìm được vật phẩm trên người mục tiêu, hoặc lưu lại một đạo ấn ký, hoặc là bắt được một sợi khí tức.
Hai loại phương thức nhìn trộm, đều có hạn chế nhất định, cho dù như vậy, Khuy Thiên Kính vẫn là một kiện bảo vật rất cường đại.
Sở Huyền lấy Khuy Thiên Kính ra.
Bắt đầu cảm thấy tò mò, hắn đang muốn nhìn trộm tình hình ở Bạch Thắng Sơn.
"Bạch Thắng Sơn ở đâu, khoảng cách bao xa? "
Hiện tại hắn không có ấn ký, cũng không có khí tức Đinh Việt lưu lại, Sở Huyền chỉ có thể dùng cách thứ nhất, chủ động nhìn trộm Bạch Thắng Sơn.
Hắn lại móc ra Thông Tấn Phù, liên hệ với Bảo Hồng Diễm, hỏi thăm nàng đại khái phương vị cùng khoảng cách của Bạch Thắng Sơn .
Bảo Hồng Diễm là người mà Sở Huyền trọng điểm bồi dưỡng, tương lai sẽ giao cho nàng nắm quyền Hắc Nguyệt Lâu ở Nam Châu.
Thiên phú của Lao Quy Thái quá kém, không đáng để bồi dưỡng.
Hắn cũng không phải người thân của mình, Sở Huyền cũng sẽ không lãng phí tài nguyên, trợ giúp đề thăng tư chất của hắn.
Lao Quy Thái bị phái tới Nam Châu tọa trấn, chỉ sợ nguyên nhân cũng bởi vì hắn quá phế.
Rất nhanh, Bảo Hồng Diễm đã cung cấp vị trí của Bạch Thắng Sơn cho Sở Huyền, hiệu suất làm việc đúng là rất nhanh.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Sở Huyề coi trọng nàng.
Hiện tại, tu vi Bảo Hồng Diễm đã là Chân cảnh tầng bảy, có thể nói thực lực tăng rất nhanh.
Hiện tại, nàng đã toàn tâm toàn ý làm việc vì Sở Huyền, đã không còn trung thành chút gì đối với Hắc Nguyệt Lâu, chỉ một lòng phục vụ Sở Huyền.
Ai bảo Sở Huyền lại có thể giúp nàng tăng tiến tu vi thần tốc.
Sau khi lấy được toạ độ cùng khoảng cách của Bạch Thắng Sơn, Sở Huyền truyền linh lực vào Khuy Thiên Kính, nhìn trộm tình hình ở Bạch Thắng Sơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất