Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 32: Đều Là Loại Não Tàn Hay Sao ?
Editor: Kingofbattle
Cho dù kích hoạt được Độn Không châu thì vẫn bị trọng thương.
Có thể không cẩn thận được sao?
Trong lòng Đổng Khiêm có chút bất an, luôn cảm thấy chuyến đi này sẽ xảy ra chuyện.
Lúc đi qua một tiểu viện cách đó không xa, đột nhiên Trương Khôi lại dừng bước.
"Chỗ kia có phải là nơi ở của con trai Sở Thu Lạc hay không?"
Con trai của Sở Thu Lạc bị Sở Thiên Minh trục xuất khỏi Tổ trạch, đã không còn là chuyện bí mật.
Trước khi gian tế của Sở gia bị phát hiện, Tà giáo đã nhận được tình báo.
"Chắc là vậy."
Bản thân Đổng Khiêm là Đà chủ của Tà giáo ở Sở quận, tự nhiên là hắn cũng biết tình báo liên quan tới Sở Huyền hắn.
Dòng chính của Sở gia, nếu không vào Huyền cảnh, Tà giáo cũng sẽ không để ý nhiều.
Ngoại trừ con trai của Sở Thu Lạc.
Dù sao, Sở Thu Lạc đã từng là nhân vật nổi bật ở Tần quốc!
Chính là người có thiên phú xuất sắc nhất từ trước tới nay của Sở gia.
Trương Khôi bắt đầu suy nghĩ.
"Sở Thu Lạc, tuy là con của hắn rất phế vật, nhưng vẫn là con trai của Sở Thu Lạc, nắm hắn trong tay, nói không chừng sẽ có lợi một chút."
"Phó Giáo chủ, ý của ngài là thu hắn vào giáo chúng ta?"
Vợ chồng Sở Thu Lạc đã mất tích, không ai biết là chết hay chưa.
Trước khi mất tích, nghe nói Sở Thu Lạc đã là Hư cảnh tầng chín, thậm chí còn sắp đột phá tới Hợp cảnh.
Nếu không phải mất tích, Sở gia bây giờ khả năng đã có cường giả Hợp cảnh tọa trấn.
Thậm chí thực lực của Sở gia có thể vượt qua Tần gia.
"Ta có hai phương án, cách thứ nhất, khống chế con trai của Sở Thu Lạc, hỗ trợ hắn đột phá tới Huyền cảnh sau đó cho hắn trở về Tổ trạch của Sở gia, trở thành quân cờ của giáo chúng ta."
"Cách thứ hai, cho hắn gia nhập giáo chúng ta, truyền Tà công cho hắn, biến hắn trở thành một thanh đao chuyên giết chóc của Tà giáo."
Trương Khôi vừa nói xong, trên mặt lộ ra vẻ tự cho mình là thông minh.
"Con trai của Sở Thu Lạc tu luyện Tà công, trở thành Tà tu, đồng thời giết chóc một cách trắng trợn, ngược lại ta muốn xem Sở gia sẽ xử lý chuyện này như thế nào?"
Càng nghĩ Trương Khôi càng động tâm, sau đó nói: "Nếu như lão quỷ Sở Thiên Minh kia tự tay đập chết con trai của Sở Thu Lạc, nếu có ngày Sở Thu Lạc trở về, ta rất muốn xem hắn sẽ xử lý như thế nào?"
"Còn nữa, con của Sở Thu Lạc bị chúng ta thao túng, ngày nào đó Sở Thu Lạc trở về, vậy sẽ để cho hắn gặp đứa con này một lần, xem Sở Thu Lạc có dám giết hay không."
Càng nói Trương Khôi lại càng hưng phấn: "Đúng lúc có thể xin một viên Tàn Tâm đan từ Tà Vương đình, làm rối loạn thần trí của hắn, để hắn trở thành người của chúng ta."
Đổng Khiêm lo lắng nói: "Phó Giáo chủ, nhỡ đâu Sở Thu Lạc không chết, thấy con trai của mình bị ép vào Tà giáo, nổi điên lên tới đồ diệt Tà giáo chúng ta thì sao?"
"Sợ cái gì? Cùng lắm thì chạy thôi!"
Trương Khôi nở một nụ cười lạnh: "Hắn có thể giết con trai của mình? Nếu như hắn dám giết, mà người đẩy con của hắn vào Tà giáo là lão quỷ Sở Thiên Minh, ngươi nghĩ Sở Thu Lạc sẽ có cảm giác gì?"
"À, nếu không phải lão quỷ Sở Thiên Minh đuổi con của hắn ra ngoài, làm sao mà chúng ta có cơ hội ra tay?
Ngược lại ta rất nóng lòng, muốn xem Sở Thu Lạc đối xử với Sở gia ra sao "
Đổng Khiêm suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy rất tốt, bất luận như thế nào, Tà giáo cũng sẽ không thua thiệt.
"Đi, trước tiên cứ bắt con trai của Sở Thu Lạc, ta muốn bắt con trai của Sở Thu Lạc trước mắt Sở gia, làm cho lão quỷ Sở Thiên Minh phải tức điên!"
Trương Khôi cười lạnh nói ra, sau đó bước về phía tiểu viện.
Đổng Khiêm thì theo sát đằng sau.
Sở Huyền thở dài một hơi.
Người của Tà giáo đều là loại não tàn hay sao ?
Đột nhập thì đột nhập đi, muốn làm cái khỉ gì thì cứ làm đi.
Tại sao cứ hết lần này tới lần khác, lại nhắm vào mình chứ ?
Nếu như hai tên này muốn làm gì đó, Sở Huyền cũng không ngăn cản bọn họ, vì hắn không thể rời khỏi tiểu viện này.
Nhưng hai người này cứ nhất định nhắm vào mình!
Đi vào đây chính là tìm đường chết !
Thực lực của Trương Khôi là Hư cảnh tầng chín, đối với Sở Huyền hiện tại chả khác gì cây đinh rỉ.
Thế nhưng lúc này mới bao lâu, thực lực người tới liên tục tăng lên, lần tiếp theo có phải là cường giả Hợp cảnh của Tà Vương đình hay không!
Sở Huyền đã cảm nhận được áp lực.
Nhất định phải cố gắng, tối thiểu phải chờ tới kỳ hạn trạch một năm.
Vì vậy, cố gắng đừng giết hai người này.
Chủng Hồn ấn vừa đúng lại có thể phát huy được tác dụng.
Trương Khôi và Đổng Khiêm tiến vào tiểu viện thì thấy Sở Huyền, không nói hai lời, Trương Khôi lập tức động thủ.
Hắn vừa chuyển động, thì hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi, hỏa diễm bao trùm, cây lớn che trời, cự thạch nhấp nhô, sóng lớn ngập trời, còn có những lưỡi đao gió quét qua.
Không tốt!
Trương Khôi kinh hãi không thôi, tà khí trên người cuộn trào, đang muốn phá vỡ phong tỏa trốn đi.
Thì một bàn tay khổng lồ đã chộp tới, phong cấm hắn.
Mặc cho Trương Khôi giãy giụa như thế nào vẫn bị bàn tay kia nắm chặt, xương cốt toàn thân phát ra tiếng vang lách cách đã sắp vỡ vụn, nguy cơ sinh tử đã cận kề!
Hợp cảnh!
Sở gia có cường giả Hợp cảnh!
Là ai?
Trương Khôi kinh sợ đến mức sáp vãi ra quần, đang muốn kích hoạt Độn Không châu, thì phát hiện linh lực toàn thân đã bị phong cấm, ngay cả ý chí tinh thần cũng bị áp chế, cơ hội chạy trốn đã không còn.
Hắn vô cùng tuyệt vọng!
Cho dù kích hoạt được Độn Không châu thì vẫn bị trọng thương.
Có thể không cẩn thận được sao?
Trong lòng Đổng Khiêm có chút bất an, luôn cảm thấy chuyến đi này sẽ xảy ra chuyện.
Lúc đi qua một tiểu viện cách đó không xa, đột nhiên Trương Khôi lại dừng bước.
"Chỗ kia có phải là nơi ở của con trai Sở Thu Lạc hay không?"
Con trai của Sở Thu Lạc bị Sở Thiên Minh trục xuất khỏi Tổ trạch, đã không còn là chuyện bí mật.
Trước khi gian tế của Sở gia bị phát hiện, Tà giáo đã nhận được tình báo.
"Chắc là vậy."
Bản thân Đổng Khiêm là Đà chủ của Tà giáo ở Sở quận, tự nhiên là hắn cũng biết tình báo liên quan tới Sở Huyền hắn.
Dòng chính của Sở gia, nếu không vào Huyền cảnh, Tà giáo cũng sẽ không để ý nhiều.
Ngoại trừ con trai của Sở Thu Lạc.
Dù sao, Sở Thu Lạc đã từng là nhân vật nổi bật ở Tần quốc!
Chính là người có thiên phú xuất sắc nhất từ trước tới nay của Sở gia.
Trương Khôi bắt đầu suy nghĩ.
"Sở Thu Lạc, tuy là con của hắn rất phế vật, nhưng vẫn là con trai của Sở Thu Lạc, nắm hắn trong tay, nói không chừng sẽ có lợi một chút."
"Phó Giáo chủ, ý của ngài là thu hắn vào giáo chúng ta?"
Vợ chồng Sở Thu Lạc đã mất tích, không ai biết là chết hay chưa.
Trước khi mất tích, nghe nói Sở Thu Lạc đã là Hư cảnh tầng chín, thậm chí còn sắp đột phá tới Hợp cảnh.
Nếu không phải mất tích, Sở gia bây giờ khả năng đã có cường giả Hợp cảnh tọa trấn.
Thậm chí thực lực của Sở gia có thể vượt qua Tần gia.
"Ta có hai phương án, cách thứ nhất, khống chế con trai của Sở Thu Lạc, hỗ trợ hắn đột phá tới Huyền cảnh sau đó cho hắn trở về Tổ trạch của Sở gia, trở thành quân cờ của giáo chúng ta."
"Cách thứ hai, cho hắn gia nhập giáo chúng ta, truyền Tà công cho hắn, biến hắn trở thành một thanh đao chuyên giết chóc của Tà giáo."
Trương Khôi vừa nói xong, trên mặt lộ ra vẻ tự cho mình là thông minh.
"Con trai của Sở Thu Lạc tu luyện Tà công, trở thành Tà tu, đồng thời giết chóc một cách trắng trợn, ngược lại ta muốn xem Sở gia sẽ xử lý chuyện này như thế nào?"
Càng nghĩ Trương Khôi càng động tâm, sau đó nói: "Nếu như lão quỷ Sở Thiên Minh kia tự tay đập chết con trai của Sở Thu Lạc, nếu có ngày Sở Thu Lạc trở về, ta rất muốn xem hắn sẽ xử lý như thế nào?"
"Còn nữa, con của Sở Thu Lạc bị chúng ta thao túng, ngày nào đó Sở Thu Lạc trở về, vậy sẽ để cho hắn gặp đứa con này một lần, xem Sở Thu Lạc có dám giết hay không."
Càng nói Trương Khôi lại càng hưng phấn: "Đúng lúc có thể xin một viên Tàn Tâm đan từ Tà Vương đình, làm rối loạn thần trí của hắn, để hắn trở thành người của chúng ta."
Đổng Khiêm lo lắng nói: "Phó Giáo chủ, nhỡ đâu Sở Thu Lạc không chết, thấy con trai của mình bị ép vào Tà giáo, nổi điên lên tới đồ diệt Tà giáo chúng ta thì sao?"
"Sợ cái gì? Cùng lắm thì chạy thôi!"
Trương Khôi nở một nụ cười lạnh: "Hắn có thể giết con trai của mình? Nếu như hắn dám giết, mà người đẩy con của hắn vào Tà giáo là lão quỷ Sở Thiên Minh, ngươi nghĩ Sở Thu Lạc sẽ có cảm giác gì?"
"À, nếu không phải lão quỷ Sở Thiên Minh đuổi con của hắn ra ngoài, làm sao mà chúng ta có cơ hội ra tay?
Ngược lại ta rất nóng lòng, muốn xem Sở Thu Lạc đối xử với Sở gia ra sao "
Đổng Khiêm suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy rất tốt, bất luận như thế nào, Tà giáo cũng sẽ không thua thiệt.
"Đi, trước tiên cứ bắt con trai của Sở Thu Lạc, ta muốn bắt con trai của Sở Thu Lạc trước mắt Sở gia, làm cho lão quỷ Sở Thiên Minh phải tức điên!"
Trương Khôi cười lạnh nói ra, sau đó bước về phía tiểu viện.
Đổng Khiêm thì theo sát đằng sau.
Sở Huyền thở dài một hơi.
Người của Tà giáo đều là loại não tàn hay sao ?
Đột nhập thì đột nhập đi, muốn làm cái khỉ gì thì cứ làm đi.
Tại sao cứ hết lần này tới lần khác, lại nhắm vào mình chứ ?
Nếu như hai tên này muốn làm gì đó, Sở Huyền cũng không ngăn cản bọn họ, vì hắn không thể rời khỏi tiểu viện này.
Nhưng hai người này cứ nhất định nhắm vào mình!
Đi vào đây chính là tìm đường chết !
Thực lực của Trương Khôi là Hư cảnh tầng chín, đối với Sở Huyền hiện tại chả khác gì cây đinh rỉ.
Thế nhưng lúc này mới bao lâu, thực lực người tới liên tục tăng lên, lần tiếp theo có phải là cường giả Hợp cảnh của Tà Vương đình hay không!
Sở Huyền đã cảm nhận được áp lực.
Nhất định phải cố gắng, tối thiểu phải chờ tới kỳ hạn trạch một năm.
Vì vậy, cố gắng đừng giết hai người này.
Chủng Hồn ấn vừa đúng lại có thể phát huy được tác dụng.
Trương Khôi và Đổng Khiêm tiến vào tiểu viện thì thấy Sở Huyền, không nói hai lời, Trương Khôi lập tức động thủ.
Hắn vừa chuyển động, thì hoàn cảnh xung quanh đã thay đổi, hỏa diễm bao trùm, cây lớn che trời, cự thạch nhấp nhô, sóng lớn ngập trời, còn có những lưỡi đao gió quét qua.
Không tốt!
Trương Khôi kinh hãi không thôi, tà khí trên người cuộn trào, đang muốn phá vỡ phong tỏa trốn đi.
Thì một bàn tay khổng lồ đã chộp tới, phong cấm hắn.
Mặc cho Trương Khôi giãy giụa như thế nào vẫn bị bàn tay kia nắm chặt, xương cốt toàn thân phát ra tiếng vang lách cách đã sắp vỡ vụn, nguy cơ sinh tử đã cận kề!
Hợp cảnh!
Sở gia có cường giả Hợp cảnh!
Là ai?
Trương Khôi kinh sợ đến mức sáp vãi ra quần, đang muốn kích hoạt Độn Không châu, thì phát hiện linh lực toàn thân đã bị phong cấm, ngay cả ý chí tinh thần cũng bị áp chế, cơ hội chạy trốn đã không còn.
Hắn vô cùng tuyệt vọng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất