Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !
Chương 38: Ngộ Chân Trà !
Editor: Kingofbattle
Nhỡ đâu sau khi mình rời đi, muốn tìm một chỗ khác để trạch, hệ thống lại nói một câu, "đang trong thời gian hồi phục", thì con đường trở thành cường giả của mình liền đứt ngang à ?
Gã quản sự sững sờ, không ngờ tới Sở Huyền lại cự tuyệt.
Chả lẽ Thập Tam thiếu gia đang giận?
Khẳng định là như vậy, bị gia chủ đuổi ra khỏi Tổ trạch, bây giờ hắn đang hờn dỗi không muốn quay về đây.
"Thập Tam thiếu gia, gia chủ nói, không tính toán lỗi lầm trước kia của ngài, có thể trở về Tổ trạch để sống."
"Lượn đi chỗ khác, ta đã nói không trở về, ngươi còn lắm mồm làm gì, ở đây mới thoải mái!"
Sở Huyền phất tay, không nhịn được quát to.
Quản sự bất đắc dĩ, chỉ có thể quay về bẩm báo Sở Thiên Minh.
Không có mệnh lệnh của Sở Thiên Minh, hắn cũng không dám ra tay cưỡng chế mang người về.
"Ký chủ từ chối trở về Tổ trạch, lựa chọn tiếp tục trạch, ban thưởng một rương Ngộ Chân trà."
Hệ thống lại ban thưởng ngẫu nhiên.
Sở Huyền mừng quýnh đít, lập tức xem thông tin về Ngộ Chân trà.
Ngộ Chân trà, có thể giúp người cảm ngộ được ý nghĩa của thiên địa, đột phá bình chướng Chân cảnh!
Chân cảnh, là cảnh giới cần phải lĩnh ngộ ý nghĩa của thiên địa.
Bởi vậy, muốn đột phá tới Chân cảnh cũng không phải là chuyện đơn giản.
Hợp cảnh thì dễ mà Chân cảnh lại khó!
Nguyên nhân trọng yếu nhất là, muốn đột phá Chân cảnh thì nhất định phải cảm ngộ được ý nghĩa của thiên địa.
Chỉ khi nào nắm giữ được một sợi "Chân ý" này thì mới có thể đột phá Chân cảnh.
Linh cảnh là lực lượng thông linh, lực lượng thi triển ra có linh tính nhất định; Hư cảnh là lực hóa hư không, ý chí tinh thần và lực lượng hòa vào hư không, ẩn giấu vô hình.
Hợp cảnh chính là dung hợp giữ lực lượng thông linh và lực hóa hư không, thực hư giao hòa, hoàn thành một lần biến hoá thì trở thành Hợp cảnh.
Mà Chân cảnh thì phải cần lĩnh ngộ chân ý !
Hoá lực thành thật!
Dùng một đạo linh lực, hóa thành một con thỏ, khiến cho người khác không phân biệt được thật giả, mà đây cũng không phải đơn thuần dùng linh lực biến hoá ra.
Yêu cầu bên trong phải ẩn chứa chân ý!
Muốn đạt tới một bước này, cần có ngộ tính và thiên phú cực cao.
Không ít người trước khi lên Hợp cảnh, thuộc về cường giả thiên kiêu, một đường thuận buồm xuôi gió, đồng thời tốc độ tu luyện tới Hợp cảnh cực nhanh.
Tuy nhiên, lại là dừng ở ngưỡng cửa Chân cảnh, không thể tiến thêm.
Vô số người, sau cùng cả một đời đều dừng lại Hợp cảnh, không cách nào lĩnh ngộ ra được chân ý, đột phá Chân cảnh.
Ngộ Chân trà, có thể giúp người uống lĩnh ngộ ra chân ý thiên địa.
Có thể thấy được sự trân quý của nó!
Phàm là bảo vật có thể giúp người lĩnh ngộ chân ý, đều rất hiếm và quý giá.
Vừa vào Chân cảnh, thực lực sẽ lại biến hoá một bước cực lớn.
Có thể dùng một đạo linh lực, mô phỏng thành vật, dễ dàng giết chết cường giả Hợp cảnh.
Nói không khoa trương, mười tên cường giả Hợp cảnh đỉnh phong cũng đánh không lại một tên cường giả Chân cảnh sơ kỳ, chỉ tiện tay dùng linh lực hóa thành một con yêu thú.
Sở Huyền đã là Hợp cảnh tầng tám, sắp bước vào Hợp cảnh tầng chín, Chân cảnh ngay ở trước mắt.
Cho dù hắn tự tin đột phá Chân cảnh thì cũng cần rất nhiều thời gian.
Có Ngộ Chân trà hỗ trợ, cảm ngộ chân ý thiên địa từ sớm, có thể rút ngắn rất nhiều thời gian đột phá.
Thậm chí, có khả năng mượn nhờ một chén trà, đột phá tới Hợp cảnh tầng chín.
Sở Huyền mừng như điên, lập tức pha cho mình một bình trà.
Không có ai có thể ép hắn rời cửa dù chỉ nửa bước.
Về Tổ trạch là chuyện không thể nào.
Sở Thiên Minh nghe được tin rất tức giận, sau khi hắn từ Hắc Nguyệt lâu trở về, nhớ tới đứa con thứ ba Sử Thu Lạc, nghĩ tới dù sao thì Sở Huyền cũng là hậu duệ duy nhất của lão tam, cho nên mềm lòng sai người đón hắn về.
Kết quả, Sở Huyền lại không cảm kích, ấy thế mà còn hờn dỗi không muốn trở về!
"Không cần quản nó nữa, nó thích ở lại nơi đó đúng không, vậy thì mặc kệ nó!"
Sở Thiên Minh giận tới mức ném mấy chén trà xuống đất!
Sở Huyền chẳng thèm quan tâm Sở Thiên Minh nổi giận ra sao, ném vỡ bao nhiêu chén trà, không cho hắn trở về Tổ trạch là tốt nhất.
Hắn nhấp một ly trà vào bụng, trong đầu liền xuất hiện một sợi cảm ngộ huyền ảo.
Nhắm mắt lại, thưởng thức Ngộ Chân trà và cảm ngộ.
Vốn là hắn đã có thực lực là Hợp cảnh tầng tám, lúc này lại đột phá tới Hợp cảnh tầng chín.
Đặt chén trà xuống, Sở Huyền đối với chân ý của thiên địa, đã có một chút cảm ngộ.
Hắn tin tưởng, mỗi ngày đều uống một bình Ngộ Chân trà, thì cảm ngộ chân ý thiên địa sẽ không còn khó nữa.
Trước kỳ hạn một năm đột phá tới Chân cảnh là không khó.
Vài ngày sau.
Sở Vân đột phá tới Huyền cảnh tầng ba, sau đó xuất quan.
Nàng ta vừa xuất quan, trước tiên là chạy tới tiểu viện.
Nhớ lại những tâm đắc mà Sở Huyền cho nàng xem, cảm thán nói ra: "Tam thúc không hổ danh là cường giả của Tần quốc."
"Thập Tam ca, huynh cần phải cố gắng tu luyện, lười như vậy là không nên, không được làm mất thể diện của Tam thúc.
Nàng liếc nhìn Sở Huyền đang nằm sống xoài trên ghế, nhíu mày nói ra.
"Muội muội không hiểu, cuộc sống thế này mới là thoải mái, ngày nào cũng phải vất vả tu luyện làm gì." Sở Huyền lại rót cho mình một chén trà, vừa thưởng thức vừa nói.
"Tới đây, nếm thử trà này."
Ngộ Chân trà này không có yêu cầu đối với người uống, nếu dùng sớm thì có thể cảm ngộ chân ý mau hơn.
Sở Vân uống một ngụm trà, chỉ cảm thấy thơm ngon ngọt miệng, so với bất cứ trà nào trước đây cũng ngon hơn.
Hơn nữa, tinh thần cũng trở nên thư thái, dường như trong lòng xuất hiện một loại cảm ngộ như có như không.
"Trà này?"
Sở Vân uống cạn chung trà, hai mắt sáng rực, "Trà này thật ngon, dường như còn có công hiệu đặc thù gì khác, muội cảm giác như cả người đều trở nên thoải mái."
Nhỡ đâu sau khi mình rời đi, muốn tìm một chỗ khác để trạch, hệ thống lại nói một câu, "đang trong thời gian hồi phục", thì con đường trở thành cường giả của mình liền đứt ngang à ?
Gã quản sự sững sờ, không ngờ tới Sở Huyền lại cự tuyệt.
Chả lẽ Thập Tam thiếu gia đang giận?
Khẳng định là như vậy, bị gia chủ đuổi ra khỏi Tổ trạch, bây giờ hắn đang hờn dỗi không muốn quay về đây.
"Thập Tam thiếu gia, gia chủ nói, không tính toán lỗi lầm trước kia của ngài, có thể trở về Tổ trạch để sống."
"Lượn đi chỗ khác, ta đã nói không trở về, ngươi còn lắm mồm làm gì, ở đây mới thoải mái!"
Sở Huyền phất tay, không nhịn được quát to.
Quản sự bất đắc dĩ, chỉ có thể quay về bẩm báo Sở Thiên Minh.
Không có mệnh lệnh của Sở Thiên Minh, hắn cũng không dám ra tay cưỡng chế mang người về.
"Ký chủ từ chối trở về Tổ trạch, lựa chọn tiếp tục trạch, ban thưởng một rương Ngộ Chân trà."
Hệ thống lại ban thưởng ngẫu nhiên.
Sở Huyền mừng quýnh đít, lập tức xem thông tin về Ngộ Chân trà.
Ngộ Chân trà, có thể giúp người cảm ngộ được ý nghĩa của thiên địa, đột phá bình chướng Chân cảnh!
Chân cảnh, là cảnh giới cần phải lĩnh ngộ ý nghĩa của thiên địa.
Bởi vậy, muốn đột phá tới Chân cảnh cũng không phải là chuyện đơn giản.
Hợp cảnh thì dễ mà Chân cảnh lại khó!
Nguyên nhân trọng yếu nhất là, muốn đột phá Chân cảnh thì nhất định phải cảm ngộ được ý nghĩa của thiên địa.
Chỉ khi nào nắm giữ được một sợi "Chân ý" này thì mới có thể đột phá Chân cảnh.
Linh cảnh là lực lượng thông linh, lực lượng thi triển ra có linh tính nhất định; Hư cảnh là lực hóa hư không, ý chí tinh thần và lực lượng hòa vào hư không, ẩn giấu vô hình.
Hợp cảnh chính là dung hợp giữ lực lượng thông linh và lực hóa hư không, thực hư giao hòa, hoàn thành một lần biến hoá thì trở thành Hợp cảnh.
Mà Chân cảnh thì phải cần lĩnh ngộ chân ý !
Hoá lực thành thật!
Dùng một đạo linh lực, hóa thành một con thỏ, khiến cho người khác không phân biệt được thật giả, mà đây cũng không phải đơn thuần dùng linh lực biến hoá ra.
Yêu cầu bên trong phải ẩn chứa chân ý!
Muốn đạt tới một bước này, cần có ngộ tính và thiên phú cực cao.
Không ít người trước khi lên Hợp cảnh, thuộc về cường giả thiên kiêu, một đường thuận buồm xuôi gió, đồng thời tốc độ tu luyện tới Hợp cảnh cực nhanh.
Tuy nhiên, lại là dừng ở ngưỡng cửa Chân cảnh, không thể tiến thêm.
Vô số người, sau cùng cả một đời đều dừng lại Hợp cảnh, không cách nào lĩnh ngộ ra được chân ý, đột phá Chân cảnh.
Ngộ Chân trà, có thể giúp người uống lĩnh ngộ ra chân ý thiên địa.
Có thể thấy được sự trân quý của nó!
Phàm là bảo vật có thể giúp người lĩnh ngộ chân ý, đều rất hiếm và quý giá.
Vừa vào Chân cảnh, thực lực sẽ lại biến hoá một bước cực lớn.
Có thể dùng một đạo linh lực, mô phỏng thành vật, dễ dàng giết chết cường giả Hợp cảnh.
Nói không khoa trương, mười tên cường giả Hợp cảnh đỉnh phong cũng đánh không lại một tên cường giả Chân cảnh sơ kỳ, chỉ tiện tay dùng linh lực hóa thành một con yêu thú.
Sở Huyền đã là Hợp cảnh tầng tám, sắp bước vào Hợp cảnh tầng chín, Chân cảnh ngay ở trước mắt.
Cho dù hắn tự tin đột phá Chân cảnh thì cũng cần rất nhiều thời gian.
Có Ngộ Chân trà hỗ trợ, cảm ngộ chân ý thiên địa từ sớm, có thể rút ngắn rất nhiều thời gian đột phá.
Thậm chí, có khả năng mượn nhờ một chén trà, đột phá tới Hợp cảnh tầng chín.
Sở Huyền mừng như điên, lập tức pha cho mình một bình trà.
Không có ai có thể ép hắn rời cửa dù chỉ nửa bước.
Về Tổ trạch là chuyện không thể nào.
Sở Thiên Minh nghe được tin rất tức giận, sau khi hắn từ Hắc Nguyệt lâu trở về, nhớ tới đứa con thứ ba Sử Thu Lạc, nghĩ tới dù sao thì Sở Huyền cũng là hậu duệ duy nhất của lão tam, cho nên mềm lòng sai người đón hắn về.
Kết quả, Sở Huyền lại không cảm kích, ấy thế mà còn hờn dỗi không muốn trở về!
"Không cần quản nó nữa, nó thích ở lại nơi đó đúng không, vậy thì mặc kệ nó!"
Sở Thiên Minh giận tới mức ném mấy chén trà xuống đất!
Sở Huyền chẳng thèm quan tâm Sở Thiên Minh nổi giận ra sao, ném vỡ bao nhiêu chén trà, không cho hắn trở về Tổ trạch là tốt nhất.
Hắn nhấp một ly trà vào bụng, trong đầu liền xuất hiện một sợi cảm ngộ huyền ảo.
Nhắm mắt lại, thưởng thức Ngộ Chân trà và cảm ngộ.
Vốn là hắn đã có thực lực là Hợp cảnh tầng tám, lúc này lại đột phá tới Hợp cảnh tầng chín.
Đặt chén trà xuống, Sở Huyền đối với chân ý của thiên địa, đã có một chút cảm ngộ.
Hắn tin tưởng, mỗi ngày đều uống một bình Ngộ Chân trà, thì cảm ngộ chân ý thiên địa sẽ không còn khó nữa.
Trước kỳ hạn một năm đột phá tới Chân cảnh là không khó.
Vài ngày sau.
Sở Vân đột phá tới Huyền cảnh tầng ba, sau đó xuất quan.
Nàng ta vừa xuất quan, trước tiên là chạy tới tiểu viện.
Nhớ lại những tâm đắc mà Sở Huyền cho nàng xem, cảm thán nói ra: "Tam thúc không hổ danh là cường giả của Tần quốc."
"Thập Tam ca, huynh cần phải cố gắng tu luyện, lười như vậy là không nên, không được làm mất thể diện của Tam thúc.
Nàng liếc nhìn Sở Huyền đang nằm sống xoài trên ghế, nhíu mày nói ra.
"Muội muội không hiểu, cuộc sống thế này mới là thoải mái, ngày nào cũng phải vất vả tu luyện làm gì." Sở Huyền lại rót cho mình một chén trà, vừa thưởng thức vừa nói.
"Tới đây, nếm thử trà này."
Ngộ Chân trà này không có yêu cầu đối với người uống, nếu dùng sớm thì có thể cảm ngộ chân ý mau hơn.
Sở Vân uống một ngụm trà, chỉ cảm thấy thơm ngon ngọt miệng, so với bất cứ trà nào trước đây cũng ngon hơn.
Hơn nữa, tinh thần cũng trở nên thư thái, dường như trong lòng xuất hiện một loại cảm ngộ như có như không.
"Trà này?"
Sở Vân uống cạn chung trà, hai mắt sáng rực, "Trà này thật ngon, dường như còn có công hiệu đặc thù gì khác, muội cảm giác như cả người đều trở nên thoải mái."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất