Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 48: Sở Vân Luyện Đan !

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

Sở Huyền cũng không quá để tâm tới hành động của Tà giáo như thế nào, Sở gia bố trí mai phục ra làm sao.

Nếu đã biết được mưu đồ của Tà giáo, nếu như Sở gia không thể thừa cơ phản sát, vậy thì thật quá vô dụng.

Chỉ cần Sở Vân an toàn, những chuyện khác đều không quan trọng.

Tốt xấu gì Sở gia cũng đặt chân ở Tần quốc được mấy nghìn năm, nếu ngay cả Tà giáo cũng không thể ứng phó được thì làm sao có thể cường thịnh cho tới tận bây giờ.

Sở đô, Sở quận.

Bên trong Sở phủ, Sở Thanh đang xem xét một phần tình báo.

Lần trước bị Tà giáo vây giết, suýt chút nữa thì tính cái mạng nhỏ ô hô, may mà kịp thời kích hoạt Độn Không châu nên mới trốn được một cái mạng.

Đối với Tà giáo, hắn căm hận thấu xương.

Những ngày gần đây, hắn phát động hệ thống tình báo của Sở gia, một mực đang âm thầm tra xét cứ điểm của Tà giáo, thề phải diệt sạch đám Tà giáo này.

Hắn cũng từng nghĩ tới việc đi mua tình báo từ Hắc Nguyệt lâu, nhưng Hắc Nguyệt lâu có lòng dạ hiểm độc, chém giá quá cao, cho nên chỉ có thể dựa vào hệ thống tình báo của Sở gia.

Sở quận là vùng đất thuộc về Sở gia, hệ thống tình báo vẫn là rất linh thông, tuy nhiên bởi vì thiếu thốn Linh khí thậm chí là Bảo khí tra xét, cho nên rất khó có thể tra xét ra được cứ điểm bí mật của Tà giáo.

Tà giáo có Linh khí, thậm chí là Bảo khí ẩn giấu kín khí tức, có thể né tránh được sự tra xét.

Bởi thế, nên Sở gia vẫn không tài nào tiêu diệt được triệt để.

Một tên quản sự vội vã chạy vào.

"Thanh thiếu gia, có người đưa tới một phần tình báo."

Sở Thanh ngẩng đầu nói: "Người nào đưa?"

"Không phải ba nhà kia, tự nhiên cũng không phải Hắc Nguyệt lâu, không biết là người nào."

Quản sự lắc đầu nói.

Sở Thanh xem hết thông tin tình báo, thần sắc liền biến đổi.

"Đi mời Tứ thúc tới đây."

Gã quản sự vội vàng rời đi.

Sở Thu Hải là đứa con trai thứ tư của Sở Thiên Minh, thiên phú đặt bên trong đám huynh đệ chỉ có thể coi là trung thượng.



Hiện tại khó khăn lắm hắn mới bước vào được Hư cảnh tầng một.

Phần lớn thời gian đều đang tọa trấn ở Sở đô, đại biểu cho dòng chính của Sở gia.

"Thanh nhi, đã xảy ra chuyện gì?"

Sở Thu Hải vội vàng chạy tới.

Sở Thanh đưa tình báo này lên, chờ Sở Thu Hải xem hết, ngưng trọng nói: "Tứ thúc, ngài cảm thấy phần tình báo này có mấy phần là thật?"

"Có lẽ độ tin cậy là rất cao, bất kể như thế nào, nhất định phải đề phòng, chuyện này không phải ngươi và ta có thể quyết định, ta lập tức trở vê gia tộc một chuyến."

Sở Thu Hải cầm phần tình báo này rồi vội vàng rời đi.



Ở trong một cái thôn nhỏ bên ngoài Sở đô, có một hang động được đào trên sườn của một ngọn núi.

Cửa hang dùng đá tảng để che chắn lại.

Sở Vân vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm vào đan lô, trên tay thủ pháp biến hóa linh lực liên tục, dưới tần suất kỳ lạ điểm về đan lô.

Phía dưới đan lô là một viên Hỏa tinh, bốc lên hỏa diễm đỏ rực.

Đây đã là lần luyện đan thứ mười của Sở Vân, đan dược Phàm phẩm, nàng đã sớm luyện chế ra được, hơn nữa xác suất thành công lên tới 100%.

Đan dược luyện chế ra có chất lượng cao hơn so với đan dược mua từ Hà gia.

Tứ gia tộc ở Tần quốc, chỉ có Hà gia là am hiểu luyện đan.

Mỗi khi tứ đại gia tộc hợp lực ứng phó nguy cơ, hậu cần tiếp tế đan dược đều do Hà gia cung ứng.

Sở Vân biết, thuật luyện đan này không hề tầm thường, đã vượt xa so với Hà gia.

Hiện tại, nàng đang luyện chế luyện chế Huyền đan.

Chín lần trước, đã có sáu lần thất bại, ba lần thành công nhưng chất lượng đan dược lại rất bình thường.

Đây là lần luyện đan thứ mười, cũng là phần linh dược cuối cùng trên người Sở Vân.

Sau khi luyện chế xong lò này, nàng phải nghĩ biện pháp kiếm thêm linh dược.

Bởi vì Hà gia là gia tộc luyện đan, phần lớn linh dược đều được cung cấp cho Hà gia, sau đó lại thu về số lượng đan dược nhất định.



Muốn nhận thêm đan dược vượt mức thì phải bỏ tiền ra mua.

Cho nên, nếu Sở Vân muốn lấy được linh dược thì cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Huống chi, nàng ta còn lén lút học tập luyện đan, tất cả chi phí đều tự mình gánh chịu.

Cũng may là nàng được sủng ái ở Sở gia, trên người có không ít linh tinh, vẫn có thể mua sắm.

Khi luyện đan tới thời khắc quan trọng, gương mặt xinh đẹp của Sở Vân đã chảy đầy mồ hôi.

"Lên!"

Sở Vân khẽ quát to một tiếng, thủ pháp biến hoá linh lực trong tay liền thay đổi, đan lô xoay tròn nhu con quay.

Bùm!

Nắp đan lô đã bắn ra.

Dưới sự dẫn dắt của tinh thần lực, mười hai viên đan dược liền bay ra ngoài.

Sở Vân đưa tay chụp lấy, mười hai viên đan, có bốn viên là phế đan, tám viên còn lại thì có năm viên là Huyền đan bình thường.

Nhưng lại có ba viên đạt tới tinh phẩm.

Đan dược tinh thuần, nhẵn bóng có sáng óng ánh, đan hương thoang thoảng mà không tan.

Trong lòng Sở Vân liền mừng rỡ, yên lặng tổng kết lại quá trình luyện đan vừa rồi một phen, tìm ra chỗ thiếu sót, để rút kinh nghiệm cho lần luyện đan kế tiếp.

Linh dược trong người đã cạn sạch, nàng cần phải đi mua một số linh dược tới để tiếp tục luyện đan.

Đợi khi nào có thể luyện chế thuần thục Huyền đan, bước tiếp theo chính là luyện chế Linh đan.

Đẩy tảng đá lớn che ở cửa hang ra.

Sở Vân vừa mới đi ra thì bỗng nhiên nhìn thấy một con đại mãng đang lao tới.

Trong lòng nàng kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng thì đại mãng đã chui vào trong cơ thể của nàng.

"Đó là thứ gì?"

Sở Vân vội vàng kiểm tra bản thân, phát hiện trong cơ thể ẩn giấu một cỗ lực lượng thần bí, dường như chính là con đại mãng kia.

Cơ duyên?

Nàng lại nhìn thấy chỗ mà đại mãng xông tới có một túi trữ vật nho nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau