Núp Lùm Trăm Năm, Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch !

Chương 57: Dũng Cảm Liều Chết !

Trước Sau
Editor: Kingofbattle

Sở Huyền cũng không để cho Côn Vũ đi phản sát Tà giáo Tử Nguyệt quốc, mà điều khiển hắn đi thẳng tới Vương đô của Tà Vương đình để quấy rối.

Uy lực của Thiên Lôi thiểm không tầm thường, lại mang tính khắc chế Tà tu.

Chắc là có thể gây ra vụ nổ lớn ở Tà Vương đô.

Mấy viên Thiên Lôi thiểm, cũng không thể tạo ra động tĩnh gì lớn.

Chẳng qua có thể tạo ra hỗn loạn ở Tà Vương đình cũng không tệ.

Chắc hẳn có thể giết vài tên Tà tu Hợp cảnh.

Dù sao thực lực của Côn Vũ cũng có hạn, để hắn mang theo quá nhiều Thiên Lôi thiểm, nếu như hắn không kịp kích phát thì chẳng phải tặng không cho Tà Vương đình hay sao.

Bởi thế, vì đề phòng nên Sở Huyền chỉ đưa cho hắn vài viên Thiên Lôi thiểm.

Huống hồ, chuyện đánh bom ở Tà Vương đô cũng chưa chắc suôn sẻ.

Nếu như Tà Vương nổi điên lên thì Nam châu không loạn mới là lạ.

Giai đoạn hiện nay, Sở Huyền cũng không muốn xảy ra chuyện gì quá lớn, một khi lan tới Sở gia thì cuộc sống yên ổn của hắn sẽ chấm dứt.

Sau khi Côn Vũ rời khỏi Sở quận, thì một đường chạy thẳng về Tà Vương đình, trong lòng của hắn đã chết lặng.

Sở gia có quái vật khủng bố!

Lần này mình chết chắc rồi!

Tà Vương đình, Thánh địa của Tà tu ở Nam châu.

Cũng là thế lực Tà tu lớn nhất ở Nam châu.

Bất kỳ tà tu nào cũng không dám mạo phạm uy nghiêm Tà Vương đình.

Côn Vũ có chết cũng không nghĩ tới, ngay khi thọ nguyên cạn kiệt lại tới quấy rối Tà Vương đình!

Hai ngày sau, hắn đã đi tới Đô thành của Tà Vương đình.

Ánh mắt Côn Vũ càng trở nên kiên định, mang theo ý chí liều chết không lùi, bước vào Vương thành.

Trực tiếp đi tới trước Tà Vương cung.

Võ giả thủ vệ Tà Vương cung đều là cường giả Hư cảnh, cho dù chỉ là Hư cảnh sơ kỳ, cũng đã đoán được thực lực của Tà Vương đình cường đại cỡ nào.

Phàm là Tà tu đột phá tới Hợp cảnh thì phải đến Vương thành báo danh, nếu như không có mệnh lệnh thì không được tuỳ tiện rời khỏi lãnh địa của Tà Vương đình.

Đây là quy tắc của Tà Vương đình, bất kỳ Tà tu nào dám vi phạm, chắc chắn phải chết.



Đương nhiên là Tà Vương đình cường đại, nhưng cũng không phải là không có kẻ thù, nhất là sau khi lão Tà Vương bế quan, Tà Vương đình đã kiềm hãm đi nhiều, không có tiếp tục khiêu khích thế lực bên ngoài.

"Dừng lại!"

Thủ vệ Tà Vương cung nhìn thấy Côn Vũ còng lưng bước tới thì quát to.

Côn Vũ bèn ngẩng đầu, nở nụ cười âm lãnh, nói: "Thánh địa Tà tu trong thiên hạ, không Tà tu nào dám xâm phạm, hôm nay Côn Vũ ta sẽ xông vào Thánh địa Tà tu này!"

"Ngươi nói cái gì?"

Thủ vệ cảm giác mình đang nghe nhầm.

Lại muốn xông vào Tà Vương cung?

Tên cuồng đồ không sợ chết này dám xông vào ?

Dám khiêu khích uy nghiêm của Tà Vương, kết cục chỉ có sống không bằng chết.

Thủ đoạn Tà tu tàn nhẫn cỡ nào, bản thân bọn họ là Tà tu, đương nhiên phải hiểu rõ.

Thân thể Côn Vũ đột nhiên thẳng tắp, khí thế hừng hực, thực lực Hư cảnh đỉnh phong bùng nổ.

"Nhớ rõ, ta gọi là Côn Vũ!"

Vào lúc này Côn Vũ đã không còn một chút dáng vẻ già nua, trong tay hắn xuất hiện một thanh cốt đao đen thui.

Đao cong như xương sườn.

Mà đây cũng là xương sườn, là Linh khí mà Côn Vũ chế tạo bằng xương của võ giả chết trong tay hắn.

"Ta muốn cái chết của ta có ý nghĩa, khiến cho Tà tu trong thiên hạ phải nhớ tới, từng có một Tà tu gọi là Côn Vũ đã dũng cảm xông vào Tà Vương cung!"

"Cái tên Côn Vũ của ta, sẽ được lưu truyền vào lịch sử của Nam châu, cho dù chết thì lại có làm sao?"

Côn Vũ đã nghĩ thông suốt, dù sao cũng không thể chống lại ý chí trong đầu.

Đã như vậy, thì sẽ dứt khoát làm một trận lớn.

Làm thế nào cũng phải chết, nhưng sự hy sinh của bản thân phải có giá trị, lưu lại uy danh hiển hách trong lịch sử của toàn bộ giới tu luyện ở Nam châu.

Dù cho nhiều năm trôi qua, vẫn có người nhớ tới, có một Tà tu có tên là Côn Vũ, dũng cảm liều chết lao vào Tà Vương cung!

Hai mắt gã thủ vệ trợn tròn, đây là kẻ điên sao?

Tu luyện Tà công, tới mức hỏng cả não rồi ?

Đừng nói bản thân sau này cũng giống như vậy ?



Ầm!

Côn Vũ liền xuất thủ, vừa ra tay chính là một đòn nhanh như chớp giật.

Chẳng qua hai tên thủ vệ chỉ có thực lực Hư cảnh sơ kỳ, đồng thời cũng không biết, Côn Vũ thật dám động thủ.

Bị tập kích bất ngờ, làm sao có thể ngăn cản được, liền chết ngay tại chỗ!

Ầm!

Côn Vũ vội lao về phía Tà Vương cung, chém ra một đao làm sập một góc cửa Tà Vương cung.

"Cuồng đồ lớn mật "

Bên trong Tà Vương cung xuất hiện mấy luồng khí tức cường đại, ngay lúc Côn Vũ lao vào Tà Vương cung thì đã có vài tên Thủ Vệ Hư cảnh hậu kỳ lao tới.

Phía xa còn có khí tức Hợp cảnh bốc lên, đang lao nhanh tới đây.

Sâu hơn còn xuất hiện khí tức của cường giả Chân cảnh.

Hai mắt Côn Vũ lộ ra vẻ điên cuồng, dù sao cũng chết nên phải gây ra tổn thương lớn nhất, ít ra còn có thể lưu truyền sử sách.

Cho dù là ngàn năm sau, vẫn có người nhớ tới có một gã Côn Vũ cảm tử lao vào Tà Vương cung!

Né tránh đòn tấn công của mấy gã thủ vệ, Côn Vũ trực tiếp bay vút vào sâu trong Tà Vương cung.

"Chết đi!"

Trong nháy mắt hắn đã xông vào Tà Vương cung được trăm mét, mà lúc này, một tên cường giả Hợp cảnh đã bay tới, một bàn tay to đập xuống.

Trong tay Côn Vũ xuất hiện một viên Thiên Lôi thiểm.

Lập tức kích hoạt ném ra.

Tên cường giả Hợp cảnh kia nheo mắt lại, vội vàng phòng thủ, hắn đã cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt từ trong Thiên Lôi thiểm.

Ầm ầm!

Lôi điện cuộn trào, uy lực kinh người.

Một tiếng nổ tung vang trời, một tòa cung điện sụp đổ, tên Tà tu Hợp cảnh kia cũng chết ở bên trong lôi điện!

Côn Vũ tiếp tục lao vào sâu vào Tà Vương cung.

Tiếng nổ kinh khủng này đã vang vọng khắp Vương thành.

Tất cả Tà tu đều khiếp sợ nhìn về phía Tà Vương cung.

Chuyện gì đã xảy ra ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau